古诗词

九月既望蔡氏景贤书屋张筵赏菊率成七绝六章并五排一首

王恩浩

主人位置各相当,绛白分明配紫黄。zhǔ rén wèi zhì gè xiāng dāng,jiàng bái fēn míng pèi zǐ huáng。
中有一枝倍奇特,花开并蒂宛莲房。zhōng yǒu yī zhī bèi qí tè,huā kāi bìng dì wǎn lián fáng。

王恩浩

字颂平,宣统二年热河大学毕业,光绪丁酉举人。颂平孝廉博雅淹通,尤精史学,即与之谈野乘亦原原本本,殚见洽闻,首尾不遗一字,余为心折。诗非所擅场,然偶一为之,亦典雅有则。著有《严恕斋诗文集》二卷,惜年甫五十遽卒。 王恩浩的作品>>

猜您喜欢

五月十日登爱菊亭谒靖节祠二首

王恩浩

清风拂拂夕阳斜,郭外村居四五家。qīng fēng fú fú xī yáng xié,guō wài cūn jū sì wǔ jiā。
夹道荆篱青刺袖,沿堤瓜蔓白生花。jiā dào jīng lí qīng cì xiù,yán dī guā màn bái shēng huā。
沙平草细牛羊卧,塔古亭欹鸟雀哗。shā píng cǎo xì niú yáng wò,tǎ gǔ tíng yī niǎo què huā。
剧羡此邦留胜迹,与山并寿水无涯。jù xiàn cǐ bāng liú shèng jì,yǔ shān bìng shòu shuǐ wú yá。

五月十日登爱菊亭谒靖节祠二首

王恩浩

高风久仰千秋后,遗址来寻五月中。gāo fēng jiǔ yǎng qiān qiū hòu,yí zhǐ lái xún wǔ yuè zhōng。
晋宋雄图巢幕燕,江山胜迹雪泥鸿。jìn sòng xióng tú cháo mù yàn,jiāng shān shèng jì xuě ní hóng。
四围屏障群峰矗,两股湖波一线通。sì wéi píng zhàng qún fēng chù,liǎng gǔ hú bō yī xiàn tōng。
怅望古今谁嗣轨,李唐未造有司空。chàng wàng gǔ jīn shuí sì guǐ,lǐ táng wèi zào yǒu sī kōng。

感事

王恩浩

升平未久复疮痍,大厦已无一木支。shēng píng wèi jiǔ fù chuāng yí,dà shà yǐ wú yī mù zhī。
突厥思倾唐社稷,匈奴欲紊汉官仪。tū jué sī qīng táng shè jì,xiōng nú yù wěn hàn guān yí。
空闻黄阁承三旨,屡见乌台奏四其。kōng wén huáng gé chéng sān zhǐ,lǚ jiàn wū tái zòu sì qí。
二百年来恩泽尽,牛毛法令乱如丝。èr bǎi nián lái ēn zé jǐn,niú máo fǎ lìng luàn rú sī。

闻省中急变

王恩浩

旧兵撤尽练新兵,纪律纷纷事变更。jiù bīng chè jǐn liàn xīn bīng,jì lǜ fēn fēn shì biàn gèng。
广募虎狼归槛柙,错将蜂虿作干城。guǎng mù hǔ láng guī kǎn xiá,cuò jiāng fēng chài zuò gàn chéng。
长官岂必头颅好,隐患已从肘腋生。zhǎng guān qǐ bì tóu lú hǎo,yǐn huàn yǐ cóng zhǒu yè shēng。
强国如此真妙法,火鎗先试武元衡。qiáng guó rú cǐ zhēn miào fǎ,huǒ qiāng xiān shì wǔ yuán héng。

王恩浩

久旱忽逢霖渥沛,新晴好听瀑悬淙。jiǔ hàn hū féng lín wò pèi,xīn qíng hǎo tīng pù xuán cóng。
画梁语燕衔泥湿,绿树鸣蝉托荫浓。huà liáng yǔ yàn xián ní shī,lǜ shù míng chán tuō yīn nóng。
风涌潮头知水涨,雨馀山顶尚云封。fēng yǒng cháo tóu zhī shuǐ zhǎng,yǔ yú shān dǐng shàng yún fēng。
一犁已足秧苗活,谁道天心不爱农。yī lí yǐ zú yāng miáo huó,shuí dào tiān xīn bù ài nóng。

六月望夜忆

王恩浩

萍浮蓬转菊江边,儿女无知尚少年。píng fú péng zhuǎn jú jiāng biān,ér nǚ wú zhī shàng shǎo nián。
地远曾劳书再寄,天清已见月三圆。dì yuǎn céng láo shū zài jì,tiān qīng yǐ jiàn yuè sān yuán。
苦无蒲鸽能消暑,非忆莼鲈也吐涎。kǔ wú pú gē néng xiāo shǔ,fēi yì chún lú yě tǔ xián。
斗米千钱柴四百,故乡回首益茫然。dòu mǐ qiān qián chái sì bǎi,gù xiāng huí shǒu yì máng rán。

