古诗词

池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

剡水自弹安道曲,东郊难驾邵雍车。shàn shuǐ zì dàn ān dào qū,dōng jiāo nán jià shào yōng chē。
白当三腊占为麦,飞向长筵看是花。bái dāng sān là zhàn wèi mài,fēi xiàng zhǎng yán kàn shì huā。
落落不因人便热,飘飘一似我无家。luò luò bù yīn rén biàn rè,piāo piāo yī shì wǒ wú jiā。
严寒绝少炉中炭,又向樽前两手叉。yán hán jué shǎo lú zhōng tàn,yòu xiàng zūn qián liǎng shǒu chā。
猜您喜欢

李寄

山态妙在变,久住方能悉。shān tài miào zài biàn,jiǔ zhù fāng néng xī。
不谓半日闲,信人三叫绝。bù wèi bàn rì xián,xìn rén sān jiào jué。
白云一点生,弥漫在顷刻。bái yún yī diǎn shēng,mí màn zài qǐng kè。
身在波涛中,鱼龙宜出没。shēn zài bō tāo zhōng,yú lóng yí chū méi。
似闻澎湃声,久之觉寂寂。shì wén pēng pài shēng,jiǔ zhī jué jì jì。
不知有天地,何况树与石。bù zhī yǒu tiān dì,hé kuàng shù yǔ shí。
轩然忽开明,群峰摇丹碧。xuān rán hū kāi míng,qún fēng yáo dān bì。

山荪亭

李寄

已为山外客,来登山荪亭。yǐ wèi shān wài kè,lái dēng shān sūn tíng。
荪树六七株,根附石上生。sūn shù liù qī zhū,gēn fù shí shàng shēng。
虺蛇蟠数百,须动欲轩腾。huī shé pán shù bǎi,xū dòng yù xuān téng。
树是希夷植,奇同希夷形。shù shì xī yí zhí,qí tóng xī yí xíng。
突立看峰色,筋骨何棱棱。tū lì kàn fēng sè,jīn gǔ hé léng léng。
细叶正吐绿,油油光檐楹。xì yè zhèng tǔ lǜ,yóu yóu guāng yán yíng。
思欲亭上醉,从此解尘缨。sī yù tíng shàng zuì,cóng cǐ jiě chén yīng。

二月廿八华州道上见杨花志感

李寄

今年二月晦,杨花迎马蹄。jīn nián èr yuè huì,yáng huā yíng mǎ tí。
去年四月朔,始见杨花飞。qù nián sì yuè shuò,shǐ jiàn yáng huā fēi。
胡为早一月,似送行人归。hú wèi zǎo yī yuè,shì sòng xíng rén guī。
秦人不可友,秦地不可栖。qín rén bù kě yǒu,qín dì bù kě qī。
斗米钱半千,烧柴如烧扆。dòu mǐ qián bàn qiān,shāo chái rú shāo yǐ。
尺鲤臭始售,薄酒浊不酾。chǐ lǐ chòu shǐ shòu,báo jiǔ zhuó bù shāi。
馍馍叫满街,五味独重醯。mó mó jiào mǎn jiē,wǔ wèi dú zhòng xī。
一语辄攘臂,鬼蜮工面欺。yī yǔ zhé rǎng bì,guǐ yù gōng miàn qī。
北悍而南诈,秦俗两兼之。běi hàn ér nán zhà,qín sú liǎng jiān zhī。
二麦稍不收,鸣镝门外驰。èr mài shāo bù shōu,míng dī mén wài chí。
杀人眼不瞬,攘夺至衫衣。shā rén yǎn bù shùn,rǎng duó zhì shān yī。
今者旱最甚,麦槁亩如炊。jīn zhě hàn zuì shén,mài gǎo mǔ rú chuī。
灵旗走巫觋,原野春惨悽。líng qí zǒu wū xí,yuán yě chūn cǎn qī。
况我客二载,看囊惟有诗。kuàng wǒ kè èr zài,kàn náng wéi yǒu shī。
贫贱减意气,见人便头低。pín jiàn jiǎn yì qì,jiàn rén biàn tóu dī。
去去恐不速,杨花何依依。qù qù kǒng bù sù,yáng huā hé yī yī。
愿假春风力,吹汝过隋堤。yuàn jiǎ chūn fēng lì,chuī rǔ guò suí dī。

