古诗词

南柯子·十三首

王时翔

策策商飙动,凄凄古意深。cè cè shāng biāo dòng,qī qī gǔ yì shēn。
金梁桥上月难禁。jīn liáng qiáo shàng yuè nán jìn。
不唱宪王乐府、试狂吟。bù chàng xiàn wáng lè fǔ shì kuáng yín。
薄笑依银杏,清歌忆锦林。báo xiào yī yín xìng,qīng gē yì jǐn lín。
红牙拍断桂堂阴。hóng yá pāi duàn guì táng yīn。
只有荒鸡遥接、暮村砧。zhǐ yǒu huāng jī yáo jiē mù cūn zhēn。

王时翔

清江苏镇洋人,字皋谟,一字抱翼,号小山。诸生。雍正间以荐举任晋江知县,以宽和为治。乾隆初,官至成都知府。有《小山全稿》。 王时翔的作品>>

猜您喜欢

凤凰台上忆吹箫

王时翔

犹未高飞,蓦教分颈,北山其奈张罗。yóu wèi gāo fēi,mò jiào fēn jǐng,běi shān qí nài zhāng luó。
念韩郎安在,忍负前歌。niàn hán láng ān zài,rěn fù qián gē。
肠断登台眺望,拚一霎、珠卸风荷。cháng duàn dēng tái tiào wàng,pàn yī shà zhū xiè fēng hé。
精灵聚,双鸳并宿,连理交柯。jīng líng jù,shuāng yuān bìng sù,lián lǐ jiāo kē。
如何。rú hé。
恁情薄也,看败节偷生,自古偏多。nèn qíng báo yě,kàn bài jié tōu shēng,zì gǔ piān duō。
笑息妫无语,泪眼空波。xiào xī guī wú yǔ,lèi yǎn kōng bō。
况是龙兴亡国,巢换凤酬答声和。kuàng shì lóng xīng wáng guó,cháo huàn fèng chóu dá shēng hé。
青陵后,重闻坠楼,金谷香娥。qīng líng hòu,zhòng wén zhuì lóu,jīn gǔ xiāng é。

南乡子

王时翔

六合帝秦时。liù hé dì qín shí。
第一英雄博浪椎。dì yī yīng xióng bó làng chuí。
心在报韩他未计,谁知。xīn zài bào hán tā wèi jì,shuí zhī。
剩有寒沙罨眼飞。shèng yǒu hán shā yǎn yǎn fēi。
论古莫矜奇。lùn gǔ mò jīn qí。
苏子何言此击非。sū zi hé yán cǐ jī fēi。
纵使副车成误中,依稀。zòng shǐ fù chē chéng wù zhōng,yī xī。
豫让酬恩斩赵衣。yù ràng chóu ēn zhǎn zhào yī。

八归

王时翔

闲行亸鞚,鞭梢徐举,遥指翠巘崒嵂。xián xíng duǒ kòng,biān shāo xú jǔ,yáo zhǐ cuì yǎn zú lǜ。
传闻霭碧霞红处,曾有帝师遗世,就中潜匿。chuán wén ǎi bì xiá hóng chù,céng yǒu dì shī yí shì,jiù zhōng qián nì。
鸟尽弓藏人不悟,渐汉法、与秦同密。niǎo jǐn gōng cáng rén bù wù,jiàn hàn fǎ yǔ qín tóng mì。
好自保、一片苍寒,携筥采芝术。hǎo zì bǎo yī piàn cāng hán,xié jǔ cǎi zhī shù。
从此高飞已矣,隙驹相喻,更入野鸡罗毕。cóng cǐ gāo fēi yǐ yǐ,xì jū xiāng yù,gèng rù yě jī luó bì。
赤松安在,引来商皓,凄断戚姬鸣瑟。chì sōng ān zài,yǐn lái shāng hào,qī duàn qī jī míng sè。
想山中定是,鹤怨猿惊怪重出。xiǎng shān zhōng dìng shì,hè yuàn yuán jīng guài zhòng chū。
徘徊晚、半钩残月,隐隐星光,浓云深似漆。pái huái wǎn bàn gōu cán yuè,yǐn yǐn xīng guāng,nóng yún shēn shì qī。

