古诗词

将之松江藉以南旋

许传霈

昔日偶然来江北,今朝无计到江南。xī rì ǒu rán lái jiāng běi,jīn cháo wú jì dào jiāng nán。
渡头开落花千万,海上望归人两三。dù tóu kāi luò huā qiān wàn,hǎi shàng wàng guī rén liǎng sān。
怕听画梁新燕语,相期春雨故园谈。pà tīng huà liáng xīn yàn yǔ,xiāng qī chūn yǔ gù yuán tán。
此心已惹乡关梦,贺鉴湖清澄碧岚。cǐ xīn yǐ rě xiāng guān mèng,hè jiàn hú qīng chéng bì lán。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

秋夜偶病

许传霈

薄病旅窗心事稠,中宵不觉思悠悠。báo bìng lǚ chuāng xīn shì chóu,zhōng xiāo bù jué sī yōu yōu。
半床残月催虫语,一枕凉风唤客愁。bàn chuáng cán yuè cuī chóng yǔ,yī zhěn liáng fēng huàn kè chóu。
望切高堂时入梦,情忘少妇独登楼。wàng qiè gāo táng shí rù mèng,qíng wàng shǎo fù dú dēng lóu。
几回移步当门坐,露湿栏干天气秋。jǐ huí yí bù dāng mén zuò,lù shī lán gàn tiān qì qiū。

九月二十五日去苏州

许传霈

乌篷送我出姑苏,自笑年来性太迂。wū péng sòng wǒ chū gū sū,zì xiào nián lái xìng tài yū。
世事变迁云意态,客怀突兀路崎岖。shì shì biàn qiān yún yì tài,kè huái tū wù lù qí qū。
最难著笔狮林画,尚未留题寒碧庐。zuì nán zhù bǐ shī lín huà,shàng wèi liú tí hán bì lú。
为语裙钗须爱护,莫将檀板误当炉。wèi yǔ qún chāi xū ài hù,mò jiāng tán bǎn wù dāng lú。

至沪居城南赵氏

许传霈

未了人间物色因,谪居犹得近芳邻。wèi le rén jiān wù sè yīn,zhé jū yóu dé jìn fāng lín。
石泉冷处交能久,鱼鸟闲时趣自真。shí quán lěng chù jiāo néng jiǔ,yú niǎo xián shí qù zì zhēn。
癖不能除挥翰墨,世无可恋走风尘。pǐ bù néng chú huī hàn mò,shì wú kě liàn zǒu fēng chén。
雪窗霁后棋枰对,黑白初知亦雅人。xuě chuāng jì hòu qí píng duì,hēi bái chū zhī yì yǎ rén。

三十自述

许传霈

重桂堂前桂荫连,孰经趋对溯髫年。zhòng guì táng qián guì yīn lián,shú jīng qū duì sù tiáo nián。
此身赖得之无识,累世犹赢清白传。cǐ shēn lài dé zhī wú shí,lèi shì yóu yíng qīng bái chuán。
讵料箕裘湮手泽,况经乡里扰烽烟。jù liào jī qiú yān shǒu zé,kuàng jīng xiāng lǐ rǎo fēng yān。
频年骨肉流离际,怅望家山泪潜然。pín nián gǔ ròu liú lí jì,chàng wàng jiā shān lèi qián rán。

三十自述

许传霈

庭萱犹喜驻春晖,寸草相思得所依。tíng xuān yóu xǐ zhù chūn huī,cùn cǎo xiāng sī dé suǒ yī。
惯住湖山聊自适,重游苕霅浑忘机。guàn zhù hú shān liáo zì shì,zhòng yóu sháo zhà hún wàng jī。
家贫常恕旨甘奉,岁晚难堪故旧稀。jiā pín cháng shù zhǐ gān fèng,suì wǎn nán kān gù jiù xī。
凄绝黄泥冈下路,未崇马鬣倍歔欷。qī jué huáng ní gāng xià lù,wèi chóng mǎ liè bèi xū xī。

三十自述

许传霈

萑苻何物肆蚩尤,兵火馀生浪迹浮。huán fú hé wù sì chī yóu,bīng huǒ yú shēng làng jì fú。
淮海涛声驱客病,金焦山势压乡愁。huái hǎi tāo shēng qū kè bìng,jīn jiāo shān shì yā xiāng chóu。
王恭长物空馀簟,庾信悲秋独赋楼。wáng gōng zhǎng wù kōng yú diàn,yǔ xìn bēi qiū dú fù lóu。
差幸故园完聚日,龙宫何事阻归舟。chà xìng gù yuán wán jù rì,lóng gōng hé shì zǔ guī zhōu。

三十自述

许传霈

生离死别每神伤,寥落年来不自遑。shēng lí sǐ bié měi shén shāng,liáo luò nián lái bù zì huáng。
未起严敦惭马诫,欲联轼辙怅苏床。wèi qǐ yán dūn cán mǎ jiè,yù lián shì zhé chàng sū chuáng。
高情无复披求借,破砚长教懔直方。gāo qíng wú fù pī qiú jiè,pò yàn zhǎng jiào lǐn zhí fāng。
坐对妻孥空寂寞,复看春草碧池塘。zuò duì qī nú kōng jì mò,fù kàn chūn cǎo bì chí táng。

