古诗词

庐山谣答刘生芷庭

丘逢甲

匡庐名自匡君遗,福庐乃出叶少师。kuāng lú míng zì kuāng jūn yí,fú lú nǎi chū yè shǎo shī。
匡庐自大福庐小,名山要待人扶持。kuāng lú zì dà fú lú xiǎo,míng shān yào dài rén fú chí。
五岭东来郁雄秀,群山冠剑森威仪。wǔ lǐng dōng lái yù xióng xiù,qún shān guān jiàn sēn wēi yí。
纷趋到海尽南纪,与海争地雄鼓旗。fēn qū dào hǎi jǐn nán jì,yǔ hǎi zhēng dì xióng gǔ qí。
天藏地閟留隐秀,有山亦以庐名垂。tiān cáng dì bì liú yǐn xiù,yǒu shān yì yǐ lú míng chuí。
州因鋗姓乡旼姓,兹山未著庐者谁。zhōu yīn xuān xìng xiāng mín xìng,zī shān wèi zhù lú zhě shuí。
我归自东未宁宇,越鸟固应巢南枝。wǒ guī zì dōng wèi níng yǔ,yuè niǎo gù yīng cháo nán zhī。
不为神仙不宰相,入山将恐山灵嗤。bù wèi shén xiān bù zǎi xiāng,rù shān jiāng kǒng shān líng chī。
前身太华老道士,游仙旧梦参希夷。qián shēn tài huá lǎo dào shì,yóu xiān jiù mèng cān xī yí。
误信神山在海上,失足?佩人间嬉。wù xìn shén shān zài hǎi shàng,shī zú pèi rén jiān xī。
九十九峰发霞燄,手持芙蓉哦新诗。jiǔ shí jiǔ fēng fā xiá yàn,shǒu chí fú róng ó xīn shī。
要令海国变风雅,开山初祖天人师。yào lìng hǎi guó biàn fēng yǎ,kāi shān chū zǔ tiān rén shī。
青柯故侣苦相惜,小劫摧落云龙姿。qīng kē gù lǚ kǔ xiāng xī,xiǎo jié cuī luò yún lóng zī。
东方狼星忽悬燄,天弧久弛无神威。dōng fāng láng xīng hū xuán yàn,tiān hú jiǔ chí wú shén wēi。
扶桑岛窄奋乌足,香蕈洋浅张黥鬐。fú sāng dǎo zhǎi fèn wū zú,xiāng xùn yáng qiǎn zhāng qíng qí。
黑风摧海水四立,阴云惨澹台山危。hēi fēng cuī hǎi shuǐ sì lì,yīn yún cǎn dàn tái shān wēi。
沙虫百万势将化,末劫不救非慈悲。shā chóng bǎi wàn shì jiāng huà,mò jié bù jiù fēi cí bēi。
生作愚公死精卫,谓海可塞山能移。shēng zuò yú gōng sǐ jīng wèi,wèi hǎi kě sāi shān néng yí。
开屯径欲试神手,炮雷枪雨供驱驰。kāi tún jìng yù shì shén shǒu,pào léi qiāng yǔ gōng qū chí。
玉门第八金匮九,安知变故多参差。yù mén dì bā jīn kuì jiǔ,ān zhī biàn gù duō cān chà。
值天方醉剪鹑首,呵壁欲问宁非痴。zhí tiān fāng zuì jiǎn chún shǒu,hē bì yù wèn níng fēi chī。
岂有扶馀王剑侠?虬髯一传词尤支。qǐ yǒu fú yú wáng jiàn xiá?qiú rán yī chuán cí yóu zhī。
不如归去亦一策,山中血泪啼子规。bù rú guī qù yì yī cè,shān zhōng xuè lèi tí zi guī。
朱崖虽弃汉地大,公卿固应从捐之。zhū yá suī qì hàn dì dà,gōng qīng gù yīng cóng juān zhī。
独恨平生失微尚,请缨请剑忘官卑。dú hèn píng shēng shī wēi shàng,qǐng yīng qǐng jiàn wàng guān bēi。
南阳已矣不得卧,兼累羽扇无能挥。nán yáng yǐ yǐ bù dé wò,jiān lèi yǔ shàn wú néng huī。
辽东幼安本侨寓,欲去犹恋将奚为?撒手台山惨将别,直等死别非生离。liáo dōng yòu ān běn qiáo yù,yù qù yóu liàn jiāng xī wèi?sā shǒu tái shān cǎn jiāng bié,zhí děng sǐ bié fēi shēng lí。
全家轻舟径西渡,旧游回首成天涯。quán jiā qīng zhōu jìng xī dù,jiù yóu huí shǒu chéng tiān yá。
闽山将尽粤山见,青山万里安舆随。mǐn shān jiāng jǐn yuè shān jiàn,qīng shān wàn lǐ ān yú suí。
五花战袍失光彩,剩有馀耀生莱衣。wǔ huā zhàn páo shī guāng cǎi,shèng yǒu yú yào shēng lái yī。
东迁四世过百载,故居乔木苍烟霏。dōng qiān sì shì guò bǎi zài,gù jū qiáo mù cāng yān fēi。
恐如丁仙化鹤返,感慨城郭人民非。kǒng rú dīng xiān huà hè fǎn,gǎn kǎi chéng guō rén mín fēi。
圆山之间印山下,厥邑隶镇乡文基。yuán shān zhī jiān yìn shān xià,jué yì lì zhèn xiāng wén jī。
自从宋元此聚族,小宗别祀多分祠。zì cóng sòng yuán cǐ jù zú,xiǎo zōng bié sì duō fēn cí。
朱门白屋万家聚,岁时伏腊陈牲牺。zhū mén bái wū wàn jiā jù,suì shí fú là chén shēng xī。
弟兄伯叔各欢序,唐山直惜吾归迟。dì xiōng bó shū gè huān xù,táng shān zhí xī wú guī chí。
摩挲故谱寻老屋,半废为圃芜不治。mó sā gù pǔ xún lǎo wū,bàn fèi wèi pǔ wú bù zhì。
