古诗词

叔韵以城西看山诗索和倚韵复之

许传霈

城西山势如游龙,起伏奔驰神莫状。chéng xī shān shì rú yóu lóng,qǐ fú bēn chí shén mò zhuàng。
城西山色如好女,隐约倩秀遥相望。chéng xī shān sè rú hǎo nǚ,yǐn yuē qiàn xiù yáo xiāng wàng。
报俶塔近白沙堤,东接城垣尤豪宕。bào chù tǎ jìn bái shā dī,dōng jiē chéng yuán yóu háo dàng。
奇石危磴破空来,突兀直前无依傍。qí shí wēi dèng pò kōng lái,tū wù zhí qián wú yī bàng。
我居穷巷将及岁,寂无闻见心惆怅。wǒ jū qióng xiàng jiāng jí suì,jì wú wén jiàn xīn chóu chàng。
霉雨匝月更困人,鱼鳖灶床清抱恙。méi yǔ zā yuè gèng kùn rén,yú biē zào chuáng qīng bào yàng。
幸看此山日不足,高楼俨列碧屏障。xìng kàn cǐ shān rì bù zú,gāo lóu yǎn liè bì píng zhàng。
兼喜雉堞一道横,流水短墙均无妨。jiān xǐ zhì dié yī dào héng,liú shuǐ duǎn qiáng jūn wú fáng。
姑作曲势走往复,山容未宥使全放。gū zuò qū shì zǒu wǎng fù,shān róng wèi yòu shǐ quán fàng。
宜雨宜晴亦宜月,妙境天开何清旷。yí yǔ yí qíng yì yí yuè,miào jìng tiān kāi hé qīng kuàng。
有时杯影落桥头,灵光呼吸涤肺脏。yǒu shí bēi yǐng luò qiáo tóu,líng guāng hū xī dí fèi zàng。
呼之欲出招不前,画意诗情淡相忘。hū zhī yù chū zhāo bù qián,huà yì shī qíng dàn xiāng wàng。
酒醒转恐愁又来,山作解人总笑向。jiǔ xǐng zhuǎn kǒng chóu yòu lái,shān zuò jiě rén zǒng xiào xiàng。
嗟彼西湖多少等临客,孤负此峰莫能访。jiē bǐ xī hú duō shǎo děng lín kè,gū fù cǐ fēng mò néng fǎng。
香车宝马过云烟,畴得刻意穷形相。xiāng chē bǎo mǎ guò yún yān,chóu dé kè yì qióng xíng xiāng。
忽来同调说看山,示我新诗胆益壮。hū lái tóng diào shuō kàn shān,shì wǒ xīn shī dǎn yì zhuàng。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

童女叹

许传霈

娉婷小女亦含羞,几度管弦几度讴。pīng tíng xiǎo nǚ yì hán xiū,jǐ dù guǎn xián jǐ dù ōu。
只为归家笞挞苦,当筵学作贯珠喉。zhǐ wèi guī jiā chī tà kǔ,dāng yán xué zuò guàn zhū hóu。

童女叹

许传霈

囊中探得几青钱,太息双鬟坠俗缘。náng zhōng tàn dé jǐ qīng qián,tài xī shuāng huán zhuì sú yuán。
多少游人忘住足,笙歌一样误青年。duō shǎo yóu rén wàng zhù zú,shēng gē yī yàng wù qīng nián。

暮春有感

许传霈

杨柳依依飞尽絮,黄梅冉冉欲流酸。yáng liǔ yī yī fēi jǐn xù,huáng méi rǎn rǎn yù liú suān。
堪怜树大春归去,图报春晖果是难。kān lián shù dà chūn guī qù,tú bào chūn huī guǒ shì nán。

顾渚采茶歌

许传霈

阿侬生小住田家,不惯采花惯采茶。ā nóng shēng xiǎo zhù tián jiā,bù guàn cǎi huā guàn cǎi chá。
犹喜名山邻顾渚,归来半里路嫌赊。yóu xǐ míng shān lín gù zhǔ,guī lái bàn lǐ lù xián shē。

