古诗词

咏桃李杏梨四花各以士事比之

许传霈

寒士生憎物候繁,犹能花样及时翻。hán shì shēng zēng wù hòu fán,yóu néng huā yàng jí shí fān。
胭脂不染留真面,风雨无欺赖宿根。yān zhī bù rǎn liú zhēn miàn,fēng yǔ wú qī lài sù gēn。
雪压一枝难免俗,冰清半夜最销魂。xuě yā yī zhī nán miǎn sú,bīng qīng bàn yè zuì xiāo hún。
年来无复游人问,空对黄昏深锁门。nián lái wú fù yóu rén wèn,kōng duì huáng hūn shēn suǒ mén。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

山斋题壁

许传霈

逃名犹有地,终日住危楼。táo míng yóu yǒu dì,zhōng rì zhù wēi lóu。
惯下无端泪,频来不尽愁。guàn xià wú duān lèi,pín lái bù jǐn chóu。
作诗惟道性,见月祗低头。zuò shī wéi dào xìng,jiàn yuè zhī dī tóu。
漫向行人说,轻云野外浮。màn xiàng xíng rén shuō,qīng yún yě wài fú。

嘉兴道中

许传霈

一路烽烟惨,我来秋已初。yī lù fēng yān cǎn,wǒ lái qiū yǐ chū。
田原衰草地,人屋野禽居。tián yuán shuāi cǎo dì,rén wū yě qín jū。
江冷随潮落,桑低认旧锄。jiāng lěng suí cháo luò,sāng dī rèn jiù chú。
可怜鸣蟋蟀,犹自傍荒墟。kě lián míng xī shuài,yóu zì bàng huāng xū。

中秋舟泊泰兴怀胡丈

许传霈

小港绕垂杨,秋风一枕凉。xiǎo gǎng rào chuí yáng,qiū fēng yī zhěn liáng。
病魔牢不去,客思渺难忘。bìng mó láo bù qù,kè sī miǎo nán wàng。
淮水蘋花远,荒城夜杵长。huái shuǐ píng huā yuǎn,huāng chéng yè chǔ zhǎng。
此翁归去也,明月两相望。cǐ wēng guī qù yě,míng yuè liǎng xiāng wàng。

重阳

许传霈

西风吹日暮,天气又重阳。xī fēng chuī rì mù,tiān qì yòu zhòng yáng。
旅馆心难白,疏篱菊已黄。lǚ guǎn xīn nán bái,shū lí jú yǐ huáng。
病无医俗手,诗可涤愁肠。bìng wú yī sú shǒu,shī kě dí chóu cháng。
欲遍茱萸插,凄然江海长。yù biàn zhū yú chā,qī rán jiāng hǎi zhǎng。

寄怀禇子耘子方

许传霈

风雪漫天地,严寒偪客庐。fēng xuě màn tiān dì,yán hán bī kè lú。
怅怀江上水,远寄故人书。chàng huái jiāng shàng shuǐ,yuǎn jì gù rén shū。
昔日比邻住,深宵吟兴摅。xī rì bǐ lín zhù,shēn xiāo yín xīng shū。
谁知一岁后,我亦异乡居。shuí zhī yī suì hòu,wǒ yì yì xiāng jū。

寄怀禇子耘子方

许传霈

自从黄浦别,时又越秋冬。zì cóng huáng pǔ bié,shí yòu yuè qiū dōng。
诗笔君应健,闲居我尚佣。shī bǐ jūn yīng jiàn,xián jū wǒ shàng yōng。
乱离度岁暮,贫病值年凶。luàn lí dù suì mù,pín bìng zhí nián xiōng。
何日重联袂,消寒续旧踪。hé rì zhòng lián mèi,xiāo hán xù jiù zōng。

次韵复陆小敏

许传霈

风雪催征道,匆匆岁序更。fēng xuě cuī zhēng dào,cōng cōng suì xù gèng。
有怀看宝剑,无语对寒檠。yǒu huái kàn bǎo jiàn,wú yǔ duì hán qíng。
诗酒骚人事,关河旅客情。shī jiǔ sāo rén shì,guān hé lǚ kè qíng。
何如三百亩,同作砚田耕。hé rú sān bǎi mǔ,tóng zuò yàn tián gēng。

