古诗词

庐山谣答刘生芷庭

丘逢甲

匡庐名自匡君遗,福庐乃出叶少师。kuāng lú míng zì kuāng jūn yí,fú lú nǎi chū yè shǎo shī。
匡庐自大福庐小,名山要待人扶持。kuāng lú zì dà fú lú xiǎo,míng shān yào dài rén fú chí。
五岭东来郁雄秀,群山冠剑森威仪。wǔ lǐng dōng lái yù xióng xiù,qún shān guān jiàn sēn wēi yí。
纷趋到海尽南纪,与海争地雄鼓旗。fēn qū dào hǎi jǐn nán jì,yǔ hǎi zhēng dì xióng gǔ qí。
天藏地閟留隐秀,有山亦以庐名垂。tiān cáng dì bì liú yǐn xiù,yǒu shān yì yǐ lú míng chuí。
州因鋗姓乡旼姓,兹山未著庐者谁。zhōu yīn xuān xìng xiāng mín xìng,zī shān wèi zhù lú zhě shuí。
我归自东未宁宇,越鸟固应巢南枝。wǒ guī zì dōng wèi níng yǔ,yuè niǎo gù yīng cháo nán zhī。
不为神仙不宰相,入山将恐山灵嗤。bù wèi shén xiān bù zǎi xiāng,rù shān jiāng kǒng shān líng chī。
前身太华老道士,游仙旧梦参希夷。qián shēn tài huá lǎo dào shì,yóu xiān jiù mèng cān xī yí。
误信神山在海上,失足?佩人间嬉。wù xìn shén shān zài hǎi shàng,shī zú pèi rén jiān xī。
九十九峰发霞燄,手持芙蓉哦新诗。jiǔ shí jiǔ fēng fā xiá yàn,shǒu chí fú róng ó xīn shī。
要令海国变风雅,开山初祖天人师。yào lìng hǎi guó biàn fēng yǎ,kāi shān chū zǔ tiān rén shī。
青柯故侣苦相惜,小劫摧落云龙姿。qīng kē gù lǚ kǔ xiāng xī,xiǎo jié cuī luò yún lóng zī。
东方狼星忽悬燄,天弧久弛无神威。dōng fāng láng xīng hū xuán yàn,tiān hú jiǔ chí wú shén wēi。
扶桑岛窄奋乌足,香蕈洋浅张黥鬐。fú sāng dǎo zhǎi fèn wū zú,xiāng xùn yáng qiǎn zhāng qíng qí。
黑风摧海水四立,阴云惨澹台山危。hēi fēng cuī hǎi shuǐ sì lì,yīn yún cǎn dàn tái shān wēi。
沙虫百万势将化,末劫不救非慈悲。shā chóng bǎi wàn shì jiāng huà,mò jié bù jiù fēi cí bēi。
生作愚公死精卫,谓海可塞山能移。shēng zuò yú gōng sǐ jīng wèi,wèi hǎi kě sāi shān néng yí。
开屯径欲试神手,炮雷枪雨供驱驰。kāi tún jìng yù shì shén shǒu,pào léi qiāng yǔ gōng qū chí。
玉门第八金匮九,安知变故多参差。yù mén dì bā jīn kuì jiǔ,ān zhī biàn gù duō cān chà。
值天方醉剪鹑首,呵壁欲问宁非痴。zhí tiān fāng zuì jiǎn chún shǒu,hē bì yù wèn níng fēi chī。
岂有扶馀王剑侠?虬髯一传词尤支。qǐ yǒu fú yú wáng jiàn xiá?qiú rán yī chuán cí yóu zhī。
不如归去亦一策,山中血泪啼子规。bù rú guī qù yì yī cè,shān zhōng xuè lèi tí zi guī。
朱崖虽弃汉地大,公卿固应从捐之。zhū yá suī qì hàn dì dà,gōng qīng gù yīng cóng juān zhī。
独恨平生失微尚,请缨请剑忘官卑。dú hèn píng shēng shī wēi shàng,qǐng yīng qǐng jiàn wàng guān bēi。
南阳已矣不得卧,兼累羽扇无能挥。nán yáng yǐ yǐ bù dé wò,jiān lèi yǔ shàn wú néng huī。
辽东幼安本侨寓,欲去犹恋将奚为?撒手台山惨将别,直等死别非生离。liáo dōng yòu ān běn qiáo yù,yù qù yóu liàn jiāng xī wèi?sā shǒu tái shān cǎn jiāng bié,zhí děng sǐ bié fēi shēng lí。
全家轻舟径西渡,旧游回首成天涯。quán jiā qīng zhōu jìng xī dù,jiù yóu huí shǒu chéng tiān yá。
闽山将尽粤山见,青山万里安舆随。mǐn shān jiāng jǐn yuè shān jiàn,qīng shān wàn lǐ ān yú suí。
五花战袍失光彩,剩有馀耀生莱衣。wǔ huā zhàn páo shī guāng cǎi,shèng yǒu yú yào shēng lái yī。
东迁四世过百载,故居乔木苍烟霏。dōng qiān sì shì guò bǎi zài,gù jū qiáo mù cāng yān fēi。
恐如丁仙化鹤返,感慨城郭人民非。kǒng rú dīng xiān huà hè fǎn,gǎn kǎi chéng guō rén mín fēi。
圆山之间印山下,厥邑隶镇乡文基。yuán shān zhī jiān yìn shān xià,jué yì lì zhèn xiāng wén jī。
自从宋元此聚族,小宗别祀多分祠。zì cóng sòng yuán cǐ jù zú,xiǎo zōng bié sì duō fēn cí。
朱门白屋万家聚,岁时伏腊陈牲牺。zhū mén bái wū wàn jiā jù,suì shí fú là chén shēng xī。
弟兄伯叔各欢序,唐山直惜吾归迟。dì xiōng bó shū gè huān xù,táng shān zhí xī wú guī chí。
摩挲故谱寻老屋,半废为圃芜不治。mó sā gù pǔ xún lǎo wū,bàn fèi wèi pǔ wú bù zhì。
