古诗词

春日奉怀方高度丈

姚范

寂寥犹恋旧巢松,却望云波晚更重。jì liáo yóu liàn jiù cháo sōng,què wàng yún bō wǎn gèng zhòng。
廿载天涯辈老马,千金故技悔屠龙。niàn zài tiān yá bèi lǎo mǎ,qiān jīn gù jì huǐ tú lóng。
极怜人远共明月,无奈烟深隔暮钟。jí lián rén yuǎn gòng míng yuè,wú nài yān shēn gé mù zhōng。
北郭溪光仍似昔,春来惆怅忆携筇。běi guō xī guāng réng shì xī,chūn lái chóu chàng yì xié qióng。

姚范

清安徽桐城人,字南青,号姜坞,初名兴涑,字已铜。乾隆七年进士。官翰林院编修,充三礼馆纂修。文章沉邃幽古,学术长于考订,所见多前人所未发。有《援鹑堂诗集》、《援鹑堂文集》、《援鹑堂笔记》。 姚范的作品>>

猜您喜欢

拄杖

姚范

十日冰澌绕旧矶,渐看红碧隐柴扉。shí rì bīng sī rào jiù jī,jiàn kàn hóng bì yǐn chái fēi。
闲催稚子成鸡栅,亦学神农著马衣。xián cuī zhì zi chéng jī zhà,yì xué shén nóng zhù mǎ yī。
前种夭桃怜寸长,初移邻竹试新围。qián zhǒng yāo táo lián cùn zhǎng,chū yí lín zhú shì xīn wéi。
交头拄杖无来往,自数栖鸦早暮飞。jiāo tóu zhǔ zhàng wú lái wǎng,zì shù qī yā zǎo mù fēi。

题欧舫新诗时届季冬栖息三慧庵相约蔬食习养生之术余未克赴也

姚范

急霰振严飙,岁暮穷阴冱。jí xiàn zhèn yán biāo,suì mù qióng yīn hù。
扰扰人间世,扇螸各奔趣。rǎo rǎo rén jiān shì,shàn yú gè bēn qù。
吾亦驱其儿,纷纭徇所务。wú yì qū qí ér,fēn yún xùn suǒ wù。
自省方寸闲,何似恶叉聚。zì shěng fāng cùn xián,hé shì è chā jù。
缅怀餐霞人,跂脚云深处。miǎn huái cān xiá rén,qí jiǎo yún shēn chù。
十笏青豆房,三四寒梅树。shí hù qīng dòu fáng,sān sì hán méi shù。
惟有文字禅,妙得无声句。wéi yǒu wén zì chán,miào dé wú shēng jù。
望望烟树重,风雪横溪渡。wàng wàng yān shù zhòng,fēng xuě héng xī dù。

题欧舫新诗时届季冬栖息三慧庵相约蔬食习养生之术余未克赴也

姚范

世间宦游人,譬如陈肴饩。shì jiān huàn yóu rén,pì rú chén yáo xì。
刍豢日厌尝,溪毛登俎贵。chú huàn rì yàn cháng,xī máo dēng zǔ guì。
朝朝伊蒲馔,放箸或一喟。cháo cháo yī pú zhuàn,fàng zhù huò yī kuì。
轩冕咏皋壤,山林志茅汇。xuān miǎn yǒng gāo rǎng,shān lín zhì máo huì。
所以邴仲容,千载希风采。suǒ yǐ bǐng zhòng róng,qiān zài xī fēng cǎi。
先生善晚研,江湖归仿佛。xiān shēng shàn wǎn yán,jiāng hú guī fǎng fú。
何处解脱食,不揽四食味。hé chù jiě tuō shí,bù lǎn sì shí wèi。
一卷山水音,无尽烟霞气。yī juǎn shān shuǐ yīn,wú jǐn yān xiá qì。
481234