故钉遗瓦存者仅,不如别卜陈蓍龟。gù dīng yí wǎ cún zhě jǐn,bù rú bié bo chén shī guī。
惟乡之西协吉卜,宗老告我庐山宜。wéi xiāng zhī xī xié jí bo,zōng lǎo gào wǒ lú shān yí。
一邱一壑本吾愿,名山况复如相期。yī qiū yī hè běn wú yuàn,míng shān kuàng fù rú xiāng qī。
忆昨泉山小留滞,清源紫帽神挚维。yì zuó quán shān xiǎo liú zhì,qīng yuán zǐ mào shén zhì wéi。
阴那老僧速归驾,许我佳地当非欺。yīn nà lǎo sēng sù guī jià,xǔ wǒ jiā dì dāng fēi qī。
梦中之境忽真得,此事或亦神能司。mèng zhōng zhī jìng hū zhēn dé,cǐ shì huò yì shén néng sī。
乃携寻山绿玉杖,古径手自荆榛披。nǎi xié xún shān lǜ yù zhàng,gǔ jìng shǒu zì jīng zhēn pī。
一峰卓立出云表,苍然秀色轩人眉。yī fēng zhuó lì chū yún biǎo,cāng rán xiù sè xuān rén méi。
如玉屏张宝帐合,如宝驮象球弄狮。rú yù píng zhāng bǎo zhàng hé,rú bǎo tuó xiàng qiú nòng shī。
群山众壑竞奔赴,势若拱卫来逶迤。qún shān zhòng hè jìng bēn fù,shì ruò gǒng wèi lái wēi yí。
乃登极顶旷四瞩,玉华金简生光辉。nǎi dēng jí dǐng kuàng sì zhǔ,yù huá jīn jiǎn shēng guāng huī。
仙桥俯瞰飞渡迹,天马旁若凌风嘶。xiān qiáo fǔ kàn fēi dù jì,tiān mǎ páng ruò líng fēng sī。
目卑三台小九子,君山肃立毋敢欹。mù bēi sān tái xiǎo jiǔ zi,jūn shān sù lì wú gǎn yī。
鞭云策霞互吐纳,沐日浴月相蔽亏。biān yún cè xiá hù tǔ nà,mù rì yù yuè xiāng bì kuī。
四时花开长不谢,万年松老生清飔。sì shí huā kāi zhǎng bù xiè,wàn nián sōng lǎo shēng qīng sī。
洞天福地不在远,佳处要岂人境违。dòng tiān fú dì bù zài yuǎn,jiā chù yào qǐ rén jìng wéi。
四山环合若庐舍,山中地忽成平夷。sì shān huán hé ruò lú shě,shān zhōng dì hū chéng píng yí。
有圃宜蔬田宜稻,买山以隐宁靳赀?yǒu pǔ yí shū tián yí dào,mǎi shān yǐ yǐn níng jìn zī?
乃测周圭景以正,乃用傅版功斯施。nǎi cè zhōu guī jǐng yǐ zhèng,nǎi yòng fù bǎn gōng sī shī。
惟堂有宦阁有簃,开门山影绿满池。wéi táng yǒu huàn gé yǒu yí,kāi mén shān yǐng lǜ mǎn chí。
乡人载酒欲吾贺,言待其落陈金卮。xiāng rén zài jiǔ yù wú hè,yán dài qí luò chén jīn zhī。
就中吾友有刘子,清言古谊吾所推。jiù zhōng wú yǒu yǒu liú zi,qīng yán gǔ yì wú suǒ tuī。
山村易名曰澹定,刘子妙解为之词。shān cūn yì míng yuē dàn dìng,liú zi miào jiě wèi zhī cí。
今晨缄书更报我,开函奇字蟠蛟螭。jīn chén jiān shū gèng bào wǒ,kāi hán qí zì pán jiāo chī。
庐山之谣又继作,青莲逸轨遥相追。lú shān zhī yáo yòu jì zuò,qīng lián yì guǐ yáo xiāng zhuī。
上为兹山发厥秀,下为吾庐言其私。shàng wèi zī shān fā jué xiù,xià wèi wú lú yán qí sī。
中间慷慨论时事,若屈奇诡梁哀噫。zhōng jiān kāng kǎi lùn shí shì,ruò qū qí guǐ liáng āi yī。
山中展诵发浩叹,神妙欲告山灵知。shān zhōng zhǎn sòng fā hào tàn,shén miào yù gào shān líng zhī。
惟山如诗贵真面,得其真者名乃归。wéi shān rú shī guì zhēn miàn,dé qí zhēn zhě míng nǎi guī。
惟楚有山称九嶷,惟蜀有山称峨嵋。wéi chǔ yǒu shān chēng jiǔ yí,wéi shǔ yǒu shān chēng é méi。
粤山罗浮实称首,同向南戒争崟崎。yuè shān luó fú shí chēng shǒu,tóng xiàng nán jiè zhēng yín qí。
兹山又别钟粤秀,如光初曜华方滋。zī shān yòu bié zhōng yuè xiù,rú guāng chū yào huá fāng zī。
吾爱吾庐更爱山,以山相属吾宁辞?山中之云出无时,青天舒卷人难羁。wú ài wú lú gèng ài shān,yǐ shān xiāng shǔ wú níng cí?shān zhōng zhī yún chū wú shí,qīng tiān shū juǎn rén nán jī。
山中之泉清且漪,我归自濯缁尘缁。shān zhōng zhī quán qīng qiě yī,wǒ guī zì zhuó zī chén zī。
名庐以山庐乃结,因山得庐山尤奇。míng lú yǐ shān lú nǎi jié,yīn shān dé lú shān yóu qí。
襟江带闽此胜境,鼎足匡福宁须疑。jīn jiāng dài mǐn cǐ shèng jìng,dǐng zú kuāng fú níng xū yí。
和君谣罢一长啸,松间双鹤高空飞。hé jūn yáo bà yī zhǎng xiào,sōng jiān shuāng hè gāo kōng fēi。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