故钉遗瓦存者仅,不如别卜陈蓍龟。gù dīng yí wǎ cún zhě jǐn,bù rú bié bo chén shī guī。
惟乡之西协吉卜,宗老告我庐山宜。wéi xiāng zhī xī xié jí bo,zōng lǎo gào wǒ lú shān yí。
一邱一壑本吾愿,名山况复如相期。yī qiū yī hè běn wú yuàn,míng shān kuàng fù rú xiāng qī。
忆昨泉山小留滞,清源紫帽神挚维。yì zuó quán shān xiǎo liú zhì,qīng yuán zǐ mào shén zhì wéi。
阴那老僧速归驾,许我佳地当非欺。yīn nà lǎo sēng sù guī jià,xǔ wǒ jiā dì dāng fēi qī。
梦中之境忽真得,此事或亦神能司。mèng zhōng zhī jìng hū zhēn dé,cǐ shì huò yì shén néng sī。
乃携寻山绿玉杖,古径手自荆榛披。nǎi xié xún shān lǜ yù zhàng,gǔ jìng shǒu zì jīng zhēn pī。
一峰卓立出云表,苍然秀色轩人眉。yī fēng zhuó lì chū yún biǎo,cāng rán xiù sè xuān rén méi。
如玉屏张宝帐合,如宝驮象球弄狮。rú yù píng zhāng bǎo zhàng hé,rú bǎo tuó xiàng qiú nòng shī。
群山众壑竞奔赴,势若拱卫来逶迤。qún shān zhòng hè jìng bēn fù,shì ruò gǒng wèi lái wēi yí。
乃登极顶旷四瞩,玉华金简生光辉。nǎi dēng jí dǐng kuàng sì zhǔ,yù huá jīn jiǎn shēng guāng huī。
仙桥俯瞰飞渡迹,天马旁若凌风嘶。xiān qiáo fǔ kàn fēi dù jì,tiān mǎ páng ruò líng fēng sī。
目卑三台小九子,君山肃立毋敢欹。mù bēi sān tái xiǎo jiǔ zi,jūn shān sù lì wú gǎn yī。
鞭云策霞互吐纳,沐日浴月相蔽亏。biān yún cè xiá hù tǔ nà,mù rì yù yuè xiāng bì kuī。
四时花开长不谢,万年松老生清飔。sì shí huā kāi zhǎng bù xiè,wàn nián sōng lǎo shēng qīng sī。
洞天福地不在远,佳处要岂人境违。dòng tiān fú dì bù zài yuǎn,jiā chù yào qǐ rén jìng wéi。
四山环合若庐舍,山中地忽成平夷。sì shān huán hé ruò lú shě,shān zhōng dì hū chéng píng yí。
有圃宜蔬田宜稻,买山以隐宁靳赀?yǒu pǔ yí shū tián yí dào,mǎi shān yǐ yǐn níng jìn zī?
乃测周圭景以正,乃用傅版功斯施。nǎi cè zhōu guī jǐng yǐ zhèng,nǎi yòng fù bǎn gōng sī shī。
惟堂有宦阁有簃,开门山影绿满池。wéi táng yǒu huàn gé yǒu yí,kāi mén shān yǐng lǜ mǎn chí。
乡人载酒欲吾贺,言待其落陈金卮。xiāng rén zài jiǔ yù wú hè,yán dài qí luò chén jīn zhī。
就中吾友有刘子,清言古谊吾所推。jiù zhōng wú yǒu yǒu liú zi,qīng yán gǔ yì wú suǒ tuī。
山村易名曰澹定,刘子妙解为之词。shān cūn yì míng yuē dàn dìng,liú zi miào jiě wèi zhī cí。
今晨缄书更报我,开函奇字蟠蛟螭。jīn chén jiān shū gèng bào wǒ,kāi hán qí zì pán jiāo chī。
庐山之谣又继作,青莲逸轨遥相追。lú shān zhī yáo yòu jì zuò,qīng lián yì guǐ yáo xiāng zhuī。
上为兹山发厥秀,下为吾庐言其私。shàng wèi zī shān fā jué xiù,xià wèi wú lú yán qí sī。
中间慷慨论时事,若屈奇诡梁哀噫。zhōng jiān kāng kǎi lùn shí shì,ruò qū qí guǐ liáng āi yī。
山中展诵发浩叹,神妙欲告山灵知。shān zhōng zhǎn sòng fā hào tàn,shén miào yù gào shān líng zhī。
惟山如诗贵真面,得其真者名乃归。wéi shān rú shī guì zhēn miàn,dé qí zhēn zhě míng nǎi guī。
惟楚有山称九嶷,惟蜀有山称峨嵋。wéi chǔ yǒu shān chēng jiǔ yí,wéi shǔ yǒu shān chēng é méi。
粤山罗浮实称首,同向南戒争崟崎。yuè shān luó fú shí chēng shǒu,tóng xiàng nán jiè zhēng yín qí。
兹山又别钟粤秀,如光初曜华方滋。zī shān yòu bié zhōng yuè xiù,rú guāng chū yào huá fāng zī。
吾爱吾庐更爱山,以山相属吾宁辞?山中之云出无时,青天舒卷人难羁。wú ài wú lú gèng ài shān,yǐ shān xiāng shǔ wú níng cí?shān zhōng zhī yún chū wú shí,qīng tiān shū juǎn rén nán jī。
山中之泉清且漪,我归自濯缁尘缁。shān zhōng zhī quán qīng qiě yī,wǒ guī zì zhuó zī chén zī。
名庐以山庐乃结,因山得庐山尤奇。míng lú yǐ shān lú nǎi jié,yīn shān dé lú shān yóu qí。
襟江带闽此胜境,鼎足匡福宁须疑。jīn jiāng dài mǐn cǐ shèng jìng,dǐng zú kuāng fú níng xū yí。
和君谣罢一长啸,松间双鹤高空飞。hé jūn yáo bà yī zhǎng xiào,sōng jiān shuāng hè gāo kōng fēi。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

