古诗词

过龙山顶

宋育仁

出没递山原,岧峣起夕氛。chū méi dì shān yuán,tiáo yáo qǐ xī fēn。
迎秋初度雨,匝野万重云。yíng qiū chū dù yǔ,zā yě wàn zhòng yún。
野色随峰合,岚阴半岭分。yě sè suí fēng hé,lán yīn bàn lǐng fēn。
此间谁卜宅,行路讵相闻。cǐ jiān shuí bo zhái,xíng lù jù xiāng wén。

宋育仁

宋育仁,字芸子,四川富顺人。博通群籍,尤深经学,为王闿运及门高弟。乙未割台之役,有感事五首,唐衢痛哭,杜牧罪言,兼而有之。见连横《台湾诗录》,今据以移录。(吴福助撰) 宋育仁的作品>>

猜您喜欢

流寓江南杂诗

宋育仁

春蚕无食女无衣,万缕千丝待上机。chūn cán wú shí nǚ wú yī,wàn lǚ qiān sī dài shàng jī。
但是舍身能度世,再生不化蚬蛾飞。dàn shì shě shēn néng dù shì,zài shēng bù huà xiǎn é fēi。

流寓江南杂诗

宋育仁

麝和红泪捣成尘,梦醒惊鸿瘦阿甄。shè hé hóng lèi dǎo chéng chén,mèng xǐng jīng hóng shòu ā zhēn。
终夜不眠长倚瑟,横陈嚼蜡莫横陈。zhōng yè bù mián zhǎng yǐ sè,héng chén jué là mò héng chén。

流寓江南杂诗

宋育仁

海外朝云已断魂,只缘迁谪易深恩。hǎi wài cháo yún yǐ duàn hún,zhǐ yuán qiān zhé yì shēn ēn。
寒枝拣尽沙洲冷,当户明河照掩门。hán zhī jiǎn jǐn shā zhōu lěng,dāng hù míng hé zhào yǎn mén。

逮解回籍

宋育仁

明月随人出凤城,夜来江上起秋声。míng yuè suí rén chū fèng chéng,yè lái jiāng shàng qǐ qiū shēng。
分明一道天涯路,错认还乡第一程。fēn míng yī dào tiān yá lù,cuò rèn hái xiāng dì yī chéng。

在西山望京华

宋育仁

烽火望平芜,流亡满路衢。fēng huǒ wàng píng wú,liú wáng mǎn lù qú。
万山双鬓白,四海一身孤。wàn shān shuāng bìn bái,sì hǎi yī shēn gū。
闾左兴群盗,宫邻谶五胡。lǘ zuǒ xīng qún dào,gōng lín chèn wǔ hú。
殿前鸣野雉,屋上起城乌。diàn qián míng yě zhì,wū shàng qǐ chéng wū。
北海何时接,东门忽已芜。běi hǎi hé shí jiē,dōng mén hū yǐ wú。
鸡声啼越石,鹃泪感尧夫。jī shēng tí yuè shí,juān lèi gǎn yáo fū。
岂料新亭泣,俄惊督亢图。qǐ liào xīn tíng qì,é jīng dū kàng tú。
陆沉飞海水,参伐动星墟。lù chén fēi hǎi shuǐ,cān fá dòng xīng xū。
鬼竟谋曹社,人谁入郢都。guǐ jìng móu cáo shè,rén shuí rù yǐng dōu。
全燕三日举,空莒一人无。quán yàn sān rì jǔ,kōng jǔ yī rén wú。
此水伤鸣犊,何庭哭勃苏。cǐ shuǐ shāng míng dú,hé tíng kū bó sū。
风尘方澒洞,阶地尚泥涂。fēng chén fāng hòng dòng,jiē dì shàng ní tú。

东风曲

宋育仁

日暮东风吹柳花,博山浥浥香烟斜。rì mù dōng fēng chuī liǔ huā,bó shān yì yì xiāng yān xié。
吴姬解佩缓留客,双屏掩春疏幕遮。wú jī jiě pèi huǎn liú kè,shuāng píng yǎn chūn shū mù zhē。
九梁插花步摇古,帐前微笑生春霞。jiǔ liáng chā huā bù yáo gǔ,zhàng qián wēi xiào shēng chūn xiá。
燕钗腻落珊瑚枕,罗襦香泽闻欢寝。yàn chāi nì luò shān hú zhěn,luó rú xiāng zé wén huān qǐn。
乍见宜羞敛绣缠,暂许凝娇脱斜领。zhà jiàn yí xiū liǎn xiù chán,zàn xǔ níng jiāo tuō xié lǐng。
私中眉萼笑将迎,昵处鬓钿欹不整。sī zhōng méi è xiào jiāng yíng,nì chù bìn diàn yī bù zhěng。
离离梦短惜春宵,金鸡唱晓铜蠡静。lí lí mèng duǎn xī chūn xiāo,jīn jī chàng xiǎo tóng lí jìng。
靥星浅卸红胭脂,就桁牵衫临镜迟。yè xīng qiǎn xiè hóng yān zhī,jiù héng qiān shān lín jìng chí。
流波脉脉看心意,留取身中别后思。liú bō mài mài kàn xīn yì,liú qǔ shēn zhōng bié hòu sī。