潼关

李寄

潼关何崔嵬,云是秦门户。tóng guān hé cuī wéi,yún shì qín mén hù。
左河而右华,天然键钥处。zuǒ hé ér yòu huá,tiān rán jiàn yào chù。
金城虽千里,藉此领天府。jīn chéng suī qiān lǐ,jí cǐ lǐng tiān fǔ。
有事但闭关,孰敢间险阻。yǒu shì dàn bì guān,shú gǎn jiān xiǎn zǔ。
我闻孙传廷,受命总师旅。wǒ wén sūn chuán tíng,shòu mìng zǒng shī lǚ。
天予御平台,赐剑亲授斧。tiān yǔ yù píng tái,cì jiàn qīn shòu fǔ。
部署嚄唶将,所统貔貅伍。bù shǔ huō zé jiāng,suǒ tǒng pí xiū wǔ。
誓当靖妖氛,岂特有此土。shì dāng jìng yāo fēn,qǐ tè yǒu cǐ tǔ。
夜半闻贼来,仓皇窜河浒。yè bàn wén zéi lái,cāng huáng cuàn hé hǔ。
堂堂大督师,可怜抱头鼠。táng táng dà dū shī,kě lián bào tóu shǔ。
将士夺门奔,反恨关城堵。jiāng shì duó mén bēn,fǎn hèn guān chéng dǔ。
满街头击撞,贼到跪道左。mǎn jiē tóu jī zhuàng,zéi dào guì dào zuǒ。
解甲搏颡降,刳胸换肺腑。jiě jiǎ bó sǎng jiàng,kū xiōng huàn fèi fǔ。
为贼作前行,尽是干城侣。wèi zéi zuò qián xíng,jǐn shì gàn chéng lǚ。
晨从华阳来,解鞍日未午。chén cóng huá yáng lái,jiě ān rì wèi wǔ。
登城步屧周,春风淡相煦。dēng chéng bù xiè zhōu,chūn fēng dàn xiāng xù。
语燕立平沙,草坡散群牯。yǔ yàn lì píng shā,cǎo pō sàn qún gǔ。
以见证所闻,百二今犹古。yǐ jiàn zhèng suǒ wén,bǎi èr jīn yóu gǔ。
壮哉造化心,洪缝铸此苦。zhuàng zāi zào huà xīn,hóng fèng zhù cǐ kǔ。
连山势奔腾,到此实左顾。lián shān shì bēn téng,dào cǐ shí zuǒ gù。
黄河南面趋,万里抱其股。huáng hé nán miàn qū,wàn lǐ bào qí gǔ。
坚城绾其口,河山益轩举。jiān chéng wǎn qí kǒu,hé shān yì xuān jǔ。
屹如当道罴,悍若负嵎虎。yì rú dāng dào pí,hàn ruò fù yú hǔ。
秦岭手护头,中条子顾父。qín lǐng shǒu hù tóu,zhōng tiáo zi gù fù。
泾渭为内束,函谷乃外拒。jīng wèi wèi nèi shù,hán gǔ nǎi wài jù。
一夫御万夫,诚哉古人语。yī fū yù wàn fū,chéng zāi gǔ rén yǔ。
临晋渡既防,弥缝阙易补。lín jìn dù jì fáng,mí fèng quē yì bǔ。
贼势虽猖狂,所下皆绝圉。zéi shì suī chāng kuáng,suǒ xià jiē jué yǔ。
顿兵坚城下,仰攻势自阻。dùn bīng jiān chéng xià,yǎng gōng shì zì zǔ。
地道既难通,冲车敢乱舞。dì dào jì nán tōng,chōng chē gǎn luàn wǔ。
凭高发礧石,坐看贼糜腐。píng gāo fā léi shí,zuò kàn zéi mí fǔ。
奇兵出贼后,间道绝挽输。qí bīng chū zéi hòu,jiān dào jué wǎn shū。
城堡无可掠,栖亩少稷黍。chéng bǎo wú kě lüè,qī mǔ shǎo jì shǔ。
当时众大帅,旌旗壁楚豫。dāng shí zhòng dà shuài,jīng qí bì chǔ yù。
