古诗词

分咏五代史

许传霈

不辱新君洗涤诏,要知劲节本难污。bù rǔ xīn jūn xǐ dí zhào,yào zhī jìn jié běn nán wū。
用兵卅载忠先帝,恸哭一朝见老奴。yòng bīng sà zài zhōng xiān dì,tòng kū yī cháo jiàn lǎo nú。
笺刺偶传多俚语,春秋熟读识兵符。jiān cì ǒu chuán duō lǐ yǔ,chūn qiū shú dú shí bīng fú。
直教愧死李崇政,枉自当年号丈夫。zhí jiào kuì sǐ lǐ chóng zhèng,wǎng zì dāng nián hào zhàng fū。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

春饮衡甫郡庠即席示杨宾于世丈

许传霈

每过高斋俨若思,森森八桂错金枝。měi guò gāo zhāi yǎn ruò sī,sēn sēn bā guì cuò jīn zhī。
最难孤子重游地,未隔髫龄趋对时。zuì nán gū zi zhòng yóu dì,wèi gé tiáo líng qū duì shí。
门外桑田沧海易,室中诗酒故人知。mén wài sāng tián cāng hǎi yì,shì zhōng shī jiǔ gù rén zhī。
黉宫香火证缘会,僾见忾闻总不离。hóng gōng xiāng huǒ zhèng yuán huì,ài jiàn kài wén zǒng bù lí。

复偕杨施二广文饮程庠二雨堂柬主人孙子兰

许传霈

相逢底是薄寒毡,醉倒鳣堂抱瓮眠。xiāng féng dǐ shì báo hán zhān,zuì dào zhān táng bào wèng mián。
一样知交今旧雨,卅年客梦去来缘。yī yàng zhī jiāo jīn jiù yǔ,sà nián kè mèng qù lái yuán。
无心新月窥书剑,有意春灯照管弦。wú xīn xīn yuè kuī shū jiàn,yǒu yì chūn dēng zhào guǎn xián。
赢得连朝文字饮,同乡到此小游仙。yíng dé lián cháo wén zì yǐn,tóng xiāng dào cǐ xiǎo yóu xiān。

至绍城留别宋白楼拔萃

许传霈

十载名场任是非,塞翁得失早忘机。shí zài míng chǎng rèn shì fēi,sāi wēng dé shī zǎo wàng jī。
何期蹇足驱驽驾,偶触新情学鹳飞。hé qī jiǎn zú qū nú jià,ǒu chù xīn qíng xué guàn fēi。
搏虎恐贻冯妇笑,割鸡应惹武城讥。bó hǔ kǒng yí féng fù xiào,gē jī yīng rě wǔ chéng jī。
浮家幸有苕溪在,为趁斜风细雨归。fú jiā xìng yǒu sháo xī zài,wèi chèn xié fēng xì yǔ guī。

由杭放小舟至湖

许传霈

武林山水过匆匆,春到苕溪一棹通。wǔ lín shān shuǐ guò cōng cōng,chūn dào sháo xī yī zhào tōng。
村女桑前衫子绿,晴霞林外杏花红。cūn nǚ sāng qián shān zi lǜ,qíng xiá lín wài xìng huā hóng。
炉香成市人闻梵,渔网连波星落篷。lú xiāng chéng shì rén wén fàn,yú wǎng lián bō xīng luò péng。
如此舟行浑不夜,布帆况有五更风。rú cǐ zhōu xíng hún bù yè,bù fān kuàng yǒu wǔ gèng fēng。

春暮宾于招饮安庙花园即席叠前归字韵

许传霈

园林犹是昔人非,赖有知交补化机。yuán lín yóu shì xī rén fēi,lài yǒu zhī jiāo bǔ huà jī。
小会亲朋文字饮,偶联诗句水云飞。xiǎo huì qīn péng wén zì yǐn,ǒu lián shī jù shuǐ yún fēi。
登龙几辈推韩望,画虎连年合马讥。dēng lóng jǐ bèi tuī hán wàng,huà hǔ lián nián hé mǎ jī。
屈指郎君新杏宴,群占吉兆折花归。qū zhǐ láng jūn xīn xìng yàn,qún zhàn jí zhào zhé huā guī。

夏四月重游云巢

许传霈

一年已隔山居梦,万壑仍看云影归。yī nián yǐ gé shān jū mèng,wàn hè réng kàn yún yǐng guī。
翠竹苍松围地脉,岩花涧水熟天机。cuì zhú cāng sōng wéi dì mài,yán huā jiàn shuǐ shú tiān jī。
入林密处金承盖,当夏凉时风满衣。rù lín mì chù jīn chéng gài,dāng xià liáng shí fēng mǎn yī。
悟彻神仙无滞境,傍舟白鹭逐波飞。wù chè shén xiān wú zhì jìng,bàng zhōu bái lù zhú bō fēi。

次韵送冯太守由湖之杭

许传霈

九贤祠外驻车铃,话别洼尊旧有亭。jiǔ xián cí wài zhù chē líng,huà bié wā zūn jiù yǒu tíng。
谢老功名总墅屐,苏公诗酒著笙瓶。xiè lǎo gōng míng zǒng shù jī,sū gōng shī jiǔ zhù shēng píng。
泽周苕霅歌黎庶,目极樯帆接紫冥。zé zhōu sháo zhà gē lí shù,mù jí qiáng fān jiē zǐ míng。
三度攀辕无计住,好山一路送篷青。sān dù pān yuán wú jì zhù,hǎo shān yī lù sòng péng qīng。

