古诗词

长句赠许仙屏中丞并乞书心太平草庐额,时将归潮州

丘逢甲

江波不作河安流,春风岭海建节楼。jiāng bō bù zuò hé ān liú,chūn fēng lǐng hǎi jiàn jié lóu。
筹边赖有重臣在,朝廷南顾今无忧。chóu biān lài yǒu zhòng chén zài,cháo tíng nán gù jīn wú yōu。
自从互市启海禁,一衣带水连五洲。zì cóng hù shì qǐ hǎi jìn,yī yī dài shuǐ lián wǔ zhōu。
驱雷策电驭水火,碎裂大地分全球。qū léi cè diàn yù shuǐ huǒ,suì liè dà dì fēn quán qiú。
恃其吊诡肆要挟,但有盘敦无共球。shì qí diào guǐ sì yào xié,dàn yǒu pán dūn wú gòng qiú。
纵横捭阖等战国,势将迫我为宗周。zòng héng bǎi hé děng zhàn guó,shì jiāng pò wǒ wèi zōng zhōu。
况乃东粤本始衅,门庭伏寇森戈矛。kuàng nǎi dōng yuè běn shǐ xìn,mén tíng fú kòu sēn gē máo。
迩来飙车欲西动,更虞瞰我从上游。ěr lái biāo chē yù xī dòng,gèng yú kàn wǒ cóng shàng yóu。
威之不畏德不感,中枢术已穷怀柔。wēi zhī bù wèi dé bù gǎn,zhōng shū shù yǐ qióng huái róu。
海南万里得安堵,所恃元老能壮猷。hǎi nán wàn lǐ dé ān dǔ,suǒ shì yuán lǎo néng zhuàng yóu。
方今议者利变法,我法不用宁非羞?况有治人无治法,若为国计宜人求。fāng jīn yì zhě lì biàn fǎ,wǒ fǎ bù yòng níng fēi xiū?kuàng yǒu zhì rén wú zhì fǎ,ruò wèi guó jì yí rén qiú。
惟公抗古独持论,会当入告宣嘉谋。wéi gōng kàng gǔ dú chí lùn,huì dāng rù gào xuān jiā móu。
有客哀歌动天地,蹈海不死生犹偷。yǒu kè āi gē dòng tiān dì,dǎo hǎi bù sǐ shēng yóu tōu。
南来谒公辱庭见,五羊城郭方清秋。nán lái yè gōng rǔ tíng jiàn,wǔ yáng chéng guō fāng qīng qiū。
天涯沦落苦无著,荷公还我东扬州。tiān yá lún luò kǔ wú zhù,hé gōng hái wǒ dōng yáng zhōu。
卖文傥得买山价,草庐拟筑山之幽。mài wén tǎng dé mǎi shān jià,cǎo lú nǐ zhù shān zhī yōu。
前身太华老道士,黄庭一卷供清修。qián shēn tài huá lǎo dào shì,huáng tíng yī juǎn gōng qīng xiū。
以心太平署庐榜,乞公大笔千秋留。yǐ xīn tài píng shǔ lú bǎng,qǐ gōng dà bǐ qiān qiū liú。
闻公课吏言所志,补义取我琼山丘。wén gōng kè lì yán suǒ zhì,bǔ yì qǔ wǒ qióng shān qiū。
治平要自儒者事,岂在西法趋从欧。zhì píng yào zì rú zhě shì,qǐ zài xī fǎ qū cóng ōu。
太平无事傥有日,定许闲暇娱清游。tài píng wú shì tǎng yǒu rì,dìng xǔ xián xiá yú qīng yóu。
此事难期此心在,乾坤浩荡消边愁。cǐ shì nán qī cǐ xīn zài,qián kūn hào dàng xiāo biān chóu。
吁嗟乎!丈夫生当为八督州、取万户侯;xū jiē hū!zhàng fū shēng dāng wèi bā dū zhōu qǔ wàn hù hóu;
不然,儒冠世方厌,径须学道寻罗浮。bù rán,rú guān shì fāng yàn,jìng xū xué dào xún luó fú。
乞公之书为公讴,狂奴之态公勿笑,江湖此去行扁舟。qǐ gōng zhī shū wèi gōng ōu,kuáng nú zhī tài gōng wù xiào,jiāng hú cǐ qù xíng biǎn zhōu。
公致太平傥我见,且看东南剑气凌斗牛。gōng zhì tài píng tǎng wǒ jiàn,qiě kàn dōng nán jiàn qì líng dòu niú。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

袖君诗入白云去,吟向白云山上头。xiù jūn shī rù bái yún qù,yín xiàng bái yún shān shàng tóu。
潭底睡龙惊起听,万峰明月一轮秋。tán dǐ shuì lóng jīng qǐ tīng,wàn fēng míng yuè yī lún qiū。