坚守旬月开,大兵定云赴。jiān shǒu xún yuè kāi,dà bīng dìng yún fù。
函谷如箧底,天设此阱罟。hán gǔ rú qiè dǐ,tiān shè cǐ jǐng gǔ。
尚当诱之入,何况死自取。shàng dāng yòu zhī rù,hé kuàng sǐ zì qǔ。
合击此敝师,全部俱可虏。hé jī cǐ bì shī,quán bù jù kě lǔ。
二崤先轸谋,盱眙臧质武。èr xiáo xiān zhěn móu,xū yí zāng zhì wǔ。
河阳靴中刀,□昌城头鼓。hé yáng xuē zhōng dāo,chāng chéng tóu gǔ。
四者有一焉,足以报圣主。sì zhě yǒu yī yān,zú yǐ bào shèng zhǔ。
不然如宁州,女秀强支拄。bù rán rú níng zhōu,nǚ xiù qiáng zhī zhǔ。
丈夫拥强兵,岂不如一女。zhàng fū yōng qiáng bīng,qǐ bù rú yī nǚ。
奈何弃关奔,天险资闯鼓。nài hé qì guān bēn,tiān xiǎn zī chuǎng gǔ。
称号耸四方,休力养毛羽。chēng hào sǒng sì fāng,xiū lì yǎng máo yǔ。
徵粟于云阳,取材于杜鄠。zhēng sù yú yún yáng,qǔ cái yú dù hù。
三辅五凉闲,壮勇就喔咻。sān fǔ wǔ liáng xián,zhuàng yǒng jiù ō xiū。
诸股贼小帅,源源集幕府。zhū gǔ zéi xiǎo shuài,yuán yuán jí mù fǔ。
颓然抵燕京,孤城难撑拄。tuí rán dǐ yàn jīng,gū chéng nán chēng zhǔ。
君为社稷死,臣系新朝组。jūn wèi shè jì sǐ,chén xì xīn cháo zǔ。
窈窕上林花,凄凉故宫虞。yǎo tiǎo shàng lín huā,qī liáng gù gōng yú。
东镇出下策,开关纳猰貐。dōng zhèn chū xià cè,kāi guān nà yà yǔ。
鹿死不择音,事急将伯助。lù sǐ bù zé yīn,shì jí jiāng bó zhù。
借仇报仇来,以毒攻毒去。jiè chóu bào chóu lái,yǐ dú gōng dú qù。
毒去国已亡,元气有几许。dú qù guó yǐ wáng,yuán qì yǒu jǐ xǔ。
岂知久耽耽,竟堕其术数。qǐ zhī jiǔ dān dān,jìng duò qí shù shù。
贼为虏先驱,我为虏开路。zéi wèi lǔ xiān qū,wǒ wèi lǔ kāi lù。
鹬蚌兢相持,两肉归渔父。yù bàng jīng xiāng chí,liǎng ròu guī yú fù。
痛哉三百年,百战我太祖。tòng zāi sān bǎi nián,bǎi zhàn wǒ tài zǔ。
我观天下形,地势争尺咫。wǒ guān tiān xià xíng,dì shì zhēng chǐ zhǐ。
潼关与渝关,险厄实相似。tóng guān yǔ yú guān,xiǎn è shí xiāng shì。
渝枕山海闲,潼介河山里。yú zhěn shān hǎi xián,tóng jiè hé shān lǐ。
秦陇天下头,渤碣天下尾。qín lǒng tiān xià tóu,bó jié tiān xià wěi。
东西气相应,潼失渝亦启。dōng xī qì xiāng yīng,tóng shī yú yì qǐ。
向使潼不失,据险誓效死。xiàng shǐ tóng bù shī,jù xiǎn shì xiào sǐ。
何至明天下,鸣呼竟若此。hé zhì míng tiān xià,míng hū jìng ruò cǐ。
兴亡屈指筹,夕阳去如驶。xīng wáng qū zhǐ chóu,xī yáng qù rú shǐ。
悲歌下城头,潼关祸之始。bēi gē xià chéng tóu,tóng guān huò zhī shǐ。

