古诗词

至法界寺访宋胡侍郎铸钟香亭留饮

许传霈

古华严寺有名钟,作自赵宋祥符中。gǔ huá yán sì yǒu míng zhōng,zuò zì zhào sòng xiáng fú zhōng。
勒四言铭闻人建,铸者为谁曰胡公。lēi sì yán míng wén rén jiàn,zhù zhě wèi shuí yuē hú gōng。
胡公仕宋侍郎职,尝苦金严年不丰。hú gōng shì sòng shì láng zhí,cháng kǔ jīn yán nián bù fēng。
请宽苛政蠲丁税,诏书特下快民风。qǐng kuān kē zhèng juān dīng shuì,zhào shū tè xià kuài mín fēng。
自是乡贤惠桑梓,一乡庙食祀有功。zì shì xiāng xián huì sāng zǐ,yī xiāng miào shí sì yǒu gōng。
乃今人未明其故,漫加帝号齐尊崇。nǎi jīn rén wèi míng qí gù,màn jiā dì hào qí zūn chóng。
香火年年连吴越,不独编氓祝婺东。xiāng huǒ nián nián lián wú yuè,bù dú biān máng zhù wù dōng。
我来吴宁寻遗迹,有法轮碑峙岘峰。wǒ lái wú níng xún yí jì,yǒu fǎ lún bēi zhì xiàn fēng。
先民已叹沈沦久,长对空山夕照红。xiān mín yǐ tàn shěn lún jiǔ,zhǎng duì kōng shān xī zhào hóng。
寺居城闉往来数,欲访钟铭追前踪。sì jū chéng yīn wǎng lái shù,yù fǎng zhōng míng zhuī qián zōng。
几经烽火变迁后,铁石销磨金在镕。jǐ jīng fēng huǒ biàn qiān hòu,tiě shí xiāo mó jīn zài róng。
此铜钟且无其器,遑云斑剥蚀苔封。cǐ tóng zhōng qiě wú qí qì,huáng yún bān bō shí tái fēng。
我闻汤盘与孔鼎,词存千古走蛟龙。wǒ wén tāng pán yǔ kǒng dǐng,cí cún qiān gǔ zǒu jiāo lóng。
层楼猛簴今寂寞,黄钟大吕闻太空。céng lóu měng jù jīn jì mò,huáng zhōng dà lǚ wén tài kōng。
何必金刹考古制,欲与凫氏论旋虫。hé bì jīn shā kǎo gǔ zhì,yù yǔ fú shì lùn xuán chóng。
高子幸非辩追蠡,蓄酒如池香味浓。gāo zi xìng fēi biàn zhuī lí,xù jiǔ rú chí xiāng wèi nóng。
招我一笑莫停饮,绣佛场前列千钟。zhāo wǒ yī xiào mò tíng yǐn,xiù fú chǎng qián liè qiān zhōng。
我侪善学端有在,如木钟撞金木攻。wǒ chái shàn xué duān yǒu zài,rú mù zhōng zhuàng jīn mù gōng。
大小鸣由大小扣,发人清省备藐躬。dà xiǎo míng yóu dà xiǎo kòu,fā rén qīng shěng bèi miǎo gōng。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

师竹由东阳携石洞贻芳卷过访,偕饮酒楼,转至戴海门笠青家,夜归书赠师竹

许传霈

春雨暝连朝,客来忽心喜。chūn yǔ míng lián cháo,kè lái hū xīn xǐ。
问客来何方,云从云洞里。wèn kè lái hé fāng,yún cóng yún dòng lǐ。
为我说白云,年来妙无比。wèi wǒ shuō bái yún,nián lái miào wú bǐ。

师竹由东阳携石洞贻芳卷过访,偕饮酒楼,转至戴海门笠青家,夜归书赠师竹

许传霈

聚散皆天机,归出任行止。jù sàn jiē tiān jī,guī chū rèn xíng zhǐ。
旧日洞中仙,今日风尘子。jiù rì dòng zhōng xiān,jīn rì fēng chén zi。
无术洗此心,沽酒不能已。wú shù xǐ cǐ xīn,gū jiǔ bù néng yǐ。