放歌与陈伯贞

丘逢甲

南飞乌鹊栖无枝,老骥伏枥悲鸣时。nán fēi wū què qī wú zhī,lǎo jì fú lì bēi míng shí。
明明如月不可掇,江头横槊来赋诗。míng míng rú yuè bù kě duō,jiāng tóu héng shuò lái fù shī。
大江东去流战血,明月依然作古色。dà jiāng dōng qù liú zhàn xuè,míng yuè yī rán zuò gǔ sè。
可怜暮年烈士心,夜半高歌唾壶缺。kě lián mù nián liè shì xīn,yè bàn gāo gē tuò hú quē。
文王周公安在哉!古人已去今人来。wén wáng zhōu gōng ān zài zāi!gǔ rén yǐ qù jīn rén lái。
三分未定天下局,一将正少当时才。sān fēn wèi dìng tiān xià jú,yī jiāng zhèng shǎo dāng shí cái。
我爱陈琳工草檄,居然解愈头风疾。wǒ ài chén lín gōng cǎo xí,jū rán jiě yù tóu fēng jí。
世间力足生杀人,武士之刀文士笔。shì jiān lì zú shēng shā rén,wǔ shì zhī dāo wén shì bǐ。
且须饮酒休谈兵,英雄儿女同多情。qiě xū yǐn jiǔ xiū tán bīng,yīng xióng ér nǚ tóng duō qíng。
二乔已向吴宫老,铜雀年年空月明。èr qiáo yǐ xiàng wú gōng lǎo,tóng què nián nián kōng yuè míng。

题王寿山先生人心尽如此图

丘逢甲

人心不和平,天下乱未已。rén xīn bù hé píng,tiān xià luàn wèi yǐ。
谁言治天下,不自人心始。shuí yán zhì tiān xià,bù zì rén xīn shǐ。
图中之人盖知此,偶出鸣琴作宰官。tú zhōng zhī rén gài zhī cǐ,ǒu chū míng qín zuò zǎi guān。
作诗作画皆琴理,诗臻清品画逸品。zuò shī zuò huà jiē qín lǐ,shī zhēn qīng pǐn huà yì pǐn。
琴韵泠泠满山水,山虚水深吏归矣。qín yùn líng líng mǎn shān shuǐ,shān xū shuǐ shēn lì guī yǐ。
我居君山西,君居君山东;wǒ jū jūn shān xī,jūn jū jūn shān dōng;
相去百里近,相隔百年中。xiāng qù bǎi lǐ jìn,xiāng gé bǎi nián zhōng。
百年未满万事变,人心非复君时同。bǎi nián wèi mǎn wàn shì biàn,rén xīn fēi fù jūn shí tóng。
此时张弦论天下,自非更改难为功。cǐ shí zhāng xián lùn tiān xià,zì fēi gèng gǎi nán wèi gōng。
奈何古乐付俗手,一任繁急乖商宫。nài hé gǔ lè fù sú shǒu,yī rèn fán jí guāi shāng gōng。
题君此图心忡忡,安得瑶琴一曲鸣熏风?tí jūn cǐ tú xīn chōng chōng,ān dé yáo qín yī qū míng xūn fēng?

