古诗词

题俞五如有酒学仙图为姚师竹广文作

许传霈

人生不过数十年,倏忽韶华指一弹。rén shēng bù guò shù shí nián,shū hū sháo huá zhǐ yī dàn。
富贵贫贱于其际,复晞朝露过云烟。fù guì pín jiàn yú qí jì,fù xī cháo lù guò yún yān。
俞子胸中思烂熟,隐居吴兴山水间。yú zi xiōng zhōng sī làn shú,yǐn jū wú xīng shān shuǐ jiān。
吴兴山水独清远,佐以壶觞尽合欢。wú xīng shān shuǐ dú qīng yuǎn,zuǒ yǐ hú shāng jǐn hé huān。
幕庐天地势寥廓,黄垆何妨醉倒眠。mù lú tiān dì shì liáo kuò,huáng lú hé fáng zuì dào mián。
红尘扰扰愁独醒,常恨不封到酒泉。hóng chén rǎo rǎo chóu dú xǐng,cháng hèn bù fēng dào jiǔ quán。
古来奇士奇面目,靳以形骸许瓦全。gǔ lái qí shì qí miàn mù,jìn yǐ xíng hái xǔ wǎ quán。
手拄一杖跛一足,图画神仙妙并传。shǒu zhǔ yī zhàng bǒ yī zú,tú huà shén xiān miào bìng chuán。
开元道士李元中,四十年居终南山。kāi yuán dào shì lǐ yuán zhōng,sì shí nián jū zhōng nán shān。
魂返七日失其魄,得饿殍尸附无端。hún fǎn qī rì shī qí pò,dé è piǎo shī fù wú duān。
岂是君身有仙骨,果然谷辟得霞餐。qǐ shì jūn shēn yǒu xiān gǔ,guǒ rán gǔ pì dé xiá cān。
君谓修真太艰苦,举杯一笑乐陶然。jūn wèi xiū zhēn tài jiān kǔ,jǔ bēi yī xiào lè táo rán。
笑我本来非真相,形随影兮坠区寰。xiào wǒ běn lái fēi zhēn xiāng,xíng suí yǐng xī zhuì qū huán。
梦化栩栩来春蝶,壳脱蠕蠕出秋蝉。mèng huà xǔ xǔ lái chūn dié,ké tuō rú rú chū qiū chán。
推之飞潜与动植,莫非大造理盘旋。tuī zhī fēi qián yǔ dòng zhí,mò fēi dà zào lǐ pán xuán。
安能长拼此血气,饮酒食肉费万钱。ān néng zhǎng pīn cǐ xuè qì,yǐn jiǔ shí ròu fèi wàn qián。
顿耗精力腐草木,渐使荼毒穿肠肝。dùn hào jīng lì fǔ cǎo mù,jiàn shǐ tú dú chuān cháng gān。
身不我有心有我,何以策乎心所安。shēn bù wǒ yǒu xīn yǒu wǒ,hé yǐ cè hū xīn suǒ ān。
为臣当忠子当孝,人世自具不解缘。wèi chén dāng zhōng zi dāng xiào,rén shì zì jù bù jiě yuán。
一朝完身归太古,斯情赖有酒杯宽。yī cháo wán shēn guī tài gǔ,sī qíng lài yǒu jiǔ bēi kuān。
壶公岁月壶中久,合与徜徉卅六天。hú gōng suì yuè hú zhōng jiǔ,hé yǔ cháng yáng sà liù tiān。
遥望宫阙森瑶岛,俯瞰世界几大千。yáo wàng gōng quē sēn yáo dǎo,fǔ kàn shì jiè jǐ dà qiān。
是时群仙皆厕侧,桐君橘叟讷不言。shì shí qún xiān jiē cè cè,tóng jūn jú sǒu nè bù yán。
守此智珠勿复失,便是壶天九转丹。shǒu cǐ zhì zhū wù fù shī,biàn shì hú tiān jiǔ zhuǎn dān。
奚待琐细谈元妙,爱护宝鼎和元田。xī dài suǒ xì tán yuán miào,ài hù bǎo dǐng hé yuán tián。
我闻此言亦颔首,酌以大斗开欢颜。wǒ wén cǐ yán yì hàn shǒu,zhuó yǐ dà dòu kāi huān yán。
有酒学仙无酒佛,此情此理何拘牵。yǒu jiǔ xué xiān wú jiǔ fú,cǐ qíng cǐ lǐ hé jū qiān。
酩酊终日乐吾乐,固非学佛亦学仙。mǐng dīng zhōng rì lè wú lè,gù fēi xué fú yì xué xiān。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

