古诗词

夏闰枝编修孙桐方持妇服作此慰之

李希圣

故香落尘经雨滋,荀令断肠君岂支。gù xiāng luò chén jīng yǔ zī,xún lìng duàn cháng jūn qǐ zhī。
冉冉佳期成梦寐,潭潭旧事费寻思。rǎn rǎn jiā qī chéng mèng mèi,tán tán jiù shì fèi xún sī。
年时已不怡中夜,气味犹疑作远离。nián shí yǐ bù yí zhōng yè,qì wèi yóu yí zuò yuǎn lí。
莫似二毛潘骑省,帱茵弹泪写哀辞。mò shì èr máo pān qí shěng,chóu yīn dàn lèi xiě āi cí。

李希圣

清湖南湘乡人,字亦元。光绪十八年进士,官刑部主事。初治训诂,工诗文。通古今治法,尝纂《光绪会计录》以总综财赋。又草《律例损益议》,张百熙等皆极重之。百熙奉诏管学,引以为助。 李希圣的作品>>

猜您喜欢

咏史

李希圣

民力中原已不支,诛求入骨恐非宜。mín lì zhōng yuán yǐ bù zhī,zhū qiú rù gǔ kǒng fēi yí。
西园自议葡萄价,南内方催芍药词。xī yuán zì yì pú táo jià,nán nèi fāng cuī sháo yào cí。
李广一钱应未值,陈平六策本无奇。lǐ guǎng yī qián yīng wèi zhí,chén píng liù cè běn wú qí。
山东大贾真痴绝,心计区区到鹿皮。shān dōng dà jiǎ zhēn chī jué,xīn jì qū qū dào lù pí。

咏史

李希圣

江左长城只自摧,咸阳一炬总成灰。jiāng zuǒ zhǎng chéng zhǐ zì cuī,xián yáng yī jù zǒng chéng huī。
噬脐事业无生气,尝胆君臣愧霸才。shì qí shì yè wú shēng qì,cháng dǎn jūn chén kuì bà cái。
西极未闻天马至,故宫先唱野鹰来。xī jí wèi wén tiān mǎ zhì,gù gōng xiān chàng yě yīng lái。
边愁不到芙蓉苑,过锦新闻寿宴开。biān chóu bù dào fú róng yuàn,guò jǐn xīn wén shòu yàn kāi。

咏史

李希圣

著论曾经准过秦,素书尘暗向谁陈。zhù lùn céng jīng zhǔn guò qín,sù shū chén àn xiàng shuí chén。
有人泣地思乘鹤,何处占天见斗麟。yǒu rén qì dì sī chéng hè,hé chù zhàn tiān jiàn dòu lín。
海上浮查通大夏,宫中别院起临春。hǎi shàng fú chá tōng dà xià,gōng zhōng bié yuàn qǐ lín chūn。
庙堂不用平吴策,已换才名赋感甄。miào táng bù yòng píng wú cè,yǐ huàn cái míng fù gǎn zhēn。

酬樊按察见赠

李希圣

缩手功名总未伸,济时才略故无伦。suō shǒu gōng míng zǒng wèi shēn,jì shí cái lüè gù wú lún。
使君意气须终古,今日朝廷用旧人。shǐ jūn yì qì xū zhōng gǔ,jīn rì cháo tíng yòng jiù rén。
辞赋暮年多感慨,文章流别在清新。cí fù mù nián duō gǎn kǎi,wén zhāng liú bié zài qīng xīn。
许身稷契平生事,老向骊山忆路尘。xǔ shēn jì qì píng shēng shì,lǎo xiàng lí shān yì lù chén。

酬樊按察见赠

李希圣

六郡黄图接武威,极知边日少光辉。liù jùn huáng tú jiē wǔ wēi,jí zhī biān rì shǎo guāng huī。
愁中岁月堂堂去,乱后山川渐渐非。chóu zhōng suì yuè táng táng qù,luàn hòu shān chuān jiàn jiàn fēi。
浮海党人公论在,过江名士辈行稀。fú hǎi dǎng rén gōng lùn zài,guò jiāng míng shì bèi xíng xī。
安危要仗隆中策,白羽终烦更一挥。ān wēi yào zhàng lóng zhōng cè,bái yǔ zhōng fán gèng yī huī。

漫兴

李希圣

三策何时得坐陈,霸书堆箧渐生尘。sān cè hé shí dé zuò chén,bà shū duī qiè jiàn shēng chén。
马牛已分同来去,龙蠖谁能论屈伸。mǎ niú yǐ fēn tóng lái qù,lóng huò shuí néng lùn qū shēn。
庑下梁鸿思入越,囊中蔡泽解谋秦。wǔ xià liáng hóng sī rù yuè,náng zhōng cài zé jiě móu qín。
儒生俗吏都无用,抱膝南阳别有人。rú shēng sú lì dōu wú yòng,bào xī nán yáng bié yǒu rén。

漫兴

李希圣

世外冥鸿避网罗,江湖日月已蹉跎。shì wài míng hóng bì wǎng luó,jiāng hú rì yuè yǐ cuō tuó。
十年国论空淆乱,万事才名未折磨。shí nián guó lùn kōng xiáo luàn,wàn shì cái míng wèi zhé mó。
铸铁六州成大错,销金一角总无多。zhù tiě liù zhōu chéng dà cuò,xiāo jīn yī jiǎo zǒng wú duō。
未央宫阙高寒甚,拟和东坡水调歌。wèi yāng gōng quē gāo hán shén,nǐ hé dōng pō shuǐ diào gē。

