古诗词

采菊歌

丘逢甲

清辰采菊东山阳,紫茎绿叶垂幽芳。qīng chén cǎi jú dōng shān yáng,zǐ jīng lǜ yè chuí yōu fāng。
世人贵薏贱真菊,弃置在野容堪伤。shì rén guì yì jiàn zhēn jú,qì zhì zài yě róng kān shāng。
萧敷艾荣苦迫压,谁复过问荒丘旁?秋霜杀物百卉死,若抱晚节天为彰。xiāo fū ài róng kǔ pò yā,shuí fù guò wèn huāng qiū páng?qiū shuāng shā wù bǎi huì sǐ,ruò bào wǎn jié tiān wèi zhāng。
空山无人蔚深秀,正色独得中央黄。kōng shān wú rén wèi shēn xiù,zhèng sè dú dé zhōng yāng huáng。
流传伪种世竞采,柴色夺正工时妆。liú chuán wěi zhǒng shì jìng cǎi,chái sè duó zhèng gōng shí zhuāng。
此花隐逸应鲜识,山中开并神芝光。cǐ huā yǐn yì yīng xiān shí,shān zhōng kāi bìng shén zhī guāng。
我生于时得秋气,独寡时好成清狂。wǒ shēng yú shí dé qiū qì,dú guǎ shí hǎo chéng qīng kuáng。
黄金照耀忽满谷,采撷宁使英华藏。huáng jīn zhào yào hū mǎn gǔ,cǎi xié níng shǐ yīng huá cáng。
度阡越陌野则获,烟萸露柏珍同囊。dù qiān yuè mò yě zé huò,yān yú lù bǎi zhēn tóng náng。
贵之为宝贱则草,齐东野语非吾诳。guì zhī wèi bǎo jiàn zé cǎo,qí dōng yě yǔ fēi wú kuáng。
要之摧折世俗手,毋如老死荒山荒。yào zhī cuī zhé shì sú shǒu,wú rú lǎo sǐ huāng shān huāng。
吁嗟乎!故园有菊看不得,开傍战场空太息。xū jiē hū!gù yuán yǒu jú kàn bù dé,kāi bàng zhàn chǎng kōng tài xī。
采花酿酒强作欢,共保风尘好颜色。cǎi huā niàng jiǔ qiáng zuò huān,gòng bǎo fēng chén hǎo yán sè。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

泊秋溪作

丘逢甲

黯黯秋容落照边,清溪一曲客停船。àn àn qiū róng luò zhào biān,qīng xī yī qū kè tíng chuán。
东云出月西云电,各自流光占半天。dōng yún chū yuè xī yún diàn,gè zì liú guāng zhàn bàn tiān。

泊秋溪作

丘逢甲

西岭云生月渐低,扁舟凉夜客愁思。xī lǐng yún shēng yuè jiàn dī,biǎn zhōu liáng yè kè chóu sī。
秋声惊醒江湖梦,黄篾篷喧雨到时。qiū shēng jīng xǐng jiāng hú mèng,huáng miè péng xuān yǔ dào shí。

东山感秋词

丘逢甲

万树秋声撼睡童,读书情趣逊欧公。wàn shù qiū shēng hàn shuì tóng,dú shū qíng qù xùn ōu gōng。
挑灯自写纫兰句,一卷离骚当国风。tiāo dēng zì xiě rèn lán jù,yī juǎn lí sāo dāng guó fēng。

子游泥

丘逢甲

下邑弦歌惠爱长,天教道学启南荒。xià yì xián gē huì ài zhǎng,tiān jiào dào xué qǐ nán huāng。
千秋墓畔文章土,化作幽兰九畹香。qiān qiū mù pàn wén zhāng tǔ,huà zuò yōu lán jiǔ wǎn xiāng。

