古诗词

东山松石歌和郑生

丘逢甲

大阴黑、耀灵匿,天上风云惨无色。dà yīn hēi yào líng nì,tiān shàng fēng yún cǎn wú sè。
飞虎伏、神龙蛰,龙化为松虎化石。fēi hǔ fú shén lóng zhé,lóng huà wèi sōng hǔ huà shí。
君不见南海之滨、东山之阴,松苍苍兮石碧。jūn bù jiàn nán hǎi zhī bīn dōng shān zhī yīn,sōng cāng cāng xī shí bì。
松石间,谁所祠?sōng shí jiān,shuí suǒ cí?
睢阳张许双灵旗。suī yáng zhāng xǔ shuāng líng qí。
前游者驱鳄韩昌黎,后则啼鹃带血之文文山来题词。qián yóu zhě qū è hán chāng lí,hòu zé tí juān dài xuè zhī wén wén shān lái tí cí。
诸公皆与此松此石深相知。zhū gōng jiē yǔ cǐ sōng cǐ shí shēn xiāng zhī。
当松髯兮怒张、石齿兮愤吐,恍惚见斥庭凑,骂禄山而拒蒙古。dāng sōng rán xī nù zhāng shí chǐ xī fèn tǔ,huǎng hū jiàn chì tíng còu,mà lù shān ér jù méng gǔ。
安知佛骨未焚、别出胡神欲代今天作之主。ān zhī fú gǔ wèi fén bié chū hú shén yù dài jīn tiān zuò zhī zhǔ。
大海茫茫,环起胡虏,叛臣不必定在节使府。dà hǎi máng máng,huán qǐ hú lǔ,pàn chén bù bì dìng zài jié shǐ fǔ。
坐令绛灌无文、随陆不武,衣冠道丧道实苦。zuò lìng jiàng guàn wú wén suí lù bù wǔ,yī guān dào sàng dào shí kǔ。
松耶、石耶?sōng yé shí yé?
安得风云复奉尔为龙而为虎?吁嗟乎!长白山上有石虎立而参天,下为松花江,松涛万壑飞龙泉。ān dé fēng yún fù fèng ěr wèi lóng ér wèi hǔ?xū jiē hū!zhǎng bái shān shàng yǒu shí hǔ lì ér cān tiān,xià wèi sōng huā jiāng,sōng tāo wàn hè fēi lóng quán。
天昔生真人于其间,真人去今几世而几年。tiān xī shēng zhēn rén yú qí jiān,zhēn rén qù jīn jǐ shì ér jǐ nián。
漫漫者海,生尘生烟,遮山蜃气而蛟涎。màn màn zhě hǎi,shēng chén shēng yān,zhē shān shèn qì ér jiāo xián。
何来精卫口衔木石欲填海。hé lái jīng wèi kǒu xián mù shí yù tián hǎi。
哀哉!海深不可填。āi zāi!hǎi shēn bù kě tián。
我登东山,远睇长白,北向哀泪,匪泪伊血。wǒ dēng dōng shān,yuǎn dì zhǎng bái,běi xiàng āi lèi,fěi lèi yī xuè。
古人不我待,谁文章而谁气节。gǔ rén bù wǒ dài,shuí wén zhāng ér shuí qì jié。
但见石非石兮、松非松,乃古人肝胆之轮囷、冠绂之从容,愿拜石作丈、松作公。dàn jiàn shí fēi shí xī sōng fēi sōng,nǎi gǔ rén gān dǎn zhī lún qūn guān fú zhī cóng róng,yuàn bài shí zuò zhàng sōng zuò gōng。
我昔在韩山,有石曰双旌。wǒ xī zài hán shān,yǒu shí yuē shuāng jīng。
种松其间,畀成梁栋,支大厦之倾而惜其迟生。zhǒng sōng qí jiān,bì chéng liáng dòng,zhī dà shà zhī qīng ér xī qí chí shēng。
松灵石顽,谁使松化石?长此冥冥。sōng líng shí wán,shuí shǐ sōng huà shí?zhǎng cǐ míng míng。
匪石实顽,石能补西北之天倾。fěi shí shí wán,shí néng bǔ xī běi zhī tiān qīng。
无奈娲皇日听笙簧谢不能,百神不敢言石言其事。wú nài wā huáng rì tīng shēng huáng xiè bù néng,bǎi shén bù gǎn yán shí yán qí shì。
松声谡谡嗟天醉,风云兮不来,空山兀抱龙虎气。sōng shēng sù sù jiē tiān zuì,fēng yún xī bù lái,kōng shān wù bào lóng hǔ qì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

答庄柳汀孝廉

丘逢甲

五夜传烽迫九关,吟诗海上且偷闲。wǔ yè chuán fēng pò jiǔ guān,yín shī hǎi shàng qiě tōu xián。
雄师百万春听令,梦绕医无闾外山。xióng shī bǎi wàn chūn tīng lìng,mèng rào yī wú lǘ wài shān。

