古诗词

咏竹林七贤分得王戎

许传霈

阿戎清赏比浑优,鉴识人伦本隽流。ā róng qīng shǎng bǐ hún yōu,jiàn shí rén lún běn juàn liú。
树在道边知苦李,利收水碓执牙筹。shù zài dào biān zhī kǔ lǐ,lì shōu shuǐ duì zhí yá chóu。
论谈元妙留侯契,舒卷随时伯玉俦。lùn tán yuán miào liú hóu qì,shū juǎn suí shí bó yù chóu。
太息黄垆稽阮去,山河邈矣竹林游。tài xī huáng lú jī ruǎn qù,shān hé miǎo yǐ zhú lín yóu。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

哭胡丈

许传霈

全家幸得达淮滨,何事天星陨老人。quán jiā xìng dé dá huái bīn,hé shì tiān xīng yǔn lǎo rén。
千里程登违此日,卅年父执痛前尘。qiān lǐ chéng dēng wéi cǐ rì,sà nián fù zhí tòng qián chén。
故乡烽火能知我,满地干戈竟失亲。gù xiāng fēng huǒ néng zhī wǒ,mǎn dì gàn gē jìng shī qīn。
回首菰城寒夜雨,山河已渺泪沾巾。huí shǒu gū chéng hán yè yǔ,shān hé yǐ miǎo lèi zhān jīn。

谒高丈伯平

许传霈

未许孤儿尽冥顽,天留父执启尘寰。wèi xǔ gū ér jǐn míng wán,tiān liú fù zhí qǐ chén huán。
读书岂为饥寒迫,讲学从知岁月闲。dú shū qǐ wèi jī hán pò,jiǎng xué cóng zhī suì yuè xián。
风雨廿年谈太末,烽烟千里怅家山。fēng yǔ niàn nián tán tài mò,fēng yān qiān lǐ chàng jiā shān。
追随深愧鲰生晚,才见先生发已斑。zhuī suí shēn kuì zōu shēng wǎn,cái jiàn xiān shēng fā yǐ bān。

同郭芝韵登三仙楼

许传霈

城西闻说有仙楼,拾级登来晚景幽。chéng xī wén shuō yǒu xiān lóu,shí jí dēng lái wǎn jǐng yōu。
同志聊为泉石主,明窗不觉水天收。tóng zhì liáo wèi quán shí zhǔ,míng chuāng bù jué shuǐ tiān shōu。
茶煎老衲香连屋,壁有新诗句琢秋。chá jiān lǎo nà xiāng lián wū,bì yǒu xīn shī jù zuó qiū。
仙蝶于今何处去,停云迟月几勾留。xiān dié yú jīn hé chù qù,tíng yún chí yuè jǐ gōu liú。

寄伯兄上海

许传霈

流离骨肉泪难干,况是他乡度岁残。liú lí gǔ ròu lèi nán gàn,kuàng shì tā xiāng dù suì cán。
淮水曲欣慈母健,春申江忆阿兄寒。huái shuǐ qū xīn cí mǔ jiàn,chūn shēn jiāng yì ā xiōng hán。
到家有梦神常聚,尺土未抔语不安。dào jiā yǒu mèng shén cháng jù,chǐ tǔ wèi póu yǔ bù ān。
前日一阳虔旅荐,虞西回首路漫漫。qián rì yī yáng qián lǚ jiàn,yú xī huí shǒu lù màn màn。

偕郭芝韵沈铭斋雪中至袁浦

许传霈

不辞雨雪棹清江,豪气诗情未肯降。bù cí yǔ xuě zhào qīng jiāng,háo qì shī qíng wèi kěn jiàng。
风急船头迟走纤,溜平波面稳流艭。fēng jí chuán tóu chí zǒu xiān,liū píng bō miàn wěn liú shuāng。
近堤灯火侵城暗,远寺钟声替我撞。jìn dī dēng huǒ qīn chéng àn,yuǎn sì zhōng shēng tì wǒ zhuàng。
明日吾侪试白战,伊谁健笔鼎能扛。míng rì wú chái shì bái zhàn,yī shuí jiàn bǐ dǐng néng káng。

春郊遣兴

许传霈

两三词客不须邀,徐步郊原入望遥。liǎng sān cí kè bù xū yāo,xú bù jiāo yuán rù wàng yáo。
一院昼长莺语滑,长堤花暖马蹄骄。yī yuàn zhòu zhǎng yīng yǔ huá,zhǎng dī huā nuǎn mǎ tí jiāo。
绕城杨柳新霏絮,护水田家未插苗。rào chéng yáng liǔ xīn fēi xù,hù shuǐ tián jiā wèi chā miáo。
何处酒帘悬落日,相期醉后听吹箫。hé chù jiǔ lián xuán luò rì,xiāng qī zuì hòu tīng chuī xiāo。

登龙光阁在淮城南

许传霈

龙光高阁峭摩天,日暮登临思渺然。lóng guāng gāo gé qiào mó tiān,rì mù dēng lín sī miǎo rán。
万树朔风排雁阵,几村夕照返渔船。wàn shù shuò fēng pái yàn zhèn,jǐ cūn xī zhào fǎn yú chuán。
城头画角催人急,檐外铃声答语圆。chéng tóu huà jiǎo cuī rén jí,yán wài líng shēng dá yǔ yuán。
多少轮蹄盘鸟道,可曾南望息风烟。duō shǎo lún tí pán niǎo dào,kě céng nán wàng xī fēng yān。