过灵璧吊虞美人墓

李寄

项王溃围出,虞姬以死别。xiàng wáng kuì wéi chū,yú jī yǐ sǐ bié。
人日儿女态,惓恋难决绝。rén rì ér nǚ tài,quán liàn nán jué jué。
女子如虞姬,何其反撇脱。nǚ zi rú yú jī,hé qí fǎn piē tuō。
吾知乌江刎,定为姬所激。wú zhī wū jiāng wěn,dìng wèi jī suǒ jī。
不然渡江东,犹是王一国。bù rán dù jiāng dōng,yóu shì wáng yī guó。
晨过灵璧郊,英风起路侧。chén guò líng bì jiāo,yīng fēng qǐ lù cè。
停骖阅古碑,吊此贞烈魄。tíng cān yuè gǔ bēi,diào cǐ zhēn liè pò。
尽洗儿女语,恐辱丈夫节。jǐn xǐ ér nǚ yǔ,kǒng rǔ zhàng fū jié。
好奇太史公,竟失其本末。hǎo qí tài shǐ gōng,jìng shī qí běn mò。
空传美人草,千载有遗血。kōng chuán měi rén cǎo,qiān zài yǒu yí xuè。

与无为上人移坐石上重烹白乳泉有述

李寄

禽鸟欢晴山,寂坐群声闲。qín niǎo huān qíng shān,jì zuò qún shēng xián。
多事口陪客,主人真好闲。duō shì kǒu péi kè,zhǔ rén zhēn hǎo xián。
名泉烹白乳,对酒清心颜。míng quán pēng bái rǔ,duì jiǔ qīng xīn yán。
我昨闻此泉,便脱头上冠。wǒ zuó wén cǐ quán,biàn tuō tóu shàng guān。
一瓶走十里,两肩今尚酸。yī píng zǒu shí lǐ,liǎng jiān jīn shàng suān。
初尝掩其美,师意殊不然。chū cháng yǎn qí měi,shī yì shū bù rán。
另烹泉饮我,入口泾渭悬。lìng pēng quán yǐn wǒ,rù kǒu jīng wèi xuán。
虚滑舌上过,此独生回涎。xū huá shé shàng guò,cǐ dú shēng huí xián。
酝藉耐咀啜,多饮腹不便。yùn jí nài jǔ chuài,duō yǐn fù bù biàn。
如果得橄榄,李柰何足餐。rú guǒ dé gǎn lǎn,lǐ nài hé zú cān。
如酿得醍醐,鲁酒向壁捐。rú niàng dé tí hú,lǔ jiǔ xiàng bì juān。
或云此山液,较力重一锾。huò yún cǐ shān yè,jiào lì zhòng yī huán。
或云利沉疴,兼补腰肾坚。huò yún lì chén kē,jiān bǔ yāo shèn jiān。
宿昔志学道,结庐期泉边。sù xī zhì xué dào,jié lú qī quán biān。
饮汲以终老,何难成飞仙。yǐn jí yǐ zhōng lǎo,hé nán chéng fēi xiān。
瓶罂走四海,空说惠山泉。píng yīng zǒu sì hǎi,kōng shuō huì shān quán。

