古诗词

邯郸道上雪

陈毓秀

五夜严寒雪絮扬,平明积素已茫茫。wǔ yè yán hán xuě xù yáng,píng míng jī sù yǐ máng máng。
衬成天影四围黑,压倒尘头十丈黄。chèn chéng tiān yǐng sì wéi hēi,yā dào chén tóu shí zhàng huáng。
马后负囊时有句,酒边挟瑟笑无倡。mǎ hòu fù náng shí yǒu jù,jiǔ biān xié sè xiào wú chàng。
窃符浪诩围能解,纵论千秋意慨慷。qiè fú làng xǔ wéi néng jiě,zòng lùn qiān qiū yì kǎi kāng。
猜您喜欢

荥泽河冻绕行孟津西渡

陈毓秀

已是漫漫厌路长,坚冰忽阻大河黄。yǐ shì màn màn yàn lù zhǎng,jiān bīng hū zǔ dà hé huáng。
山川未尽中原险,教历兴亡古战场。shān chuān wèi jǐn zhōng yuán xiǎn,jiào lì xīng wáng gǔ zhàn chǎng。

秋原晚眺

陈毓秀

斋头十日坐,兀兀倦腰足。zhāi tóu shí rì zuò,wù wù juàn yāo zú。
携筇问东皋,村路渐能熟。xié qióng wèn dōng gāo,cūn lù jiàn néng shú。
回溪抱柴门,水色净于沐。huí xī bào chái mén,shuǐ sè jìng yú mù。
缘崖翳丛筱,一径出寒绿。yuán yá yì cóng xiǎo,yī jìng chū hán lǜ。
颓阳忽西匿,朔吹振林木。tuí yáng hū xī nì,shuò chuī zhèn lín mù。
稍见烟中人,行行带归犊。shāo jiàn yān zhōng rén,xíng xíng dài guī dú。

郭巨庙

陈毓秀

孝子顺孙人当为,斯理至庸无少畸。xiào zi shùn sūn rén dāng wèi,sī lǐ zhì yōng wú shǎo jī。
殷殷返哺鸟之私,不闻以惨行其慈。yīn yīn fǎn bǔ niǎo zhī sī,bù wén yǐ cǎn xíng qí cí。
老人抱孙情至怡,旨甘分给恒有之。lǎo rén bào sūn qíng zhì yí,zhǐ gān fēn gěi héng yǒu zhī。
即虑儿饱母或饥,瓶罄罍耻宜责谁。jí lǜ ér bǎo mǔ huò jī,píng qìng léi chǐ yí zé shuí。
埋儿勿论儿无知,有嗣乏嗣亲其悲。mái ér wù lùn ér wú zhī,yǒu sì fá sì qīn qí bēi。
1812