师竹由东阳携石洞贻芳卷过访,偕饮酒楼,转至戴海门笠青家,夜归书赠师竹

许传霈

再酌乌程酿,偕来卖酒家。zài zhuó wū chéng niàng,xié lái mài jiǔ jiā。
薄暮忘宾主,雨丝风片加。báo mù wàng bīn zhǔ,yǔ sī fēng piàn jiā。
携屐访故交,大戴小戴夸。xié jī fǎng gù jiāo,dà dài xiǎo dài kuā。
盘杯已狼藉,鸡犬息喧哗。pán bēi yǐ láng jí,jī quǎn xī xuān huā。
官冷肠偏热,红烛灿生花。guān lěng cháng piān rè,hóng zhú càn shēng huā。

师竹由东阳携石洞贻芳卷过访,偕饮酒楼,转至戴海门笠青家,夜归书赠师竹

许传霈

灯灺懒不归,归来人睡足。dēng xiè lǎn bù guī,guī lái rén shuì zú。
悄然见卷书,清气扑眉目。qiāo rán jiàn juǎn shū,qīng qì pū méi mù。
展读消酡颜,郭洞逢石屋。zhǎn dú xiāo tuó yán,guō dòng féng shí wū。
贻芳终古芳,紫阳花不独。yí fāng zhōng gǔ fāng,zǐ yáng huā bù dú。
我本林泉癖,五载梦魂熟。wǒ běn lín quán pǐ,wǔ zài mèng hún shú。
客兮明日行,尔音无金玉。kè xī míng rì xíng,ěr yīn wú jīn yù。

归安俞烈妇吟为艺林作

许传霈

延陵有淑女,少小住双溪。yán líng yǒu shū nǚ,shǎo xiǎo zhù shuāng xī。
嫁为俞氏妇,生年才及笄。jià wèi yú shì fù,shēng nián cái jí jī。
奉亲尽色养,相夫道无违。fèng qīn jǐn sè yǎng,xiāng fū dào wú wéi。
乡党称闺范,德曜本齐眉。xiāng dǎng chēng guī fàn,dé yào běn qí méi。
前年涉海上,中馈事优为。qián nián shè hǎi shàng,zhōng kuì shì yōu wèi。
次年返故里,井臼独操持。cì nián fǎn gù lǐ,jǐng jiù dú cāo chí。
何天丧所天,病骨常不支。hé tiān sàng suǒ tiān,bìng gǔ cháng bù zhī。
参茸投罔效,鸾凤忽分飞。cān rōng tóu wǎng xiào,luán fèng hū fēn fēi。
虚占熊蛇梦,三索复不齐。xū zhàn xióng shé mèng,sān suǒ fù bù qí。
留此未忘身,罂罂将焉依。liú cǐ wèi wàng shēn,yīng yīng jiāng yān yī。
归家别阿父,有孙弄含饴。guī jiā bié ā fù,yǒu sūn nòng hán yí。
堂上拜阿翁,犹子养可资。táng shàng bài ā wēng,yóu zi yǎng kě zī。
安用长独活,忍不去生埋。ān yòng zhǎng dú huó,rěn bù qù shēng mái。
含泪不能语,愿以生死辞。hán lèi bù néng yǔ,yuàn yǐ shēng sǐ cí。
一勺鸩羽毒,甘之如渴饥。yī sháo zhèn yǔ dú,gān zhī rú kě jī。
八月十二日,从容就义时。bā yuè shí èr rì,cóng róng jiù yì shí。
同梦九年速,殉身三宿迟。tóng mèng jiǔ nián sù,xùn shēn sān sù chí。
泉台当有路,夫妇唱与随。quán tái dāng yǒu lù,fū fù chàng yǔ suí。
我闻阿母贤,捐躯行无亏。wǒ wén ā mǔ xián,juān qū xíng wú kuī。
又闻其姑沈,赴难视如归。yòu wén qí gū shěn,fù nán shì rú guī。
渊源推所自,根本茁非歧。yuān yuán tuī suǒ zì,gēn běn zhuó fēi qí。
精诚达地下,默鉴共在兹。jīng chéng dá dì xià,mò jiàn gòng zài zī。
辉煌增绰禊,题表重纶丝。huī huáng zēng chuò xì,tí biǎo zhòng lún sī。
为歌烈妇烈,遍闻浙水西。wèi gē liè fù liè,biàn wén zhè shuǐ xī。