铁路乂

李寄

苍苍铁路乂,山水自相束。cāng cāng tiě lù yì,shān shuǐ zì xiāng shù。
束之束不已,彼此俱不乐。shù zhī shù bù yǐ,bǐ cǐ jù bù lè。
哄然林薄闲,积怒遂一发。hǒng rán lín báo xián,jī nù suì yī fā。
两急终两伤,波跳石迸落。liǎng jí zhōng liǎng shāng,bō tiào shí bèng luò。
久之筋力疲,各各自悔怍。jiǔ zhī jīn lì pí,gè gè zì huǐ zuò。
水固坦而驰,山亦让而却。shuǐ gù tǎn ér chí,shān yì ràng ér què。
毕竟谁是非,冥心付寥廓。bì jìng shuí shì fēi,míng xīn fù liáo kuò。
独怪岩前松,俯视带戏谑。dú guài yán qián sōng,fǔ shì dài xì xuè。
枝风左右来,洋洋潇洒杀。zhī fēng zuǒ yòu lái,yáng yáng xiāo sǎ shā。
灵公龛其前,龙虎俱就缚。líng gōng kān qí qián,lóng hǔ jù jiù fù。
水石妙音声,供养如天乐。shuǐ shí miào yīn shēng,gōng yǎng rú tiān lè。
分惠及旁人,刳胸淡领略。fēn huì jí páng rén,kū xiōng dàn lǐng lüè。
明晨蒙雾行,自哂清福薄。míng chén méng wù xíng,zì shěn qīng fú báo。

散步

李寄

寒日静坐长,落落散幽步。hán rì jìng zuò zhǎng,luò luò sàn yōu bù。
草蔓幸樵既,登陟不必路。cǎo màn xìng qiáo jì,dēng zhì bù bì lù。
礀叶短短红,不数枫林树。jiàn yè duǎn duǎn hóng,bù shù fēng lín shù。
风浪夕阳水,树烟远口渡。fēng làng xī yáng shuǐ,shù yān yuǎn kǒu dù。
暧暧见归人,仓皇解草屦。ài ài jiàn guī rén,cāng huáng jiě cǎo jù。
吾得暂疏放,敢负空山暮。wú dé zàn shū fàng,gǎn fù kōng shān mù。
啸歌禽语闲,夜冷惊夕露。xiào gē qín yǔ xián,yè lěng jīng xī lù。

登山

李寄

今山天颇凉,南冈策吾杖。jīn shān tiān pǒ liáng,nán gāng cè wú zhàng。
乔木布清荫,飞泉传静响。qiáo mù bù qīng yīn,fēi quán chuán jìng xiǎng。
东风泛遥绿,草树波泱泱。dōng fēng fàn yáo lǜ,cǎo shù bō yāng yāng。
细鸟兼飞跃,游戏长松上。xì niǎo jiān fēi yuè,yóu xì zhǎng sōng shàng。
物性无大小,各自遂天壤。wù xìng wú dà xiǎo,gè zì suì tiān rǎng。
所幸早知机,不受世俗奖。suǒ xìng zǎo zhī jī,bù shòu shì sú jiǎng。
甘学逃学儿,见人缩其颡。gān xué táo xué ér,jiàn rén suō qí sǎng。
青云卷宿心,沧海结今想。qīng yún juǎn sù xīn,cāng hǎi jié jīn xiǎng。
心事如江河,夏秋弥澜长。xīn shì rú jiāng hé,xià qiū mí lán zhǎng。
譬病语途人,谁知我痛痒。pì bìng yǔ tú rén,shuí zhī wǒ tòng yǎng。
有诗五百篇,自吟还自赏。yǒu shī wǔ bǎi piān,zì yín hái zì shǎng。

感遇

李寄

今日天雨露,独荣荆棘枝。jīn rì tiān yǔ lù,dú róng jīng jí zhī。
荆棘窃雨露,自矜桃李姿。jīng jí qiè yǔ lù,zì jīn táo lǐ zī。
桃李志阳春,狂飙日夜吹。táo lǐ zhì yáng chūn,kuáng biāo rì yè chuī。
狂飙过荆棘,不损其毫厘。kuáng biāo guò jīng jí,bù sǔn qí háo lí。
荆棘笑桃李,何为独不时。jīng jí xiào táo lǐ,hé wèi dú bù shí。
190«78910111213