古诗词

山外二里王氏白荷花池中心,忽开红荷一朵,入夏苦暑不出山时,往一观,因成八绝,以志其异

李寄

天香国色原无种,雪白轻盈朵朵同。tiān xiāng guó sè yuán wú zhǒng,xuě bái qīng yíng duǒ duǒ tóng。
昨夜片霞天上落,波心浴出一枝红。zuó yè piàn xiá tiān shàng luò,bō xīn yù chū yī zhī hóng。
猜您喜欢

经函谷关

李寄

孤吟驴背逐纷纷,路簇征蹄乱晓云。gū yín lǘ bèi zhú fēn fēn,lù cù zhēng tí luàn xiǎo yún。
百二关中曾未险,五千言后竟无人。bǎi èr guān zhōng céng wèi xiǎn,wǔ qiān yán hòu jìng wú rén。
遥遥山去连秦岭,滚滚尘飞及鸟群。yáo yáo shān qù lián qín lǐng,gǔn gǔn chén fēi jí niǎo qún。
却笑弃繻非壮志,高车驷马了终军。què xiào qì xū fēi zhuàng zhì,gāo chē sì mǎ le zhōng jūn。

病馀杂咏感怀初入永兴二首

李寄

破褐空囊竟入秦,南山北渭望中新。pò hè kōng náng jìng rù qín,nán shān běi wèi wàng zhōng xīn。
澄天柹叶妆成晦,卷地杨花送去春。chéng tiān shì yè zhuāng chéng huì,juǎn dì yáng huā sòng qù chūn。
皂帽管宁非避世,白衣李泌是山人。zào mào guǎn níng fēi bì shì,bái yī lǐ mì shì shān rén。
竦肩袖手行吟日,驰逐纷纷看雁臣。sǒng jiān xiù shǒu xíng yín rì,chí zhú fēn fēn kàn yàn chén。

病馀杂咏感怀初入永兴二首

李寄

胡家羌笛满春风,百二山河感昔雄。hú jiā qiāng dí mǎn chūn fēng,bǎi èr shān hé gǎn xī xióng。
滚滚腥尘烘日黑,炎炎虐焰射云红。gǔn gǔn xīng chén hōng rì hēi,yán yán nüè yàn shè yún hóng。
钱囊羞涩诗看好,病体登临屐累同。qián náng xiū sè shī kàn hǎo,bìng tǐ dēng lín jī lèi tóng。
时在苏君言不敢,且将仪舌卷喉中。shí zài sū jūn yán bù gǎn,qiě jiāng yí shé juǎn hóu zhōng。

登西五台

李寄

座外高台鸟外楼,登临白眼看神州。zuò wài gāo tái niǎo wài lóu,dēng lín bái yǎn kàn shén zhōu。
渭城春满人皆绿,太乙云生山欲浮。wèi chéng chūn mǎn rén jiē lǜ,tài yǐ yún shēng shān yù fú。
无地可为百姓哭,此天定要杞人忧。wú dì kě wèi bǎi xìng kū,cǐ tiān dìng yào qǐ rén yōu。
酒楼诗草吾侪事,百首千钟未肯休。jiǔ lóu shī cǎo wú chái shì,bǎi shǒu qiān zhōng wèi kěn xiū。

客居

李寄

非唐非汉我游秦,整日高眠懒向人。fēi táng fēi hàn wǒ yóu qín,zhěng rì gāo mián lǎn xiàng rén。
何处燕来同作客,故乡月到自相亲。hé chù yàn lái tóng zuò kè,gù xiāng yuè dào zì xiāng qīn。
孤身咤走三千里,多病悲看九十春。gū shēn zhà zǒu sān qiān lǐ,duō bìng bēi kàn jiǔ shí chūn。
沧海横流何日静,徐书马疏好披陈。cāng hǎi héng liú hé rì jìng,xú shū mǎ shū hǎo pī chén。

闲居

李寄

锦葵树树开皆好,木槿朝朝色可怜。jǐn kuí shù shù kāi jiē hǎo,mù jǐn cháo cháo sè kě lián。
径蝶蕊香俱散乱,近人花朵更鲜妍。jìng dié ruǐ xiāng jù sàn luàn,jìn rén huā duǒ gèng xiān yán。
虫丝罥蕊何无赖,蜂嘴噙香便落魂。chóng sī juàn ruǐ hé wú lài,fēng zuǐ qín xiāng biàn luò hún。
整日花前勤打点,抚摩佳树作儿孙。zhěng rì huā qián qín dǎ diǎn,fǔ mó jiā shù zuò ér sūn。

署中有怀终南

李寄

饱食空斋懒过人,花闲树下百回巡。bǎo shí kōng zhāi lǎn guò rén,huā xián shù xià bǎi huí xún。
枝枝叶绿风翻背,个个蜂黄粉裹身。zhī zhī yè lǜ fēng fān bèi,gè gè fēng huáng fěn guǒ shēn。
游借山图供睡览,诗凭药力助心神。yóu jiè shān tú gōng shuì lǎn,shī píng yào lì zhù xīn shén。
三千里外吾能到,咫尺终南隔却秦。sān qiān lǐ wài wú néng dào,zhǐ chǐ zhōng nán gé què qín。