山中有一士

宋育仁

山中有一士,被服缝掖衣。shān zhōng yǒu yī shì,bèi fú fèng yē yī。
闭户弹鸣琴,唐虞藐与期。bì hù dàn míng qín,táng yú miǎo yǔ qī。
尧舜去我久,思思当告谁。yáo shùn qù wǒ jiǔ,sī sī dāng gào shuí。
自非公信清,遽言举世非。zì fēi gōng xìn qīng,jù yán jǔ shì fēi。
蓬蔂出门行,曰与世推移。péng léi chū mén xíng,yuē yǔ shì tuī yí。
推移得何有,颜仪日增厚。tuī yí dé hé yǒu,yán yí rì zēng hòu。
孤桐无附枝,蓼心多苦时。gū tóng wú fù zhī,liǎo xīn duō kǔ shí。
自言谐俗久,安知未相宜。zì yán xié sú jiǔ,ān zhī wèi xiāng yí。
泥涂既中路,谁能脱尘羁。ní tú jì zhōng lù,shuí néng tuō chén jī。

寄陈子元崇哲言别

宋育仁

清响疏疏滴檐雨,忽忆美人隔江渚。qīng xiǎng shū shū dī yán yǔ,hū yì měi rén gé jiāng zhǔ。
临风送躯不可越,欲往视之梦劳苦。lín fēng sòng qū bù kě yuè,yù wǎng shì zhī mèng láo kǔ。
春灯泛酒登君堂,良辰为欢乐未央。chūn dēng fàn jiǔ dēng jūn táng,liáng chén wèi huān lè wèi yāng。
论交一语赠心意,此情相忆云天长。lùn jiāo yī yǔ zèng xīn yì,cǐ qíng xiāng yì yún tiān zhǎng。
今我离忧减怀抱,坐对停云怨芳草。jīn wǒ lí yōu jiǎn huái bào,zuò duì tíng yún yuàn fāng cǎo。
横襟太息霜中思,朔风吹人别离道。héng jīn tài xī shuāng zhōng sī,shuò fēng chuī rén bié lí dào。
门前十丈京华尘,骊驹一系怀苦辛。mén qián shí zhàng jīng huá chén,lí jū yī xì huái kǔ xīn。
无可相欢独成笑,悠悠行路依何人。wú kě xiāng huān dú chéng xiào,yōu yōu xíng lù yī hé rén。
市井纷纷盛豪者,门第人才尽相下。shì jǐng fēn fēn shèng háo zhě,mén dì rén cái jǐn xiāng xià。
此曹妄大恃藏金,笑向长安索车马。cǐ cáo wàng dà shì cáng jīn,xiào xiàng zhǎng ān suǒ chē mǎ。
奏书射策寻常事,请献春卿何位置。zòu shū shè cè xún cháng shì,qǐng xiàn chūn qīng hé wèi zhì。
自复高歌望古人,应少素心诵言誓。zì fù gāo gē wàng gǔ rén,yīng shǎo sù xīn sòng yán shì。
平生芬恻托心知,珍重河梁宜有词。píng shēng fēn cè tuō xīn zhī,zhēn zhòng hé liáng yí yǒu cí。
寄语从今望明月,关河千里有相思。jì yǔ cóng jīn wàng míng yuè,guān hé qiān lǐ yǒu xiāng sī。

