古诗词

寄伯兄上海

许传霈

流离骨肉泪难干,况是他乡度岁残。liú lí gǔ ròu lèi nán gàn,kuàng shì tā xiāng dù suì cán。
淮水曲欣慈母健,春申江忆阿兄寒。huái shuǐ qū xīn cí mǔ jiàn,chūn shēn jiāng yì ā xiōng hán。
到家有梦神常聚,尺土未抔语不安。dào jiā yǒu mèng shén cháng jù,chǐ tǔ wèi póu yǔ bù ān。
前日一阳虔旅荐,虞西回首路漫漫。qián rì yī yáng qián lǚ jiàn,yú xī huí shǒu lù màn màn。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

卜居六咏

许传霈

活泼源头悟到时,才成曲室复芳池。huó pō yuán tóu wù dào shí,cái chéng qū shì fù fāng chí。
缘他濠濮知鱼乐,不为楼台得月迟。yuán tā háo pú zhī yú lè,bù wèi lóu tái dé yuè chí。
尺寸程将工计较,方圆样费我寻思。chǐ cùn chéng jiāng gōng jì jiào,fāng yuán yàng fèi wǒ xún sī。
著书户闭由来久,涤砚而今便自持。zhù shū hù bì yóu lái jiǔ,dí yàn ér jīn biàn zì chí。

卜居六咏

许传霈

无多绿树荫茅庵,既得栽花种亦堪。wú duō lǜ shù yīn máo ān,jì dé zāi huā zhǒng yì kān。
辛苦十年期有用,安排一院孰能谙。xīn kǔ shí nián qī yǒu yòng,ān pái yī yuàn shú néng ān。
有书偶傍跟前读,作赋何劳枯后参。yǒu shū ǒu bàng gēn qián dú,zuò fù hé láo kū hòu cān。
杞梓楩楠材足贡,不徒竹箭美东南。qǐ zǐ pián nán cái zú gòng,bù tú zhú jiàn měi dōng nán。

正月十二日由杭挈眷至湖与叔兄同居

许传霈

偶住杭州十载除,却难抛去是西湖。ǒu zhù háng zhōu shí zài chú,què nán pāo qù shì xī hú。
泉惟名冷流能远,山得栽梅性不孤。quán wéi míng lěng liú néng yuǎn,shān dé zāi méi xìng bù gū。
送我灵峰云叠锦,饶他春意雨初苏。sòng wǒ líng fēng yún dié jǐn,ráo tā chūn yì yǔ chū sū。
苕溪烟景天然画,一幅浮家泛宅图。sháo xī yān jǐng tiān rán huà,yī fú fú jiā fàn zhái tú。

正月十二日由杭挈眷至湖与叔兄同居

许传霈

谁是当年张志和,钓徒终老住烟波。shuí shì dāng nián zhāng zhì hé,diào tú zhōng lǎo zhù yān bō。
惭无健笔驱词客,剩有残篇发棹歌。cán wú jiàn bǐ qū cí kè,shèng yǒu cán piān fā zhào gē。
载酒不妨过北海,爱山仍得效东坡。zài jiǔ bù fáng guò běi hǎi,ài shān réng dé xiào dōng pō。
风尘纵有嘉宾主,三到吴兴感慨多。fēng chén zòng yǒu jiā bīn zhǔ,sān dào wú xīng gǎn kǎi duō。

正月十二日由杭挈眷至湖与叔兄同居

许传霈

夜泊溪湾听雨声,终宵闲数短长更。yè pō xī wān tīng yǔ shēng,zhōng xiāo xián shù duǎn zhǎng gèng。
舟中人醒鱼先觉,林外灯残波尚明。zhōu zhōng rén xǐng yú xiān jué,lín wài dēng cán bō shàng míng。
村妇归家藏小艇,邻翁话旧对寒檠。cūn fù guī jiā cáng xiǎo tǐng,lín wēng huà jiù duì hán qíng。
光阴烈火原容易,又说来朝是我生。guāng yīn liè huǒ yuán róng yì,yòu shuō lái cháo shì wǒ shēng。

正月十二日由杭挈眷至湖与叔兄同居

许传霈

诘朝偏值石尤风,骇浪惊涛在眼中。jí cháo piān zhí shí yóu fēng,hài làng jīng tāo zài yǎn zhōng。
无福看山峰压背,有缘邀月色当空。wú fú kàn shān fēng yā bèi,yǒu yuán yāo yuè sè dāng kōng。
长途霜气催诗稿,满郭清光到泮宫。zhǎng tú shuāng qì cuī shī gǎo,mǎn guō qīng guāng dào pàn gōng。
儿女不知重聚首,也从侪辈乐融融。ér nǚ bù zhī zhòng jù shǒu,yě cóng chái bèi lè róng róng。

白牡丹次冯味吴韵

许传霈

清白声名压众芳,何期富贵集华堂。qīng bái shēng míng yā zhòng fāng,hé qī fù guì jí huá táng。
全身珠露初离浴,半面晴云乍洗妆。quán shēn zhū lù chū lí yù,bàn miàn qíng yún zhà xǐ zhuāng。
月朗瑶台花国色,波凌玉佩水仙王。yuè lǎng yáo tái huā guó sè,bō líng yù pèi shuǐ xiān wáng。
唐宫已罢杨妃舞,薄晕罗衣冰雪香。táng gōng yǐ bà yáng fēi wǔ,báo yūn luó yī bīng xuě xiāng。