应天长

王时翔

黄河远泻,高浪驾天,中原几许盘折。huáng hé yuǎn xiè,gāo làng jià tiān,zhōng yuán jǐ xǔ pán zhé。
无数名城腴壤,时时被冲啮。wú shù míng chéng yú rǎng,shí shí bèi chōng niè。
奔流驶,何处泄。bēn liú shǐ,hé chù xiè。
况更是、浊沙难刷。kuàng gèng shì zhuó shā nán shuā。
赖千里、屹起坚堤,今古如铁。lài qiān lǐ yì qǐ jiān dī,jīn gǔ rú tiě。
忧旱祷桑林,一滴甘泉,方比眼中血。yōu hàn dǎo sāng lín,yī dī gān quán,fāng bǐ yǎn zhōng xuè。
那晓怒涛秋涨,翻飞半空雪。nà xiǎo nù tāo qiū zhǎng,fān fēi bàn kōng xuě。
长虹遭暗揭。zhǎng hóng zāo àn jiē。
看浩渺、化蛟龙穴。kàn hào miǎo huà jiāo lóng xué。
水收后,颓屋荒村,祗剩呜咽。shuǐ shōu hòu,tuí wū huāng cūn,zhī shèng wū yàn。

水龙吟

王时翔

真人特起春陵,昆阳自古称雄战。zhēn rén tè qǐ chūn líng,kūn yáng zì gǔ chēng xióng zhàn。
一丸颓堡,三千弱卒,惊雷掣电。yī wán tuí bǎo,sān qiān ruò zú,jīng léi chè diàn。
寻邑区区,浪称大敌,弄兵百万。xún yì qū qū,làng chēng dà dí,nòng bīng bǎi wàn。
看回风虎豹,烧成灰烬,虽天意,终人算。kàn huí fēng hǔ bào,shāo chéng huī jìn,suī tiān yì,zhōng rén suàn。
帝业几番更换。dì yè jǐ fān gèng huàn。
眺东都、虚芜玉殿。tiào dōng dōu xū wú yù diàn。
天阴月黑,不妨经此,鬼磷红散。tiān yīn yuè hēi,bù fáng jīng cǐ,guǐ lín hóng sàn。
陇上耕夫,扶犁闲说,久无沉箭。lǒng shàng gēng fū,fú lí xián shuō,jiǔ wú chén jiàn。
更何人犹托,炎精龙种,时时称汉。gèng hé rén yóu tuō,yán jīng lóng zhǒng,shí shí chēng hàn。

八声甘州

王时翔

记乘槎、有客建奇谋,一剑竟孤游。jì chéng chá yǒu kè jiàn qí móu,yī jiàn jìng gū yóu。
致葡萄天马,来从万里,换取封侯。zhì pú táo tiān mǎ,lái cóng wàn lǐ,huàn qǔ fēng hóu。
汉骨如霜山积,安用月支头。hàn gǔ rú shuāng shān jī,ān yòng yuè zhī tóu。
直待轮台诏,金甲初收。zhí dài lún tái zhào,jīn jiǎ chū shōu。
博望旧城何处,只三间颓廨,改作官邮。bó wàng jiù chéng hé chù,zhǐ sān jiān tuí xiè,gǎi zuò guān yóu。
笑郎当过客,怀古怅悠悠。xiào láng dāng guò kè,huái gǔ chàng yōu yōu。
步踌躇、空庭萧寂,任哀蝉、吟占绿槐秋。bù chóu chú kōng tíng xiāo jì,rèn āi chán yín zhàn lǜ huái qiū。
摩双眼、夕阳低处,忽入边愁。mó shuāng yǎn xī yáng dī chù,hū rù biān chóu。

念奴娇·三首

王时翔

元和天子,命裴公秉钺,蔡州重复。yuán hé tiān zi,mìng péi gōng bǐng yuè,cài zhōu zhòng fù。
从事为辞持大体,君相同心实录。cóng shì wèi cí chí dà tǐ,jūn xiāng tóng xīn shí lù。
雪夜微勤,何须妇女,含泪深宫渎。xuě yè wēi qín,hé xū fù nǚ,hán lèi shēn gōng dú。
真堪一噱,竟将石换和璞。zhēn kān yī jué,jìng jiāng shí huàn hé pú。
犹赖陈守遥临,镌韩削段,洗去前朝俗。yóu lài chén shǒu yáo lín,juān hán xuē duàn,xǐ qù qián cháo sú。
千载文章多定论,不比兴亡翻覆。qiān zài wén zhāng duō dìng lùn,bù bǐ xīng wáng fān fù。
拂拭残碑,摩挲往迹,雨蚀苔痕绿。fú shì cán bēi,mó sā wǎng jì,yǔ shí tái hén lǜ。
题诗未敢,玉溪高唱难续。tí shī wèi gǎn,yù xī gāo chàng nán xù。