重九日游长潭六首

丘逢甲

岩翠冷欲滴,泉飞破秋烟。yán cuì lěng yù dī,quán fēi pò qiū yān。
中有碧血痕,终古长涓涓。zhōng yǒu bì xuè hén,zhōng gǔ zhǎng juān juān。
九州已无池,一线犹有天。jiǔ zhōu yǐ wú chí,yī xiàn yóu yǒu tiān。
炼石思补之,天乎俄已颠。liàn shí sī bǔ zhī,tiān hū é yǐ diān。
亦欲一叶舟,奉母终天年。yì yù yī yè zhōu,fèng mǔ zhōng tiān nián。
吁嗟厄阳九,不死胡能贤?xū jiē è yáng jiǔ,bù sǐ hú néng xián?
人生只一死,死况忠孝全!rén shēng zhǐ yī sǐ,sǐ kuàng zhōng xiào quán!
峨峨故衣冠,寒潭写苍颜。é é gù yī guān,hán tán xiě cāng yán。
山灵鉴孤贞,宁须史官编。shān líng jiàn gū zhēn,níng xū shǐ guān biān。
荒祠清溪曲,遗蜕空山巅。huāng cí qīng xī qū,yí tuì kōng shān diān。
采菊再拜荐,酹之以寒泉。cǎi jú zài bài jiàn,lèi zhī yǐ hán quán。

