古诗词

用西洋法照象,诗以纪之

许传霈

铸金象人物,后世易青丹。zhù jīn xiàng rén wù,hòu shì yì qīng dān。
丹青成容易,不若铸金难。dān qīng chéng róng yì,bù ruò zhù jīn nán。
所以金能寿,画图偶尔传。suǒ yǐ jīn néng shòu,huà tú ǒu ěr chuán。
然犹有传者,良由致力全。rán yóu yǒu chuán zhě,liáng yóu zhì lì quán。
画家言画法,点睛越数年。huà jiā yán huà fǎ,diǎn jīng yuè shù nián。
智竭神乃见,阿堵传笔先。zhì jié shén nǎi jiàn,ā dǔ chuán bǐ xiān。
何来西域制,迩时成大观。hé lái xī yù zhì,ěr shí chéng dà guān。
有水黝其色,瓶注秘不宣。yǒu shuǐ yǒu qí sè,píng zhù mì bù xuān。
云是采仙药,合成费万钱。yún shì cǎi xiān yào,hé chéng fèi wàn qián。
天朗气亢爽,裙屐集喧阗。tiān lǎng qì kàng shuǎng,qún jī jí xuān tián。
红日当头朗,明镜睻目鲜。hóng rì dāng tóu lǎng,míng jìng xuān mù xiān。
彼镜摄此镜,容貌别嗤妍。bǐ jìng shè cǐ jìng,róng mào bié chī yán。
沃以涓滴水,气勿临风迁。wò yǐ juān dī shuǐ,qì wù lín fēng qiān。
倏忽擘素纸,须眉呈宛然。shū hū bāi sù zhǐ,xū méi chéng wǎn rán。
我来偶为此,形影化无端。wǒ lái ǒu wèi cǐ,xíng yǐng huà wú duān。
岂有精妙识,能达秋毫颠。qǐ yǒu jīng miào shí,néng dá qiū háo diān。
大都人工巧,不能夺上天。dà dōu rén gōng qiǎo,bù néng duó shàng tiān。
吾闻药石性,不比金铁坚。wú wén yào shí xìng,bù bǐ jīn tiě jiān。
逾时性弛药,色亦化云烟。yú shí xìng chí yào,sè yì huà yún yān。
嗟哉人寿世,百年空往还。jiē zāi rén shòu shì,bǎi nián kōng wǎng hái。
我象欲示后,何先我生湮。wǒ xiàng yù shì hòu,hé xiān wǒ shēng yān。
难易分久暂,至理实无边。nán yì fēn jiǔ zàn,zhì lǐ shí wú biān。
海外多奇术,孰能逃圣言。hǎi wài duō qí shù,shú néng táo shèng yán。
我相本非相,作此随俗缘。wǒ xiāng běn fēi xiāng,zuò cǐ suí sú yuán。
家室识今吾,玩而老我焉。jiā shì shí jīn wú,wán ér lǎo wǒ yān。
若夫真面目,自来多不刊。ruò fū zhēn miàn mù,zì lái duō bù kān。
英姿来飒爽,瞻拜古衣冠。yīng zī lái sà shuǎng,zhān bài gǔ yī guān。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

松钗

许传霈

历乱苍髯集翠攒,荆钗虽异可齐观。lì luàn cāng rán jí cuì zǎn,jīng chāi suī yì kě qí guān。
融成云外簪花格,压尽人间士女冠。róng chéng yún wài zān huā gé,yā jǐn rén jiān shì nǚ guān。
高挹枝头应接凤,斜穿股影讶飞鸾。gāo yì zhī tóu yīng jiē fèng,xié chuān gǔ yǐng yà fēi luán。
无多林下针芒露,相与同心到岁寒。wú duō lín xià zhēn máng lù,xiāng yǔ tóng xīn dào suì hán。

秧针

许传霈

好把天工巧与人,田禾初茁簇生新。hǎo bǎ tiān gōng qiǎo yǔ rén,tián hé chū zhuó cù shēng xīn。
雨沾颖滑芸方润,露滴芒寒插乍匀。yǔ zhān yǐng huá yún fāng rùn,lù dī máng hán chā zhà yún。
柳脚添丝闲组织,鱼苗出水浑陶甄。liǔ jiǎo tiān sī xián zǔ zhī,yú miáo chū shuǐ hún táo zhēn。
无边绣壤齐分刺,谁使饥躯西北民。wú biān xiù rǎng qí fēn cì,shuí shǐ jī qū xī běi mín。