赴都祖道,亲友还家,谢德舆姊夫

宋育仁

朔风泠泠动江树,阴云暧曛岁迟暮。shuò fēng líng líng dòng jiāng shù,yīn yún ài xūn suì chí mù。
离筵此地一为别,明朝相忆在何处。lí yán cǐ dì yī wèi bié,míng cháo xiāng yì zài hé chù。
丈夫生世当远游,临别亦作儿女愁。zhàng fū shēng shì dāng yuǎn yóu,lín bié yì zuò ér nǚ chóu。
居人掩闺客子发,平明已在泸江头。jū rén yǎn guī kè zi fā,píng míng yǐ zài lú jiāng tóu。
多君厚意良不薄,临水送将远为客。duō jūn hòu yì liáng bù báo,lín shuǐ sòng jiāng yuǎn wèi kè。
敷衽陈词握手言,再三珍重殷勤诺。fū rèn chén cí wò shǒu yán,zài sān zhēn zhòng yīn qín nuò。
送行苍苍自崖返,从此行人日应远。sòng xíng cāng cāng zì yá fǎn,cóng cǐ xíng rén rì yīng yuǎn。
心中万绪若有忘,重重为语加餐饭。xīn zhōng wàn xù ruò yǒu wàng,zhòng zhòng wèi yǔ jiā cān fàn。
人生聚散波上萍,明年旅食京华春。rén shēng jù sàn bō shàng píng,míng nián lǚ shí jīng huá chūn。
车毂水流尽倾盖,此中安得同心人。chē gǔ shuǐ liú jǐn qīng gài,cǐ zhōng ān dé tóng xīn rén。
世路低昂逐尘轨,亮节何为身反累。shì lù dī áng zhú chén guǐ,liàng jié hé wèi shēn fǎn lèi。
流离已作出山泉,不敢盟心指江水。liú lí yǐ zuò chū shān quán,bù gǎn méng xīn zhǐ jiāng shuǐ。

宿黄河干

宋育仁

淩晨孟津发,日夕在河干。líng chén mèng jīn fā,rì xī zài hé gàn。
憭憭望波路,万里风吹澜。liǎo liǎo wàng bō lù,wàn lǐ fēng chuī lán。
壮哉信兹游,抚膺独微叹。zhuàng zāi xìn zī yóu,fǔ yīng dú wēi tàn。
征程众苦热,我心常苦寒。zhēng chéng zhòng kǔ rè,wǒ xīn cháng kǔ hán。
横流浩方圯,忧中见人喜。héng liú hào fāng yí,yōu zhōng jiàn rén xǐ。
如何方寸间,相去几千里。rú hé fāng cùn jiān,xiāng qù jǐ qiān lǐ。

过灵璧废县,是古垓下,作歌吊项王

宋育仁

项王帐下鼓声死,项王帐中美人起。xiàng wáng zhàng xià gǔ shēng sǐ,xiàng wáng zhàng zhōng měi rén qǐ。
君王进酒妾请歌,起听乌江咽残水。jūn wáng jìn jiǔ qiè qǐng gē,qǐ tīng wū jiāng yàn cán shuǐ。
蒙蒙昏月坠江波,舣船请公毋渡河,不逢田父奈公何。méng méng hūn yuè zhuì jiāng bō,yǐ chuán qǐng gōng wú dù hé,bù féng tián fù nài gōng hé。
龙且马童亦尘土,从来骏骨青山多。lóng qiě mǎ tóng yì chén tǔ,cóng lái jùn gǔ qīng shān duō。

苦征行

宋育仁

赤日在天东,白云在天西。chì rì zài tiān dōng,bái yún zài tiān xī。
薰风自南来,朔尘惊北飞。xūn fēng zì nán lái,shuò chén jīng běi fēi。
饿鸮前头叫,慈乌后面啼。è xiāo qián tóu jiào,cí wū hòu miàn tí。
我心正怀忧,我仆告苦饥。wǒ xīn zhèng huái yōu,wǒ pū gào kǔ jī。
我行亦未央,我马汗且嘶。wǒ xíng yì wèi yāng,wǒ mǎ hàn qiě sī。
日出见鸟翔,日入见鸟栖。rì chū jiàn niǎo xiáng,rì rù jiàn niǎo qī。
众族有闲暇,微生独吾累。zhòng zú yǒu xián xiá,wēi shēng dú wú lèi。
去去不知往,行行且未归。qù qù bù zhī wǎng,xíng xíng qiě wèi guī。
仰视还四顾,情怀当语谁。yǎng shì hái sì gù,qíng huái dāng yǔ shuí。

