古诗词

山外二里王氏白荷花池中心,忽开红荷一朵,入夏苦暑不出山时,往一观,因成八绝,以志其异

李寄

众香国里正氤氲,独立风前自不群。zhòng xiāng guó lǐ zhèng yīn yūn,dú lì fēng qián zì bù qún。
一道宫娃齐拥出,国君头上有红云。yī dào gōng wá qí yōng chū,guó jūn tóu shàng yǒu hóng yún。
猜您喜欢

春日步东城李氏园戏为纤体

李寄

簇簇新花细细馨,满园春拥一伶仃。cù cù xīn huā xì xì xīn,mǎn yuán chūn yōng yī líng dīng。
数过蝶影俄还乱,听去莺声却又停。shù guò dié yǐng é hái luàn,tīng qù yīng shēng què yòu tíng。
孕絮杨花无力舞,移根药蕊几时醒。yùn xù yáng huā wú lì wǔ,yí gēn yào ruǐ jǐ shí xǐng。
峨山点破思乡恨,幻作江南北固青。é shān diǎn pò sī xiāng hèn,huàn zuò jiāng nán běi gù qīng。

登三峰二首

李寄

毕竟三峰天削成,五千仞积斧斤痕。bì jìng sān fēng tiān xuē chéng,wǔ qiān rèn jī fǔ jīn hén。
剑锋上走苍龙岭,花蕊中趺玉女盆。jiàn fēng shàng zǒu cāng lóng lǐng,huā ruǐ zhōng fū yù nǚ pén。
云口雪崖霾雨府,药炉丹井列仙村。yún kǒu xuě yá mái yǔ fǔ,yào lú dān jǐng liè xiān cūn。
诸峰层叠如城郭,北向棱棱启一门。zhū fēng céng dié rú chéng guō,běi xiàng léng léng qǐ yī mén。

登三峰二首

李寄

草草游华不当游,莲花仙掌暂凝眸。cǎo cǎo yóu huá bù dāng yóu,lián huā xiān zhǎng zàn níng móu。
飘飘双屐同霞举,点点遥山似泡浮。piāo piāo shuāng jī tóng xiá jǔ,diǎn diǎn yáo shān shì pào fú。
帝座直将佳句问,野心易被白云留。dì zuò zhí jiāng jiā jù wèn,yě xīn yì bèi bái yún liú。
短衣再拜金天下,偿我重游在仲秋。duǎn yī zài bài jīn tiān xià,cháng wǒ zhòng yóu zài zhòng qiū。

过苏季子故里

李寄

铮铮游说推苏季,茂畛仪睢孰与俦。zhēng zhēng yóu shuō tuī sū jì,mào zhěn yí suī shú yǔ chóu。
三寸舌翻天下局,十封书结暴秦仇。sān cùn shé fān tiān xià jú,shí fēng shū jié bào qín chóu。
当时独有从新策,可惜全无善后谋。dāng shí dú yǒu cóng xīn cè,kě xī quán wú shàn hòu móu。
刺股只从金起见,阴符原欠揣摩周。cì gǔ zhǐ cóng jīn qǐ jiàn,yīn fú yuán qiàn chuāi mó zhōu。

登邙山凤皇岭望嵩山

李寄

凤皇台上望嵩巅,咫尺青葱映洛川。fèng huáng tái shàng wàng sōng diān,zhǐ chǐ qīng cōng yìng luò chuān。
可惜不将游华舆,便中一了此山缘。kě xī bù jiāng yóu huá yú,biàn zhōng yī le cǐ shān yuán。
三峰尚忆遥天外,二室虚悬晚照前。sān fēng shàng yì yáo tiān wài,èr shì xū xuán wǎn zhào qián。
破费客程闲指点,中郎曾说似龙眠。pò fèi kè chéng xián zhǐ diǎn,zhōng láng céng shuō shì lóng mián。

途次宿州有感

李寄

暮春日日著征衫,路过中州语渐谙。mù chūn rì rì zhù zhēng shān,lù guò zhōng zhōu yǔ jiàn ān。
起伏山皆趋泗上,阴晴天已入江南。qǐ fú shān jiē qū sì shàng,yīn qíng tiān yǐ rù jiāng nán。
人前壮气今都尽,马后征尘最不堪。rén qián zhuàng qì jīn dōu jǐn,mǎ hòu zhēng chén zuì bù kān。
自笑游秦惟舌在,好吟梁父伴瞿昙。zì xiào yóu qín wéi shé zài,hǎo yín liáng fù bàn qú tán。

西湖二首

李寄

泼黛堆蓝景一新,是天有意画良辰。pō dài duī lán jǐng yī xīn,shì tiān yǒu yì huà liáng chén。
烟丝嬲树如游妓,春气蒸山似醉人。yān sī niǎo shù rú yóu jì,chūn qì zhēng shān shì zuì rén。
狼籍花香蜂使泼,浪传风信鹊矜神。láng jí huā xiāng fēng shǐ pō,làng chuán fēng xìn què jīn shén。
孤吟我笑苏和仲,散艇鸣金趣未真。gū yín wǒ xiào sū hé zhòng,sàn tǐng míng jīn qù wèi zhēn。