长句与晴皋索普洱茶

丘逢甲

滇南古佛国,草木有佛气。diān nán gǔ fú guó,cǎo mù yǒu fú qì。
就中普洱茶,森冷可爱畏。jiù zhōng pǔ ěr chá,sēn lěng kě ài wèi。
迩来入世多尘心,瘦权病可空苦吟。ěr lái rù shì duō chén xīn,shòu quán bìng kě kōng kǔ yín。
乞君分惠茶数饼,活火煎之檐卜林。qǐ jūn fēn huì chá shù bǐng,huó huǒ jiān zhī yán bo lín。
饮之纵未作诗佛,定应一洗世俗筝琶音。yǐn zhī zòng wèi zuò shī fú,dìng yīng yī xǐ shì sú zhēng pá yīn。
不然不立文字亦一乐,千秋自抚无弦琴。bù rán bù lì wén zì yì yī lè,qiān qiū zì fǔ wú xián qín。
海山自高海水深,与君弹指一话去来今。hǎi shān zì gāo hǎi shuǐ shēn,yǔ jūn dàn zhǐ yī huà qù lái jīn。

将之岭东劝学,沈涛园廉访以长句见送,次韵奉答,兼柬岑云阶、张坚白

丘逢甲

十年重作广州客,斜日朝台感今昔。shí nián zhòng zuò guǎng zhōu kè,xié rì cháo tái gǎn jīn xī。
上将高谈横海坛,经师别换名山席。shàng jiāng gāo tán héng hǎi tán,jīng shī bié huàn míng shān xí。
要令五管盛文治,万派新潮海天碧。yào lìng wǔ guǎn shèng wén zhì,wàn pài xīn cháo hǎi tiān bì。
少年豪想鲲鹏化,群蛮犷俗豚鱼格。shǎo nián háo xiǎng kūn péng huà,qún mán guǎng sú tún yú gé。
朝廷正用名臣后,畀养人才培国脉。cháo tíng zhèng yòng míng chén hòu,bì yǎng rén cái péi guó mài。
使节联翩后先至,侯伯谷蒲耀圭璧。shǐ jié lián piān hòu xiān zhì,hóu bó gǔ pú yào guī bì。
并念先公竹马儿,虽作荒伧犹护惜。bìng niàn xiān gōng zhú mǎ ér,suī zuò huāng cāng yóu hù xī。
平生空慕仓海君,无力能褫虎狼魄。píng shēng kōng mù cāng hǎi jūn,wú lì néng chǐ hǔ láng pò。
新交子房偏我厚,卧我元龙楼百尺。xīn jiāo zi fáng piān wǒ hòu,wò wǒ yuán lóng lóu bǎi chǐ。
门前更留京兆马,明月清尊永佳夕。mén qián gèng liú jīng zhào mǎ,míng yuè qīng zūn yǒng jiā xī。
青眼高歌送我东,惜我才薄无能役。qīng yǎn gāo gē sòng wǒ dōng,xī wǒ cái báo wú néng yì。
神州百年感桓温,广武一叹同阮籍。shén zhōu bǎi nián gǎn huán wēn,guǎng wǔ yī tàn tóng ruǎn jí。

短歌赠陈伯澜

丘逢甲

终南大华遥相望,从天东下黄河黄。zhōng nán dà huá yáo xiāng wàng,cóng tiān dōng xià huáng hé huáng。
千年王气久消歇,秋陵思哭秦汉唐。qiān nián wáng qì jiǔ xiāo xiē,qiū líng sī kū qín hàn táng。
三原陈生胸有史,东随黄河观海水。sān yuán chén shēng xiōng yǒu shǐ,dōng suí huáng hé guān hǎi shuǐ。
茫茫海水扬胡尘,嗟哉何止秦无人!máng máng hǎi shuǐ yáng hú chén,jiē zāi hé zhǐ qín wú rén!

题实甫所藏庐山开先寺宋牧仲施唐人地狱变相图并写经残卷

丘逢甲

金经已不完,泥犁亦残堕。jīn jīng yǐ bù wán,ní lí yì cán duò。
茫茫一片匡庐云,出山遍证人天果。máng máng yī piàn kuāng lú yún,chū shān biàn zhèng rén tiān guǒ。

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

天吊水。tiān diào shuǐ。
元云黯黯天色死。yuán yún àn àn tiān sè sǐ。
蓬发如霜不自理,玉榻金床卧忘起。péng fā rú shuāng bù zì lǐ,yù tà jīn chuáng wò wàng qǐ。
八柱摇摇半颓陀,佛哭仙啼怖天毁。bā zhù yáo yáo bàn tuí tuó,fú kū xiān tí bù tiān huǐ。
天公挥泪作洪水,流下昆仑为祸始。tiān gōng huī lèi zuò hóng shuǐ,liú xià kūn lún wèi huò shǐ。
天吊水。tiān diào shuǐ。

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

树枝烧得著。shù zhī shāo dé zhù。
十日并出,轨道交错,妖光怪芒,天焚地烁。shí rì bìng chū,guǐ dào jiāo cuò,yāo guāng guài máng,tiān fén dì shuò。
手无后羿弓,安得九乌落?榑桑根焦海水涸。shǒu wú hòu yì gōng,ān dé jiǔ wū luò?fú sāng gēn jiāo hǎi shuǐ hé。
树枝烧得著?shù zhī shāo dé zhù?

