古诗词

书晋豫饥状寄当事者

许传霈

频年岁大饥,朔北民缭乱。pín nián suì dà jī,shuò běi mín liáo luàn。
山东复山西,旱魃赤焦遍。shān dōng fù shān xī,hàn bá chì jiāo biàn。
三年天不雨,禾麦枯高岸。sān nián tiān bù yǔ,hé mài kū gāo àn。
升斗比琼珠,饥饿无贵贱。shēng dòu bǐ qióng zhū,jī è wú guì jiàn。
枵腹走东西,鹄形黝色面。xiāo fù zǒu dōng xī,gǔ xíng yǒu sè miàn。
勉登太行山,底柱王屋间。miǎn dēng tài xíng shān,dǐ zhù wáng wū jiān。
汴梁古帝都,同兴哀鸿叹。biàn liáng gǔ dì dōu,tóng xīng āi hóng tàn。
僵卧不可行,道旁苦相见。jiāng wò bù kě xíng,dào páng kǔ xiāng jiàn。
岂无王孙怜,谁储漂母饭。qǐ wú wáng sūn lián,shuí chǔ piāo mǔ fàn。
惨闻人相食,未毙忍吞咽。cǎn wén rén xiāng shí,wèi bì rěn tūn yàn。
一脔易一钱,直竟逊刍豢。yī luán yì yī qián,zhí jìng xùn chú huàn。
甚矣此际情,不啻析骸爨。shén yǐ cǐ jì qíng,bù chì xī hái cuàn。
长官廉得之,章奏通名殿。zhǎng guān lián dé zhī,zhāng zòu tōng míng diàn。
诏书振困穷,仓粟诘朝散。zhào shū zhèn kùn qióng,cāng sù jí cháo sàn。
已输万帑金,未获餐饱顿。yǐ shū wàn tǎng jīn,wèi huò cān bǎo dùn。
四海恻然伤,豪富为激劝。sì hǎi cè rán shāng,háo fù wèi jī quàn。
醵金未及千,道殣死逾半。jù jīn wèi jí qiān,dào jìn sǐ yú bàn。
纵有延喘息,畴克策昼旦。zòng yǒu yán chuǎn xī,chóu kè cè zhòu dàn。
客从东南来,微理姑擘判。kè cóng dōng nán lái,wēi lǐ gū bāi pàn。
移粟与移民,大道原兼擅。yí sù yǔ yí mín,dà dào yuán jiān shàn。
曷不送灾黎,分留列郡县。hé bù sòng zāi lí,fēn liú liè jùn xiàn。
十家养一人,一郡四百万。shí jiā yǎng yī rén,yī jùn sì bǎi wàn。
数却合流民,力不劳神算。shù què hé liú mín,lì bù láo shén suàn。
且谋挟纩棉,世界和冰炭。qiě móu xié kuàng mián,shì jiè hé bīng tàn。
冬至喜阳生,生机在顾盼。dōng zhì xǐ yáng shēng,shēng jī zài gù pàn。
熟聆道路言,愿作刍荛献。shú líng dào lù yán,yuàn zuò chú ráo xiàn。
舍斯不亟图,衰草恐滋蔓。shě sī bù jí tú,shuāi cǎo kǒng zī màn。
霜雪正满天,慈云望一片。shuāng xuě zhèng mǎn tiān,cí yún wàng yī piàn。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

悼亡百绝句

许传霈

重阳同放海昌船,新涨初通郭店前。zhòng yáng tóng fàng hǎi chāng chuán,xīn zhǎng chū tōng guō diàn qián。
劳尽心神方息足,望归游子眼犹穿。láo jǐn xīn shén fāng xī zú,wàng guī yóu zi yǎn yóu chuān。

悼亡百绝句

许传霈

椿庭痛不侍弥留,送窆归从色相求。chūn tíng tòng bù shì mí liú,sòng biǎn guī cóng sè xiāng qiú。
袖出前年西法照,为摅孺慕瞩题头。xiù chū qián nián xī fǎ zhào,wèi shū rú mù zhǔ tí tóu。

悼亡百绝句

许传霈

不喜绮罗时世装,春来偏学看蚕忙。bù xǐ qǐ luó shí shì zhuāng,chūn lái piān xué kàn cán máng。
天然好事难如愿,墙外竞多植女桑。tiān rán hǎo shì nán rú yuàn,qiáng wài jìng duō zhí nǚ sāng。

