古诗词

梓材以下乡诗见示次韵复之

许传霈

鸣琴雅抱独宽闲,社稷民人事事关。míng qín yǎ bào dú kuān xián,shè jì mín rén shì shì guān。
教养兼施清界尺,文章致用焕云山。jiào yǎng jiān shī qīng jiè chǐ,wén zhāng zhì yòng huàn yún shān。
罪轻法网何妨解,草害良田务尽删。zuì qīng fǎ wǎng hé fáng jiě,cǎo hài liáng tián wù jǐn shān。
却好庶黎齐慰日,仁风果得此邦颁。què hǎo shù lí qí wèi rì,rén fēng guǒ dé cǐ bāng bān。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

子方宰邢台为兖豫通衢,近又奇荒,诗以代柬

许传霈

不极宰官苦,谁知书味真。bù jí zǎi guān kǔ,shuí zhī shū wèi zhēn。
五年兴水利,四野活饥民。wǔ nián xīng shuǐ lì,sì yě huó jī mín。
清白闲中操,光明鍊后身。qīng bái xián zhōng cāo,guāng míng liàn hòu shēn。
鸣琴春雨足,气象得翻新。míng qín chūn yǔ zú,qì xiàng dé fān xīn。

子方宰邢台为兖豫通衢,近又奇荒,诗以代柬

许传霈

君才非百里,百里可成功。jūn cái fēi bǎi lǐ,bǎi lǐ kě chéng gōng。
人命黔黎托,康衢兖豫通。rén mìng qián lí tuō,kāng qú yǎn yù tōng。
纲常真血性,儒素旧家风。gāng cháng zhēn xuè xìng,rú sù jiù jiā fēng。
远道循声报,衡门听倚蓬。yuǎn dào xún shēng bào,héng mén tīng yǐ péng。

次韵送吴苍石归芜园

许传霈

蕉绿一窗开,期人何处来。jiāo lǜ yī chuāng kāi,qī rén hé chù lái。
湖舟吟碧浪,仙梦送天台。hú zhōu yín bì làng,xiān mèng sòng tiān tái。
世事挥长剑,宏文识古罍。shì shì huī zhǎng jiàn,hóng wén shí gǔ léi。
闲愁偏扰我,西北泽鸿哀。xián chóu piān rǎo wǒ,xī běi zé hóng āi。

次韵送吴苍石归芜园

许传霈

乍说银河渡,今看苕水流。zhà shuō yín hé dù,jīn kàn sháo shuǐ liú。
江郎工赋别,庾子惯悲秋。jiāng láng gōng fù bié,yǔ zi guàn bēi qiū。
野鹤情都淡,雕虫技并羞。yě hè qíng dōu dàn,diāo chóng jì bìng xiū。
嗟余输半亩,无计事归求。jiē yú shū bàn mǔ,wú jì shì guī qiú。

登飞英塔

许传霈

丹梯缭绕绝尘埃,苕霅风光面面来。dān tī liáo rào jué chén āi,sháo zhà fēng guāng miàn miàn lái。
画里峰峦天外落,地中钟磬寺前回。huà lǐ fēng luán tiān wài luò,dì zhōng zhōng qìng sì qián huí。
飞檐铃语当头答,负郭人家入望该。fēi yán líng yǔ dāng tóu dá,fù guō rén jiā rù wàng gāi。
寻到塔心还有塔,此身恍若住蓬莱。xún dào tǎ xīn hái yǒu tǎ,cǐ shēn huǎng ruò zhù péng lái。

夏夜雨坐

许传霈

黑云四盖暗山城,未冒峰头雨已行。hēi yún sì gài àn shān chéng,wèi mào fēng tóu yǔ yǐ xíng。
电逐长空天地昼,雷鸣岩谷树林兵。diàn zhú zhǎng kōng tiān dì zhòu,léi míng yán gǔ shù lín bīng。
檐前直泻无穷水,巷里时沈击柝声。yán qián zhí xiè wú qióng shuǐ,xiàng lǐ shí shěn jī tuò shēng。
夜静高楼风色定,依然星斗一江清。yè jìng gāo lóu fēng sè dìng,yī rán xīng dòu yī jiāng qīng。

秋夜泛舟

许传霈

秋迎客路十分凉,烟水扁舟引兴长。qiū yíng kè lù shí fēn liáng,yān shuǐ biǎn zhōu yǐn xīng zhǎng。
两岸芦花翻雪白,一江木叶入秋黄。liǎng àn lú huā fān xuě bái,yī jiāng mù yè rù qiū huáng。
天街空际霜初落,银汉无声月自行。tiān jiē kōng jì shuāng chū luò,yín hàn wú shēng yuè zì xíng。
归橹音清闻欸乃,逍遥疑在梦魂乡。guī lǔ yīn qīng wén āi nǎi,xiāo yáo yí zài mèng hún xiāng。