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

兜兜。dōu dōu。
汝有田畴,予用有秋。rǔ yǒu tián chóu,yǔ yòng yǒu qiū。
汝车汝舟,予惟榷是求。rǔ chē rǔ zhōu,yǔ wéi què shì qiú。
胥人而雠,胥鬼与谋;山竭海枯,无孔不搜。xū rén ér chóu,xū guǐ yǔ móu;shān jié hǎi kū,wú kǒng bù sōu。
不竭不枯,予沽予售。bù jié bù kū,yǔ gū yǔ shòu。
予惟鬼之酬,载冕载旒,亦莫敢予尤。yǔ wéi guǐ zhī chóu,zài miǎn zài liú,yì mò gǎn yǔ yóu。
兜兜。dōu dōu。

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

先顾!先顾!蹇人上天天有路,天门沉沉生紫雾,愚者不悟智者悟。xiān gù!xiān gù!jiǎn rén shàng tiān tiān yǒu lù,tiān mén chén chén shēng zǐ wù,yú zhě bù wù zhì zhě wù。
海上有秘方,黄金良可铸。hǎi shàng yǒu mì fāng,huáng jīn liáng kě zhù。
尔徒赤手谋青云,群仙不欢天亦怒。ěr tú chì shǒu móu qīng yún,qún xiān bù huān tiān yì nù。
河间车斑斑,何不谋之河间奼?先顾!先顾!hé jiān chē bān bān,hé bù móu zhī hé jiān chà?xiān gù!xiān gù!

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

归飞!归飞!凤皇南飞,桐落竹稀。guī fēi!guī fēi!fèng huáng nán fēi,tóng luò zhú xī。
集枯忍饥,水无莼菰、山无蕨薇。jí kū rěn jī,shuǐ wú chún gū shān wú jué wēi。
芒芒四野,尔安适归?归飞!归飞!máng máng sì yě,ěr ān shì guī?guī fēi!guī fēi!

禽言和姚俊卿孝廉韵六首

丘逢甲

都护!都护!汝屯汝戍,汝仓汝库。dōu hù!dōu hù!rǔ tún rǔ shù,rǔ cāng rǔ kù。
饱汝潼酪,雄衣猛裤。bǎo rǔ tóng lào,xióng yī měng kù。
海不及煮,山不及铸;赤地万里,惟汝之故。hǎi bù jí zhǔ,shān bù jí zhù;chì dì wàn lǐ,wéi rǔ zhī gù。
山裂海飞,强者天仆;shān liè hǎi fēi,qiáng zhě tiān pū;
我戈我矛,我剑我屦。wǒ gē wǒ máo,wǒ jiàn wǒ jù。
正我索疆,张我韶頀。zhèng wǒ suǒ jiāng,zhāng wǒ sháo hù。
我妇我孺,十日大酺。wǒ fù wǒ rú,shí rì dà pú。
勿梦梦天,天今云寤。wù mèng mèng tiān,tiān jīn yún wù。
谁为天言,朱鸟有咮。shuí wèi tiān yán,zhū niǎo yǒu zhòu。
都护!都护!dōu hù!dōu hù!