重九日游长潭六首

丘逢甲

高台不可上,中有道士庵。gāo tái bù kě shàng,zhōng yǒu dào shì ān。
不知何因缘,奔走善女男。bù zhī hé yīn yuán,bēn zǒu shàn nǚ nán。
上悬百尺崖,下俯千尺潭。shàng xuán bǎi chǐ yá,xià fǔ qiān chǐ tán。
同行各倦游,我力差能堪。tóng xíng gè juàn yóu,wǒ lì chà néng kān。
兴尽且姑止,胜境非不探。xīng jǐn qiě gū zhǐ,shèng jìng fēi bù tàn。
滩头有村店,恰坐人两三。tān tóu yǒu cūn diàn,qià zuò rén liǎng sān。
绿茶香盈瓯,丹橘珠满篮。lǜ chá xiāng yíng ōu,dān jú zhū mǎn lán。
是时日加午,鸡声隔烟岚。shì shí rì jiā wǔ,jī shēng gé yān lán。
小溪何清浅,溅溅来西南。xiǎo xī hé qīng qiǎn,jiàn jiàn lái xī nán。
溪上读书堂,一饭秋茹甘。xī shàng dú shū táng,yī fàn qiū rú gān。

重九日游长潭六首

丘逢甲

流水渺然去,陆来乃舟归。liú shuǐ miǎo rán qù,lù lái nǎi zhōu guī。
此行非揽胜,清节怀采薇。cǐ xíng fēi lǎn shèng,qīng jié huái cǎi wēi。
颇闻潭中景,印月生清辉。pǒ wén tán zhōng jǐng,yìn yuè shēng qīng huī。
何不乘夜游?酌酒临苔矶。hé bù chéng yè yóu?zhuó jiǔ lín tái jī。
山高秋月小,松露凉琴徽。shān gāo qiū yuè xiǎo,sōng lù liáng qín huī。
此时发浩唱,独鹤秋空飞。cǐ shí fā hào chàng,dú hè qiū kōng fēi。
秋空苦积阴,此境安可希!姑留不尽意,后会良非稀。qiū kōng kǔ jī yīn,cǐ jìng ān kě xī!gū liú bù jǐn yì,hòu huì liáng fēi xī。
长歌归去来,菊香秋满衣。zhǎng gē guī qù lái,jú xiāng qiū mǎn yī。
孤棹出潭口,寒碧山四围。gū zhào chū tán kǒu,hán bì shān sì wéi。
城笳吹暮云,东峰下斜晖。chéng jiā chuī mù yún,dōng fēng xià xié huī。

送谢四之桃源

丘逢甲

谢子患难友,行义侔古贤。xiè zi huàn nán yǒu,xíng yì móu gǔ xián。
浮海同归来,买山苦无钱。fú hǎi tóng guī lái,mǎi shān kǔ wú qián。
云有桃源居,先世曾垦田。yún yǒu táo yuán jū,xiān shì céng kěn tián。
今晨暂辞我,借得渔人船。jīn chén zàn cí wǒ,jiè dé yú rén chuán。
翘首眺八极,满目多风烟。qiào shǒu tiào bā jí,mǎn mù duō fēng yān。
但求避世地,宁希拔宅仙。dàn qiú bì shì dì,níng xī bá zhái xiān。
君沿桃花水,或得古洞天。jūn yán táo huā shuǐ,huò dé gǔ dòng tiān。
仙人多贤达,当与君周旋。xiān rén duō xián dá,dāng yǔ jūn zhōu xuán。
径将今世人,置之太古前。jìng jiāng jīn shì rén,zhì zhī tài gǔ qián。
莫便不归来,令我思渺然。mò biàn bù guī lái,lìng wǒ sī miǎo rán。

