古诗词

途中书见

宗稷辰

水国无薪木,厨寒妇子饥。shuǐ guó wú xīn mù,chú hán fù zi jī。
可怜大堤上,偷拾败芦归。kě lián dà dī shàng,tōu shí bài lú guī。

宗稷辰

清浙江会稽人,字涤甫,又作迪甫,又字涤楼。道光元年举人。咸丰初迁御史,曾疏请各省实行保甲,又荐举左宗棠等人。尝筑济宁城墙御捻军。官至山东运河道。有《躬耻集》、《四书体味录》。 宗稷辰的作品>>

猜您喜欢

溪山纪游诗

宗稷辰

居永十三年,溪山如我乡。jū yǒng shí sān nián,xī shān rú wǒ xiāng。
足所未曾到,芝柳遥相望。zú suǒ wèi céng dào,zhī liǔ yáo xiāng wàng。
胜游久思补,每为俗虑妨。shèng yóu jiǔ sī bǔ,měi wèi sú lǜ fáng。
昨闻萧子约,入耳神已翔。zuó wén xiāo zi yuē,rù ěr shén yǐ xiáng。
策勇无逡巡,岂畏炎伞张。cè yǒng wú qūn xún,qǐ wèi yán sǎn zhāng。
登山先涉渊,溯洄招一航。dēng shān xiān shè yuān,sù huí zhāo yī háng。
舟沿染溪渌,夹岸花草香。zhōu yán rǎn xī lù,jiā àn huā cǎo xiāng。
屡折逾清幽,兴怀梅壑长。lǚ zhé yú qīng yōu,xīng huái méi hè zhǎng。
古潭指钴鉧,元址未暇详。gǔ tán zhǐ gǔ mǔ,yuán zhǐ wèi xiá xiáng。
鱼矼怅阻舟,我友示周行。yú gāng chàng zǔ zhōu,wǒ yǒu shì zhōu xíng。
王孙老愚溪,山环井里旁。wáng sūn lǎo yú xī,shān huán jǐng lǐ páng。
导我先芝岩,直上千仞冈。dǎo wǒ xiān zhī yán,zhí shàng qiān rèn gāng。
荒寺负石壁,其下殊清凉。huāng sì fù shí bì,qí xià shū qīng liáng。
茗果顿解渴,幸得我友将。míng guǒ dùn jiě kě,xìng dé wǒ yǒu jiāng。
石皆具岩形,谺谽崛且强。shí jiē jù yán xíng,xiā hān jué qiě qiáng。
众窃不尽辟,通塞分明盲。zhòng qiè bù jǐn pì,tōng sāi fēn míng máng。
求岩转不得,履峭心彷徨。qiú yán zhuǎn bù dé,lǚ qiào xīn páng huáng。
迟久始见之,石户萝葛荒。chí jiǔ shǐ jiàn zhī,shí hù luó gé huāng。
攀援入幽谷,身绕龙螭肠。pān yuán rù yōu gǔ,shēn rào lóng chī cháng。
渐入光渐黝,然炬照昏黄。jiàn rù guāng jiàn yǒu,rán jù zhào hūn huáng。
家僮学蛇行,深探喜欲狂。jiā tóng xué shé xíng,shēn tàn xǐ yù kuáng。
黑地见人立,凝铸白石浆。hēi dì jiàn rén lì,níng zhù bái shí jiāng。
肤寸缝偶裂,一线偷天光。fū cùn fèng ǒu liè,yī xiàn tōu tiān guāng。
外岩更陡绝,洞口横石梁。wài yán gèng dǒu jué,dòng kǒu héng shí liáng。
可望不可下,坐啸凌空苍。kě wàng bù kě xià,zuò xiào líng kōng cāng。
归路径平畴,小桥通陂塘。guī lù jìng píng chóu,xiǎo qiáo tōng bēi táng。
中田突岩石,柳倨曾相羊。zhōng tián tū yán shí,liǔ jù céng xiāng yáng。
地僻人迹稀,云根任纵戕。dì pì rén jì xī,yún gēn rèn zòng qiāng。
伯清记犹存,余刻多迷茫。bó qīng jì yóu cún,yú kè duō mí máng。
总呵责鬼物,斧刃驱猬螗。zǒng hē zé guǐ wù,fǔ rèn qū wèi táng。
爱人及遗迹,忍不加禁防。ài rén jí yí jì,rěn bù jiā jìn fáng。
行行屡回顾,怀古增慨慷。xíng xíng lǚ huí gù,huái gǔ zēng kǎi kāng。
连舟度带水,无劳褰子裳。lián zhōu dù dài shuǐ,wú láo qiān zi shang。
归来千秋馆,午晷当骄阳。guī lái qiān qiū guǎn,wǔ guǐ dāng jiāo yáng。
卧游续前胜,清梦飞篷舱。wò yóu xù qián shèng,qīng mèng fēi péng cāng。
神中满烟云,脚底思雷硠。shén zhōng mǎn yān yún,jiǎo dǐ sī léi láng。
好景不能说,但觉气激昂。hǎo jǐng bù néng shuō,dàn jué qì jī áng。

