古诗词

题张生所编东莞英雄遗集

丘逢甲

榴花村人义旗起,梅蔚山下行朝峙。liú huā cūn rén yì qí qǐ,méi wèi shān xià xíng cháo zhì。
桓桓仗钺熊将军,落日光回海云紫。huán huán zhàng yuè xióng jiāng jūn,luò rì guāng huí hǎi yún zǐ。
时先从祖判韶石,心共将军表忠赤。shí xiān cóng zǔ pàn sháo shí,xīn gòng jiāng jūn biǎo zhōng chì。
嗟哉天水不复碧,热血射天天为白。jiē zāi tiān shuǐ bù fù bì,rè xuè shè tiān tiān wèi bái。
由来胡运无百年,此乡复出东莞伯。yóu lái hú yùn wú bǎi nián,cǐ xiāng fù chū dōng guǎn bó。
东莞山水天下奇,英雄屡见生于斯。dōng guǎn shān shuǐ tiān xià qí,yīng xióng lǚ jiàn shēng yú sī。
天生英雄付劫运,尤伤心者袁督师。tiān shēng yīng xióng fù jié yùn,yóu shāng xīn zhě yuán dū shī。
敌方用间朝不知,长城自坏甘人欺。dí fāng yòng jiān cháo bù zhī,zhǎng chéng zì huài gān rén qī。
朱明亡局决于此,何待粤中争立时!北都破败南都弃,三闽四广成何事?zhū míng wáng jú jué yú cǐ,hé dài yuè zhōng zhēng lì shí!běi dōu pò bài nán dōu qì,sān mǐn sì guǎng chéng hé shì?
君臣遗冢空残碑,流花桥畔啼鹃泪。jūn chén yí zhǒng kōng cán bēi,liú huā qiáo pàn tí juān lèi。
尔伯尔侯苏与张,张家兄弟不可当。ěr bó ěr hóu sū yǔ zhāng,zhāng jiā xiōng dì bù kě dāng。
苍黄百战野塘死,一死何止流荧光。cāng huáng bǎi zhàn yě táng sǐ,yī sǐ hé zhǐ liú yíng guāng。
人言东莞古闻邑,有人吊古编遗集。rén yán dōng guǎn gǔ wén yì,yǒu rén diào gǔ biān yí jí。
六百年来战血凉,夜半灵旗鬼雄泣。liù bǎi nián lái zhàn xuè liáng,yè bàn líng qí guǐ xióng qì。
鬼雄末造殊可哀,破碎河山莫收拾。guǐ xióng mò zào shū kě āi,pò suì hé shān mò shōu shí。
圆头山人尔何幸?东南保障功名立。yuán tóu shān rén ěr hé xìng?dōng nán bǎo zhàng gōng míng lì。
我爱英雄尤爱乡,英雄况并能文章!wǒ ài yīng xióng yóu ài xiāng,yīng xióng kuàng bìng néng wén zhāng!
手持乡土英雄史,倚剑长歌南斗旁。shǒu chí xiāng tǔ yīng xióng shǐ,yǐ jiàn zhǎng gē nán dòu páng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

宝积寺

丘逢甲

路转青林石磴悬,佛厨岩腹起苍烟。lù zhuǎn qīng lín shí dèng xuán,fú chú yán fù qǐ cāng yān。
满庭花影茶笙响,来品罗浮第一泉。mǎn tíng huā yǐng chá shēng xiǎng,lái pǐn luó fú dì yī quán。

过白鹤观,访何仙姑祠,观大小水帘

丘逢甲

九霄飞瀑下云中,门闭仙祠石藓红。jiǔ xiāo fēi pù xià yún zhōng,mén bì xiān cí shí xiǎn hóng。
白鹤不来丹凤去,笙箫松柏自天风。bái hè bù lái dān fèng qù,shēng xiāo sōng bǎi zì tiān fēng。

罗浮五观皆龙门泒,戏成一绝

丘逢甲

谁合南宗入北宗,洞天门启白云封。shuí hé nán zōng rù běi zōng,dòng tiān mén qǐ bái yún fēng。
罗浮久是吾家物,莫怪看山道气浓。luó fú jiǔ shì wú jiā wù,mò guài kàn shān dào qì nóng。