送谢四之桃源

丘逢甲

昔者陶靖节,为文工寓言。xī zhě táo jìng jié,wèi wén gōng yù yán。
凿空出渔人,飞花满仙村。záo kōng chū yú rén,fēi huā mǎn xiān cūn。
遂使啖名者,处处名桃源。suì shǐ dàn míng zhě,chù chù míng táo yuán。
蓬莱古仙岛,清浅生沙痕。péng lái gǔ xiān dǎo,qīng qiǎn shēng shā hén。
沧桑一转瞬,变迁安足论?cāng sāng yī zhuǎn shùn,biàn qiān ān zú lùn?
变迁犹自可,况复成沉沦?biàn qiān yóu zì kě,kuàng fù chéng chén lún?
龙伯钓鳌后,三山今无存。lóng bó diào áo hòu,sān shān jīn wú cún。
恐君到桃源,已异昔所闻。kǒng jūn dào táo yuán,yǐ yì xī suǒ wén。
租税遍桑麻,丁役及子孙。zū shuì biàn sāng má,dīng yì jí zi sūn。
桃花斫为薪,渔舟觅无门。táo huā zhuó wèi xīn,yú zhōu mì wú mén。
君当废然返,就我同灌园。jūn dāng fèi rán fǎn,jiù wǒ tóng guàn yuán。
送君古渡头,黯然为销魂。sòng jūn gǔ dù tóu,àn rán wèi xiāo hún。
颢气海上来,莽莽风尘昏。hào qì hǎi shàng lái,mǎng mǎng fēng chén hūn。

采菊歌

丘逢甲

清辰采菊东山阳,紫茎绿叶垂幽芳。qīng chén cǎi jú dōng shān yáng,zǐ jīng lǜ yè chuí yōu fāng。
世人贵薏贱真菊,弃置在野容堪伤。shì rén guì yì jiàn zhēn jú,qì zhì zài yě róng kān shāng。
萧敷艾荣苦迫压,谁复过问荒丘旁?秋霜杀物百卉死,若抱晚节天为彰。xiāo fū ài róng kǔ pò yā,shuí fù guò wèn huāng qiū páng?qiū shuāng shā wù bǎi huì sǐ,ruò bào wǎn jié tiān wèi zhāng。
空山无人蔚深秀,正色独得中央黄。kōng shān wú rén wèi shēn xiù,zhèng sè dú dé zhōng yāng huáng。
流传伪种世竞采,柴色夺正工时妆。liú chuán wěi zhǒng shì jìng cǎi,chái sè duó zhèng gōng shí zhuāng。
此花隐逸应鲜识,山中开并神芝光。cǐ huā yǐn yì yīng xiān shí,shān zhōng kāi bìng shén zhī guāng。
我生于时得秋气,独寡时好成清狂。wǒ shēng yú shí dé qiū qì,dú guǎ shí hǎo chéng qīng kuáng。
黄金照耀忽满谷,采撷宁使英华藏。huáng jīn zhào yào hū mǎn gǔ,cǎi xié níng shǐ yīng huá cáng。
度阡越陌野则获,烟萸露柏珍同囊。dù qiān yuè mò yě zé huò,yān yú lù bǎi zhēn tóng náng。
贵之为宝贱则草,齐东野语非吾诳。guì zhī wèi bǎo jiàn zé cǎo,qí dōng yě yǔ fēi wú kuáng。
要之摧折世俗手,毋如老死荒山荒。yào zhī cuī zhé shì sú shǒu,wú rú lǎo sǐ huāng shān huāng。
吁嗟乎!故园有菊看不得,开傍战场空太息。xū jiē hū!gù yuán yǒu jú kàn bù dé,kāi bàng zhàn chǎng kōng tài xī。
采花酿酒强作欢,共保风尘好颜色。cǎi huā niàng jiǔ qiáng zuò huān,gòng bǎo fēng chén hǎo yán sè。

