古诗词

宾于以诗寄赠用韵复之

许传霈

孟春之月快衔杯,孟秋之月期不来。mèng chūn zhī yuè kuài xián bēi,mèng qiū zhī yuè qī bù lái。
春秋佳日难兼擅,忝联诗社末座陪。chūn qiū jiā rì nán jiān shàn,tiǎn lián shī shè mò zuò péi。
巧乞七夕不可得,为君送巧语奇哉。qiǎo qǐ qī xī bù kě dé,wèi jūn sòng qiǎo yǔ qí zāi。
新旧闲情齐发泄,从头那厌诵百回。xīn jiù xián qíng qí fā xiè,cóng tóu nà yàn sòng bǎi huí。
矫俗本非吾辈志,岂为愤激滋群猜。jiǎo sú běn fēi wú bèi zhì,qǐ wèi fèn jī zī qún cāi。
天君泰然心无著,大智如愚日不违。tiān jūn tài rán xīn wú zhù,dà zhì rú yú rì bù wéi。
我于弱冠钦道貌,家承世好交陈雷。wǒ yú ruò guān qīn dào mào,jiā chéng shì hǎo jiāo chén léi。
五十年前西园集,画本诗情大道该。wǔ shí nián qián xī yuán jí,huà běn shī qíng dà dào gāi。
不图纵迹寻后人,苕溪诗酒又追随。bù tú zòng jì xún hòu rén,sháo xī shī jiǔ yòu zhuī suí。
天许此缘结此际,儒生至此复何为。tiān xǔ cǐ yuán jié cǐ jì,rú shēng zhì cǐ fù hé wèi。
抒写性情荡邪秽,登临山水廓衷怀。shū xiě xìng qíng dàng xié huì,dēng lín shān shuǐ kuò zhōng huái。
饥来赖有撑肠字,世世生涯清莫阶。jī lái lài yǒu chēng cháng zì,shì shì shēng yá qīng mò jiē。
得失功名无宠辱,何须拔剑歌我哀。dé shī gōng míng wú chǒng rǔ,hé xū bá jiàn gē wǒ āi。
谢君法巽言兼至,心颜开后沁诗脾。xiè jūn fǎ xùn yán jiān zhì,xīn yán kāi hòu qìn shī pí。
蓬山捷径碍芳躅,曲木道傍合散材。péng shān jié jìng ài fāng zhú,qū mù dào bàng hé sàn cái。
逢伯乐,说郭隗。féng bó lè,shuō guō kuí。
老马不知身在枥,几多慰诲费溯洄。lǎo mǎ bù zhī shēn zài lì,jǐ duō wèi huì fèi sù huí。
秋来老圃容色澹,不妨羯鼓效诗催。qiū lái lǎo pǔ róng sè dàn,bù fáng jié gǔ xiào shī cuī。
馀不溪头好夜月,得句欲与凉露飞。yú bù xī tóu hǎo yè yuè,dé jù yù yǔ liáng lù fēi。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

悼亡百绝句

许传霈

回望钱清故里赊,梅山东去夕阳斜。huí wàng qián qīng gù lǐ shē,méi shān dōng qù xī yáng xié。
为谈蛏浦避兵事,不见当时仲姊家。wèi tán chēng pǔ bì bīng shì,bù jiàn dāng shí zhòng zǐ jiā。

悼亡百绝句

许传霈

称山晓渡浪翻银,风雨随潮危更频。chēng shān xiǎo dù làng fān yín,fēng yǔ suí cháo wēi gèng pín。
莫挽灵舆帆尽侧,惊心生死满船人。mò wǎn líng yú fān jǐn cè,jīng xīn shēng sǐ mǎn chuán rén。

悼亡百绝句

许传霈

羽士招魂返故乡,素帏分列费裁量。yǔ shì zhāo hún fǎn gù xiāng,sù wéi fēn liè fèi cái liàng。
酸心片语宣邻媪,竟把新房作孝堂。suān xīn piàn yǔ xuān lín ǎo,jìng bǎ xīn fáng zuò xiào táng。