鸡笼金

丘逢甲

鸡笼山畔阵云阴,辛苦披沙一水深。jī lóng shān pàn zhèn yún yīn,xīn kǔ pī shā yī shuǐ shēn。
宝藏尚存三易主,人间真有不祥金。bǎo cáng shàng cún sān yì zhǔ,rén jiān zhēn yǒu bù xiáng jīn。

状元来

丘逢甲

两府谣传故国哀,看花长恨状元来。liǎng fǔ yáo chuán gù guó āi,kàn huā zhǎng hèn zhuàng yuán lái。
风流一觉刘郎梦,满地苔封碧瓦堆。fēng liú yī jué liú láng mèng,mǎn dì tái fēng bì wǎ duī。

纪黄五娘事

丘逢甲

夺取鱼轩射雉场,此身仍属旧檀郎。duó qǔ yú xuān shè zhì chǎng,cǐ shēn réng shǔ jiù tán láng。
美人甘为多情死,不肯昌华事汉皇。měi rén gān wèi duō qíng sǐ,bù kěn chāng huá shì hàn huáng。

纪黄五娘事

丘逢甲

彩凤辞笼恨未忘,九天呼吁传降王。cǎi fèng cí lóng hèn wèi wàng,jiǔ tiān hū xū chuán jiàng wáng。
赵家若赏平南策,第一功臣是五娘。zhào jiā ruò shǎng píng nán cè,dì yī gōng chén shì wǔ niáng。

纪黄五娘事

丘逢甲

艳词空谱荔枝香,磨镜遗闻事渺茫。yàn cí kōng pǔ lì zhī xiāng,mó jìng yí wén shì miǎo máng。
谁改五花新院本,英雄儿女再登场?shuí gǎi wǔ huā xīn yuàn běn,yīng xióng ér nǚ zài dēng chǎng?

元旦试笔

丘逢甲

大九州当大一统,书生原有觉民权。dà jiǔ zhōu dāng dà yī tǒng,shū shēng yuán yǒu jué mín quán。
待将宣圣麟书笔,遍布王春海外天。dài jiāng xuān shèng lín shū bǐ,biàn bù wáng chūn hǎi wài tiān。

元旦试笔

丘逢甲

除旧居然又布新,溶溶四海一家春。chú jiù jū rán yòu bù xīn,róng róng sì hǎi yī jiā chūn。
皇威万里行儒教,八表同风拜圣人。huáng wēi wàn lǐ xíng rú jiào,bā biǎo tóng fēng bài shèng rén。

次韵答伯瑶

丘逢甲

东风无奈别离何,万里行吟海有波。dōng fēng wú nài bié lí hé,wàn lǐ xíng yín hǎi yǒu bō。
惭愧口头禅唱好,梵天无力缚修罗。cán kuì kǒu tóu chán chàng hǎo,fàn tiān wú lì fù xiū luó。

戏东兰史

丘逢甲

隔江曾和海山词,一棹今来访范蠡。gé jiāng céng hé hǎi shān cí,yī zhào jīn lái fǎng fàn lí。
为向银屏问消息,画中红豆最相思。wèi xiàng yín píng wèn xiāo xī,huà zhōng hóng dòu zuì xiāng sī。

题赆红兰

丘逢甲

不须纫佩怨三湘,一片丹心向紫皇。bù xū rèn pèi yuàn sān xiāng,yī piàn dān xīn xiàng zǐ huáng。
彩笔代颁花九锡,梦回香国拜真王。cǎi bǐ dài bān huā jiǔ xī,mèng huí xiāng guó bài zhēn wáng。

桃源女史朱伯姬,九江先生女公子也,能诗画,为兰史作小幅而自题绝句其上,兰史出观,因为书此

丘逢甲

传经伏女画中人,自写桃源说避秦。chuán jīng fú nǚ huà zhōng rén,zì xiě táo yuán shuō bì qín。
傥许携家作渔父,种花来结洞仙邻。tǎng xǔ xié jiā zuò yú fù,zhǒng huā lái jié dòng xiān lín。