菊枕诗

丘逢甲

繄余昔龆龀,嬉戏慈母旁。yī yú xī tiáo chèn,xī xì cí mǔ páng。
开园种秋菊,寒花映书堂。kāi yuán zhǒng qiū jú,hán huā yìng shū táng。
殷勤慈母心,采菊缝枕囊。yīn qín cí mǔ xīn,cǎi jú fèng zhěn náng。
祝儿蠲宿疴,祝儿好容光。zhù ér juān sù kē,zhù ér hǎo róng guāng。
垂垂手中线,宛宛生清香。chuí chuí shǒu zhōng xiàn,wǎn wǎn shēng qīng xiāng。
人生嬉戏时,此境安可常!rén shēng xī xì shí,cǐ jìng ān kě cháng!
堂北萱草花,萎谢惊秋霜。táng běi xuān cǎo huā,wēi xiè jīng qiū shuāng。
峨峨大宛山,阡表齐泷冈。é é dà wǎn shān,qiān biǎo qí lóng gāng。
前年菊花时,登高作重阳。qián nián jú huā shí,dēng gāo zuò zhòng yáng。
墓门一瞻拜,宰木寒烟苍。mù mén yī zhān bài,zǎi mù hán yān cāng。
去年菊花时,奔走为戎装。qù nián jú huā shí,bēn zǒu wèi róng zhuāng。
枕戈待旦心,力筹保鲲洋。zhěn gē dài dàn xīn,lì chóu bǎo kūn yáng。
今年菊花时,故园成战场。jīn nián jú huā shí,gù yuán chéng zhàn chǎng。
不及哭墓行,寸草心徒伤。bù jí kū mù xíng,cùn cǎo xīn tú shāng。
空山此高卧,哀泪沾秋裳。kōng shān cǐ gāo wò,āi lèi zhān qiū shang。

菊枕诗

丘逢甲

昔游净翠园,同赋菊枕诗。xī yóu jìng cuì yuán,tóng fù jú zhěn shī。
维时灌阳公,初出为监司。wéi shí guàn yáng gōng,chū chū wèi jiān sī。
两迁遂持节,风雅照海湄。liǎng qiān suì chí jié,fēng yǎ zhào hǎi méi。
从容军政暇,坛坫叠鼓旗。cóng róng jūn zhèng xiá,tán diàn dié gǔ qí。
客并富才俊,主更雄文词。kè bìng fù cái jùn,zhǔ gèng xióng wén cí。
秋光剪入卷,裒集名诗畸。qiū guāng jiǎn rù juǎn,póu jí míng shī jī。
苦心极镌刻,谓可千秋垂。kǔ xīn jí juān kè,wèi kě qiān qiū chuí。
夷氛海上来,倚枕闻惊鼙。yí fēn hǎi shàng lái,yǐ zhěn wén jīng pí。
是时菊正花,黄金甲纷披。shì shí jú zhèng huā,huáng jīn jiǎ fēn pī。
秋风一场战,应保危台危。qiū fēng yī chǎng zhàn,yīng bǎo wēi tái wēi。
朱崖地遽弃,百计不得施。zhū yá dì jù qì,bǎi jì bù dé shī。
馀生脱虎口,寤寐空相思。yú shēng tuō hǔ kǒu,wù mèi kōng xiāng sī。
昔为称意花,今作断肠枝。xī wèi chēng yì huā,jīn zuò duàn cháng zhī。
兵火万卷尽,梨枣灾可知。bīng huǒ wàn juǎn jǐn,lí zǎo zāi kě zhī。
蠹篇纵幸存,零落生蛛丝。dù piān zòng xìng cún,líng luò shēng zhū sī。
安知秋斋中,清芬犹昔时。ān zhī qiū zhāi zhōng,qīng fēn yóu xī shí。
寒宵有远梦,相觅应天涯。hán xiāo yǒu yuǎn mèng,xiāng mì yīng tiān yá。

秋雁歌

丘逢甲

西风吹雁秋南翔,天高野阔稀稻粱。xī fēng chuī yàn qiū nán xiáng,tiān gāo yě kuò xī dào liáng。
一雁下从野凫去,群雁思之不能置。yī yàn xià cóng yě fú qù,qún yàn sī zhī bù néng zhì。
天涯目断寒云飞,误入罗网何时归?tiān yá mù duàn hán yún fēi,wù rù luó wǎng hé shí guī?

钟髯歌赠钟生

丘逢甲

英雄困厄竖子贵,丈夫灭尽须眉气。yīng xióng kùn è shù zi guì,zhàng fū miè jǐn xū méi qì。
钟生乃独以髯豪,况复奋髯敢论事。zhōng shēng nǎi dú yǐ rán háo,kuàng fù fèn rán gǎn lùn shì。
少年浩歌苍梧怨,地老天荒写幽恨。shǎo nián hào gē cāng wú yuàn,dì lǎo tiān huāng xiě yōu hèn。
掉头不住出国门,濩落故山髯尚健。diào tóu bù zhù chū guó mén,huò luò gù shān rán shàng jiàn。
髯参不为为髯仙,沧桑转眼年复年。rán cān bù wèi wèi rán xiān,cāng sāng zhuǎn yǎn nián fù nián。
金丹未成髯已戟,儿女牵挽难登天。jīn dān wèi chéng rán yǐ jǐ,ér nǚ qiān wǎn nán dēng tiān。
掀髯大笑世人惑,流传髯论极豪墨。xiān rán dà xiào shì rén huò,liú chuán rán lùn jí háo mò。
髯乎其善保此髯,勿与纤儿争白黑。rán hū qí shàn bǎo cǐ rán,wù yǔ xiān ér zhēng bái hēi。
世间不见虬髯公,扶馀坐失无英雄。shì jiān bù jiàn qiú rán gōng,fú yú zuò shī wú yīng xióng。
超伦轶群有髯在,令我神往沧溟东。chāo lún yì qún yǒu rán zài,lìng wǒ shén wǎng cāng míng dōng。

