古诗词

长句赠许仙屏中丞并乞书心太平草庐额,时将归潮州

丘逢甲

江波不作河安流,春风岭海建节楼。jiāng bō bù zuò hé ān liú,chūn fēng lǐng hǎi jiàn jié lóu。
筹边赖有重臣在,朝廷南顾今无忧。chóu biān lài yǒu zhòng chén zài,cháo tíng nán gù jīn wú yōu。
自从互市启海禁,一衣带水连五洲。zì cóng hù shì qǐ hǎi jìn,yī yī dài shuǐ lián wǔ zhōu。
驱雷策电驭水火,碎裂大地分全球。qū léi cè diàn yù shuǐ huǒ,suì liè dà dì fēn quán qiú。
恃其吊诡肆要挟,但有盘敦无共球。shì qí diào guǐ sì yào xié,dàn yǒu pán dūn wú gòng qiú。
纵横捭阖等战国,势将迫我为宗周。zòng héng bǎi hé děng zhàn guó,shì jiāng pò wǒ wèi zōng zhōu。
况乃东粤本始衅,门庭伏寇森戈矛。kuàng nǎi dōng yuè běn shǐ xìn,mén tíng fú kòu sēn gē máo。
迩来飙车欲西动,更虞瞰我从上游。ěr lái biāo chē yù xī dòng,gèng yú kàn wǒ cóng shàng yóu。
威之不畏德不感,中枢术已穷怀柔。wēi zhī bù wèi dé bù gǎn,zhōng shū shù yǐ qióng huái róu。
海南万里得安堵,所恃元老能壮猷。hǎi nán wàn lǐ dé ān dǔ,suǒ shì yuán lǎo néng zhuàng yóu。
方今议者利变法,我法不用宁非羞?况有治人无治法,若为国计宜人求。fāng jīn yì zhě lì biàn fǎ,wǒ fǎ bù yòng níng fēi xiū?kuàng yǒu zhì rén wú zhì fǎ,ruò wèi guó jì yí rén qiú。
惟公抗古独持论,会当入告宣嘉谋。wéi gōng kàng gǔ dú chí lùn,huì dāng rù gào xuān jiā móu。
有客哀歌动天地,蹈海不死生犹偷。yǒu kè āi gē dòng tiān dì,dǎo hǎi bù sǐ shēng yóu tōu。
南来谒公辱庭见,五羊城郭方清秋。nán lái yè gōng rǔ tíng jiàn,wǔ yáng chéng guō fāng qīng qiū。
天涯沦落苦无著,荷公还我东扬州。tiān yá lún luò kǔ wú zhù,hé gōng hái wǒ dōng yáng zhōu。
卖文傥得买山价,草庐拟筑山之幽。mài wén tǎng dé mǎi shān jià,cǎo lú nǐ zhù shān zhī yōu。
前身太华老道士,黄庭一卷供清修。qián shēn tài huá lǎo dào shì,huáng tíng yī juǎn gōng qīng xiū。
以心太平署庐榜,乞公大笔千秋留。yǐ xīn tài píng shǔ lú bǎng,qǐ gōng dà bǐ qiān qiū liú。
闻公课吏言所志,补义取我琼山丘。wén gōng kè lì yán suǒ zhì,bǔ yì qǔ wǒ qióng shān qiū。
治平要自儒者事,岂在西法趋从欧。zhì píng yào zì rú zhě shì,qǐ zài xī fǎ qū cóng ōu。
太平无事傥有日,定许闲暇娱清游。tài píng wú shì tǎng yǒu rì,dìng xǔ xián xiá yú qīng yóu。
此事难期此心在,乾坤浩荡消边愁。cǐ shì nán qī cǐ xīn zài,qián kūn hào dàng xiāo biān chóu。
吁嗟乎!丈夫生当为八督州、取万户侯;xū jiē hū!zhàng fū shēng dāng wèi bā dū zhōu qǔ wàn hù hóu;
不然,儒冠世方厌,径须学道寻罗浮。bù rán,rú guān shì fāng yàn,jìng xū xué dào xún luó fú。
乞公之书为公讴,狂奴之态公勿笑,江湖此去行扁舟。qǐ gōng zhī shū wèi gōng ōu,kuáng nú zhī tài gōng wù xiào,jiāng hú cǐ qù xíng biǎn zhōu。
公致太平傥我见,且看东南剑气凌斗牛。gōng zhì tài píng tǎng wǒ jiàn,qiě kàn dōng nán jiàn qì líng dòu niú。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

生花妙手夺春工,莫笑金银气太浓。shēng huā miào shǒu duó chūn gōng,mò xiào jīn yín qì tài nóng。
网得西施肯相赠,风裳水佩出吴宫。wǎng dé xī shī kěn xiāng zèng,fēng shang shuǐ pèi chū wú gōng。