酥醪观

丘逢甲

醉携神女跨双龙,重向元丘访旧踪。zuì xié shén nǚ kuà shuāng lóng,zhòng xiàng yuán qiū fǎng jiù zōng。
露是酒香云酒气,月明上界第三峰。lù shì jiǔ xiāng yún jiǔ qì,yuè míng shàng jiè dì sān fēng。

华首台

丘逢甲

古台僧种万株松,斸茯烹芝作佛供。gǔ tái sēng zhǒng wàn zhū sōng,zhǔ fú pēng zhī zuò fú gōng。
满地绿云凉不动,雨花桥畔一声钟。mǎn dì lǜ yún liáng bù dòng,yǔ huā qiáo pàn yī shēng zhōng。

华首台

丘逢甲

门署程乡李仲昭,人天同把佛香烧。mén shǔ chéng xiāng lǐ zhòng zhāo,rén tiān tóng bǎ fú xiāng shāo。
昏黄一片罗浮月,留照梅花影不消。hūn huáng yī piàn luó fú yuè,liú zhào méi huā yǐng bù xiāo。

华首台

丘逢甲

老铁真书瘦益奇,何人知出猛龙碑。lǎo tiě zhēn shū shòu yì qí,hé rén zhī chū měng lóng bēi。
名臣遗墨逋臣记,五百阿罗共护持。míng chén yí mò bū chén jì,wǔ bǎi ā luó gòng hù chí。

黄龙观

丘逢甲

何处天华有故宫,降王执梃去匆匆。hé chù tiān huá yǒu gù gōng,jiàng wáng zhí tǐng qù cōng cōng。
秋风吹醒黄龙梦,牛角河山夕照中。qiū fēng chuī xǐng huáng lóng mèng,niú jiǎo hé shān xī zhào zhōng。

黄龙观

丘逢甲

一径陡如盘鹘起,万松怒作老龙号。yī jìng dǒu rú pán gǔ qǐ,wàn sōng nù zuò lǎo lóng hào。
伤心别有先朝史,落日空山吊汝曹。shāng xīn bié yǒu xiān cháo shǐ,luò rì kōng shān diào rǔ cáo。

黄龙观

丘逢甲

西风木末一亭孤,梦里黄龙忽有珠。xī fēng mù mò yī tíng gū,mèng lǐ huáng lóng hū yǒu zhū。
我自寻秋舒倦眼,青山尽处莽平芜。wǒ zì xún qiū shū juàn yǎn,qīng shān jǐn chù mǎng píng wú。

梅花观

丘逢甲

青山断处碧云遮,不见罗浮旧酒家。qīng shān duàn chù bì yún zhē,bù jiàn luó fú jiù jiǔ jiā。
我是出山更回首,雪天重约访梅花。wǒ shì chū shān gèng huí shǒu,xuě tiān zhòng yuē fǎng méi huā。

罗浮异石怪瀑,举目即是,不止一处也

丘逢甲

罗浮泉石皆奇绝,到处看山瀑溅衣。luó fú quán shí jiē qí jué,dào chù kàn shān pù jiàn yī。
石气化云云化水,青天白日玉龙飞。shí qì huà yún yún huà shuǐ,qīng tiān bái rì yù lóng fēi。

稚川手植梅枯久矣,拟就故处补植之

丘逢甲

仙根重植葛仙梅,花向仙山依旧开。xiān gēn zhòng zhí gé xiān méi,huā xiàng xiān shān yī jiù kāi。
谁与鲍姑寄芳讯?shuí yǔ bào gū jì fāng xùn?
满天香雪鹤归来。mǎn tiān xiāng xuě hè guī lái。

稚川手植梅枯久矣,拟就故处补植之

丘逢甲

梦中休现美人身,香梦沈酣易赚人。mèng zhōng xiū xiàn měi rén shēn,xiāng mèng shěn hān yì zhuàn rén。
但愿化身千万树,花开长布岭南春。dàn yuàn huà shēn qiān wàn shù,huā kāi zhǎng bù lǐng nán chūn。

罗浮山阴特少道观,戏成一绝

丘逢甲

辟地开天有此门,古来大道此中存。pì dì kāi tiān yǒu cǐ mén,gǔ lái dà dào cǐ zhōng cún。
道人不解求玄牝,空把桃花作饭吞。dào rén bù jiě qiú xuán pìn,kōng bǎ táo huā zuò fàn tūn。