古诗词

凤凰台上忆吹箫·冒四姑将迁别墅,赋此留别

范贞仪

寂寂空闺,茕茕孤息,非君孰解吾忧。jì jì kōng guī,qióng qióng gū xī,fēi jūn shú jiě wú yōu。
况渊深冰薄,时杖卿谋。kuàng yuān shēn bīng báo,shí zhàng qīng móu。
指日鹿门隐矣,持君履、暂尔相留。zhǐ rì lù mén yǐn yǐ,chí jūn lǚ zàn ěr xiāng liú。
从今后,鸟啼花落,雨黯云愁。cóng jīn hòu,niǎo tí huā luò,yǔ àn yún chóu。
悠悠。yōu yōu。
茫茫别绪,纵丝藕牵萦,不系离舟。máng máng bié xù,zòng sī ǒu qiān yíng,bù xì lí zhōu。
怕芦花苇叶,已做成秋。pà lú huā wěi yè,yǐ zuò chéng qiū。
为问妆台何处,江天阔、尽日凝眸。wèi wèn zhuāng tái hé chù,jiāng tiān kuò jǐn rì níng móu。
须相念,西风残照,默倚高楼。xū xiāng niàn,xī fēng cán zhào,mò yǐ gāo lóu。

范贞仪

清江苏如皋人,字芳筠,号一柏。贡生高佩兰妻。女红之暇,潜心经史,时有女中颜、闵之目。有《愁丛集》。 范贞仪的作品>>

猜您喜欢

忆秦娥·秋雨

范贞仪

秋雨急。qiū yǔ jí。
声声隔个窗儿滴。shēng shēng gé gè chuāng ér dī。
窗儿滴。chuāng ér dī。
旧愁新恨,和他同入。jiù chóu xīn hèn,hé tā tóng rù。
钗头剔去灯花黑,不眠特地重相忆。chāi tóu tī qù dēng huā hēi,bù mián tè dì zhòng xiāng yì。
重相忆。zhòng xiāng yì。
秋衫冰透,泪珠渍湿。qiū shān bīng tòu,lèi zhū zì shī。

柳梢青·筑先茔

范贞仪

荒草亲删。huāng cǎo qīn shān。
青松手植,郁郁空山。qīng sōng shǒu zhí,yù yù kōng shān。
雨霰如珠,风芒似箭,扑面禁寒。yǔ xiàn rú zhū,fēng máng shì jiàn,pū miàn jìn hán。
前村云暗层峦。qián cūn yún àn céng luán。
望竹树、溪桥烟雾闲。wàng zhú shù xī qiáo yān wù xián。
欲去还留,瞻依顾盼,清泪能干。yù qù hái liú,zhān yī gù pàn,qīng lèi néng gàn。

踏莎行·春宵听雨

范贞仪

帘隐灯疏,梅含香细。lián yǐn dēng shū,méi hán xiāng xì。
可怜人醉东风里。kě lián rén zuì dōng fēng lǐ。
密云纤雨糁长空,丝丝点点三更矣。mì yún xiān yǔ sǎn zhǎng kōng,sī sī diǎn diǎn sān gèng yǐ。
旧梦谁寻,新诗难记。jiù mèng shuí xún,xīn shī nán jì。
薰笼只索和愁倚。xūn lóng zhǐ suǒ hé chóu yǐ。
数来已自费功夫,由他迸做春江水。shù lái yǐ zì fèi gōng fū,yóu tā bèng zuò chūn jiāng shuǐ。

踏莎行·前题

范贞仪

林外风狂,庭前雨细。lín wài fēng kuáng,tíng qián yǔ xì。
两般酿做愁滋味。liǎng bān niàng zuò chóu zī wèi。
孤灯暗淡欲残时,檐牙滴沥犹无已。gū dēng àn dàn yù cán shí,yán yá dī lì yóu wú yǐ。
既不堪听,又难得睡。jì bù kān tīng,yòu nán dé shuì。
惊人梦也无头尾。jīng rén mèng yě wú tóu wěi。
可能把我恨千端,和他并做春江水。kě néng bǎ wǒ hèn qiān duān,hé tā bìng zuò chūn jiāng shuǐ。