棣笙以叠韵来报以二首

许传霈

昨宵既雪午重晴,造化无心云自行。zuó xiāo jì xuě wǔ zhòng qíng,zào huà wú xīn yún zì xíng。
忙到诗人分险韵,时来舟子打冰声。máng dào shī rén fēn xiǎn yùn,shí lái zhōu zi dǎ bīng shēng。
身如野鹤烟林瘦,意逐沙鸥天地轻。shēn rú yě hè yān lín shòu,yì zhú shā ōu tiān dì qīng。
最是奇穷得奇句,万山尽处大河横。zuì shì qí qióng dé qí jù,wàn shān jǐn chù dà hé héng。

上元前夕叠韵复棣笙

许传霈

梓里棠封溯昔贤,披寻卷牍写联翩。zǐ lǐ táng fēng sù xī xián,pī xún juǎn dú xiě lián piān。
时形梦入羹墙里,不觉春回梅柳边。shí xíng mèng rù gēng qiáng lǐ,bù jué chūn huí méi liǔ biān。
天道循环寒代暑,他乡羁旅日穷年。tiān dào xún huán hán dài shǔ,tā xiāng jī lǚ rì qióng nián。
岁除懒把新诗祭,客到犹欣醉欲眠。suì chú lǎn bǎ xīn shī jì,kè dào yóu xīn zuì yù mián。

上元前夕叠韵复棣笙

许传霈

茅庐赏雪集群贤,小住神仙气运翩。máo lú shǎng xuě jí qún xián,xiǎo zhù shén xiān qì yùn piān。
乐事偏饶荒径外,春游待约太湖边。lè shì piān ráo huāng jìng wài,chūn yóu dài yuē tài hú biān。
酸咸世味周寒士,灯火街头学少年。suān xián shì wèi zhōu hán shì,dēng huǒ jiē tóu xué shǎo nián。
惆怅连朝风雨紧,宵深清冷不成眠。chóu chàng lián cháo fēng yǔ jǐn,xiāo shēn qīng lěng bù chéng mián。

次韵复宾于元日却寄诗

许传霈

西园雅集溯当年,得半庄谈月上弦。xī yuán yǎ jí sù dāng nián,dé bàn zhuāng tán yuè shàng xián。
金石至交文字契,神仙高会主宾贤。jīn shí zhì jiāo wén zì qì,shén xiān gāo huì zhǔ bīn xián。
不期易世雷陈结,好把新情苕霅传。bù qī yì shì léi chén jié,hǎo bǎ xīn qíng sháo zhà chuán。
科弟循良欣所愿,谁嫌闲散郑君虔。kē dì xún liáng xīn suǒ yuàn,shuí xián xián sàn zhèng jūn qián。

清明客祭口占

许传霈

失怙于今十八年,故乡回首泪凄然。shī hù yú jīn shí bā nián,gù xiāng huí shǒu lèi qī rán。
全家衣食驱毛颖,六度清明迷柳烟。quán jiā yī shí qū máo yǐng,liù dù qīng míng mí liǔ yān。
卜宅偏为霜雪难,连床空结雨风缘。bo zhái piān wèi shuāng xuě nán,lián chuáng kōng jié yǔ fēng yuán。
新成高阁崇乡祀,苕霅之间僾忾传。xīn chéng gāo gé chóng xiāng sì,sháo zhà zhī jiān ài kài chuán。

清明客祭口占

许传霈

兼痛埙吹化却尘,黄粱小梦十逢春。jiān tòng xūn chuī huà què chén,huáng liáng xiǎo mèng shí féng chūn。
已多宿草埋新冢,孰继苏门话旧人。yǐ duō sù cǎo mái xīn zhǒng,shú jì sū mén huà jiù rén。
遗恨尽多随处有,旅怀敢向屈时伸。yí hèn jǐn duō suí chù yǒu,lǚ huái gǎn xiàng qū shí shēn。
但期灵爽长呵护,次第贻谋后此身。dàn qī líng shuǎng zhǎng hē hù,cì dì yí móu hòu cǐ shēn。

咏新萍四首

许传霈

年年飞絮化浮萍,绾起闲愁人未经。nián nián fēi xù huà fú píng,wǎn qǐ xián chóu rén wèi jīng。
省识风光重入梦,那堪聚散已忘形。shěng shí fēng guāng zhòng rù mèng,nà kān jù sàn yǐ wàng xíng。
轻随暖涨篙添晕,酿逐春江草逊青。qīng suí nuǎn zhǎng gāo tiān yūn,niàng zhú chūn jiāng cǎo xùn qīng。
依样欣欣新绿逗,东皇底是付飘零。yī yàng xīn xīn xīn lǜ dòu,dōng huáng dǐ shì fù piāo líng。

咏新萍四首

许传霈

飘蓬生性未曾知,敢说来朝绿满池。piāo péng shēng xìng wèi céng zhī,gǎn shuō lái cháo lǜ mǎn chí。
槛外柔姿增绰约,波心弱态认参差。kǎn wài róu zī zēng chuò yuē,bō xīn ruò tài rèn cān chà。
描成春色三分候,点破诗魂一半时。miáo chéng chūn sè sān fēn hòu,diǎn pò shī hún yī bàn shí。
转恐离亭留不住,须臾轻散到天涯。zhuǎn kǒng lí tíng liú bù zhù,xū yú qīng sàn dào tiān yá。