放生鹅歌

丘逢甲

有鹅不送陈大夫,恐杀而食登诸厨。yǒu é bù sòng chén dà fū,kǒng shā ér shí dēng zhū chú。
有鹅不送王将军,恐笼而去伤其群。yǒu é bù sòng wáng jiāng jūn,kǒng lóng ér qù shāng qí qún。
胡子之鹅丧厥偶,俪以他雌傲不受。hú zi zhī é sàng jué ǒu,lì yǐ tā cí ào bù shòu。
孤立无党众欲杀,护之使生意良厚。gū lì wú dǎng zhòng yù shā,hù zhī shǐ shēng yì liáng hòu。
昨闻钟子放生说,今读胡子送鹅诗。zuó wén zhōng zi fàng shēng shuō,jīn dú hú zi sòng é shī。
众人赞叹杨子笑,谓钟也黠胡也痴。zhòng rén zàn tàn yáng zi xiào,wèi zhōng yě xiá hú yě chī。
以说饵鹅得鹅想,以诗媵鹅误鹅往。yǐ shuō ěr é dé é xiǎng,yǐ shī yìng é wù é wǎng。
欲夺鹅还餍众欲,毋令鹢鹢得独享。yù duó é hái yàn zhòng yù,wú lìng yì yì dé dú xiǎng。
我闻钟子学道人,仙厨行当脯凤麟。wǒ wén zhōng zi xué dào rén,xiān chú xíng dāng pú fèng lín。
宁以一鹅贻口实,杨子过论疑非真。níng yǐ yī é yí kǒu shí,yáng zi guò lùn yí fēi zhēn。
自昔书生工凿空,幻中有幻出鹅笼。zì xī shū shēng gōng záo kōng,huàn zhōng yǒu huàn chū é lóng。
固知杨子取为我,众人未免色为动。gù zhī yáng zi qǔ wèi wǒ,zhòng rén wèi miǎn sè wèi dòng。
众口铄金况一鹅!道高固应生群魔。zhòng kǒu shuò jīn kuàng yī é!dào gāo gù yīng shēng qún mó。
痴者非黠黠非黠,大众勿喧听我歌。chī zhě fēi xiá xiá fēi xiá,dà zhòng wù xuān tīng wǒ gē。
我闻兵解亦成仙,是鹅劫尽果乃全。wǒ wén bīng jiě yì chéng xiān,shì é jié jǐn guǒ nǎi quán。
伐毛洗髓用我法,立随鸡犬共升天。fá máo xǐ suǐ yòng wǒ fǎ,lì suí jī quǎn gòng shēng tiān。
生之于天放乃大,说者笑者两无害。shēng zhī yú tiān fàng nǎi dà,shuō zhě xiào zhě liǎng wú hài。
不然诗肠亦姑润,勿讶仙人徒狡狯。bù rán shī cháng yì gū rùn,wù yà xiān rén tú jiǎo kuài。
吁嗟乎!东南蜃气天苍黄,沙虫百万同日亡。xū jiē hū!dōng nán shèn qì tiān cāng huáng,shā chóng bǎi wàn tóng rì wáng。
一鹅之生复何有?yī é zhī shēng fù hé yǒu?
不能成阵军声张。bù néng chéng zhèn jūn shēng zhāng。
男儿生当万羊膳,手扶鳌极平龙战。nán ér shēng dāng wàn yáng shàn,shǒu fú áo jí píng lóng zhàn。
嗷嗷四海安厥生,櫜弓笑赴头鹅宴。áo áo sì hǎi ān jué shēng,gāo gōng xiào fù tóu é yàn。