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

矾弟兰兄总绝尘,入门便作十分春。fán dì lán xiōng zǒng jué chén,rù mén biàn zuò shí fēn chūn。
珊珊一片凌波影,更遣陈王赋洛神。shān shān yī piàn líng bō yǐng,gèng qiǎn chén wáng fù luò shén。

雨中春望

丘逢甲

骤暖还寒昨夜风,江城东望晓溟蒙。zhòu nuǎn hái hán zuó yè fēng,jiāng chéng dōng wàng xiǎo míng méng。
不知春色在何处?bù zhī chūn sè zài hé chù?
三十二峰烟雨中。sān shí èr fēng yān yǔ zhōng。

为林生题拜梅图

丘逢甲

冰雪空山绝点尘,王维笔下妙生春。bīng xuě kōng shān jué diǎn chén,wáng wéi bǐ xià miào shēng chūn。
男儿自保黄金膝,除却梅花不拜人。nán ér zì bǎo huáng jīn xī,chú què méi huā bù bài rén。

为林生题拜梅图

丘逢甲

逋仙风格本来尊,冷抱梅花自闭门。bū xiān fēng gé běn lái zūn,lěng bào méi huā zì bì mén。
只合三公向妻跪,不曾轻去谒刘孙。zhǐ hé sān gōng xiàng qī guì,bù céng qīng qù yè liú sūn。

送王晓沧之汀州

丘逢甲

韩江别思满扁舟,春水新添五尺流。hán jiāng bié sī mǎn biǎn zhōu,chūn shuǐ xīn tiān wǔ chǐ liú。
一路青山送眉妩,鹧鸪声里到汀州。yī lù qīng shān sòng méi wǔ,zhè gū shēng lǐ dào tīng zhōu。

元夕无月感赋

丘逢甲

江楼听雨散春声,家国茫茫百感生。jiāng lóu tīng yǔ sàn chūn shēng,jiā guó máng máng bǎi gǎn shēng。
四载故山今夜月,不曾流照到金城。sì zài gù shān jīn yè yuè,bù céng liú zhào dào jīn chéng。

元夕无月感赋

丘逢甲

火树银花句懒吟,望京楼畔客愁深。huǒ shù yín huā jù lǎn yín,wàng jīng lóu pàn kè chóu shēn。
他年见月应回忆,寒雨春灯此夕心。tā nián jiàn yuè yīng huí yì,hán yǔ chūn dēng cǐ xī xīn。

赠柳参军

丘逢甲

一官留滞凤凰城,十载能诗旧有名。yī guān liú zhì fèng huáng chéng,shí zài néng shī jiù yǒu míng。
江上新词传唱遍,晓风残月柳耆卿。jiāng shàng xīn cí chuán chàng biàn,xiǎo fēng cán yuè liǔ qí qīng。

题画

丘逢甲

两山眉黛送春娇,十里平湖晓长潮。liǎng shān méi dài sòng chūn jiāo,shí lǐ píng hú xiǎo zhǎng cháo。
红入桃花青入柳,东风人立赤阑桥。hóng rù táo huā qīng rù liǔ,dōng fēng rén lì chì lán qiáo。

牡丹诗二十首

丘逢甲

倚竹何人问永嘉,满城锦幄护香霞。yǐ zhú hé rén wèn yǒng jiā,mǎn chéng jǐn wò hù xiāng xiá。
自从谢客标名后,已占春风第一花。zì cóng xiè kè biāo míng hòu,yǐ zhàn chūn fēng dì yī huā。

牡丹诗二十首

丘逢甲

何事天香欲吐难,百花方奉武皇欢。hé shì tiān xiāng yù tǔ nán,bǎi huā fāng fèng wǔ huáng huān。
洛阳一贬名尤重,不媚金轮独牡丹。luò yáng yī biǎn míng yóu zhòng,bù mèi jīn lún dú mǔ dān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

唤回三十六宫春,万种千名色顿新。huàn huí sān shí liù gōng chūn,wàn zhǒng qiān míng sè dùn xīn。
种遍长安无旧品,果然单父是花神。zhǒng biàn zhǎng ān wú jiù pǐn,guǒ rán dān fù shì huā shén。

牡丹诗二十首

丘逢甲

一捻留红笑玉环,渔阳鼙鼓迫潼关。yī niǎn liú hóng xiào yù huán,yú yáng pí gǔ pò tóng guān。
天教仙鹿先衔去,不许看花到荦山。tiān jiào xiān lù xiān xián qù,bù xǔ kàn huā dào luò shān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花发唐宫御宴稀,娇红如泣怨斜晖。huā fā táng gōng yù yàn xī,jiāo hóng rú qì yuàn xié huī。
临轩莫念元舆赋,更遣君王泪满衣。lín xuān mò niàn yuán yú fù,gèng qiǎn jūn wáng lèi mǎn yī。