题嵩甫弟遗像

丘逢甲

三岁识四声,七岁能文章。sān suì shí sì shēng,qī suì néng wén zhāng。
十三冠童军,英声震文场。shí sān guān tóng jūn,yīng shēng zhèn wén chǎng。
平生性沉郁,雅不乐襮彰。píng shēng xìng chén yù,yǎ bù lè bó zhāng。
宅躬已高洁,治事尤精详。zhái gōng yǐ gāo jié,zhì shì yóu jīng xiáng。
奋起佐义师,大节何慨慷。fèn qǐ zuǒ yì shī,dà jié hé kǎi kāng。
先忧后乐志未遂,眼看海化田栽桑。xiān yōu hòu lè zhì wèi suì,yǎn kàn hǎi huà tián zāi sāng。
眇眇一秀才,诏令侨海阳。miǎo miǎo yī xiù cái,zhào lìng qiáo hǎi yáng。
芦中之人信穷士,国仇家愤何能忘?lú zhōng zhī rén xìn qióng shì,guó chóu jiā fèn hé néng wàng?
吃箫不为吴市乞,卜邻石户同农忙。chī xiāo bù wèi wú shì qǐ,bo lín shí hù tóng nóng máng。
山中千树桐,泽中千足羊。shān zhōng qiān shù tóng,zé zhōng qiān zú yáng。
无聊聊读货殖传,更用陶朱公策施之商。wú liáo liáo dú huò zhí chuán,gèng yòng táo zhū gōng cè shī zhī shāng。
人生患难思骨肉,况乃兄弟非寻常。rén shēng huàn nán sī gǔ ròu,kuàng nǎi xiōng dì fēi xún cháng。
少为失母雏,出入相扶将。shǎo wèi shī mǔ chú,chū rù xiāng fú jiāng。
以父为之师,读书同一堂。yǐ fù wèi zhī shī,dú shū tóng yī táng。
双峰之山何峨峨!大甲之水何汤汤!瑞莲王子池、古柏大部庄,何须风雨夕,始复思联床。shuāng fēng zhī shān hé é é!dà jiǎ zhī shuǐ hé tāng tāng!ruì lián wáng zi chí gǔ bǎi dà bù zhuāng,hé xū fēng yǔ xī,shǐ fù sī lián chuáng。
此情此境曾几日,君年且壮予且强。cǐ qíng cǐ jìng céng jǐ rì,jūn nián qiě zhuàng yǔ qiě qiáng。
渡江忠义人,俗口诮曰伧。dù jiāng zhōng yì rén,sú kǒu qiào yuē cāng。
方同筹划宇宙分内事,将飞敛翼聊徜徉。fāng tóng chóu huà yǔ zhòu fēn nèi shì,jiāng fēi liǎn yì liáo cháng yáng。
三豕渡河岁云暮,送君韩江江上风帆张。sān shǐ dù hé suì yún mù,sòng jūn hán jiāng jiāng shàng fēng fān zhāng。
谁知此别遂永诀?至今每过泪洒江亭旁。shuí zhī cǐ bié suì yǒng jué?zhì jīn měi guò lèi sǎ jiāng tíng páng。
春风吹客忽出海,岂复再觅扶馀王?chūn fēng chuī kè hū chū hǎi,qǐ fù zài mì fú yú wáng?
临行不得一握手,心有万绪谁度量。lín xíng bù dé yī wò shǒu,xīn yǒu wàn xù shuí dù liàng。
三书海外竟绝笔,语语真挚尤心伤。sān shū hǎi wài jìng jué bǐ,yǔ yǔ zhēn zhì yóu xīn shāng。
忧患焚和抑何亟?满腔热血冰难凉。yōu huàn fén hé yì hé jí?mǎn qiāng rè xuè bīng nán liáng。
丈夫死牖下,恨不为国殇。zhàng fū sǐ yǒu xià,hèn bù wèi guó shāng。
是时乾坤正翻覆,目不忍视能无盲?飘然撒手不姑待,南溟有客方归航。shì shí qián kūn zhèng fān fù,mù bù rěn shì néng wú máng?piāo rán sā shǒu bù gū dài,nán míng yǒu kè fāng guī háng。
闻丧复闻乱,百感增茫茫。wén sàng fù wén luàn,bǎi gǎn zēng máng máng。
谁为赋大招?返魂终无香。shuí wèi fù dà zhāo?fǎn hún zhōng wú xiāng。
魂来夜黑晓得耗,信知梦寐非荒唐。hún lái yè hēi xiǎo dé hào,xìn zhī mèng mèi fēi huāng táng。
登坟一哭千古恸,空山转眼今几霜。dēng fén yī kū qiān gǔ tòng,kōng shān zhuǎn yǎn jīn jǐ shuāng。
渡台船针指辰巽,山中坟向如其方。dù tái chuán zhēn zhǐ chén xùn,shān zhōng fén xiàng rú qí fāng。
化为黄鹄有羽翼,东南飞定还吾乡。huà wèi huáng gǔ yǒu yǔ yì,dōng nán fēi dìng hái wú xiāng。
黄鹄能言反乎复,天荒地老此恨终须偿。huáng gǔ néng yán fǎn hū fù,tiān huāng dì lǎo cǐ hèn zhōng xū cháng。
安能浪信人言已成佛,幻视世界无兴亡。ān néng làng xìn rén yán yǐ chéng fú,huàn shì shì jiè wú xīng wáng。
佛言我相即非相,此图何乃神扬扬!每见此图在,不信其人亡。fú yán wǒ xiāng jí fēi xiāng,cǐ tú hé nǎi shén yáng yáng!měi jiàn cǐ tú zài,bù xìn qí rén wáng。
其才未展肆,其貌非老苍。qí cái wèi zhǎn sì,qí mào fēi lǎo cāng。
丰其智慧啬其寿,生才何意吾直疑彼苍。fēng qí zhì huì sè qí shòu,shēng cái hé yì wú zhí yí bǐ cāng。
神龟不可呼,安得叩九阊。shén guī bù kě hū,ān dé kòu jiǔ chāng。
吾家世忠孝,卜者言将昌。wú jiā shì zhōng xiào,bo zhě yán jiāng chāng。
不于其身于其子,丹山已见双凤皇。bù yú qí shēn yú qí zi,dān shān yǐ jiàn shuāng fèng huáng。
益之一凤雏,三凤方翱翔。yì zhī yī fèng chú,sān fèng fāng áo xiáng。
视此图中人,前辉而后光。shì cǐ tú zhōng rén,qián huī ér hòu guāng。
题图者谁?为乃兄义师故帅虞曹郎。tí tú zhě shuí?wèi nǎi xiōng yì shī gù shuài yú cáo láng。