山居诗五首

丘逢甲

白云海上来,飘摇无归期。bái yún hǎi shàng lái,piāo yáo wú guī qī。
微风起天末,吹寄兹山陲。wēi fēng qǐ tiān mò,chuī jì zī shān chuí。
悦山本云性,草木生妍姿。yuè shān běn yún xìng,cǎo mù shēng yán zī。
山中有轶士,独往人寡知。shān zhōng yǒu yì shì,dú wǎng rén guǎ zhī。
末世何皇皇?寸心勉自持。mò shì hé huáng huáng?cùn xīn miǎn zì chí。
故国何迢迢?右手难将移。gù guó hé tiáo tiáo?yòu shǒu nán jiāng yí。
临风托远意,自与云相怡。lín fēng tuō yuǎn yì,zì yǔ yún xiāng yí。
无心出已非,万物有息时。wú xīn chū yǐ fēi,wàn wù yǒu xī shí。
眷念出者劳,何用行雨为?juàn niàn chū zhě láo,hé yòng xíng yǔ wèi?

山居诗五首

丘逢甲

我本山水人,深知山水意。wǒ běn shān shuǐ rén,shēn zhī shān shuǐ yì。
卜居山水间,山水发灵秘。bo jū shān shuǐ jiān,shān shuǐ fā líng mì。
维山不厌清,毋为浊流累。wéi shān bù yàn qīng,wú wèi zhuó liú lèi。
维山不厌深,毋为俗士至。wéi shān bù yàn shēn,wú wèi sú shì zhì。
梦中古桃源,思之辄心醉。mèng zhōng gǔ táo yuán,sī zhī zhé xīn zuì。
奇遭此佳境,一往快夙志。qí zāo cǐ jiā jìng,yī wǎng kuài sù zhì。
抚琴入泉韵,布席落岚翠。fǔ qín rù quán yùn,bù xí luò lán cuì。
静言养生理,中岁慰悴憔。jìng yán yǎng shēng lǐ,zhōng suì wèi cuì qiáo。
平生坠世网,每忆魂犹悸。píng shēng zhuì shì wǎng,měi yì hún yóu jì。
固宜古贤人,栖迟乐衡泌。gù yí gǔ xián rén,qī chí lè héng mì。

山居诗五首

丘逢甲

哑哑返哺乌,得食不果腹。yǎ yǎ fǎn bǔ wū,dé shí bù guǒ fù。
一枝有安巢,山飞复山宿。yī zhī yǒu ān cháo,shān fēi fù shān sù。
念兹心衋然,得养不在禄。niàn zī xīn xì rán,dé yǎng bù zài lù。
山田瘠可耕,馀事及樵牧。shān tián jí kě gēng,yú shì jí qiáo mù。
东风秀百草,春山上黄犊。dōng fēng xiù bǎi cǎo,chūn shān shàng huáng dú。
苍苍者寿松,青青者慈竹。cāng cāng zhě shòu sōng,qīng qīng zhě cí zhú。
山高蓄灵秀,自结云中屋。shān gāo xù líng xiù,zì jié yún zhōng wū。
采得千年芝,持为高堂祝。cǎi dé qiān nián zhī,chí wèi gāo táng zhù。

山居诗五首

丘逢甲

鸿灵春北归,归飞不失群。hóng líng chūn běi guī,guī fēi bù shī qún。
天生此羽翼,太息世强分。tiān shēng cǐ yǔ yì,tài xī shì qiáng fēn。
我家深山中,聊用谢世纷。wǒ jiā shēn shān zhōng,liáo yòng xiè shì fēn。
吾弟各异才,出作同习勤。wú dì gè yì cái,chū zuò tóng xí qín。
荷锄影相随,伐木声相闻。hé chú yǐng xiāng suí,fá mù shēng xiāng wén。
向晦入晏息,一灯夜论文。xiàng huì rù yàn xī,yī dēng yè lùn wén。
微言绎圣牒,奥语搜皇坟。wēi yán yì shèng dié,ào yǔ sōu huáng fén。
琅琅金石声,遥出山中云。láng láng jīn shí shēng,yáo chū shān zhōng yún。
因之虽乱离,其乐仍欣欣。yīn zhī suī luàn lí,qí lè réng xīn xīn。
有兄独远出,踪迹隔虏氛。yǒu xiōng dú yuǎn chū,zōng jì gé lǔ fēn。
东风万里来,同念仓海君。dōng fēng wàn lǐ lái,tóng niàn cāng hǎi jūn。