蝶恋花·暮春

范贞仪

春暮寻春芳草岸。chūn mù xún chūn fāng cǎo àn。
绿暗红稀,已把韶华换。lǜ àn hóng xī,yǐ bǎ sháo huá huàn。
隔树犹闻莺语乱。gé shù yóu wén yīng yǔ luàn。
柳丝不挽春回转。liǔ sī bù wǎn chūn huí zhuǎn。
杜宇啼残春梦短。dù yǔ tí cán chūn mèng duǎn。
脉脉离愁,人比春还远。mài mài lí chóu,rén bǐ chūn hái yuǎn。
把酒问天天不管。bǎ jiǔ wèn tiān tiān bù guǎn。
罗衣飞得春花满。luó yī fēi dé chūn huā mǎn。

绮罗香·春夜怀三姑吴夫人

范贞仪

细雨揉丝,微风扇暖,早近饧箫百五。xì yǔ róu sī,wēi fēng shàn nuǎn,zǎo jìn táng xiāo bǎi wǔ。
不卷重帘,拨尽水沉烟炷。bù juǎn zhòng lián,bō jǐn shuǐ chén yān zhù。
似而今、欲会无由,悔相见、等闲轻度。shì ér jīn yù huì wú yóu,huǐ xiāng jiàn děng xián qīng dù。
况夫人、爱女于归,越山迢递无重数。kuàng fū rén ài nǚ yú guī,yuè shān tiáo dì wú zhòng shù。
纵是春铺锦片,想膝前因忆,谢庭风絮。zòng shì chūn pù jǐn piàn,xiǎng xī qián yīn yì,xiè tíng fēng xù。
月影昏黄,应照绮窗朱户。yuè yǐng hūn huáng,yīng zhào qǐ chuāng zhū hù。
叠离恨,泪溢春江,望金闺、云迷烟树。dié lí hèn,lèi yì chūn jiāng,wàng jīn guī yún mí yān shù。
问钿车、何日重来,展眉峰碧聚。wèn diàn chē hé rì zhòng lái,zhǎn méi fēng bì jù。

春日经理绿雪山房

范贞仪

荒馆经时未启扉,眼前烟景与心违。huāng guǎn jīng shí wèi qǐ fēi,yǎn qián yān jǐng yǔ xīn wéi。
频逢风雨花应瘦,久废删锄草渐肥。pín féng fēng yǔ huā yīng shòu,jiǔ fèi shān chú cǎo jiàn féi。
小阁香泥巢乳燕,短墙蛛网挂春晖。xiǎo gé xiāng ní cháo rǔ yàn,duǎn qiáng zhū wǎng guà chūn huī。
伯劳底事东飞去,春昼年年未见归。bó láo dǐ shì dōng fēi qù,chūn zhòu nián nián wèi jiàn guī。

对镜

范贞仪

匣里青铜久闭藏,暂时相对转心伤。xiá lǐ qīng tóng jiǔ bì cáng,zàn shí xiāng duì zhuǎn xīn shāng。
飞蓬欲化三秋草,瘦骨真成百炼钢。fēi péng yù huà sān qiū cǎo,shòu gǔ zhēn chéng bǎi liàn gāng。
香阁梦回山月冷,玉台人去鹤书荒。xiāng gé mèng huí shān yuè lěng,yù tái rén qù hè shū huāng。
薛媛欲写丹青寄,天上人间恨渺茫。xuē yuàn yù xiě dān qīng jì,tiān shàng rén jiān hèn miǎo máng。

兰塘曲

范贞仪

放棹向兰塘,共爱芳心浅。fàng zhào xiàng lán táng,gòng ài fāng xīn qiǎn。
折断藕中丝,虽长不及茧。zhé duàn ǒu zhōng sī,suī zhǎng bù jí jiǎn。
2412