即事有作

李希圣

被冷香清酒渐消,灯檠黯黯送残宵。bèi lěng xiāng qīng jiǔ jiàn xiāo,dēng qíng àn àn sòng cán xiāo。
温凉漏水浑无定,缓急琴丝苦未调。wēn liáng lòu shuǐ hún wú dìng,huǎn jí qín sī kǔ wèi diào。
春去心情犹耿耿,别来信息颇迢迢。chūn qù xīn qíng yóu gěng gěng,bié lái xìn xī pǒ tiáo tiáo。
飞龙骨出从惆怅,两鬓河阳已自凋。fēi lóng gǔ chū cóng chóu chàng,liǎng bìn hé yáng yǐ zì diāo。

同三六桥话旧有感

李希圣

世事浮云变幻新,声名官职两沈沦。shì shì fú yún biàn huàn xīn,shēng míng guān zhí liǎng shěn lún。
笼中蓄艾真无计,观里栽桃别有春。lóng zhōng xù ài zhēn wú jì,guān lǐ zāi táo bié yǒu chūn。
陈迹只今成俯仰,年来平等到冤亲。chén jì zhǐ jīn chéng fǔ yǎng,nián lái píng děng dào yuān qīn。
不须更忆山阳笛,张锁金明是故人。bù xū gèng yì shān yáng dí,zhāng suǒ jīn míng shì gù rén。

登陶然亭作

李希圣

辽左城门昼不开,先朝文物半烟灰。liáo zuǒ chéng mén zhòu bù kāi,xiān cháo wén wù bàn yān huī。
山中老将乘骡去,海上遗民化鹤来。shān zhōng lǎo jiāng chéng luó qù,hǎi shàng yí mín huà hè lái。
江统徙戎非至论,范雎谋国本庸才。jiāng tǒng xǐ róng fēi zhì lùn,fàn jū móu guó běn yōng cái。
神州只在危栏外,白草黄云尽可哀。shén zhōu zhǐ zài wēi lán wài,bái cǎo huáng yún jǐn kě āi。

闻道

李希圣

闻道君王起渐台,方壶员峤象崔嵬。wén dào jūn wáng qǐ jiàn tái,fāng hú yuán jiào xiàng cuī wéi。
离宫苜蓿参差长,别殿芙蓉烂漫开。lí gōng mù xu cān chà zhǎng,bié diàn fú róng làn màn kāi。
新辟条支求鸟卵,更通碎叶问龙媒。xīn pì tiáo zhī qiú niǎo luǎn,gèng tōng suì yè wèn lóng méi。
太平天子无愁思,愿颂南山献寿杯。tài píng tiān zi wú chóu sī,yuàn sòng nán shān xiàn shòu bēi。

拟体

李希圣

今日江南更可哀,清谈庙略坐相推。jīn rì jiāng nán gèng kě āi,qīng tán miào lüè zuò xiāng tuī。
秦关信逐乌头断,汉苑书从雁足来。qín guān xìn zhú wū tóu duàn,hàn yuàn shū cóng yàn zú lái。
愁里何人歌捉搦,梦中有泪化琼瑰。chóu lǐ hé rén gē zhuō nuò,mèng zhōng yǒu lèi huà qióng guī。
撞钟树羽犹全盛,只作昆明劫后灰。zhuàng zhōng shù yǔ yóu quán shèng,zhǐ zuò kūn míng jié hòu huī。

同韩力畲户部谈作此示之

李希圣

沧海西流去不回,黄鸡白日忍相催。cāng hǎi xī liú qù bù huí,huáng jī bái rì rěn xiāng cuī。
卧龙自作躬耕计,羸牸终非负重才。wò lóng zì zuò gōng gēng jì,léi zì zhōng fēi fù zhòng cái。
从古御戎无上策,有人中夜望三台。cóng gǔ yù róng wú shàng cè,yǒu rén zhōng yè wàng sān tái。
感时恨别年年事,怀抱何曾得好开。gǎn shí hèn bié nián nián shì,huái bào hé céng dé hǎo kāi。

王聘三侍御秦右衡郎中邀同崇效寺看牡丹有事不得与

李希圣

佳期怅惘总参差,作暝悭晴并一时。jiā qī chàng wǎng zǒng cān chà,zuò míng qiān qíng bìng yī shí。
谁遣故君成杜宇,坐看春事到酴醾。shuí qiǎn gù jūn chéng dù yǔ,zuò kàn chūn shì dào tú mí。
阑风伏雨真无奈,剩碧零红恐不支。lán fēng fú yǔ zhēn wú nài,shèng bì líng hóng kǒng bù zhī。
见说兔葵仍满眼,未宜重作看花诗。jiàn shuō tù kuí réng mǎn yǎn,wèi yí zhòng zuò kàn huā shī。

崇效寺看花之约事后方知有赵尧生太史曾刚甫杨筼谷二部郎复作一首

李希圣

浮生哀乐尽消磨,纵酒凭君更放歌。fú shēng āi lè jǐn xiāo mó,zòng jiǔ píng jūn gèng fàng gē。
已办苦吟淹日月,祗宜流涕向山河。yǐ bàn kǔ yín yān rì yuè,zhī yí liú tì xiàng shān hé。
心情越鸟难随马,世事吴蚕欲化蛾。xīn qíng yuè niǎo nán suí mǎ,shì shì wú cán yù huà é。
却被汝阴居士笑,年来担上看春多。què bèi rǔ yīn jū shì xiào,nián lái dān shàng kàn chūn duō。
1961234567»