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

苦口人间度有情,一微尘里万魔生。kǔ kǒu rén jiān dù yǒu qíng,yī wēi chén lǐ wàn mó shēng。
于今铲却机锋语,宴坐空山看月明。yú jīn chǎn què jī fēng yǔ,yàn zuò kōng shān kàn yuè míng。

题潘鸿轩百花卷

丘逢甲

即教论画亦名家,墨气蒸成五色霞。jí jiào lùn huà yì míng jiā,mò qì zhēng chéng wǔ sè xiá。
展卷如逢仙世界,令人长见四时花。zhǎn juǎn rú féng xiān shì jiè,lìng rén zhǎng jiàn sì shí huā。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

自从蒸气走车舟,万里都成庭户游。zì cóng zhēng qì zǒu chē zhōu,wàn lǐ dōu chéng tíng hù yóu。
安得壮行兼绝技,遍将名胜写全球。ān dé zhuàng xíng jiān jué jì,biàn jiāng míng shèng xiě quán qiú。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

未能游屐遍人寰,归隐何妨且闭关。wèi néng yóu jī biàn rén huán,guī yǐn hé fáng qiě bì guān。
奇绝南台五指石,不妨图写好家山。qí jué nán tái wǔ zhǐ shí,bù fáng tú xiě hǎo jiā shān。

送王铁珊

丘逢甲

定交倾盖立谈时,此意难教世俗知。dìng jiāo qīng gài lì tán shí,cǐ yì nán jiào shì sú zhī。
同抱奈何天地感,五年前已远相思。tóng bào nài hé tiān dì gǎn,wǔ nián qián yǐ yuǎn xiāng sī。

送王铁珊

丘逢甲

秋风落日五羊城,一舸西南客送行。qiū fēng luò rì wǔ yáng chéng,yī gě xī nán kè sòng xíng。
别后苍梧劳远梦,青山万叠暮云横。bié hòu cāng wú láo yuǎn mèng,qīng shān wàn dié mù yún héng。

岭南春词

丘逢甲

万紫千红不敢开,先春独让岭头梅。wàn zǐ qiān hóng bù gǎn kāi,xiān chūn dú ràng lǐng tóu méi。
亭亭玉立天人相,天遣称尊花国来。tíng tíng yù lì tiān rén xiāng,tiān qiǎn chēng zūn huā guó lái。

岭南春词

丘逢甲

罗浮仙鸟声琅然,唤起春魂遍大千。luó fú xiān niǎo shēng láng rán,huàn qǐ chūn hún biàn dà qiān。
大千顿现梅花国,要把梅花作纪年。dà qiān dùn xiàn méi huā guó,yào bǎ méi huā zuò jì nián。

岭南春词

丘逢甲

瑶姬游戏爱春华,炼海成香转帝车。yáo jī yóu xì ài chūn huá,liàn hǎi chéng xiāng zhuǎn dì chē。
天上玉龙三百万,一时齐化岭南花。tiān shàng yù lóng sān bǎi wàn,yī shí qí huà lǐng nán huā。

岭南春词

丘逢甲

老干槎枒花满身,冰霜丰骨玉精神。lǎo gàn chá yā huā mǎn shēn,bīng shuāng fēng gǔ yù jīng shén。
扫除海内风尘色,独立岭南天地春。sǎo chú hǎi nèi fēng chén sè,dú lì lǐng nán tiān dì chūn。

岭南春词

丘逢甲

十年不负种花心,万玉千珠花气深。shí nián bù fù zhǒng huā xīn,wàn yù qiān zhū huā qì shēn。
锄罢月明吾事毕,看栽成树树成林。chú bà yuè míng wú shì bì,kàn zāi chéng shù shù chéng lín。

岭南春词

丘逢甲

千林万林落木空,空山一笑回春风。qiān lín wàn lín luò mù kōng,kōng shān yī xiào huí chūn fēng。
谁知大地阳和气,都在暗香疏影中。shuí zhī dà dì yáng hé qì,dōu zài àn xiāng shū yǐng zhōng。

岭南春词

丘逢甲

不知人事有冰霜,战退群阴玉魄强。bù zhī rén shì yǒu bīng shuāng,zhàn tuì qún yīn yù pò qiáng。
偶现色身仍本色,自开香界布天香。ǒu xiàn sè shēn réng běn sè,zì kāi xiāng jiè bù tiān xiāng。

岭南春词

丘逢甲

开过南枝开北枝,天心冷暖花能知。kāi guò nán zhī kāi běi zhī,tiān xīn lěng nuǎn huā néng zhī。
请看花落仍留子,正是人间渴望时。qǐng kàn huā luò réng liú zi,zhèng shì rén jiān kě wàng shí。