闻易实甫比部入蜀题诗却寄

宋育仁

昔年逢君宣南陌,裘马追从上京客。xī nián féng jūn xuān nán mò,qiú mǎ zhuī cóng shàng jīng kè。
便拟承明坐奏书,直上金门前射策。biàn nǐ chéng míng zuò zòu shū,zhí shàng jīn mén qián shè cè。
春坊失路空归来,芳皋绿草华已衰。chūn fāng shī lù kōng guī lái,fāng gāo lǜ cǎo huá yǐ shuāi。
遥望湘水日千里,风波莫致平生怀。yáo wàng xiāng shuǐ rì qiān lǐ,fēng bō mò zhì píng shēng huái。
长卿倦游称不仕,颇念邹枚旧游止。zhǎng qīng juàn yóu chēng bù shì,pǒ niàn zōu méi jiù yóu zhǐ。
琴歌断歇江海辽,卑车远走成都市。qín gē duàn xiē jiāng hǎi liáo,bēi chē yuǎn zǒu chéng dōu shì。
春鸿苍苍渡远云,此时凝望正思君。chūn hóng cāng cāng dù yuǎn yún,cǐ shí níng wàng zhèng sī jūn。
东风含薰飒然至,婉婉兰芳似可亲。dōng fēng hán xūn sà rán zhì,wǎn wǎn lán fāng shì kě qīn。
离日骎骎见时晚,朝暮如流心不断。lí rì qīn qīn jiàn shí wǎn,cháo mù rú liú xīn bù duàn。
相思桂树自千年,千年历尽终须见。xiāng sī guì shù zì qiān nián,qiān nián lì jǐn zhōng xū jiàn。
萍花齐绿芳气深,登萍骋望伤追寻。píng huā qí lǜ fāng qì shēn,dēng píng chěng wàng shāng zhuī xún。
南觅浮家不得去,俯仰怀抱成古今。nán mì fú jiā bù dé qù,fǔ yǎng huái bào chéng gǔ jīn。
抱膝高歌倦尘事,缘情哀乐无终始。bào xī gāo gē juàn chén shì,yuán qíng āi lè wú zhōng shǐ。
幽篁窈窕声正哀,日夕望君抱琴至。yōu huáng yǎo tiǎo shēng zhèng āi,rì xī wàng jūn bào qín zhì。

月夜闻笛

宋育仁

嶰谷幽篁啸风雨,孤生童童音独苦。xiè gǔ yōu huáng xiào fēng yǔ,gū shēng tóng tóng yīn dú kǔ。
伶伦截管象龙吟,吹满阳柯散阴羽。líng lún jié guǎn xiàng lóng yín,chuī mǎn yáng kē sàn yīn yǔ。
流传世上知音稀,今夜月明吹者谁。liú chuán shì shàng zhī yīn xī,jīn yè yuè míng chuī zhě shuí。
沉吟压抑断还续,悠扬满野幽且悲。chén yín yā yì duàn hái xù,yōu yáng mǎn yě yōu qiě bēi。
春莺百啭清如水,孤鹤移巢中夜起。chūn yīng bǎi zhuàn qīng rú shuǐ,gū hè yí cháo zhōng yè qǐ。
幽闺思妇忆关河,下国迁臣去乡里。yōu guī sī fù yì guān hé,xià guó qiān chén qù xiāng lǐ。
众山籁静寒乌栖,此时呜咽遂成啼。zhòng shān lài jìng hán wū qī,cǐ shí wū yàn suì chéng tí。
凝心寂听起吟望,怆然怀古沾裳衣。níng xīn jì tīng qǐ yín wàng,chuàng rán huái gǔ zhān shang yī。
在昔公孙裁律管,?统黄钟众清满。zài xī gōng sūn cái lǜ guǎn,rén tǒng huáng zhōng zhòng qīng mǎn。
音清易苦感人情,缠绵发爱方思返。yīn qīng yì kǔ gǎn rén qíng,chán mián fā ài fāng sī fǎn。
堪嗟古乐尽销沈,谁知声理感人深。kān jiē gǔ lè jǐn xiāo shěn,shuí zhī shēng lǐ gǎn rén shēn。
琴谱广陵成绝响,笙吹鸣鹿断和音。qín pǔ guǎng líng chéng jué xiǎng,shēng chuī míng lù duàn hé yīn。
惟留一笛调馀龠,无复中和尚苦吟。wéi liú yī dí diào yú yuè,wú fù zhōng hé shàng kǔ yín。
婵媛伤抱思轩梦,雅骚幽怨无人重。chán yuàn shāng bào sī xuān mèng,yǎ sāo yōu yuàn wú rén zhòng。
省识劳思万古情,何时吹万群方动。shěng shí láo sī wàn gǔ qíng,hé shí chuī wàn qún fāng dòng。

感旧诗其一

宋育仁

梦似旋螺宛转生,琴操声变感残形。mèng shì xuán luó wǎn zhuǎn shēng,qín cāo shēng biàn gǎn cán xíng。
从今述酒须无语,自读离骚且自听。cóng jīn shù jiǔ xū wú yǔ,zì dú lí sāo qiě zì tīng。
7512345