偕青园登繁塔

宗稷辰

断塔荒凉王气空,檐铃不语静天风。duàn tǎ huāng liáng wáng qì kōng,yán líng bù yǔ jìng tiān fēng。
巢危鹤去青云表,水徒龙归大壑东。cháo wēi hè qù qīng yún biǎo,shuǐ tú lóng guī dà hè dōng。
梵简旧曾翻善业,苔纹近已绣空桐。fàn jiǎn jiù céng fān shàn yè,tái wén jìn yǐ xiù kōng tóng。
低徊无限沧桑事,尽在苍茫一望中。dī huái wú xiàn cāng sāng shì,jǐn zài cāng máng yī wàng zhōng。

题王叔和所藏磬石本兰亭叙

宗稷辰

升庵嗜古多创奇,岣嵝石鼓纷陆离。shēng ān shì gǔ duō chuàng qí,gǒu lǒu shí gǔ fēn lù lí。
此本来从日所出,想自通倭初得之。cǐ běn lái cóng rì suǒ chū,xiǎng zì tōng wō chū dé zhī。
浮沉海外无人识,落寞千年谁拾得。fú chén hǎi wài wú rén shí,luò mò qiān nián shuí shí dé。
成嘉相去亦有年,毡蜡不伤惟角折。chéng jiā xiāng qù yì yǒu nián,zhān là bù shāng wéi jiǎo zhé。
迨今阅世更长久,宝物自当不胫走。dài jīn yuè shì gèng zhǎng jiǔ,bǎo wù zì dāng bù jìng zǒu。
真赏偏逢节相迟,总呵定有灵祇守。zhēn shǎng piān féng jié xiāng chí,zǒng hē dìng yǒu líng qí shǒu。
颇类遗经估舶传,鉴家过眼认云烟。pǒ lèi yí jīng gū bó chuán,jiàn jiā guò yǎn rèn yún yān。
人间晚出宜珍异,玉磬声高玉枕前。rén jiān wǎn chū yí zhēn yì,yù qìng shēng gāo yù zhěn qián。

题商彝图为王蓉洲

宗稷辰

在昔有殷秉金气,吉金创制尊彝良。zài xī yǒu yīn bǐng jīn qì,jí jīn chuàng zhì zūn yí liáng。
徵文蠹苦宋不足,斝盏间发千秋藏。zhēng wén dù kǔ sòng bù zú,jiǎ zhǎn jiān fā qiān qiū cáng。
父辛伦鬲见阮笔,诏异?叔纷难详。fù xīn lún gé jiàn ruǎn bǐ,zhào yì zǔ shū fēn nán xiáng。
子氏四辛薄齑臼,小衰凭蹙宜弗彰。zi shì sì xīn báo jī jiù,xiǎo shuāi píng cù yí fú zhāng。
唯王曰旦纪辛干,立十四祀迈成汤。wéi wáng yuē dàn jì xīn gàn,lì shí sì sì mài chéng tāng。
辛丁之间介沃甲,初及复世承宗祊。xīn dīng zhī jiān jiè wò jiǎ,chū jí fù shì chéng zōng bēng。
尊为父辛善绍述,耿庇再造时平康。zūn wèi fù xīn shàn shào shù,gěng bì zài zào shí píng kāng。
凌都新出自宝器,物聚所好归王郎。líng dōu xīn chū zì bǎo qì,wù jù suǒ hǎo guī wáng láng。
王郎耆古辨奇篆,五字铸腹殊釜铛。wáng láng qí gǔ biàn qí zhuàn,wǔ zì zhù fù shū fǔ dāng。
鬲非款足义假格,禾为和省山用亨。gé fēi kuǎn zú yì jiǎ gé,hé wèi hé shěng shān yòng hēng。
想其奉将入考庙,絜酎醴升椒香。xiǎng qí fèng jiāng rù kǎo miào,jié zhòu lǐ shēng jiāo xiāng。
无烦析木状负荷,不事立戈旌勇强。wú fán xī mù zhuàng fù hé,bù shì lì gē jīng yǒng qiáng。
?与寡与出谁手,酉壶辛爵同其相。hào yǔ guǎ yǔ chū shuí shǒu,yǒu hú xīn jué tóng qí xiāng。
土中剥蚀几元会,遇子特显精镠光。tǔ zhōng bō shí jǐ yuán huì,yù zi tè xiǎn jīng liú guāng。
金焦媵鼎有故事,虞山合庋群真觞。jīn jiāo yìng dǐng yǒu gù shì,yú shān hé guǐ qún zhēn shāng。
可以俯挹东海水,或更仰斟北斗浆。kě yǐ fǔ yì dōng hǎi shuǐ,huò gèng yǎng zhēn běi dòu jiāng。
投醪润泽遍天下,尧樽舜瓮波汪洋。tóu láo rùn zé biàn tiān xià,yáo zūn shùn wèng bō wāng yáng。
白云垂霄虹绕屋,永为盛世储珍祥。bái yún chuí xiāo hóng rào wū,yǒng wèi shèng shì chǔ zhēn xiáng。