三十自述

许传霈

梅放孤山兴不孤,同人买棹有西湖。méi fàng gū shān xīng bù gū,tóng rén mǎi zhào yǒu xī hú。
已惭南阁谈经席,莫问高阳旧酒徒。yǐ cán nán gé tán jīng xí,mò wèn gāo yáng jiù jiǔ tú。
别有嗜痂挥翰墨,谁能品味到莼鲈。bié yǒu shì jiā huī hàn mò,shuí néng pǐn wèi dào chún lú。
归来还把图书列,一笑先生合号迂。guī lái hái bǎ tú shū liè,yī xiào xiān shēng hé hào yū。

三十自述

许传霈

立身诚意两操持,甘苦从教心自知。lì shēn chéng yì liǎng cāo chí,gān kǔ cóng jiào xīn zì zhī。
切磋他山资好友,追随鲁殿得吾师。qiè cuō tā shān zī hǎo yǒu,zhuī suí lǔ diàn dé wú shī。
半生书剑嗟无用,卅载功名愧已迟。bàn shēng shū jiàn jiē wú yòng,sà zài gōng míng kuì yǐ chí。
壮不如人将老大,返躬何以策良时。zhuàng bù rú rén jiāng lǎo dà,fǎn gōng hé yǐ cè liáng shí。

由诸暨至东阳肩舆偶成

许传霈

为补前游到浙东,春风料峭路匆匆。wèi bǔ qián yóu dào zhè dōng,chūn fēng liào qiào lù cōng cōng。
暮云百怪空中幻,仄径千重绝处通。mù yún bǎi guài kōng zhōng huàn,zè jìng qiān zhòng jué chù tōng。
鸟语山原芳草绿,雨馀涧曲杏花红。niǎo yǔ shān yuán fāng cǎo lǜ,yǔ yú jiàn qū xìng huā hóng。
苎罗一朵倾城色,尽付苍茫烟雾中。zhù luó yī duǒ qīng chéng sè,jǐn fù cāng máng yān wù zhōng。

由诸暨至东阳肩舆偶成

许传霈

茅店鸡声侵晓催,林隈历尽到山隈。máo diàn jī shēng qīn xiǎo cuī,lín wēi lì jǐn dào shān wēi。
岩县飞瀑疑残雪,堤落鸣泉送远雷。yán xiàn fēi pù yí cán xuě,dī luò míng quán sòng yuǎn léi。
人语家家随耳换,旅怀处处逐心来。rén yǔ jiā jiā suí ěr huàn,lǚ huái chù chù zhú xīn lái。
有事白板桥头住,沽酒前村醉一回。yǒu shì bái bǎn qiáo tóu zhù,gū jiǔ qián cūn zuì yī huí。

清明晚眺南郊

许传霈

犹欣客里驻风光,偶步晴郊引兴长。yóu xīn kè lǐ zhù fēng guāng,ǒu bù qíng jiāo yǐn xīng zhǎng。
为访残碑除薜荔,无多荒冢奠壶觞。wèi fǎng cán bēi chú bì lì,wú duō huāng zhǒng diàn hú shāng。
斜阳半塔含山紫,野色千畦送菜黄。xié yáng bàn tǎ hán shān zǐ,yě sè qiān qí sòng cài huáng。
归道杜鹃啼不住,已青春草许祠堂。guī dào dù juān tí bù zhù,yǐ qīng chūn cǎo xǔ cí táng。

咏程洛翘广文园中白桃花即次同游白云洞诗韵

许传霈

一枝偏不藉铅华,羞被人呼二月花。yī zhī piān bù jí qiān huá,xiū bèi rén hū èr yuè huā。
情澹堪邀风外竹,乳香试品雨前茶。qíng dàn kān yāo fēng wài zhú,rǔ xiāng shì pǐn yǔ qián chá。
美人有韵含朝露,仙子无言对暮霞。měi rén yǒu yùn hán cháo lù,xiān zi wú yán duì mù xiá。
桃李门墙齐洁白,与同佳兴属君家。táo lǐ mén qiáng qí jié bái,yǔ tóng jiā xīng shǔ jūn jiā。

叠前韵再咏白桃花

许传霈

谁期悃愊竞无华,属在夭夭灼灼花。shuí qī kǔn bì jìng wú huá,shǔ zài yāo yāo zhuó zhuó huā。
已嫁胭脂归苑杏,全分颜色与山茶。yǐ jià yān zhī guī yuàn xìng,quán fēn yán sè yǔ shān chá。
非关怨恨销残雪,岂为娇羞助落霞。fēi guān yuàn hèn xiāo cán xuě,qǐ wèi jiāo xiū zhù luò xiá。
莫管渔郎问津否,红尘早不到仙家。mò guǎn yú láng wèn jīn fǒu,hóng chén zǎo bù dào xiān jiā。

再次俞芝生韵咏白桃花

许传霈

红尘回首逐纷华,莫把仙姿肉眼加。hóng chén huí shǒu zhú fēn huá,mò bǎ xiān zī ròu yǎn jiā。
一抹纤腰随柳岸,几家清梦锁梨花。yī mǒ xiān yāo suí liǔ àn,jǐ jiā qīng mèng suǒ lí huā。
春寒渡口空含雨,诗冷溪头欲浣霞。chūn hán dù kǒu kōng hán yǔ,shī lěng xī tóu yù huàn xiá。
却好妆台香色和,敷成半面向人遮。què hǎo zhuāng tái xiāng sè hé,fū chéng bàn miàn xiàng rén zhē。