放歌次实甫将别岭南韵

丘逢甲

仙不在菖蒲涧,佛不在风幡堂。xiān bù zài chāng pú jiàn,fú bù zài fēng fān táng。
劳君打包出东林、骑鹤离武昌。láo jūn dǎ bāo chū dōng lín qí hè lí wǔ chāng。
与君携手南极旁,坐看东海恶潮撼乐浪、西峤战云连点苍。yǔ jūn xié shǒu nán jí páng,zuò kàn dōng hǎi è cháo hàn lè làng xī jiào zhàn yún lián diǎn cāng。
地下斗麒麟,天上笯凤凰。dì xià dòu qí lín,tiān shàng nú fèng huáng。
有矢不得射贪狼,有弓不得挂扶桑。yǒu shǐ bù dé shè tān láng,yǒu gōng bù dé guà fú sāng。
三十六军尽女子,军中之气安得扬?乘轩三百人,济济何跄跄?sān shí liù jūn jǐn nǚ zi,jūn zhōng zhī qì ān dé yáng?chéng xuān sān bǎi rén,jì jì hé qiāng qiāng?
江南李花河北杨,天下方歌妩媚娘。jiāng nán lǐ huā hé běi yáng,tiān xià fāng gē wǔ mèi niáng。
瓮头揭取六一泥,放出北斗斟天浆。wèng tóu jiē qǔ liù yī ní,fàng chū běi dòu zhēn tiān jiāng。
上天谁御蛟龙车?渡海谁驾鼋鼍梁?地下主者媪不翁,天上主者刘而张。shàng tiān shuí yù jiāo lóng chē?dù hǎi shuí jià yuán tuó liáng?dì xià zhǔ zhě ǎo bù wēng,tiān shàng zhǔ zhě liú ér zhāng。
烈烈蚩尤魂,持头欲咋古帝轩辕黄。liè liè chī yóu hún,chí tóu yù zǎ gǔ dì xuān yuán huáng。
千秋万岁心徒伤,横来小者侯而大者王。qiān qiū wàn suì xīn tú shāng,héng lái xiǎo zhě hóu ér dà zhě wáng。
乃今置之祝融汪,古月不凉今月凉。nǎi jīn zhì zhī zhù róng wāng,gǔ yuè bù liáng jīn yuè liáng。
不生不死,百草何用神农尝?bù shēng bù sǐ,bǎi cǎo hé yòng shén nóng cháng?
长剑玉珥鸣琳琅,北收黄河南收江,乾坤纳纳一钵藏。zhǎng jiàn yù ěr míng lín láng,běi shōu huáng hé nán shōu jiāng,qián kūn nà nà yī bō cáng。
筮亦不能短,龟亦不能长。shì yì bù néng duǎn,guī yì bù néng zhǎng。
赤手捧出日月双,九头之纪重纪天地人三皇。chì shǒu pěng chū rì yuè shuāng,jiǔ tóu zhī jì zhòng jì tiān dì rén sān huáng。
北不尽幽燕,南不尽荆扬。běi bù jǐn yōu yàn,nán bù jǐn jīng yáng。
呼取天孙为织裳、牵牛为服箱。hū qǔ tiān sūn wèi zhī shang qiān niú wèi fú xiāng。
胡为乃与下界虮虱彷徨重彷徨。hú wèi nǎi yǔ xià jiè jǐ shī páng huáng zhòng páng huáng。
古来颜回为素臣、仲尼为素王。gǔ lái yán huí wèi sù chén zhòng ní wèi sù wáng。
华衮斧钺,笔削终日忙。huá gǔn fǔ yuè,bǐ xuē zhōng rì máng。
有天仅倚杵,压头头不昂。yǒu tiān jǐn yǐ chǔ,yā tóu tóu bù áng。
丈夫动辄计万世,毕竟几人遗臭与流芳。zhàng fū dòng zhé jì wàn shì,bì jìng jǐ rén yí chòu yǔ liú fāng。
麟乎麟乎逢鲁圉,凤兮凤兮趋楚狂。lín hū lín hū féng lǔ yǔ,fèng xī fèng xī qū chǔ kuáng。
僬侥之民不自小,乃与龙伯大人之国相颉颃。jiāo jiǎo zhī mín bù zì xiǎo,nǎi yǔ lóng bó dà rén zhī guó xiāng jié háng。
天欲无三光,地欲无五常。tiān yù wú sān guāng,dì yù wú wǔ cháng。
世间狐貉瞰人尽,更遣虎豹来九阊。shì jiān hú háo kàn rén jǐn,gèng qiǎn hǔ bào lái jiǔ chāng。
与君相逢今日竟何日,非苏非李落日吟河梁。yǔ jūn xiāng féng jīn rì jìng hé rì,fēi sū fēi lǐ luò rì yín hé liáng。
三万六千椰酒觞,饱有荔枝饥槟榔。sān wàn liù qiān yē jiǔ shāng,bǎo yǒu lì zhī jī bīn láng。
三生一穗沉水香,死不用青蝇吊仲翔,生不用金鸡下夜郎。sān shēng yī suì chén shuǐ xiāng,sǐ bù yòng qīng yíng diào zhòng xiáng,shēng bù yòng jīn jī xià yè láng。
罗浮仙蝴蝶,作茧供衣裳。luó fú xiān hú dié,zuò jiǎn gōng yī shang。
香溪之水春可航,朱明洞天径未荒。xiāng xī zhī shuǐ chūn kě háng,zhū míng dòng tiān jìng wèi huāng。
送君此去吾亦隐,四百三十二君待我开草堂。sòng jūn cǐ qù wú yì yǐn,sì bǎi sān shí èr jūn dài wǒ kāi cǎo táng。
麻姑、玉女、梅花、美人尽列侍,人间无此温柔乡。má gū yù nǚ méi huā měi rén jǐn liè shì,rén jiān wú cǐ wēn róu xiāng。
噫嘻乎嗟哉!白云乡是温柔乡。yī xī hū jiē zāi!bái yún xiāng shì wēn róu xiāng。