竹粉

许传霈

几丛解箨认斑斑,左右新抽未宥删。jǐ cóng jiě tuò rèn bān bān,zuǒ yòu xīn chōu wèi yòu shān。
不藉铅华归素质,要留清白在名山。bù jí qiān huá guī sù zhì,yào liú qīng bái zài míng shān。
敷成薄腻开诗本,著处轻匀谢醉颜。fū chéng báo nì kāi shī běn,zhù chù qīng yún xiè zuì yán。
一笑相逢梅雪际,征衣香扑有无间。yī xiào xiāng féng méi xuě jì,zhēng yī xiāng pū yǒu wú jiān。

九日登岘山

许传霈

重九登高日,同人到岘山。zhòng jiǔ dēng gāo rì,tóng rén dào xiàn shān。
堂堂怀逸老,红树白云闲。táng táng huái yì lǎo,hóng shù bái yún xián。

遗书

许传霈

孤子身边籍,先人地下心。gū zi shēn biān jí,xiān rén dì xià xīn。
不闻前夜教,流泪满衣襟。bù wén qián yè jiào,liú lèi mǎn yī jīn。

续梦中语

许传霈

水浅天亦浅,山深路亦深。shuǐ qiǎn tiān yì qiǎn,shān shēn lù yì shēn。
醒来欲续句,梦景渺难寻。xǐng lái yù xù jù,mèng jǐng miǎo nán xún。

旅窗闻桂

许传霈

何处木犀植,风吹断续香。hé chù mù xī zhí,fēng chuī duàn xù xiāng。
香无今夕异,重桂坐高堂。xiāng wú jīn xī yì,zhòng guì zuò gāo táng。

秋初偕伯兄泛西湖值雨

许传霈

新秋同雁至,幸得不离群。xīn qiū tóng yàn zhì,xìng dé bù lí qún。
湖水清清抱,山南山北云。hú shuǐ qīng qīng bào,shān nán shān běi yún。

秋初偕伯兄泛西湖值雨

许传霈

看云四时起,一棹冲波去。kàn yún sì shí qǐ,yī zhào chōng bō qù。
堤柳尽萧萧,蝉声无觅处。dī liǔ jǐn xiāo xiāo,chán shēng wú mì chù。

秋初偕伯兄泛西湖值雨

许传霈

把酒问轻鸥,游人似旧不。bǎ jiǔ wèn qīng ōu,yóu rén shì jiù bù。
采菱莫刺手,许我此勾留。cǎi líng mò cì shǒu,xǔ wǒ cǐ gōu liú。

秋初偕伯兄泛西湖值雨

许传霈

荷报连番雨,烟蒙失尽山。hé bào lián fān yǔ,yān méng shī jǐn shān。
白衣人几个,呼渡不知还。bái yī rén jǐ gè,hū dù bù zhī hái。

夏夜口占

许传霈

重桂堂前桂荫浓,同侪夜话豁襟胸。zhòng guì táng qián guì yīn nóng,tóng chái yè huà huō jīn xiōng。
二三女弟闲无事,细数天宁寺撞钟。èr sān nǚ dì xián wú shì,xì shù tiān níng sì zhuàng zhōng。

咏庭中白蘋花

许传霈

朝开夜合出芳姿,小草居然也准时。cháo kāi yè hé chū fāng zī,xiǎo cǎo jū rán yě zhǔn shí。
吾爱斜阳风动处,闲情多半催新诗。wú ài xié yáng fēng dòng chù,xián qíng duō bàn cuī xīn shī。

侍母归家

许传霈

布帆无恙挂天涯,未惯行程问日斜。bù fān wú yàng guà tiān yá,wèi guàn xíng chéng wèn rì xié。
船上老人频指点,曹江西去阿侬家。chuán shàng lǎo rén pín zhǐ diǎn,cáo jiāng xī qù ā nóng jiā。

侍母归家

许传霈

一峰盘绕势崔巍,老屋三间傍水隈。yī fēng pán rào shì cuī wēi,lǎo wū sān jiān bàng shuǐ wēi。
堂上白头人几个,杖藜言笑出门来。táng shàng bái tóu rén jǐ gè,zhàng lí yán xiào chū mén lái。