念奴娇·三首

王时翔

宿酲微倦,又鞭丝低拂,草头晞露。sù chéng wēi juàn,yòu biān sī dī fú,cǎo tóu xī lù。
牛背村童相借问,云是刘伶之墓。niú bèi cūn tóng xiāng jiè wèn,yún shì liú líng zhī mù。
一颂空传,长埋终此,落叶飘乾土。yī sòng kōng chuán,zhǎng mái zhōng cǐ,luò yè piāo qián tǔ。
酒难重到,锦囊消受奇句。jiǔ nán zhòng dào,jǐn náng xiāo shòu qí jù。
应是遗恨生前,衔杯未足,冷荒墩谁诉。yīng shì yí hèn shēng qián,xián bēi wèi zú,lěng huāng dūn shuí sù。
寄语闺人休苦谏,我亦醉中寻趣。jì yǔ guī rén xiū kǔ jiàn,wǒ yì zuì zhōng xún qù。
风物东吴,黄柑紫蟹,缸面清香度。fēng wù dōng wú,huáng gān zǐ xiè,gāng miàn qīng xiāng dù。
玉骢归近,糟床及早勤注。yù cōng guī jìn,zāo chuáng jí zǎo qín zhù。

念奴娇·三首

王时翔

危冈立马,是草庐遗址,卧龙曾伏。wēi gāng lì mǎ,shì cǎo lú yí zhǐ,wò lóng céng fú。
鱼水君臣三顾处,雄略数言而足。yú shuǐ jūn chén sān gù chù,xióng lüè shù yán ér zú。
莹雪雕戈,摩天巨刃,计让纶巾独。yíng xuě diāo gē,mó tiān jù rèn,jì ràng lún jīn dú。
吞吴灭魏,惜哉此志空蓄。tūn wú miè wèi,xī zāi cǐ zhì kōng xù。
还更展眺低回,斜阳秋草,引我临风哭。hái gèng zhǎn tiào dī huí,xié yáng qiū cǎo,yǐn wǒ lín fēng kū。
梁父谁吟闻短笛,剩有村儿来牧。liáng fù shuí yín wén duǎn dí,shèng yǒu cūn ér lái mù。
拂袖风尘,携锄烟雨,待作高眠熟。fú xiù fēng chén,xié chú yān yǔ,dài zuò gāo mián shú。
五湖东指,碧云深锁茆屋。wǔ hú dōng zhǐ,bì yún shēn suǒ máo wū。

怨王孙

王时翔

别去万里。bié qù wàn lǐ。
独生宁死。dú shēng níng sǐ。
魂断黄沙,影依白水。hún duàn huáng shā,yǐng yī bái shuǐ。
化作一片贞珉。huà zuò yī piàn zhēn mín。
盼征人。pàn zhēng rén。
绿苔如发凉风飐。lǜ tái rú fā liáng fēng zhǎn。
秋容淡。qiū róng dàn。
清露啼珠点。qīng lù tí zhū diǎn。
汉皇此恨应识,莫逞雄才。hàn huáng cǐ hèn yīng shí,mò chěng xióng cái。
弃朱崖。qì zhū yá。

塞孤

王时翔

汝南山色好,峨嵋底。rǔ nán shān sè hǎo,é méi dǐ。
矗矗佳城双峙。chù chù jiā chéng shuāng zhì。
闻道二苏天下士。wén dào èr sū tiān xià shì。
容不得,人间世。róng bù dé,rén jiān shì。
刚才忤、半山公,旋又遇、潭州鬼。gāng cái wǔ bàn shān gōng,xuán yòu yù tán zhōu guǐ。
竟飘零,骨埋异乡地。jìng piāo líng,gǔ mái yì xiāng dì。
展笑问两翁,旅病今深矣。zhǎn xiào wèn liǎng wēng,lǚ bìng jīn shēn yǐ。
可许相从于此。kě xǔ xiāng cóng yú cǐ。
还顾良朋频属委。hái gù liáng péng pín shǔ wěi。
君试听,吾其死。jūn shì tīng,wú qí sǐ。
好为种、一科蓬,聊且定、千秋计。hǎo wèi zhǒng yī kē péng,liáo qiě dìng qiān qiū jì。
冷松风、摵摵吹起。lěng sōng fēng shè shè chuī qǐ。

