古诗词

因堂上病重偶成寄外

陆懿淑

于归屈指十年残,难把中怀一日宽。yú guī qū zhǐ shí nián cán,nán bǎ zhōng huái yī rì kuān。
阅历渐随年齿长,别离敢谢仔肩难。yuè lì jiàn suí nián chǐ zhǎng,bié lí gǎn xiè zǎi jiān nán。
原知世少忘忧草,安得人传夺命丹。yuán zhī shì shǎo wàng yōu cǎo,ān dé rén chuán duó mìng dān。
却为病魔添百感,茫茫愁绪屡忘餐。què wèi bìng mó tiān bǎi gǎn,máng máng chóu xù lǚ wàng cān。

陆懿淑

胡本绅室。著有绣馀吟草。女,字慎仪,陆汝猷长女。 陆懿淑的作品>>

猜您喜欢

纳凉

陆懿淑

月光如水浸楼台,风动盆荷暗里开。yuè guāng rú shuǐ jìn lóu tái,fēng dòng pén hé àn lǐ kāi。
惹得流萤飞不定,夜深犹上绮窗来。rě dé liú yíng fēi bù dìng,yè shēn yóu shàng qǐ chuāng lái。

别后寄外

陆懿淑

话别迟迟执别难,征车偏促夕阳残。huà bié chí chí zhí bié nán,zhēng chē piān cù xī yáng cán。
临歧不敢轻垂泪,忍到灯窗背后弹。lín qí bù gǎn qīng chuí lèi,rěn dào dēng chuāng bèi hòu dàn。

不寐

陆懿淑

闺中人静已深更,何处箫声杂管声。guī zhōng rén jìng yǐ shēn gèng,hé chù xiāo shēng zá guǎn shēng。
残月半窗清不寐,照人离恨太分明。cán yuè bàn chuāng qīng bù mèi,zhào rén lí hèn tài fēn míng。

再游西湖

陆懿淑

轻舟共赏好湖光,远见朱桥曲曲藏。qīng zhōu gòng shǎng hǎo hú guāng,yuǎn jiàn zhū qiáo qū qū cáng。
忽听钟声刚报晚,碧山如画对斜阳。hū tīng zhōng shēng gāng bào wǎn,bì shān rú huà duì xié yáng。
1912