顾渚采茶歌

许传霈

同侪约出古鄣城,趁此春和雨乍晴。tóng chái yuē chū gǔ zhāng chéng,chèn cǐ chūn hé yǔ zhà qíng。
过尽山头全不管,茶歌一路听分明。guò jǐn shān tóu quán bù guǎn,chá gē yī lù tīng fēn míng。

顾渚采茶歌

许传霈

胜他齿白色鲜妍,却值良辰谷雨前。shèng tā chǐ bái sè xiān yán,què zhí liáng chén gǔ yǔ qián。
生怕清香输越宿,忙行馀不一溪烟。shēng pà qīng xiāng shū yuè sù,máng xíng yú bù yī xī yān。

顾渚采茶歌

许传霈

当年人说石蒲斋,一卷茶笺风味佳。dāng nián rén shuō shí pú zhāi,yī juǎn chá jiān fēng wèi jiā。
新斗旗枪夸境内,白岩罗嶰早安排。xīn dòu qí qiāng kuā jìng nèi,bái yán luó xiè zǎo ān pái。

宾于将返武康以所携笋蔬麦餈见赠赋此送之

许传霈

最难细雨杏花天,酿笋人来春水船。zuì nán xì yǔ xìng huā tiān,niàng sǔn rén lái chūn shuǐ chuán。
道是儒官真耐冷,袖笼馀不一溪烟。dào shì rú guān zhēn nài lěng,xiù lóng yú bù yī xī yān。

宾于将返武康以所携笋蔬麦餈见赠赋此送之

许传霈

佐他肴馔总清华,麦黍搏成饼饵夸。zuǒ tā yáo zhuàn zǒng qīng huá,mài shǔ bó chéng bǐng ěr kuā。
温语殷勤滋我愧,循陔孝养到寒家。wēn yǔ yīn qín zī wǒ kuì,xún gāi xiào yǎng dào hán jiā。

宾于将返武康以所携笋蔬麦餈见赠赋此送之

许传霈

底是匆匆买棹回,鳣堂桃李可齐开。dǐ shì cōng cōng mǎi zhào huí,zhān táng táo lǐ kě qí kāi。
阶前尤喜芝兰茁,毕竟心田培植来。jiē qián yóu xǐ zhī lán zhuó,bì jìng xīn tián péi zhí lái。

宾于将返武康以所携笋蔬麦餈见赠赋此送之

许传霈

十日平原醉若泥,新添佳话到前溪。shí rì píng yuán zuì ruò ní,xīn tiān jiā huà dào qián xī。
云巢山色乌程酒,准待来年再品题。yún cháo shān sè wū chéng jiǔ,zhǔn dài lái nián zài pǐn tí。

悼亡百绝句

许传霈

忍到今番永诀时,卅年内助那堪思。rěn dào jīn fān yǒng jué shí,sà nián nèi zhù nà kān sī。
慕园久废吟哦事,只说悼亡不说诗。mù yuán jiǔ fèi yín ó shì,zhǐ shuō dào wáng bù shuō shī。

悼亡百绝句

许传霈

痴望齐眉别有缘,同行伉俪数无全。chī wàng qí méi bié yǒu yuán,tóng xíng kàng lì shù wú quán。
不图五十吾赢二,合算人间住百年。bù tú wǔ shí wú yíng èr,hé suàn rén jiān zhù bǎi nián。

悼亡百绝句

许传霈

七龄相识在黉宫,三到菰城造化工。qī líng xiāng shí zài hóng gōng,sān dào gū chéng zào huà gōng。
愿祝再生缘不绝,夫夫妇妇乐融融。yuàn zhù zài shēng yuán bù jué,fū fū fù fù lè róng róng。

悼亡百绝句

许传霈

东越归来十二龄,干戈满地苦伶俜。dōng yuè guī lái shí èr líng,gàn gē mǎn dì kǔ líng pīng。
惟知小弱存孤弟,冒险登楼血不腥。wéi zhī xiǎo ruò cún gū dì,mào xiǎn dēng lóu xuè bù xīng。