悼亡百绝句

许传霈

要结今生不解缘,相寻踪迹若盘旋。yào jié jīn shēng bù jiě yuán,xiāng xún zōng jì ruò pán xuán。
谁知到海仍须别,莫系明朝对渡船。shuí zhī dào hǎi réng xū bié,mò xì míng cháo duì dù chuán。

悼亡百绝句

许传霈

朝朝千里望予归,枕上应多泪暗挥。cháo cháo qiān lǐ wàng yǔ guī,zhěn shàng yīng duō lèi àn huī。
江海卸帆馀八日,从无身后说依稀。jiāng hǎi xiè fān yú bā rì,cóng wú shēn hòu shuō yī xī。

悼亡百绝句

许传霈

果知说到伤心事,远客初归伤尽心。guǒ zhī shuō dào shāng xīn shì,yuǎn kè chū guī shāng jǐn xīn。
除去脾虚兼腹热,堪期早晚免呻吟。chú qù pí xū jiān fù rè,kān qī zǎo wǎn miǎn shēn yín。

悼亡百绝句

许传霈

仙露连番惠罄瓶,常从长史谢零星。xiān lù lián fān huì qìng píng,cháng cóng zhǎng shǐ xiè líng xīng。
终颁百合同山药,苦乏和中伴茯苓。zhōng bān bǎi hé tóng shān yào,kǔ fá hé zhōng bàn fú líng。

悼亡百绝句

许传霈

深体儿曹夜勿陪,扶床强起几多回。shēn tǐ ér cáo yè wù péi,fú chuáng qiáng qǐ jǐ duō huí。
灯前慰我分栖稳,犹觅饧糖手送来。dēng qián wèi wǒ fēn qī wěn,yóu mì táng táng shǒu sòng lái。

悼亡百绝句

许传霈

平时药裹失量裁,恨晚难将元气培。píng shí yào guǒ shī liàng cái,hèn wǎn nán jiāng yuán qì péi。
浸晓勉为开口问,舌尖新起雪花胎。jìn xiǎo miǎn wèi kāi kǒu wèn,shé jiān xīn qǐ xuě huā tāi。

悼亡百绝句

许传霈

顾覆深情莫可描,怜他少子护长宵。gù fù shēn qíng mò kě miáo,lián tā shǎo zi hù zhǎng xiāo。
不言身热言儿热。bù yán shēn rè yán ér rè。
分宿谁知无别朝。fēn sù shuí zhī wú bié cháo。

悼亡百绝句

许传霈

苦尽常思回蔗甘,此时此理不须谈。kǔ jǐn cháng sī huí zhè gān,cǐ shí cǐ lǐ bù xū tán。
隔帏呼我声无力,犹讶无闻至再三。gé wéi hū wǒ shēng wú lì,yóu yà wú wén zhì zài sān。

悼亡百绝句

许传霈

不讳怎知深讳难,终朝自汗叹无端。bù huì zěn zhī shēn huì nán,zhōng cháo zì hàn tàn wú duān。
低声但说钱刀匮,此意分明托和盘。dī shēng dàn shuō qián dāo kuì,cǐ yì fēn míng tuō hé pán。

悼亡百绝句

许传霈

习俗难移邻里家,畴凭正气压群邪。xí sú nán yí lín lǐ jiā,chóu píng zhèng qì yā qún xié。
何图词祝方宣后,唤不回头两眼斜。hé tú cí zhù fāng xuān hòu,huàn bù huí tóu liǎng yǎn xié。

悼亡百绝句

许传霈

环床恸哭九人齐,老仆情真亦夜啼。huán chuáng tòng kū jiǔ rén qí,lǎo pū qíng zhēn yì yè tí。
哭过五更仍不起,浑疑一睡入沈迷。kū guò wǔ gèng réng bù qǐ,hún yí yī shuì rù shěn mí。

悼亡百绝句

许传霈

来朝商略荐盘新,七度哀逢母忌辰。lái cháo shāng lüè jiàn pán xīn,qī dù āi féng mǔ jì chén。
奚不相随供馔饭?xī bù xiāng suí gōng zhuàn fàn?
岂真地下独依亲?qǐ zhēn dì xià dú yī qīn?