不寐口占

王恩浩

宵长体弱热难胜,帘卷窗前豁溽蒸。xiāo zhǎng tǐ ruò rè nán shèng,lián juǎn chuāng qián huō rù zhēng。
蕉影一堆风织乱,柝声三击露华凝。jiāo yǐng yī duī fēng zhī luàn,tuò shēng sān jī lù huá níng。
偷油黠鼠时缘架,冒火飞虫欲扑灯。tōu yóu xiá shǔ shí yuán jià,mào huǒ fēi chóng yù pū dēng。
我自清醒人自睡,拓开眼界烛瞢腾。wǒ zì qīng xǐng rén zì shuì,tuò kāi yǎn jiè zhú méng téng。

咏物

王恩浩

老蛟起陆泽龙潜,阅世茫茫百感添。lǎo jiāo qǐ lù zé lóng qián,yuè shì máng máng bǎi gǎn tiān。
蝶使无才威已挫,蚁王有智弱能兼。dié shǐ wú cái wēi yǐ cuò,yǐ wáng yǒu zhì ruò néng jiān。
空馀豪怒凭蛙轼,莫遏横行剪蟹钳。kōng yú háo nù píng wā shì,mò è héng xíng jiǎn xiè qián。
吮血蚊多肤噬虱,谁将丑类付昆炎。shǔn xuè wén duō fū shì shī,shuí jiāng chǒu lèi fù kūn yán。

重九再谒靖节祠

王恩浩

叠嶂南环水绕东,危亭兀立草蒙丛。dié zhàng nán huán shuǐ rào dōng,wēi tíng wù lì cǎo méng cóng。
茱萸未插登临后,篱菊何存感慨中。zhū yú wèi chā dēng lín hòu,lí jú hé cún gǎn kǎi zhōng。
从古只闻强项贵,而今偏解折腰工。cóng gǔ zhǐ wén qiáng xiàng guì,ér jīn piān jiě zhé yāo gōng。
先生五斗非能浼,气运难回典午终。xiān shēng wǔ dòu fēi néng měi,qì yùn nán huí diǎn wǔ zhōng。

冬至午后余与吴弟登爱菊亭后塔薄暮唤舟渡湖至江滨品茶而归

王恩浩

孤塔巍然矗半空,登临一览尽西东。gū tǎ wēi rán chù bàn kōng,dēng lín yī lǎn jǐn xī dōng。
绵飞芦白寒难御,锦染枫丹日尚烘。mián fēi lú bái hán nán yù,jǐn rǎn fēng dān rì shàng hōng。
天暮云生将酿雪,江深潮退不因风。tiān mù yún shēng jiāng niàng xuě,jiāng shēn cháo tuì bù yīn fēng。
离乡千里身偏健,可奈匆匆岁又终。lí xiāng qiān lǐ shēn piān jiàn,kě nài cōng cōng suì yòu zhōng。

冬至午后余与吴弟登爱菊亭后塔薄暮唤舟渡湖至江滨品茶而归

王恩浩

游山已倦夕阳斜,唤渡邛须兴尚赊。yóu shān yǐ juàn xī yáng xié,huàn dù qióng xū xīng shàng shē。
一叶扁舟聊拍桨,三间矮屋试烹茶。yī yè biǎn zhōu liáo pāi jiǎng,sān jiān ǎi wū shì pēng chá。
欲酬茗价囊如洗,归认沙堤路不差。yù chóu míng jià náng rú xǐ,guī rèn shā dī lù bù chà。
犹忆故乡风景好,五峰相对是吾家。yóu yì gù xiāng fēng jǐng hǎo,wǔ fēng xiāng duì shì wú jiā。

九月既望蔡氏景贤书屋张筵赏菊率成七绝六章并五排一首

王恩浩

桃李鲜妍久厌看,未厌风雨已阑珊。táo lǐ xiān yán jiǔ yàn kàn,wèi yàn fēng yǔ yǐ lán shān。
争如千朵君家菊,洗尽铅华独耐寒。zhēng rú qiān duǒ jūn jiā jú,xǐ jǐn qiān huá dú nài hán。

九月既望蔡氏景贤书屋张筵赏菊率成七绝六章并五排一首

王恩浩

种分虎齿与狮毛,瘦影亭亭品自高。zhǒng fēn hǔ chǐ yǔ shī máo,shòu yǐng tíng tíng pǐn zì gāo。
傲骨崚峋难入世,恰宜清供对吾曹。ào gǔ léng xún nán rù shì,qià yí qīng gōng duì wú cáo。

九月既望蔡氏景贤书屋张筵赏菊率成七绝六章并五排一首

王恩浩

叠盆为架烛为台,已载山翁载酒来。dié pén wèi jià zhú wèi tái,yǐ zài shān wēng zài jiǔ lái。
何事天公弄狡狯,雪花偏逐菊花开。hé shì tiān gōng nòng jiǎo kuài,xuě huā piān zhú jú huā kāi。

九月既望蔡氏景贤书屋张筵赏菊率成七绝六章并五排一首

王恩浩

酒酣耳热尚能狂,拇战争衡哄一堂。jiǔ hān ěr rè shàng néng kuáng,mǔ zhàn zhēng héng hǒng yī táng。
人意争如花意淡,骤经风雪识炎凉。rén yì zhēng rú huā yì dàn,zhòu jīng fēng xuě shí yán liáng。
37123