古诗词

三韩

李希圣

乐浪城外海云低,拜表中朝旧执圭。lè làng chéng wài hǎi yún dī,bài biǎo zhōng cháo jiù zhí guī。
大郡股肱宜擘画,神京肩背失提携。dà jùn gǔ gōng yí bāi huà,shén jīng jiān bèi shī tí xié。
十年教训归乌喙,百战声名出碧蹄。shí nián jiào xùn guī wū huì,bǎi zhàn shēng míng chū bì tí。
灭国阴谋君未省,山前泪尽拜摩笄。miè guó yīn móu jūn wèi shěng,shān qián lèi jǐn bài mó jī。

李希圣

清湖南湘乡人,字亦元。光绪十八年进士,官刑部主事。初治训诂,工诗文。通古今治法,尝纂《光绪会计录》以总综财赋。又草《律例损益议》,张百熙等皆极重之。百熙奉诏管学,引以为助。 李希圣的作品>>

猜您喜欢

题山谷集

李希圣

一棹湘江去不还,杜陵高峻苦难攀。yī zhào xiāng jiāng qù bù hái,dù líng gāo jùn kǔ nán pān。
曾侯老眼分明在,解道涪翁学义山。céng hóu lǎo yǎn fēn míng zài,jiě dào fú wēng xué yì shān。

寄怀陈伯严金陵

李希圣

软尘京洛点朝簪,放浪心情百不堪。ruǎn chén jīng luò diǎn cháo zān,fàng làng xīn qíng bǎi bù kān。
长乐晓钟残月夜,时时合眼梦江南。zhǎng lè xiǎo zhōng cán yuè yè,shí shí hé yǎn mèng jiāng nán。

黄金台

李希圣

谁道昭王解爱才,千年霸业剩荒台。shuí dào zhāo wáng jiě ài cái,qiān nián bà yè shèng huāng tái。
乐生握龊非奇士,只为黄金卖主来。lè shēng wò chuò fēi qí shì,zhǐ wèi huáng jīn mài zhǔ lái。

咏史

李希圣

汉家制度本抢攘,刀笔虚依日月光。hàn jiā zhì dù běn qiǎng rǎng,dāo bǐ xū yī rì yuè guāng。
绛灌不须谗贾谊,当时俗吏是张苍。jiàng guàn bù xū chán jiǎ yì,dāng shí sú lì shì zhāng cāng。

为蒙古三六桥题画幛

李希圣

海燕西飞雁北来,春深试上李陵台。hǎi yàn xī fēi yàn běi lái,chūn shēn shì shàng lǐ líng tái。
洛阳花似龙庭雪,换得年年一度开。luò yáng huā shì lóng tíng xuě,huàn dé nián nián yī dù kāi。

读书

李希圣

莫从有字句处读,劝君须读无字书。mò cóng yǒu zì jù chù dú,quàn jūn xū dú wú zì shū。
世上俗儒宁解此,拖姜转土注虫鱼。shì shàng sú rú níng jiě cǐ,tuō jiāng zhuǎn tǔ zhù chóng yú。

前诗有漏义作此补之

李希圣

心地须收横草功,千门万户一时通。xīn dì xū shōu héng cǎo gōng,qiān mén wàn hù yī shí tōng。
从来绝世神奇理,却在寻常字句中。cóng lái jué shì shén qí lǐ,què zài xún cháng zì jù zhōng。

冒鹤亭属题填词图

李希圣

残山剩水送春过,独倚危栏唤奈何。cán shān shèng shuǐ sòng chūn guò,dú yǐ wēi lán huàn nài hé。
认取旧时肠断处,斜阳烟柳已无多。rèn qǔ jiù shí cháng duàn chù,xié yáng yān liǔ yǐ wú duō。

八月五日作

李希圣

望仙楼下万人喧,新进凉州法曲翻。wàng xiān lóu xià wàn rén xuān,xīn jìn liáng zhōu fǎ qū fān。
想见开天全盛日,年年八月坐朝元。xiǎng jiàn kāi tiān quán shèng rì,nián nián bā yuè zuò cháo yuán。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

金椎故道祖龙经,双鹤归来似旧青。jīn chuí gù dào zǔ lóng jīng,shuāng hè guī lái shì jiù qīng。
空见阿房三月火,至今佛梦不曾醒。kōng jiàn ā fáng sān yuè huǒ,zhì jīn fú mèng bù céng xǐng。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

故事承平有典型,梨园白发尚娉婷。gù shì chéng píng yǒu diǎn xíng,lí yuán bái fā shàng pīng tíng。
秦关夜夜淋铃雨,翻作南巡旧曲听。qín guān yè yè lín líng yǔ,fān zuò nán xún jiù qū tīng。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

广寒重到恐荒凉,画柱津桥字数行。guǎng hán zhòng dào kǒng huāng liáng,huà zhù jīn qiáo zì shù xíng。
莫唱伊凉天宝曲,汉家今已失河湟。mò chàng yī liáng tiān bǎo qū,hàn jiā jīn yǐ shī hé huáng。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

西来宛马镇相寻,苜蓿葡萄极望深。xī lái wǎn mǎ zhèn xiāng xún,mù xu pú táo jí wàng shēn。
清绝晓钟仙杖句,无人解作蓼花吟。qīng jué xiǎo zhōng xiān zhàng jù,wú rén jiě zuò liǎo huā yín。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

尧桀从来两不知,纷纷鹰隼莫相疑。yáo jié cóng lái liǎng bù zhī,fēn fēn yīng sǔn mò xiāng yí。
轻阴日暮皆闲事,卧到山红涧碧时。qīng yīn rì mù jiē xián shì,wò dào shān hóng jiàn bì shí。

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

清谈法律自纷纶,门户区区有屈伸。qīng tán fǎ lǜ zì fēn lún,mén hù qū qū yǒu qū shēn。
鱼鳖蛟龙同一鬨,岂知东海已扬尘。yú biē jiāo lóng tóng yī hòng,qǐ zhī dōng hǎi yǐ yáng chén。