李寄

独酒三杯可御寒,不妨长坐到更阑。dú jiǔ sān bēi kě yù hán,bù fáng zhǎng zuò dào gèng lán。
雁声初向霜前听,月色偏宜树里看。yàn shēng chū xiàng shuāng qián tīng,yuè sè piān yí shù lǐ kàn。
久客自知容易老,无家莫叹路行难。jiǔ kè zì zhī róng yì lǎo,wú jiā mò tàn lù xíng nán。
秋风此夕殊多事,送过箜篌簇几弹。qiū fēng cǐ xī shū duō shì,sòng guò kōng hóu cù jǐ dàn。

九日

李寄

百二关中重九日,三千里外一孤身。bǎi èr guān zhōng zhòng jiǔ rì,sān qiān lǐ wài yī gū shēn。
登山临水归何处,对酒放歌愁杀人。dēng shān lín shuǐ guī hé chù,duì jiǔ fàng gē chóu shā rén。
青天皛皛雁独去,黄菊丛丛花自新。qīng tiān xiǎo xiǎo yàn dú qù,huáng jú cóng cóng huā zì xīn。
秦地秋风尤凛洌,难为客子泪沾巾。qín dì qiū fēng yóu lǐn liè,nán wèi kè zi lèi zhān jīn。

池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

漫天大雪催新句,可恼东坡下韵严。màn tiān dà xuě cuī xīn jù,kě nǎo dōng pō xià yùn yán。
黄鹤诗佳应阁笔,葫芦样好也题盐。huáng hè shī jiā yīng gé bǐ,hú lú yàng hǎo yě tí yán。
月明野水横孤艇,花满寒枝压矮檐。yuè míng yě shuǐ héng gū tǐng,huā mǎn hán zhī yā ǎi yán。
白玉合成兹世界,大观犹忆华峰尖。bái yù hé chéng zī shì jiè,dà guān yóu yì huá fēng jiān。

池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

剡水自弹安道曲,东郊难驾邵雍车。shàn shuǐ zì dàn ān dào qū,dōng jiāo nán jià shào yōng chē。
白当三腊占为麦,飞向长筵看是花。bái dāng sān là zhàn wèi mài,fēi xiàng zhǎng yán kàn shì huā。
落落不因人便热,飘飘一似我无家。luò luò bù yīn rén biàn rè,piāo piāo yī shì wǒ wú jiā。
严寒绝少炉中炭,又向樽前两手叉。yán hán jué shǎo lú zhōng tàn,yòu xiàng zūn qián liǎng shǒu chā。

又池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

长空威发冻云黏,寒比金吾禁更严。zhǎng kōng wēi fā dòng yún nián,hán bǐ jīn wú jìn gèng yán。
词客漫夸梁苑赋,司农欲税谢家盐。cí kè màn kuā liáng yuàn fù,sī nóng yù shuì xiè jiā yán。
杯浮琥珀羊酥酒,帽拥葳苏獭尾檐。bēi fú hǔ pò yáng sū jiǔ,mào yōng wēi sū tǎ wěi yán。
要我开怀真痛饮,真须立马雪山尖。yào wǒ kāi huái zhēn tòng yǐn,zhēn xū lì mǎ xuě shān jiān。

又池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

寒林白尽晚归鸦,路有饥寒尚役车。hán lín bái jǐn wǎn guī yā,lù yǒu jī hán shàng yì chē。
可惜细非荞麦面,更怜朵似木棉花。kě xī xì fēi qiáo mài miàn,gèng lián duǒ shì mù mián huā。
有秋定自占来岁,公道何曾隔一家。yǒu qiū dìng zì zhàn lái suì,gōng dào hé céng gé yī jiā。
檐下穷黎思曝背,愿为千丈拨云叉。yán xià qióng lí sī pù bèi,yuàn wèi qiān zhàng bō yún chā。

仲春二日云阳野步

李寄

经岁长关客里门,东风特地上高原。jīng suì zhǎng guān kè lǐ mén,dōng fēng tè dì shàng gāo yuán。
黄鹂啼就鸠鸣树,白马嘶过犬吠村。huáng lí tí jiù jiū míng shù,bái mǎ sī guò quǎn fèi cūn。
天欲困人如不及,春还慰我似能言。tiān yù kùn rén rú bù jí,chūn hái wèi wǒ shì néng yán。
花明柳暗盈盈女,消尽江南落拓春。huā míng liǔ àn yíng yíng nǚ,xiāo jǐn jiāng nán luò tuò chūn。

清明野步有感

李寄

春愁压客不知春,拭眼惊看此日新。chūn chóu yā kè bù zhī chūn,shì yǎn jīng kàn cǐ rì xīn。
树树桃花风着力,村村社酒鸟呼人。shù shù táo huā fēng zhe lì,cūn cūn shè jiǔ niǎo hū rén。
两年梦绕双亲墓,万里心伤一病身。liǎng nián mèng rào shuāng qīn mù,wàn lǐ xīn shāng yī bìng shēn。
怅望江南春十倍,敝裘何事苦留秦。chàng wàng jiāng nán chūn shí bèi,bì qiú hé shì kǔ liú qín。