古诗词

东山松石歌和郑生

丘逢甲

大阴黑、耀灵匿,天上风云惨无色。dà yīn hēi yào líng nì,tiān shàng fēng yún cǎn wú sè。
飞虎伏、神龙蛰,龙化为松虎化石。fēi hǔ fú shén lóng zhé,lóng huà wèi sōng hǔ huà shí。
君不见南海之滨、东山之阴,松苍苍兮石碧。jūn bù jiàn nán hǎi zhī bīn dōng shān zhī yīn,sōng cāng cāng xī shí bì。
松石间,谁所祠?sōng shí jiān,shuí suǒ cí?
睢阳张许双灵旗。suī yáng zhāng xǔ shuāng líng qí。
前游者驱鳄韩昌黎,后则啼鹃带血之文文山来题词。qián yóu zhě qū è hán chāng lí,hòu zé tí juān dài xuè zhī wén wén shān lái tí cí。
诸公皆与此松此石深相知。zhū gōng jiē yǔ cǐ sōng cǐ shí shēn xiāng zhī。
当松髯兮怒张、石齿兮愤吐,恍惚见斥庭凑,骂禄山而拒蒙古。dāng sōng rán xī nù zhāng shí chǐ xī fèn tǔ,huǎng hū jiàn chì tíng còu,mà lù shān ér jù méng gǔ。
安知佛骨未焚、别出胡神欲代今天作之主。ān zhī fú gǔ wèi fén bié chū hú shén yù dài jīn tiān zuò zhī zhǔ。
大海茫茫,环起胡虏,叛臣不必定在节使府。dà hǎi máng máng,huán qǐ hú lǔ,pàn chén bù bì dìng zài jié shǐ fǔ。
坐令绛灌无文、随陆不武,衣冠道丧道实苦。zuò lìng jiàng guàn wú wén suí lù bù wǔ,yī guān dào sàng dào shí kǔ。
松耶、石耶?sōng yé shí yé?
安得风云复奉尔为龙而为虎?吁嗟乎!长白山上有石虎立而参天,下为松花江,松涛万壑飞龙泉。ān dé fēng yún fù fèng ěr wèi lóng ér wèi hǔ?xū jiē hū!zhǎng bái shān shàng yǒu shí hǔ lì ér cān tiān,xià wèi sōng huā jiāng,sōng tāo wàn hè fēi lóng quán。
天昔生真人于其间,真人去今几世而几年。tiān xī shēng zhēn rén yú qí jiān,zhēn rén qù jīn jǐ shì ér jǐ nián。
漫漫者海,生尘生烟,遮山蜃气而蛟涎。màn màn zhě hǎi,shēng chén shēng yān,zhē shān shèn qì ér jiāo xián。
何来精卫口衔木石欲填海。hé lái jīng wèi kǒu xián mù shí yù tián hǎi。
哀哉!海深不可填。āi zāi!hǎi shēn bù kě tián。
我登东山,远睇长白,北向哀泪,匪泪伊血。wǒ dēng dōng shān,yuǎn dì zhǎng bái,běi xiàng āi lèi,fěi lèi yī xuè。
古人不我待,谁文章而谁气节。gǔ rén bù wǒ dài,shuí wén zhāng ér shuí qì jié。
但见石非石兮、松非松,乃古人肝胆之轮囷、冠绂之从容,愿拜石作丈、松作公。dàn jiàn shí fēi shí xī sōng fēi sōng,nǎi gǔ rén gān dǎn zhī lún qūn guān fú zhī cóng róng,yuàn bài shí zuò zhàng sōng zuò gōng。
我昔在韩山,有石曰双旌。wǒ xī zài hán shān,yǒu shí yuē shuāng jīng。
种松其间,畀成梁栋,支大厦之倾而惜其迟生。zhǒng sōng qí jiān,bì chéng liáng dòng,zhī dà shà zhī qīng ér xī qí chí shēng。
松灵石顽,谁使松化石?长此冥冥。sōng líng shí wán,shuí shǐ sōng huà shí?zhǎng cǐ míng míng。
匪石实顽,石能补西北之天倾。fěi shí shí wán,shí néng bǔ xī běi zhī tiān qīng。
无奈娲皇日听笙簧谢不能,百神不敢言石言其事。wú nài wā huáng rì tīng shēng huáng xiè bù néng,bǎi shén bù gǎn yán shí yán qí shì。
松声谡谡嗟天醉,风云兮不来,空山兀抱龙虎气。sōng shēng sù sù jiē tiān zuì,fēng yún xī bù lái,kōng shān wù bào lóng hǔ qì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

生花妙手夺春工,莫笑金银气太浓。shēng huā miào shǒu duó chūn gōng,mò xiào jīn yín qì tài nóng。
网得西施肯相赠,风裳水佩出吴宫。wǎng dé xī shī kěn xiāng zèng,fēng shang shuǐ pèi chū wú gōng。