小重山

王时翔

秀立孤峰一点烟。xiù lì gū fēng yī diǎn yān。
高台当落日、草芊绵。gāo tái dāng luò rì cǎo qiān mián。
平原碑坏不知年。píng yuán bēi huài bù zhī nián。
翻前志,于蔿事犹传。fān qián zhì,yú wěi shì yóu chuán。
景物暮萧然。jǐng wù mù xiāo rán。
飞鸿云外堕,啄空田。fēi hóng yún wài duò,zhuó kōng tián。
戍笳羌笛总惊眠。shù jiā qiāng dí zǒng jīng mián。
携风袖,谁更拂清弦。xié fēng xiù,shuí gèng fú qīng xián。

贫也乐

王时翔

公未遇。gōng wèi yù。
家何处。jiā hé chù。
龙门山前凿龛住。lóng mén shān qián záo kān zhù。
口张鸦。kǒu zhāng yā。
走如蛇。zǒu rú shé。
拾得道旁无主、天遗瓜。shí dé dào páng wú zhǔ tiān yí guā。
玉鞭飞马承恩宴。yù biān fēi mǎ chéng ēn yàn。
政府三尝御厨膳。zhèng fǔ sān cháng yù chú shàn。
朝山青。cháo shān qīng。
暮山青。mù shān qīng。
今我来时,不见饐瓜亭。jīn wǒ lái shí,bù jiàn yì guā tíng。

长亭怨慢

王时翔

是谁劈、双峰中断。shì shuí pī shuāng fēng zhōng duàn。
夹束伊流,素涛飞练。jiā shù yī liú,sù tāo fēi liàn。
直下龙门,鲤鱼腾跃趁风便。zhí xià lóng mén,lǐ yú téng yuè chèn fēng biàn。
雨霏云锁,疑恍惚、阴阳变。yǔ fēi yún suǒ,yí huǎng hū yīn yáng biàn。
石滑马凌兢,望渡口、蜻蛉如箭。shí huá mǎ líng jīng,wàng dù kǒu qīng líng rú jiàn。
莫叹。mò tàn。
任长途人困,索把小车停玩。rèn zhǎng tú rén kùn,suǒ bǎ xiǎo chē tíng wán。
平生快绝,定应数、此游为冠。píng shēng kuài jué,dìng yīng shù cǐ yóu wèi guān。
又那怕、沾透征衫,待临去、回头重看。yòu nà pà zhān tòu zhēng shān,dài lín qù huí tóu zhòng kàn。
借秃管余花,分取灵奇一段。jiè tū guǎn yú huā,fēn qǔ líng qí yī duàn。

雪狮儿

王时翔

当年白傅,晚节闲身,角巾时访。dāng nián bái fù,wǎn jié xián shēn,jiǎo jīn shí fǎng。
九老何人,梦得微之已往。jiǔ lǎo hé rén,mèng dé wēi zhī yǐ wǎng。
满公禅杖。mǎn gōng chán zhàng。
指点出、真空无相。zhǐ diǎn chū zhēn kōng wú xiāng。
消尽了、西湖翠黛,武丘花舫。xiāo jǐn le xī hú cuì dài,wǔ qiū huā fǎng。
而我尘容羞抗。ér wǒ chén róng xiū kàng。
揽征衣下马,灵山相向。lǎn zhēng yī xià mǎ,líng shān xiāng xiàng。
贱不成名,曾感琵琶惆怅。jiàn bù chéng míng,céng gǎn pí pá chóu chàng。
旗亭闻唱。qí tíng wén chàng。
更结习、绮言难忘。gèng jié xí qǐ yán nán wàng。
高僧棒。gāo sēng bàng。
乞忏多生魔障。qǐ chàn duō shēng mó zhàng。