同小敏消寒餐花室分得二律

许传霈

绛蜡添莲炬,开来笑语亲。jiàng là tiān lián jù,kāi lái xiào yǔ qīn。
西窗风雨夕,东壁画图人。xī chuāng fēng yǔ xī,dōng bì huà tú rén。
分韵三条尽,修书半榻陈。fēn yùn sān tiáo jǐn,xiū shū bàn tà chén。
夜游还秉烛,烟景召阳春。yè yóu hái bǐng zhú,yān jǐng zhào yáng chūn。

同小敏消寒餐花室分得二律

许传霈

本不耐凡响,甘心爨下过。běn bù nài fán xiǎng,gān xīn cuàn xià guò。
何期知己遇,奈此缺残何。hé qī zhī jǐ yù,nài cǐ quē cán hé。
流水犹堪谱,无弦已觉多。liú shuǐ yóu kān pǔ,wú xián yǐ jué duō。
生春弹指下,解阜自能歌。shēng chūn dàn zhǐ xià,jiě fù zì néng gē。

将返杭州次小敏赠行诗韵即题其读月楼稿

许传霈

偶然来海上,相聚话飘蓬。ǒu rán lái hǎi shàng,xiāng jù huà piāo péng。
莫漫愁知己,吾怀陆放翁。mò màn chóu zhī jǐ,wú huái lù fàng wēng。
明朝须别去,此际怅离衷。míng cháo xū bié qù,cǐ jì chàng lí zhōng。
珍重一诗卷,天寒伴雪风。zhēn zhòng yī shī juǎn,tiān hán bàn xuě fēng。

秋闱填榜日饮洛翘处

许传霈

先生真解事,此日集壶觞。xiān shēng zhēn jiě shì,cǐ rì jí hú shāng。
变化鱼龙地,盘桓翰墨场。biàn huà yú lóng dì,pán huán hàn mò chǎng。
一庭秋菊色,满座宝炉香。yī tíng qiū jú sè,mǎn zuò bǎo lú xiāng。
倚槛忘归去,南山对晚妆。yǐ kǎn wàng guī qù,nán shān duì wǎn zhuāng。

得秋闱下第之信倚前均寄洛翘

许传霈

三年仍不第,傀儡笑登场。sān nián réng bù dì,guī lěi xiào dēng chǎng。
愧我无真学,多君有热肠。kuì wǒ wú zhēn xué,duō jūn yǒu rè cháng。
奇文占吉兆,佳句挹浓香。qí wén zhàn jí zhào,jiā jù yì nóng xiāng。
无计为酬应,时来就菊觞。wú jì wèi chóu yīng,shí lái jiù jú shāng。

同日师竹携酒肴来谭

许传霈

此心何郑重,携酒与肴来。cǐ xīn hé zhèng zhòng,xié jiǔ yǔ yáo lái。
解语花随菊,忘情客举杯。jiě yǔ huā suí jú,wàng qíng kè jǔ bēi。
涤肠销傀儡,侧耳费疑猜。dí cháng xiāo guī lěi,cè ěr fèi yí cāi。
醉后新诗就,高歌答水隈。zuì hòu xīn shī jiù,gāo gē dá shuǐ wēi。

香亭招饮竹屋在法界寺用关王二君题寺图诗均

许传霈

钟报城西寺,时来一叩门。zhōng bào chéng xī sì,shí lái yī kòu mén。
竹疏云压屋,花少菜锄园。zhú shū yún yā wū,huā shǎo cài chú yuán。
饶有林泉趣,仍无车马喧。ráo yǒu lín quán qù,réng wú chē mǎ xuān。
画图今不见,题句溯词源。huà tú jīn bù jiàn,tí jù sù cí yuán。

香亭招饮竹屋在法界寺用关王二君题寺图诗均

许传霈

主人真不俗,当户小筵开。zhǔ rén zhēn bù sú,dāng hù xiǎo yán kāi。
樽满斟新酿,阶平扫旧苔。zūn mǎn zhēn xīn niàng,jiē píng sǎo jiù tái。
诗僧留古塔,循吏望高台。shī sēng liú gǔ tǎ,xún lì wàng gāo tái。
雅集无今古,伊谁济世才。yǎ jí wú jīn gǔ,yī shuí jì shì cái。
5001234567»