喜闻官军平定浙东

许传霈

一片红旗下定阳,中丞重见李文襄。yī piàn hóng qí xià dìng yáng,zhōng chéng zhòng jiàn lǐ wén xiāng。
曲江潮汛归沧海,万里春风奏绿章。qū jiāng cháo xùn guī cāng hǎi,wàn lǐ chūn fēng zòu lǜ zhāng。
谢却西戎闲壁垒,已完东浙旧金汤。xiè què xī róng xián bì lěi,yǐ wán dōng zhè jiù jīn tāng。
最难两度风烟惨,留得扁舟返故乡。zuì nán liǎng dù fēng yān cǎn,liú dé biǎn zhōu fǎn gù xiāng。

旅窗闻雁

许传霈

忽闻征雁落江城,孤枕无眠物候惊。hū wén zhēng yàn luò jiāng chéng,gū zhěn wú mián wù hòu jīng。
一舍青灯游子读,半窗明月乱蛩鸣。yī shě qīng dēng yóu zi dú,bàn chuāng míng yuè luàn qióng míng。
轧咿未罢邻家织,萧瑟空翻阶叶声。yà yī wèi bà lín jiā zhī,xiāo sè kōng fān jiē yè shēng。
传语旅人须爱护,阑干莫倚到三更。chuán yǔ lǚ rén xū ài hù,lán gàn mò yǐ dào sān gèng。

冬夜敬录重桂堂集

许传霈

一编到手浑如梦,三载伤心谢斩衰。yī biān dào shǒu hún rú mèng,sān zài shāng xīn xiè zhǎn shuāi。
开卷依然亲阿父,沉吟能勿痛孤儿。kāi juǎn yī rán qīn ā fù,chén yín néng wù tòng gū ér。
流离应许观摩益,风木空滋魂梦疑。liú lí yīng xǔ guān mó yì,fēng mù kōng zī hún mèng yí。
历劫不磨知有在,残书珍重岁寒时。lì jié bù mó zhī yǒu zài,cán shū zhēn zhòng suì hán shí。

春日书怀寄叔兄徐州

许传霈

书香旧业慎维持,南北无端借一枝。shū xiāng jiù yè shèn wéi chí,nán běi wú duān jiè yī zhī。
偏到扬州三月候,那堪淮水两分时。piān dào yáng zhōu sān yuè hòu,nà kān huái shuǐ liǎng fēn shí。
雁飞云外常成阵,乌哺林端尚有儿。yàn fēi yún wài cháng chéng zhèn,wū bǔ lín duān shàng yǒu ér。
料得斋前春草绿,囊中同有感怀诗。liào dé zhāi qián chūn cǎo lǜ,náng zhōng tóng yǒu gǎn huái shī。

春日书怀寄叔兄徐州

许传霈

作客天涯两度春,离怀争比岁华新。zuò kè tiān yá liǎng dù chūn,lí huái zhēng bǐ suì huá xīn。
时因啼鸟醒归梦,每对残花忆故人。shí yīn tí niǎo xǐng guī mèng,měi duì cán huā yì gù rén。
千里相思惟觅句,频年心事欲沾巾。qiān lǐ xiāng sī wéi mì jù,pín nián xīn shì yù zhān jīn。
闲亭放鹤知无恙,水远山遥寄此身。xián tíng fàng hè zhī wú yàng,shuǐ yuǎn shān yáo jì cǐ shēn。

海陵四咏岳王墩

许传霈

精忠亘古仰功勋,残垒登临吊夕曛。jīng zhōng gèn gǔ yǎng gōng xūn,cán lěi dēng lín diào xī xūn。
半壁已无南宋土,一墩犹说岳家军。bàn bì yǐ wú nán sòng tǔ,yī dūn yóu shuō yuè jiā jūn。
金焦对峙雄天障,江海平分靖寇氛。jīn jiāo duì zhì xióng tiān zhàng,jiāng hǎi píng fēn jìng kòu fēn。
回首南都遗恨在,森森古柏鄂王坟。huí shǒu nán dōu yí hèn zài,sēn sēn gǔ bǎi è wáng fén。

海陵四咏岳王墩

许传霈

小筑亭台辟草堂,排成十景谱群芳。xiǎo zhù tíng tái pì cǎo táng,pái chéng shí jǐng pǔ qún fāng。
秋深菊圃迎人淡,春送梅花透屋香。qiū shēn jú pǔ yíng rén dàn,chūn sòng méi huā tòu wū xiāng。
何处箫声闲粉黛,有时诗卷话壶觞。hé chù xiāo shēng xián fěn dài,yǒu shí shī juǎn huà hú shāng。
青青植遍当风竹,醉步蹒跚刻数行。qīng qīng zhí biàn dāng fēng zhú,zuì bù pán shān kè shù xíng。

海陵四咏岳王墩

许传霈

虎踞龙盘回绝尘,何年古柏接东邻。hǔ jù lóng pán huí jué chén,hé nián gǔ bǎi jiē dōng lín。
寺僧作友枝皆杖,地脉钟灵树亦神。sì sēng zuò yǒu zhī jiē zhàng,dì mài zhōng líng shù yì shén。
阅世已多甘老牖,本心未昧独长春。yuè shì yǐ duō gān lǎo yǒu,běn xīn wèi mèi dú zhǎng chūn。
莫言涧底松常郁,一样洪钧就屈伸。mò yán jiàn dǐ sōng cháng yù,yī yàng hóng jūn jiù qū shēn。