永历六年永州卫屯丁保状歌

宗稷辰

西南残局支龙虎,天香吹坠安隆所。xī nán cán jú zhī lóng hǔ,tiān xiāng chuī zhuì ān lóng suǒ。
时在民餐竹实年,征徭难缓屯田户。shí zài mín cān zhú shí nián,zhēng yáo nán huǎn tún tián hù。
剩牍飘零纪僣朝,潇江乌合尚喧嚣。shèng dú piāo líng jì tiě cháo,xiāo jiāng wū hé shàng xuān xiāo。
晋王空慕沙陀节,一入滇池焰尽消。jìn wáng kōng mù shā tuó jié,yī rù diān chí yàn jǐn xiāo。

题金冬心徵君临东汉华山庙碑为武筠庄所藏黄小松旧藏本

宗稷辰

金天豁西爽,浩浩郁空翠。jīn tiān huō xī shuǎng,hào hào yù kōng cuì。
文肖清明姿,实?炎汉世。wén xiào qīng míng zī,shí jīn yán hàn shì。
郭香察蔡书,延熹八年事。guō xiāng chá cài shū,yán xī bā nián shì。
是名华岳碑,海内本存二。shì míng huá yuè bēi,hǎi nèi běn cún èr。
全者宋漫堂,者王无异。quán zhě sòng màn táng,zhě wáng wú yì。
冬心为合模,神物乃一致。dōng xīn wèi hé mó,shén wù nǎi yī zhì。
未徵玉虹刻,欣见稽留字。wèi zhēng yù hóng kè,xīn jiàn jī liú zì。
想其运笔飞,挥洒出灵气。xiǎng qí yùn bǐ fēi,huī sǎ chū líng qì。
突如蛟龙跃,赫名风雨至。tū rú jiāo lóng yuè,hè míng fēng yǔ zhì。
离披袅藤萝,横扫逞锋势。lí pī niǎo téng luó,héng sǎo chěng fēng shì。
黑疑偃松状,自得垩帚意。hēi yí yǎn sōng zhuàng,zì dé è zhǒu yì。
近楷并近草,更忘作分隶。jìn kǎi bìng jìn cǎo,gèng wàng zuò fēn lì。
双钩既远胜,重镌翻不逮。shuāng gōu jì yuǎn shèng,zhòng juān fān bù dǎi。
半璧落秋盦,残芬剩巾笥。bàn bì luò qiū ān,cán fēn shèng jīn sì。
谁谓金司农,乃逢李都尉。shuí wèi jīn sī nóng,nǎi féng lǐ dōu wèi。
帖同传砚重,珍比藏经遗。tiē tóng chuán yàn zhòng,zhēn bǐ cáng jīng yí。
到眼足称福,餍心乍知昧。dào yǎn zú chēng fú,yàn xīn zhà zhī mèi。
书此豹斑余,聊以当题识。shū cǐ bào bān yú,liáo yǐ dāng tí shí。
2112