咏新萍四首

许传霈

津涯相忆近如何,芳信斜阳望不多。jīn yá xiāng yì jìn rú hé,fāng xìn xié yáng wàng bù duō。
文采亦思翻碧藻,匀圆初未让新荷。wén cǎi yì sī fān bì zǎo,yún yuán chū wèi ràng xīn hé。
晴烟乍往情难觅,画舫微黏淡欲拖。qíng yān zhà wǎng qíng nán mì,huà fǎng wēi nián dàn yù tuō。
犹幸生机常活泼,无劳催唱采萍歌。yóu xìng shēng jī cháng huó pō,wú láo cuī chàng cǎi píng gē。

咏新萍四首

许传霈

水调新歌听处真,一番意绪惜芳辰。shuǐ diào xīn gē tīng chù zhēn,yī fān yì xù xī fāng chén。
剧怜点点临风碎,生怕纤纤贴镜频。jù lián diǎn diǎn lín fēng suì,shēng pà xiān xiān tiē jìng pín。
泛沚有痕才著色,衬花无力漫成茵。fàn zhǐ yǒu hén cái zhù sè,chèn huā wú lì màn chéng yīn。
最难年少江湖客,未见前朝送别人。zuì nán nián shǎo jiāng hú kè,wèi jiàn qián cháo sòng bié rén。

四月十日偕叔兄四到云巢

许传霈

四度看山到上方,天教南北任徜徉。sì dù kàn shān dào shàng fāng,tiān jiào nán běi rèn cháng yáng。
相逢斑白人忘杖,得饱烟霞酒谢觞。xiāng féng bān bái rén wàng zhàng,dé bǎo yān xiá jiǔ xiè shāng。
宿雾团成郊树绿,和风吹满野花香。sù wù tuán chéng jiāo shù lǜ,hé fēng chuī mǎn yě huā xiāng。
莫嫌此后题诗懒,倚竹当空刻树行。mò xián cǐ hòu tí shī lǎn,yǐ zhú dāng kōng kè shù xíng。

咏松花

许传霈

不独浓阴当夏凉,枝头蕊发几多长。bù dú nóng yīn dāng xià liáng,zhī tóu ruǐ fā jǐ duō zhǎng。
原知未入时花样,却好翻成古色香。yuán zhī wèi rù shí huā yàng,què hǎo fān chéng gǔ sè xiāng。
筛月粉移桐乳白,含霜晴散木棉黄。shāi yuè fěn yí tóng rǔ bái,hán shuāng qíng sàn mù mián huáng。
坚心宥把诗脾洗,和露餐馀齿颊芳。jiān xīn yòu bǎ shī pí xǐ,hé lù cān yú chǐ jiá fāng。

咏松花

许传霈

满听鸣涛历乱栽,非红亦似雨飘来。mǎn tīng míng tāo lì luàn zāi,fēi hóng yì shì yǔ piāo lái。
偶飞僧舍拈藤壁,闲与仙人扫石台。ǒu fēi sēng shě niān téng bì,xián yǔ xiān rén sǎo shí tái。
翠傍金浮龙甲动,声随子落鹤粮猜。cuì bàng jīn fú lóng jiǎ dòng,shēng suí zi luò hè liáng cāi。
佐他竹叶新醅熟,林外无风洒酒杯。zuǒ tā zhú yè xīn pēi shú,lín wài wú fēng sǎ jiǔ bēi。

宾于寄诗谢送秋花数种次韵复之

许传霈

催钱县吏不须猜,夜半送花何处来。cuī qián xiàn lì bù xū cāi,yè bàn sòng huā hé chù lái。
几曲苕溪萦旧梦,一笼秋色报新栽。jǐ qū sháo xī yíng jiù mèng,yī lóng qiū sè bào xīn zāi。
草泥多露情都淡,风月迎人颜乍开。cǎo ní duō lù qíng dōu dàn,fēng yuè yíng rén yán zhà kāi。
何幸钝根植灵境,诗篇换得佐香醅。hé xìng dùn gēn zhí líng jìng,shī piān huàn dé zuǒ xiāng pēi。

苔衣

许传霈

青青色染认苔痕,衣上庭阶迹自存。qīng qīng sè rǎn rèn tái hén,yī shàng tíng jiē jì zì cún。
花气未曾因热客,春风独不谢蓬门。huā qì wèi céng yīn rè kè,chūn fēng dú bù xiè péng mén。
争夸绣锦留新样,共说铺茵有宿根。zhēng kuā xiù jǐn liú xīn yàng,gòng shuō pù yīn yǒu sù gēn。
添得浅纹随屐印,芰荷香制可齐论。tiān dé qiǎn wén suí jī yìn,jì hé xiāng zhì kě qí lùn。