悼亡百绝句

许传霈

望母遗阡岭隔低,灵光来去路无迷。wàng mǔ yí qiān lǐng gé dī,líng guāng lái qù lù wú mí。
泉台团聚惟迟我,寄语诸兄护弟妻。quán tái tuán jù wéi chí wǒ,jì yǔ zhū xiōng hù dì qī。

悼亡百绝句

许传霈

栗主重携怀袖堪,犹虞复道与层岚。lì zhǔ zhòng xié huái xiù kān,yóu yú fù dào yǔ céng lán。
休嫌寂寞留宗佑,待我他年共一龛。xiū xián jì mò liú zōng yòu,dài wǒ tā nián gòng yī kān。

悼亡百绝句

许传霈

生前离散最销魂,今日依然别墓门。shēng qián lí sàn zuì xiāo hún,jīn rì yī rán bié mù mén。
江上晓风分送处,不知北辙或南辕。jiāng shàng xiǎo fēng fēn sòng chù,bù zhī běi zhé huò nán yuán。

悼亡百绝句

许传霈

此行也算是生离,转讶缄书无复时。cǐ xíng yě suàn shì shēng lí,zhuǎn yà jiān shū wú fù shí。
痴愿一端今胜昔,果能梦里远相随。chī yuàn yī duān jīn shèng xī,guǒ néng mèng lǐ yuǎn xiāng suí。

悼亡百绝句

许传霈

偶闻虞俗捣年糕,冬至阳生屈指遭。ǒu wén yú sú dǎo nián gāo,dōng zhì yáng shēng qū zhǐ zāo。
犹忆前时谆瞩付,饷宾荐祖为谁劳?yóu yì qián shí zhūn zhǔ fù,xiǎng bīn jiàn zǔ wèi shuí láo?

悼亡百绝句

许传霈

无形奇火起回廊,孤仆龙钟伴女郎。wú xíng qí huǒ qǐ huí láng,gū pū lóng zhōng bàn nǚ láng。
不是魂归先呵护,奚能阻得北风狂?bù shì hún guī xiān hē hù,xī néng zǔ dé běi fēng kuáng?

悼亡百绝句

许传霈

漫愁雨雪湿衣襟,兄墓新成穴乍临。màn chóu yǔ xuě shī yī jīn,xiōng mù xīn chéng xué zhà lín。
道左为卿通慰藉,携锄添掘水沟深。dào zuǒ wèi qīng tōng wèi jí,xié chú tiān jué shuǐ gōu shēn。

悼亡百绝句

许传霈

忽忽离尘百日间,姚江幸我近勾留。hū hū lí chén bǎi rì jiān,yáo jiāng xìng wǒ jìn gōu liú。
诸儿遥荐东塘里,可有飞魂北渡不?zhū ér yáo jiàn dōng táng lǐ,kě yǒu fēi hún běi dù bù?

悼亡百绝句

许传霈

长安西棹即盐官,偕往偕来行不难。zhǎng ān xī zhào jí yán guān,xié wǎng xié lái xíng bù nán。
讵料入宫真莫见,无非梦裹说团栾。jù liào rù gōng zhēn mò jiàn,wú fēi mèng guǒ shuō tuán luán。

悼亡百绝句

许传霈

且课儿曹夜作书,机声不复冷催馀。qiě kè ér cáo yè zuò shū,jī shēng bù fù lěng cuī yú。
何堪月上黄昏后,独向池边听跃鱼。hé kān yuè shàng huáng hūn hòu,dú xiàng chí biān tīng yuè yú。

悼亡百绝句

许传霈

人亡犹得说琴存,人断琴弦莫与论。rén wáng yóu dé shuō qín cún,rén duàn qín xián mò yǔ lùn。
地白林空残月夜,凄风旧调孰新翻。dì bái lín kōng cán yuè yè,qī fēng jiù diào shú xīn fān。

悼亡百绝句

许传霈

珍重添衣御雪风,天公白遍浙西东。zhēn zhòng tiān yī yù xuě fēng,tiān gōng bái biàn zhè xī dōng。
不图寒恋同衾者,偏在郊原衰草中。bù tú hán liàn tóng qīn zhě,piān zài jiāo yuán shuāi cǎo zhōng。