西湖二首

李寄

画舫香舆共此时,喜他点缀景相宜。huà fǎng xiāng yú gòng cǐ shí,xǐ tā diǎn zhuì jǐng xiāng yí。
梨花月醉当歌扇,杨柳风颠到酒旗。lí huā yuè zuì dāng gē shàn,yáng liǔ fēng diān dào jiǔ qí。
湖换波光留倦屐,山援游例勒新诗。hú huàn bō guāng liú juàn jī,shān yuán yóu lì lēi xīn shī。
如今我是林和靖,可妻孤山梅一枝。rú jīn wǒ shì lín hé jìng,kě qī gū shān méi yī zhī。

同可大师登蕺山绝顶眺望漫成

李寄

众峰飞舞到兹城,似与游人相送迎。zhòng fēng fēi wǔ dào zī chéng,shì yǔ yóu rén xiāng sòng yíng。
丘壑收来胸次有,烟霞放去眼前明。qiū hè shōu lái xiōng cì yǒu,yān xiá fàng qù yǎn qián míng。
墨池淡淡流残沈,蕺草荒荒袭旧名。mò chí dàn dàn liú cán shěn,jí cǎo huāng huāng xí jiù míng。
我与越山无一面,不知何故便情生。wǒ yǔ yuè shān wú yī miàn,bù zhī hé gù biàn qíng shēng。

雨后再登蕺山

李寄

东风全卷长空雨,无数峰岚向我开。dōng fēng quán juǎn zhǎng kōng yǔ,wú shù fēng lán xiàng wǒ kāi。
贺监湖光相接去,禹陵山色直飞来。hè jiān hú guāng xiāng jiē qù,yǔ líng shān sè zhí fēi lái。
天披一幅云林画,人少当年范蠡才。tiān pī yī fú yún lín huà,rén shǎo dāng nián fàn lí cái。
蕺草已无根可采,苍茫犹为越王哀。jí cǎo yǐ wú gēn kě cǎi,cāng máng yóu wèi yuè wáng āi。

初晴入云门

李寄

草市云门径接连,若耶溪转万峰闲。cǎo shì yún mén jìng jiē lián,ruò yé xī zhuǎn wàn fēng xián。
晴光新发层层岫,水势频高处处湾。qíng guāng xīn fā céng céng xiù,shuǐ shì pín gāo chù chù wān。
六寺春分中令宅,三亭花满小何山。liù sì chūn fēn zhōng lìng zhái,sān tíng huā mǎn xiǎo hé shān。
谁当丽句亭桥上,应是清流与白鹇。shuí dāng lì jù tíng qiáo shàng,yīng shì qīng liú yǔ bái xián。

双港溪

李寄

悬崖一线巉巉路,下有溪声步步闻。xuán yá yī xiàn chán chán lù,xià yǒu xī shēng bù bù wén。
水势萦回殊自得,山形转折太多文。shuǐ shì yíng huí shū zì dé,shān xíng zhuǎn zhé tài duō wén。
竹桥晨与白云渡,纸碓高将清口分。zhú qiáo chén yǔ bái yún dù,zhǐ duì gāo jiāng qīng kǒu fēn。
苦竹溪南青百顷,此中或恐有张君。kǔ zhú xī nán qīng bǎi qǐng,cǐ zhōng huò kǒng yǒu zhāng jūn。

野步

李寄

荒径寒林信步来,影同鸿雁共徘徊。huāng jìng hán lín xìn bù lái,yǐng tóng hóng yàn gòng pái huái。
麦苗细雨偏能长,冰腹东风不易开。mài miáo xì yǔ piān néng zhǎng,bīng fù dōng fēng bù yì kāi。
万里归来犹是客,一身衣食亦无才。wàn lǐ guī lái yóu shì kè,yī shēn yī shí yì wú cái。
却嫌多事林和靖,有鹤为儿又妻梅。què xián duō shì lín hé jìng,yǒu hè wèi ér yòu qī méi。

由里山夜步

李寄

独步空山晚色苍,月蹲峰顶客前当。dú bù kōng shān wǎn sè cāng,yuè dūn fēng dǐng kè qián dāng。
应声谷响如相答,倒影冈松几倍长。yīng shēng gǔ xiǎng rú xiāng dá,dào yǐng gāng sōng jǐ bèi zhǎng。
林外白惊成水路,吟边清觉堕寒霜。lín wài bái jīng chéng shuǐ lù,yín biān qīng jué duò hán shuāng。
我来暂主闲风月,最是山僧热处忙。wǒ lái zàn zhǔ xián fēng yuè,zuì shì shān sēng rè chù máng。

除夕

李寄

遥天泼墨浸松根,乔木群吟里寺门。yáo tiān pō mò jìn sōng gēn,qiáo mù qún yín lǐ sì mén。
静剔琉璃当白昼,诗和梵呗送黄昏。jìng tī liú lí dāng bái zhòu,shī hé fàn bei sòng huáng hūn。
三年爆竹天涯过,此夕闻钟夜半飧。sān nián bào zhú tiān yá guò,cǐ xī wén zhōng yè bàn sūn。
清福支公能惠我,独惭寄食累先魂。qīng fú zhī gōng néng huì wǒ,dú cán jì shí lèi xiān hún。