次韵送冯太守由湖之杭

许传霈

群居广厦说鸣铃,问字迟来墨妙亭。qún jū guǎng shà shuō míng líng,wèn zì chí lái mò miào tíng。
滥列吹竽筹借箸,特惭汲绠井羸瓶。làn liè chuī yú chóu jiè zhù,tè cán jí gěng jǐng léi píng。
依韩已慰诗书愿,怀李无愁云树冥。yī hán yǐ wèi shī shū yuàn,huái lǐ wú chóu yún shù míng。
最是离情图不尽,西湖杨柳六桥青。zuì shì lí qíng tú bù jǐn,xī hú yáng liǔ liù qiáo qīng。

再次前韵寄冯太守

许传霈

莫问系铃人解铃,清刚直上自亭亭。mò wèn xì líng rén jiě líng,qīng gāng zhí shàng zì tíng tíng。
何虞谤毁销金鼎,不藉文章翻水瓶。hé yú bàng huǐ xiāo jīn dǐng,bù jí wén zhāng fān shuǐ píng。
潮落钱江帆影净,云归鹫岭柳烟冥。cháo luò qián jiāng fān yǐng jìng,yún guī jiù lǐng liǔ yān míng。
遥知悟彻闲中趣,门外吴山别样青。yáo zhī wù chè xián zhōng qù,mén wài wú shān bié yàng qīng。

再次前韵寄冯太守

许传霈

生憎掩耳盗金铃,磊落乾坤立草亭。shēng zēng yǎn ěr dào jīn líng,lěi luò qián kūn lì cǎo tíng。
习苦此时勤运甓,浇愁有酒屡倾瓶。xí kǔ cǐ shí qín yùn pì,jiāo chóu yǒu jiǔ lǚ qīng píng。
淘沙逐浪鸥波阔,残月鸣蛩秋色冥。táo shā zhú làng ōu bō kuò,cán yuè míng qióng qiū sè míng。
无计蕉窗人夜读,秋凉如水一灯青。wú jì jiāo chuāng rén yè dú,qiū liáng rú shuǐ yī dēng qīng。

饮湖郡庠即旧时重桂堂也即席赠汪教授

许传霈

韶华廿载逝如斯,杯酒兴怀今昔时。sháo huá niàn zài shì rú sī,bēi jiǔ xīng huái jīn xī shí。
堂取君家丛桂义,编留先集校官诗。táng qǔ jūn jiā cóng guì yì,biān liú xiān jí xiào guān shī。
依然文字朋僚饮,难得丹铅几席随。yī rán wén zì péng liáo yǐn,nán dé dān qiān jǐ xí suí。
开到白莲人未倦,当年茂叔不吾欺。kāi dào bái lián rén wèi juàn,dāng nián mào shū bù wú qī。

重九偕衡甫少帆三游云巢

许传霈

满郭霜林唤野舲,芦花深处偶然停。mǎn guō shuāng lín huàn yě líng,lú huā shēn chù ǒu rán tíng。
无边木叶随时落,不断山光为我青。wú biān mù yè suí shí luò,bù duàn shān guāng wèi wǒ qīng。
佳节何妨人淡菊,仙寰长许鸟听经。jiā jié hé fáng rén dàn jú,xiān huán zhǎng xǔ niǎo tīng jīng。
遨游三度忘知止,愿老前溪止止亭。áo yóu sān dù wàng zhī zhǐ,yuàn lǎo qián xī zhǐ zhǐ tíng。

雪后次韵答棣笙

许传霈

融雪朝朝讶雨晴,看山著屐快闲行。róng xuě cháo cháo yà yǔ qíng,kàn shān zhù jī kuài xián xíng。
登高偶效邯郸步,掷句重逢金石声。dēng gāo ǒu xiào hán dān bù,zhì jù zhòng féng jīn shí shēng。
愧我散材深谷老,多君雅望顺鸿轻。kuì wǒ sàn cái shēn gǔ lǎo,duō jūn yǎ wàng shùn hóng qīng。
袖中诗本新携去,琼玉盈庭月又横。xiù zhōng shī běn xīn xié qù,qióng yù yíng tíng yuè yòu héng。

棣笙以叠韵来报以二首

许传霈

茅檐也是慰新晴,暴背赢他衣锦行。máo yán yě shì wèi xīn qíng,bào bèi yíng tā yī jǐn xíng。
作字烘窗腾墨气,砺寒唾地集冰声。zuò zì hōng chuāng téng mò qì,lì hán tuò dì jí bīng shēng。
庭蕉雪折心抽尽,砌竹风敲竿立轻。tíng jiāo xuě zhé xīn chōu jǐn,qì zhú fēng qiāo gān lì qīng。
何幸知心佳句续,晚来酌酒看参横。hé xìng zhī xīn jiā jù xù,wǎn lái zhuó jiǔ kàn cān héng。

棣笙以叠韵来报以二首

许传霈

昨宵既雪午重晴,造化无心云自行。zuó xiāo jì xuě wǔ zhòng qíng,zào huà wú xīn yún zì xíng。
忙到诗人分险韵,时来舟子打冰声。máng dào shī rén fēn xiǎn yùn,shí lái zhōu zi dǎ bīng shēng。
身如野鹤烟林瘦,意逐沙鸥天地轻。shēn rú yě hè yān lín shòu,yì zhú shā ōu tiān dì qīng。
最是奇穷得奇句,万山尽处大河横。zuì shì qí qióng dé qí jù,wàn shān jǐn chù dà hé héng。