家大人集千字文贺胡秀才吉席敬用原韵纪事

许传霈

流离八载及虞城,举目无亲孰达情。liú lí bā zài jí yú chéng,jǔ mù wú qīn shú dá qíng。
乃字终能贞素志,相攸合使结良盟。nǎi zì zhōng néng zhēn sù zhì,xiāng yōu hé shǐ jié liáng méng。
家庭静对陈诗酒,母弟欣谈解甲兵。jiā tíng jìng duì chén shī jiǔ,mǔ dì xīn tán jiě jiǎ bīng。
从此唱随歌永好,百年夫妻凤凰鸣。cóng cǐ chàng suí gē yǒng hǎo,bǎi nián fū qī fèng huáng míng。

秋夜半湖棹归

许传霈

暮云秋树郁苍茫,一叶扁舟出野塘。mù yún qiū shù yù cāng máng,yī yè biǎn zhōu chū yě táng。
水接天光天似水,霜霏月下月如霜。shuǐ jiē tiān guāng tiān shì shuǐ,shuāng fēi yuè xià yuè rú shuāng。
几家灯火前村近,满地虫声客梦凉。jǐ jiā dēng huǒ qián cūn jìn,mǎn dì chóng shēng kè mèng liáng。
浩浩御风忘所止,不知漏尽几分长。hào hào yù fēng wàng suǒ zhǐ,bù zhī lòu jǐn jǐ fēn zhǎng。

转至蓬莱阁

许传霈

此身已得到瀛洲,镜水稽山面面收。cǐ shēn yǐ dé dào yíng zhōu,jìng shuǐ jī shān miàn miàn shōu。
八百鉴湖归眼底,万家烟火起楼头。bā bǎi jiàn hú guī yǎn dǐ,wàn jiā yān huǒ qǐ lóu tóu。
钟闻山寺天催暮,风吼庭松客报秋。zhōng wén shān sì tiān cuī mù,fēng hǒu tíng sōng kè bào qiū。
壁上题诗苔迹扫,不愁归远独勾留。bì shàng tí shī tái jì sǎo,bù chóu guī yuǎn dú gōu liú。

咏越中名胜分得樵风泾

许传霈

半肩樵采若耶中,暮向朝南一棹通。bàn jiān qiáo cǎi ruò yé zhōng,mù xiàng cháo nán yī zhào tōng。
拾箭有缘酬尔愿,行舟无碍仗神功。shí jiàn yǒu yuán chóu ěr yuàn,xíng zhōu wú ài zhàng shén gōng。
挂帆应喜随波稳,归橹何虞扑面冲。guà fān yīng xǐ suí bō wěn,guī lǔ hé yú pū miàn chōng。
堪笑村人同往者,淹留难趁郑公风。kān xiào cūn rén tóng wǎng zhě,yān liú nán chèn zhèng gōng fēng。

分咏五代史

许传霈

不辱新君洗涤诏,要知劲节本难污。bù rǔ xīn jūn xǐ dí zhào,yào zhī jìn jié běn nán wū。
用兵卅载忠先帝,恸哭一朝见老奴。yòng bīng sà zài zhōng xiān dì,tòng kū yī cháo jiàn lǎo nú。
笺刺偶传多俚语,春秋熟读识兵符。jiān cì ǒu chuán duō lǐ yǔ,chūn qiū shú dú shí bīng fú。
直教愧死李崇政,枉自当年号丈夫。zhí jiào kuì sǐ lǐ chóng zhèng,wǎng zì dāng nián hào zhàng fū。

分咏五代史

许传霈

上下飞来入阵中,一人两骑势如风。shàng xià fēi lái rù zhèn zhōng,yī rén liǎng qí shì rú fēng。
铁檛手舞前无敌,重铠身披气自雄。tiě zhuā shǒu wǔ qián wú dí,zhòng kǎi shēn pī qì zì xióng。
死愿见王伸宿愤,生还无罪建奇功。sǐ yuàn jiàn wáng shēn sù fèn,shēng hái wú zuì jiàn qí gōng。
太原慷慨悲车裂,异日相思泣乃公。tài yuán kāng kǎi bēi chē liè,yì rì xiāng sī qì nǎi gōng。

分咏五代史

许传霈

陛下禁声自有臣,不知大体汉杨邠。bì xià jìn shēng zì yǒu chén,bù zhī dà tǐ hàn yáng bīn。
直教礼乐为虚器,悉罢朝廷荫出身。zhí jiào lǐ lè wèi xū qì,xī bà cháo tíng yīn chū shēn。
晚节广延门下客,敢言谏立耿夫人。wǎn jié guǎng yán mén xià kè,gǎn yán jiàn lì gěng fū rén。
也知史传真堪用,课吏多抄亦雅驯。yě zhī shǐ chuán zhēn kān yòng,kè lì duō chāo yì yǎ xùn。

咏十国春秋分得蜀王建

许传霈

从行负玺护銮舆,枕膝君王泣下嘘。cóng xíng fù xǐ hù luán yú,zhěn xī jūn wáng qì xià xū。
强据两川图僭窃,恩忘阿父肆诛锄。qiáng jù liǎng chuān tú jiàn qiè,ēn wàng ā fù sì zhū chú。
军儿惯养名多赐,符瑞侈陈史屡书。jūn ér guàn yǎng míng duō cì,fú ruì chǐ chén shǐ lǚ shū。
三十七年前蜀主,少时曾亦盗牛驴。sān shí qī nián qián shǔ zhǔ,shǎo shí céng yì dào niú lǘ。
5001234567»