江乡

丘逢甲

江乡寒食杏花时,紫陌寻芳马去迟。jiāng xiāng hán shí xìng huā shí,zǐ mò xún fāng mǎ qù chí。
双脸断红人一笑,春光阑出隔墙枝。shuāng liǎn duàn hóng rén yī xiào,chūn guāng lán chū gé qiáng zhī。

叠韵答荦飞

丘逢甲

绝代才华马季常,将军家本富青霜。jué dài cái huá mǎ jì cháng,jiāng jūn jiā běn fù qīng shuāng。
白眉文学尤称最,更有奇思广武乡。bái méi wén xué yóu chēng zuì,gèng yǒu qí sī guǎng wǔ xiāng。

叠韵答荦飞

丘逢甲

未许丸泥竟塞关,似君才调岂长闲!wèi xǔ wán ní jìng sāi guān,shì jūn cái diào qǐ zhǎng xián!
伏波眉目真如画,聚米能谈陇上山。fú bō méi mù zhēn rú huà,jù mǐ néng tán lǒng shàng shān。

揭阳林虞笙孝廉

丘逢甲

百砚斋中十二方,买从京口压归航。bǎi yàn zhāi zhōng shí èr fāng,mǎi cóng jīng kǒu yā guī háng。
汉碑周鼓留残篆,珍重流传古揭阳。hàn bēi zhōu gǔ liú cán zhuàn,zhēn zhòng liú chuán gǔ jiē yáng。

戏叠前韵,柬同集诸君

丘逢甲

坠溷由常事亦常,才人竟诩足如霜。zhuì hùn yóu cháng shì yì cháng,cái rén jìng xǔ zú rú shuāng。
却教人忆泥中婢,八字墙高似郑乡。què jiào rén yì ní zhōng bì,bā zì qiáng gāo shì zhèng xiāng。

戏叠前韵,柬同集诸君

丘逢甲

里门四鼓不曾关,此会良宵岂等闲!lǐ mén sì gǔ bù céng guān,cǐ huì liáng xiāo qǐ děng xián!
马异卢同俱绝妙,更闻诗派到牛山。mǎ yì lú tóng jù jué miào,gèng wén shī pài dào niú shān。

题陈曼生砂壶铭拓木,为虞笙作

丘逢甲

绝代才人陈曼生,官闲检点到茶经。jué dài cái rén chén màn shēng,guān xián jiǎn diǎn dào chá jīng。
流传江上清风印,妙配砂壶手勒铭。liú chuán jiāng shàng qīng fēng yìn,miào pèi shā hú shǒu lēi míng。

戏题杏花柳枝画扇,送虞笙之葵阳

丘逢甲

故园莺燕杏花时,又向离筵折柳枝。gù yuán yīng yàn xìng huā shí,yòu xiàng lí yán zhé liǔ zhī。
愁绿怨红春满眼,锦帆南去倍相思。chóu lǜ yuàn hóng chūn mǎn yǎn,jǐn fān nán qù bèi xiāng sī。

寄怀竹坪

丘逢甲

三绝几同谢琯樵,毫巅馀力尚超超。sān jué jǐ tóng xiè guǎn qiáo,háo diān yú lì shàng chāo chāo。
画家亦有桑钦笔,注了南条注北条。huà jiā yì yǒu sāng qīn bǐ,zhù le nán tiáo zhù běi tiáo。

寄怀竹坪

丘逢甲

山海罗胸尔许奇,苍然古色现须眉。shān hǎi luó xiōng ěr xǔ qí,cāng rán gǔ sè xiàn xū méi。
平生误博丹青誉,牢落闽南老画师。píng shēng wù bó dān qīng yù,láo luò mǐn nán lǎo huà shī。

寄怀竹坪

丘逢甲

海上相逢道不孤,封侯残梦尚模糊。hǎi shàng xiāng féng dào bù gū,fēng hóu cán mèng shàng mó hú。
要将十丈鹅溪绢,乞写天山破敌图。yào jiāng shí zhàng é xī juàn,qǐ xiě tiān shān pò dí tú。

题桃源图

丘逢甲

何处桃源许问津,移家愿作避秦人。hé chù táo yuán xǔ wèn jīn,yí jiā yuàn zuò bì qín rén。
洞门一片红云影,遮住中原逐鹿尘。dòng mén yī piàn hóng yún yǐng,zhē zhù zhōng yuán zhú lù chén。

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

乐府新歌蛱蝶词,后庭玉树怆愁思。lè fǔ xīn gē jiá dié cí,hòu tíng yù shù chuàng chóu sī。
六朝金粉飘零尽,正是江南肠断时。liù cháo jīn fěn piāo líng jǐn,zhèng shì jiāng nán cháng duàn shí。

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

二月春风花草香,绣帷飞梦到葵阳。èr yuè chūn fēng huā cǎo xiāng,xiù wéi fēi mèng dào kuí yáng。
凡心消尽仙心在,只合清斋学太常。fán xīn xiāo jǐn xiān xīn zài,zhǐ hé qīng zhāi xué tài cháng。