戊申广州五月五日作

丘逢甲

南风吹沙何烈烈,抟抟大地瓦解裂。nán fēng chuī shā hé liè liè,tuán tuán dà dì wǎ jiě liè。
如山火云势岿蠘,欲雨不雨天益热。rú shān huǒ yún shì kuī jié,yù yǔ bù yǔ tiān yì rè。
照眼榴花作午节,江上水嬉武可阅,打鼓鸣钲角优劣。zhào yǎn liú huā zuò wǔ jié,jiāng shàng shuǐ xī wǔ kě yuè,dǎ gǔ míng zhēng jiǎo yōu liè。
使船如马马化龙,飞龙回头笑跛鳖,百里横江渡才瞥。shǐ chuán rú mǎ mǎ huà lóng,fēi lóng huí tóu xiào bǒ biē,bǎi lǐ héng jiāng dù cái piē。
嗟尔健儿好身手,慎勿思起为枭桀。jiē ěr jiàn ér hǎo shēn shǒu,shèn wù sī qǐ wèi xiāo jié。
年来民穷盗益多,群盗如毛不可栉。nián lái mín qióng dào yì duō,qún dào rú máo bù kě zhì。
小犹乡落事攻剽,大且据城谋篡窃。xiǎo yóu xiāng luò shì gōng piāo,dà qiě jù chéng móu cuàn qiè。
此方告平彼旋起,一岁之间四五发。cǐ fāng gào píng bǐ xuán qǐ,yī suì zhī jiān sì wǔ fā。
东南已无干净土,半壁江山半腥血。dōng nán yǐ wú gàn jìng tǔ,bàn bì jiāng shān bàn xīng xuè。
民言官苛迫民变,官言革命党为孽。mín yán guān kē pò mín biàn,guān yán gé mìng dǎng wèi niè。
彼哉革命党曷言,下言政酷上种别。bǐ zāi gé mìng dǎng hé yán,xià yán zhèng kù shàng zhǒng bié。
假大复仇作橥楬,横从海外灌海内,已似洪流不可绝。jiǎ dà fù chóu zuò zhū jié,héng cóng hǎi wài guàn hǎi nèi,yǐ shì hóng liú bù kě jué。
益之民穷变易煽,鱼帛狐篝竞潜结。yì zhī mín qióng biàn yì shān,yú bó hú gōu jìng qián jié。
事败党人辄跳免,东邻西邻相窟穴。shì bài dǎng rén zhé tiào miǎn,dōng lín xī lín xiāng kū xué。
可怜惟尔愚民愚,身罹兵诛家立灭。kě lián wéi ěr yú mín yú,shēn lí bīng zhū jiā lì miè。
年来招兵兵益多,东征西防未容撤。nián lái zhāo bīng bīng yì duō,dōng zhēng xī fáng wèi róng chè。
饥困兵言月饷少,罗掘官言库储绌。jī kùn bīng yán yuè xiǎng shǎo,luó jué guān yán kù chǔ chù。
嗟哉民变犹可说,祗忧兵变不可说,此事迩来已芽蘖。jiē zāi mín biàn yóu kě shuō,zhī yōu bīng biàn bù kě shuō,cǐ shì ěr lái yǐ yá niè。
民犹可煽况煽兵,庞勋之徒何代蔑?尤难言者东西邻,公庇群凶嗾内啮,鹰瞵狼睒谋我缺。mín yóu kě shān kuàng shān bīng,páng xūn zhī tú hé dài miè?yóu nán yán zhě dōng xī lín,gōng bì qún xiōng sǒu nèi niè,yīng lín láng shǎn móu wǒ quē。
彼谋我者原多途,既山取金路敷铁。bǐ móu wǒ zhě yuán duō tú,jì shān qǔ jīn lù fū tiě。
更乘内乱肆厥毒,坐恐吾民靡有孑。gèng chéng nèi luàn sì jué dú,zuò kǒng wú mín mí yǒu jié。
我今内治方无人,何力能俾外谋折?官惟露布夸贼平,功状张皇某某列。wǒ jīn nèi zhì fāng wú rén,hé lì néng bǐ wài móu zhé?guān wéi lù bù kuā zéi píng,gōng zhuàng zhāng huáng mǒu mǒu liè。
愁来且进菖蒲觞,有荔如丹藕如雪。chóu lái qiě jìn chāng pú shāng,yǒu lì rú dān ǒu rú xuě。
龙舟归去夜微雨,仰视江天黯空阔。lóng zhōu guī qù yè wēi yǔ,yǎng shì jiāng tiān àn kōng kuò。