古诗词

挽王西樵司勋

李天馥

消息惊传《鵩赋》成,悠悠天道意难平。xiāo xī jīng chuán fú fù chéng,yōu yōu tiān dào yì nán píng。
不禁秋夜汍澜泪,何限春明缟纻情。bù jìn qiū yè wán lán lèi,hé xiàn chūn míng gǎo zhù qíng。
《十笏》缥缃空旧草,百年霜露又前生。shí hù piāo xiāng kōng jiù cǎo,bǎi nián shuāng lù yòu qián shēng。
觥船遽觉司勋梦,无复江湖载酒行。gōng chuán jù jué sī xūn mèng,wú fù jiāng hú zài jiǔ xíng。

李天馥

清安徽合肥人,字湘北,号容斋。康熙十五年进士。由庶吉士累擢户部左侍郎,调吏部,以扬清激浊为己任。前后历刑、兵、吏诸部,官至吏部尚书,拜武英殿大学士。尝应诏举陆陇其、邵嗣尧等,世称其有人伦鉴。卒谥文定。有《容斋集》等。 李天馥的作品>>

猜您喜欢

送宋荔裳按蔡四川

李天馥

前岁相逢广陵道,竞渡初过君发早。qián suì xiāng féng guǎng líng dào,jìng dù chū guò jūn fā zǎo。
去年再遇芍药开,陈榻同浮菖蒲杯。qù nián zài yù sháo yào kāi,chén tà tóng fú chāng pú bēi。
君今出使复重五,人生离合真奇哉。jūn jīn chū shǐ fù zhòng wǔ,rén shēng lí hé zhēn qí zāi。
转眼留连曾几日,赤灵朱胜伤俄乖。zhuǎn yǎn liú lián céng jǐ rì,chì líng zhū shèng shāng é guāi。
多君客邸偏好客,自谱新词骇鬼伯。duō jūn kè dǐ piān hǎo kè,zì pǔ xīn cí hài guǐ bó。
大第名园徵旧欢,急管繁弦度兰夕。dà dì míng yuán zhēng jiù huān,jí guǎn fán xián dù lán xī。
间为诗歌据上头,一时作者皆辟易。jiān wèi shī gē jù shàng tóu,yī shí zuò zhě jiē pì yì。
王家兄用火攻,九辩君称老折冲。wáng jiā xiōng yòng huǒ gōng,jiǔ biàn jūn chēng lǎo zhé chōng。
予亦弱冠为长句,结好辄复惭山东。yǔ yì ruò guān wèi zhǎng jù,jié hǎo zhé fù cán shān dōng。
方调琴樽频过从,讵尔治蜀借文翁。fāng diào qín zūn pín guò cóng,jù ěr zhì shǔ jiè wén wēng。
蜀道天上九千里,重江曲栈何穷已。shǔ dào tiān shàng jiǔ qiān lǐ,zhòng jiāng qū zhàn hé qióng yǐ。
翼马峨眉绣络骄,泷船滟滪牙樯驶。yì mǎ é méi xiù luò jiāo,lóng chuán yàn yù yá qiáng shǐ。
西陲按部外台尊,况复金躔称俗美。xī chuí àn bù wài tái zūn,kuàng fù jīn chán chēng sú měi。
软尘漠漠广宁门,如云供帐罗高轩。ruǎn chén mò mò guǎng níng mén,rú yún gōng zhàng luó gāo xuān。
男儿得意屈群力,朱轮绮盖何䎙翻。nán ér dé yì qū qún lì,zhū lún qǐ gài hé pīn fān。
君到莫作巫山赋,侈辩雄风惊峡雨。jūn dào mò zuò wū shān fù,chǐ biàn xióng fēng jīng xiá yǔ。
长途愿赠纪行诗,知君临水登山处。zhǎng tú yuàn zèng jì xíng shī,zhī jūn lín shuǐ dēng shān chù。
1612