初游云巢

许传霈

群山抱处耸楼台,拔地长松夹路栽。qún shān bào chù sǒng lóu tái,bá dì zhǎng sōng jiā lù zāi。
流水声中寻道去,乱云堆里听经来。liú shuǐ shēng zhōng xún dào qù,luàn yún duī lǐ tīng jīng lái。
何年高隐留书阁,此日清游濯酒杯。hé nián gāo yǐn liú shū gé,cǐ rì qīng yóu zhuó jiǔ bēi。
潭上莫愁龙梦醒,斜阳绕郭不须回。tán shàng mò chóu lóng mèng xǐng,xié yáng rào guō bù xū huí。

代复薛观察即此其洗儿诗韵

许传霈

藕花香里报新诗,最好麟儿初洗时。ǒu huā xiāng lǐ bào xīn shī,zuì hǎo lín ér chū xǐ shí。
作室有书欣读早,随园得子合名迟。zuò shì yǒu shū xīn dú zǎo,suí yuán dé zi hé míng chí。
神驹头角骅骝种,老凤威仪廊庙知。shén jū tóu jiǎo huá liú zhǒng,lǎo fèng wēi yí láng miào zhī。
朱芾君王从此咏,承平雅欲惬心期。zhū fèi jūn wáng cóng cǐ yǒng,chéng píng yǎ yù qiè xīn qī。

前诗题后谛观卷中先人印章为前时所未见者,再成七律写怀

许传霈

重到吴兴八桂堂,词存七字认遗章。zhòng dào wú xīng bā guì táng,cí cún qī zì rèn yí zhāng。
搜穷沧海馀生晚,劫历红羊斯道伤。sōu qióng cāng hǎi yú shēng wǎn,jié lì hóng yáng sī dào shāng。
要识石交崇世得,无愁云外落天香。yào shí shí jiāo chóng shì dé,wú chóu yún wài luò tiān xiāng。
学吟一再羞貂续,手泽于今未敢忘。xué yín yī zài xiū diāo xù,shǒu zé yú jīn wèi gǎn wàng。

寻吴烈女赛金墓

许传霈

昔传弱女成名惨,今访孤茔春日曛。xī chuán ruò nǚ chéng míng cǎn,jīn fǎng gū yíng chūn rì xūn。
一带湖山钟劲节,满林红紫散遗芬。yī dài hú shān zhōng jìn jié,mǎn lín hóng zǐ sàn yí fēn。
贞魂应傍明霞墓,奇气争飞金盖云。zhēn hún yīng bàng míng xiá mù,qí qì zhēng fēi jīn gài yún。
华表森森双峙处,留题犹记鲤庭闻。huá biǎo sēn sēn shuāng zhì chù,liú tí yóu jì lǐ tíng wén。

冬至后偕衡甫至湖城北窑湾同儿殡地,口占哀之

许传霈

独怜七岁儿生小,竟不归从何有乡。dú lián qī suì ér shēng xiǎo,jìng bù guī cóng hé yǒu xiāng。
魂魄原知无定处,形骸忍使落他方。hún pò yuán zhī wú dìng chù,xíng hái rěn shǐ luò tā fāng。
乱坟堆里情根淡,故里人逢地下长。luàn fén duī lǐ qíng gēn dàn,gù lǐ rén féng dì xià zhǎng。
记取西泠来日路,碧湖南去自堂堂。jì qǔ xī líng lái rì lù,bì hú nán qù zì táng táng。

湖城重建三贤祠落成

许传霈

城西争说谢公塘,后有颜苏德泽长。chéng xī zhēng shuō xiè gōng táng,hòu yǒu yán sū dé zé zhǎng。
十卷诗吟留刺史,百年神定在桐乡。shí juǎn shī yín liú cì shǐ,bǎi nián shén dìng zài tóng xiāng。
云移镇霅楼头白,风送洼尊亭外凉。yún yí zhèn zhà lóu tóu bái,fēng sòng wā zūn tíng wài liáng。
旧日宫垣安可仰,斯民去思不能忘。jiù rì gōng yuán ān kě yǎng,sī mín qù sī bù néng wàng。

湖城重建三贤祠落成

许传霈

重新祠宇祀三贤,鼎峙千秋香火缘。zhòng xīn cí yǔ sì sān xián,dǐng zhì qiān qiū xiāng huǒ yuán。
广拓烟波江汇外,清留柤豆月湖边。guǎng tuò yān bō jiāng huì wài,qīng liú zhā dòu yuè hú biān。
香升蘋藻神昭洁,乐奏承平礼告虔。xiāng shēng píng zǎo shén zhāo jié,lè zòu chéng píng lǐ gào qián。
休息还欣楼近水,弁山苍霭扑窗前。xiū xī hái xīn lóu jìn shuǐ,biàn shān cāng ǎi pū chuāng qián。

棣笙以五十书怀诗索和次韵复之

许传霈

笑他品格总平常,不向槐黄岁踏忙。xiào tā pǐn gé zǒng píng cháng,bù xiàng huái huáng suì tà máng。
帜树词坛名早立,经横绛帐道难忘。zhì shù cí tán míng zǎo lì,jīng héng jiàng zhàng dào nán wàng。
琴书十载儒官铎,泉石当年处士装。qín shū shí zài rú guān duó,quán shí dāng nián chù shì zhuāng。
前日知非今更进,敢将岁月老文场。qián rì zhī fēi jīn gèng jìn,gǎn jiāng suì yuè lǎo wén chǎng。