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

矾弟兰兄总绝尘,入门便作十分春。fán dì lán xiōng zǒng jué chén,rù mén biàn zuò shí fēn chūn。
珊珊一片凌波影,更遣陈王赋洛神。shān shān yī piàn líng bō yǐng,gèng qiǎn chén wáng fù luò shén。

雨中春望

丘逢甲

骤暖还寒昨夜风,江城东望晓溟蒙。zhòu nuǎn hái hán zuó yè fēng,jiāng chéng dōng wàng xiǎo míng méng。
不知春色在何处?bù zhī chūn sè zài hé chù?
三十二峰烟雨中。sān shí èr fēng yān yǔ zhōng。

为林生题拜梅图

丘逢甲

冰雪空山绝点尘,王维笔下妙生春。bīng xuě kōng shān jué diǎn chén,wáng wéi bǐ xià miào shēng chūn。
男儿自保黄金膝,除却梅花不拜人。nán ér zì bǎo huáng jīn xī,chú què méi huā bù bài rén。

为林生题拜梅图

丘逢甲

逋仙风格本来尊,冷抱梅花自闭门。bū xiān fēng gé běn lái zūn,lěng bào méi huā zì bì mén。
只合三公向妻跪,不曾轻去谒刘孙。zhǐ hé sān gōng xiàng qī guì,bù céng qīng qù yè liú sūn。

送王晓沧之汀州

丘逢甲

韩江别思满扁舟,春水新添五尺流。hán jiāng bié sī mǎn biǎn zhōu,chūn shuǐ xīn tiān wǔ chǐ liú。
一路青山送眉妩,鹧鸪声里到汀州。yī lù qīng shān sòng méi wǔ,zhè gū shēng lǐ dào tīng zhōu。

元夕无月感赋

丘逢甲

江楼听雨散春声,家国茫茫百感生。jiāng lóu tīng yǔ sàn chūn shēng,jiā guó máng máng bǎi gǎn shēng。
四载故山今夜月,不曾流照到金城。sì zài gù shān jīn yè yuè,bù céng liú zhào dào jīn chéng。

元夕无月感赋

丘逢甲

火树银花句懒吟,望京楼畔客愁深。huǒ shù yín huā jù lǎn yín,wàng jīng lóu pàn kè chóu shēn。
他年见月应回忆,寒雨春灯此夕心。tā nián jiàn yuè yīng huí yì,hán yǔ chūn dēng cǐ xī xīn。

赠柳参军

丘逢甲

一官留滞凤凰城,十载能诗旧有名。yī guān liú zhì fèng huáng chéng,shí zài néng shī jiù yǒu míng。
江上新词传唱遍,晓风残月柳耆卿。jiāng shàng xīn cí chuán chàng biàn,xiǎo fēng cán yuè liǔ qí qīng。

题画

丘逢甲

两山眉黛送春娇,十里平湖晓长潮。liǎng shān méi dài sòng chūn jiāo,shí lǐ píng hú xiǎo zhǎng cháo。
红入桃花青入柳,东风人立赤阑桥。hóng rù táo huā qīng rù liǔ,dōng fēng rén lì chì lán qiáo。

牡丹诗二十首

丘逢甲

倚竹何人问永嘉,满城锦幄护香霞。yǐ zhú hé rén wèn yǒng jiā,mǎn chéng jǐn wò hù xiāng xiá。
自从谢客标名后,已占春风第一花。zì cóng xiè kè biāo míng hòu,yǐ zhàn chūn fēng dì yī huā。

牡丹诗二十首

丘逢甲

何事天香欲吐难,百花方奉武皇欢。hé shì tiān xiāng yù tǔ nán,bǎi huā fāng fèng wǔ huáng huān。
洛阳一贬名尤重,不媚金轮独牡丹。luò yáng yī biǎn míng yóu zhòng,bù mèi jīn lún dú mǔ dān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

唤回三十六宫春,万种千名色顿新。huàn huí sān shí liù gōng chūn,wàn zhǒng qiān míng sè dùn xīn。
种遍长安无旧品,果然单父是花神。zhǒng biàn zhǎng ān wú jiù pǐn,guǒ rán dān fù shì huā shén。

牡丹诗二十首

丘逢甲

一捻留红笑玉环,渔阳鼙鼓迫潼关。yī niǎn liú hóng xiào yù huán,yú yáng pí gǔ pò tóng guān。
天教仙鹿先衔去,不许看花到荦山。tiān jiào xiān lù xiān xián qù,bù xǔ kàn huā dào luò shān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花发唐宫御宴稀,娇红如泣怨斜晖。huā fā táng gōng yù yàn xī,jiāo hóng rú qì yuàn xié huī。
临轩莫念元舆赋,更遣君王泪满衣。lín xuān mò niàn yuán yú fù,gèng qiǎn jūn wáng lèi mǎn yī。