古诗词

阻风洞庭登君山纪事感怀得三十八韵并寄都门诸友

杨彝珍

狐兔纵横里,龙蛇战斗中。hú tù zòng héng lǐ,lóng shé zhàn dòu zhōng。
勋名诸将显,事业腐儒空。xūn míng zhū jiāng xiǎn,shì yè fǔ rú kōng。
横草功难就,穿杨技未工。héng cǎo gōng nán jiù,chuān yáng jì wèi gōng。
无能夸汗马,只解悟雕虫。wú néng kuā hàn mǎ,zhǐ jiě wù diāo chóng。
不免文惊众,难辞谤集躬。bù miǎn wén jīng zhòng,nán cí bàng jí gōng。
高冠峨自异,奇服指从同。gāo guān é zì yì,qí fú zhǐ cóng tóng。
甘作支离叟,凭嘲潦倒翁。gān zuò zhī lí sǒu,píng cháo lǎo dào wēng。
茫茫存老眼,郁郁抱微衷。máng máng cún lǎo yǎn,yù yù bào wēi zhōng。
戌卷归旗白,林销夕燧红。xū juǎn guī qí bái,lín xiāo xī suì hóng。
芳情驰泽国,茧足倦烟丛。fāng qíng chí zé guó,jiǎn zú juàn yān cóng。
欲向水云老,将随渔钓终。yù xiàng shuǐ yún lǎo,jiāng suí yú diào zhōng。
生涯凭舴艋,锋镝避艨艟。shēng yá píng zé měng,fēng dī bì méng chōng。
浩荡如浮梗,飘飖若断蓬。hào dàng rú fú gěng,piāo yáo ruò duàn péng。
矶方迎白马,浦早过青枫。jī fāng yíng bái mǎ,pǔ zǎo guò qīng fēng。
舟滞君山雨,帆禁石女风。zhōu zhì jūn shān yǔ,fān jìn shí nǚ fēng。
杖藜寻古寺,导径得奚童。zhàng lí xún gǔ sì,dǎo jìng dé xī tóng。
匝树惊禽噪,蹲岩异兽雄。zā shù jīng qín zào,dūn yán yì shòu xióng。
书疑藏委宛,仙拟遇崆峒。shū yí cáng wěi wǎn,xiān nǐ yù kōng dòng。
为采斑斓竹,欲縆摧折桐。wèi cǎi bān lán zhú,yù gēng cuī zhé tóng。
余凄含帝子,轶事说龙公。yú qī hán dì zi,yì shì shuō lóng gōng。
苔藓侵残座,鼪鼯窜旧宫。tái xiǎn qīn cán zuò,shēng wú cuàn jiù gōng。
遗珠抛的砾,怪石拾玲珑。yí zhū pāo de lì,guài shí shí líng lóng。
乌影千群集,鸥波四面通。wū yǐng qiān qún jí,ōu bō sì miàn tōng。
微飔生拂持,落景惜匆匆。wēi sī shēng fú chí,luò jǐng xī cōng cōng。
忆昨黄巾乱,沿湖赤羽充。yì zuó huáng jīn luàn,yán hú chì yǔ chōng。
岸排旌旆直,渚爇菼葭丰。àn pái jīng pèi zhí,zhǔ ruò tǎn jiā fēng。
指授文儒略,飞腾上将功。zhǐ shòu wén rú lüè,fēi téng shàng jiāng gōng。
军声摧箨陨,士气饮醪融。jūn shēng cuī tuò yǔn,shì qì yǐn láo róng。
伟伐中兴烈,殊庸常武隆。wěi fá zhōng xīng liè,shū yōng cháng wǔ lóng。
拟投湘浦甲,欲挂楚人弓。nǐ tóu xiāng pǔ jiǎ,yù guà chǔ rén gōng。
忽渍沾巾泪,徒传刺臂忠。hū zì zhān jīn lèi,tú chuán cì bì zhōng。
将星宵顿陨,蚩雾书犹蒙。jiāng xīng xiāo dùn yǔn,chī wù shū yóu méng。
笳鼓喧江介,戈鋋接海东。jiā gǔ xuān jiāng jiè,gē chán jiē hǎi dōng。
守关无虎豹,捕虏少罴熊。shǒu guān wú hǔ bào,bǔ lǔ shǎo pí xióng。
未见清和理,惟虞反侧讧。wèi jiàn qīng hé lǐ,wéi yú fǎn cè hòng。
且忧螟害稚,兼虑莽兴戎。qiě yōu míng hài zhì,jiān lǜ mǎng xīng róng。
台阁多鹓鹭,郊原尽雁鸿。tái gé duō yuān lù,jiāo yuán jǐn yàn hóng。
能令有环堵,不惜杜陵穷。néng lìng yǒu huán dǔ,bù xī dù líng qióng。

杨彝珍

清湖南武陵人,字性农,又字湘涵。道光末进士,选庶吉士,改兵部主事,旋即辞官不出。与曾国藩、左宗棠交往。有文名。有《移芝室集》。 杨彝珍的作品>>

猜您喜欢

健儿

杨彝珍

三星低户月挂柳,健儿却扇拥新妇。sān xīng dī hù yuè guà liǔ,jiàn ér què shàn yōng xīn fù。
平明跨马出从军,新妇泣啼斜倚门。píng míng kuà mǎ chū cóng jūn,xīn fù qì tí xié yǐ mén。
邻媪语新妇,卿勿怨离别。lín ǎo yǔ xīn fù,qīng wù yuàn lí bié。
良人树功勋,炙手势可热。liáng rén shù gōng xūn,zhì shǒu shì kě rè。
新妇殷勤谢邻媪,多君慰我我增恼。xīn fù yīn qín xiè lín ǎo,duō jūn wèi wǒ wǒ zēng nǎo。
不见西家年少郎,往岁荷戈向南讨。bù jiàn xī jiā nián shǎo láng,wǎng suì hé gē xiàng nán tǎo。
归时黄金大如饼,买得佳人如玉好。guī shí huáng jīn dà rú bǐng,mǎi dé jiā rén rú yù hǎo。
故人无语泣空房,独对深宵镫烛光。gù rén wú yǔ qì kōng fáng,dú duì shēn xiāo dèng zhú guāng。
何如长炊扊扅老,白头贫贱无相忘。hé rú zhǎng chuī yǎn yí lǎo,bái tóu pín jiàn wú xiāng wàng。
不然苦战沙场久,碧血千年犹不朽,洞房我亦甘独守。bù rán kǔ zhàn shā chǎng jiǔ,bì xuè qiān nián yóu bù xiǔ,dòng fáng wǒ yì gān dú shǒu。
1612