古诗词

波罗谒南海神庙五十二韵

丘逢甲

莽莽扶胥镇,庙祀南海神。mǎng mǎng fú xū zhèn,miào sì nán hǎi shén。
冕旒古王者,龙服如天人。miǎn liú gǔ wáng zhě,lóng fú rú tiān rén。
甲裳列将吏,珠翠罗妃嫔。jiǎ shang liè jiāng lì,zhū cuì luó fēi pín。
维神镇炎荒,坐抚万介鳞。wéi shén zhèn yán huāng,zuò fǔ wàn jiè lín。
自粤隶版图,历代修明禋。zì yuè lì bǎn tú,lì dài xiū míng yīn。
岂惟司潮汐,涝旱关喜啧。qǐ wéi sī cháo xī,lào hàn guān xǐ zé。
有时特告祭,天子命大臣。yǒu shí tè gào jì,tiān zi mìng dà chén。
红棉二月花,庙瓦朱璘璘。hóng mián èr yuè huā,miào wǎ zhū lín lín。
斑斑两铜鼓,神威藉而伸。bān bān liǎng tóng gǔ,shén wēi jí ér shēn。
雄鸣雌辄应,奔走百粤民。xióng míng cí zhé yīng,bēn zǒu bǎi yuè mín。
东风吹万艘,打桨波罗春。dōng fēng chuī wàn sōu,dǎ jiǎng bō luó chūn。
神寿知几何?云是神诞辰。shén shòu zhī jǐ hé?yún shì shén dàn chén。
香烟霭高空,广庭杂羞珍。xiāng yān ǎi gāo kōng,guǎng tíng zá xiū zhēn。
鱼龙进百戏,曼衍何侁侁?yú lóng jìn bǎi xì,màn yǎn hé shēn shēn?
是时庙市集,蜑语争蛮银。shì shí miào shì jí,dàn yǔ zhēng mán yín。
泥鸡绘丹彩,妙若能鸣晨。ní jī huì dān cǎi,miào ruò néng míng chén。
终岁妇孺工,罄售未浃旬。zhōng suì fù rú gōng,qìng shòu wèi jiā xún。
年年荷神麻,近庙民不贫。nián nián hé shén má,jìn miào mín bù pín。
我来秋九月,寒日摇江濒。wǒ lái qiū jiǔ yuè,hán rì yáo jiāng bīn。
市闲庙亦静,神几生秋尘。shì xián miào yì jìng,shén jǐ shēng qiū chén。
落叶纷满阶,僧厨应添薪。luò yè fēn mǎn jiē,sēng chú yīng tiān xīn。
扪鼓复读碑,两廊且匝循。mén gǔ fù dú bēi,liǎng láng qiě zā xún。
顾瞻门庭间,赑屃何砰磷?宋明开国初,武功碑具陈。gù zhān mén tíng jiān,bì xì hé pēng lín?sòng míng kāi guó chū,wǔ gōng bēi jù chén。
明祖起布衣,尤表雄无伦。míng zǔ qǐ bù yī,yóu biǎo xióng wú lún。
惜皆在唐后,但觉年代新。xī jiē zài táng hòu,dàn jué nián dài xīn。
最古惟韩碑,日月光贞珉。zuì gǔ wéi hán bēi,rì yuè guāng zhēn mín。
碑缺亭亦圯,重建需百缗。bēi quē tíng yì yí,zhòng jiàn xū bǎi mín。
同游各倾囊,再至功应竣。tóng yóu gè qīng náng,zài zhì gōng yīng jùn。
我思此庙初,寔瞰南海滨。wǒ sī cǐ miào chū,shí kàn nán hǎi bīn。
风涛旦夕生,欲往多逡巡。fēng tāo dàn xī shēng,yù wǎng duō qūn xún。
行舟较今拙,动辄忧沉沦。xíng zhōu jiào jīn zhuō,dòng zhé yōu chén lún。
偶因遣祭归,疑神福其身。ǒu yīn qiǎn jì guī,yí shén fú qí shēn。
作碑旌厥功,匪特耀所亲。zuò bēi jīng jué gōng,fěi tè yào suǒ qīn。
安知古沧海,今化田畇畇。ān zhī gǔ cāng hǎi,jīn huà tián yún yún。
庙门通江路,沙壅久且堙。miào mén tōng jiāng lù,shā yōng jiǔ qiě yīn。
古人系舟处,泥没双石麟。gǔ rén xì zhōu chù,ní méi shuāng shí lín。
去门数百武,高丘碧麟峋。qù mén shù bǎi wǔ,gāo qiū bì lín xún。
上为浴日亭,破晓奇景臻。shàng wèi yù rì tíng,pò xiǎo qí jǐng zhēn。
苏诗俨在石,驳落未尽泯。sū shī yǎn zài shí,bó luò wèi jǐn mǐn。
海虽去渐远,浩荡犹无垠。hǎi suī qù jiàn yuǎn,hào dàng yóu wú yín。
半夜潮始生,云霞捧红轮。bàn yè cháo shǐ shēng,yún xiá pěng hóng lún。
此亭得此景,古语仍可遵。cǐ tíng dé cǐ jǐng,gǔ yǔ réng kě zūn。
我从罗浮归,饱看踆乌踆。wǒ cóng luó fú guī,bǎo kàn cūn wū cūn。
维舟此庙下,秋风吹白蘋。wéi zhōu cǐ miào xià,qiū fēng chuī bái píng。
虽非邀神福,崇古端冠巾。suī fēi yāo shén fú,chóng gǔ duān guān jīn。
杖策登此亭,寒绿生松筠。zhàng cè dēng cǐ tíng,hán lǜ shēng sōng yún。
浩吟一以眺,双江绕如绅。hào yín yī yǐ tiào,shuāng jiāng rào rú shēn。
斜阳正满目,秋波碧粼粼。xié yáng zhèng mǎn mù,qiū bō bì lín lín。
海山万紫翠,云驳难为匀。hǎi shān wàn zǐ cuì,yún bó nán wèi yún。
惜无古人见,此景为写真。xī wú gǔ rén jiàn,cǐ jǐng wèi xiě zhēn。
神鸦送客归,去去秋江津。shén yā sòng kè guī,qù qù qiū jiāng jīn。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

泊秋溪作

丘逢甲

黯黯秋容落照边,清溪一曲客停船。àn àn qiū róng luò zhào biān,qīng xī yī qū kè tíng chuán。
东云出月西云电,各自流光占半天。dōng yún chū yuè xī yún diàn,gè zì liú guāng zhàn bàn tiān。

泊秋溪作

丘逢甲

西岭云生月渐低,扁舟凉夜客愁思。xī lǐng yún shēng yuè jiàn dī,biǎn zhōu liáng yè kè chóu sī。
秋声惊醒江湖梦,黄篾篷喧雨到时。qiū shēng jīng xǐng jiāng hú mèng,huáng miè péng xuān yǔ dào shí。

东山感秋词

丘逢甲

万树秋声撼睡童,读书情趣逊欧公。wàn shù qiū shēng hàn shuì tóng,dú shū qíng qù xùn ōu gōng。
挑灯自写纫兰句,一卷离骚当国风。tiāo dēng zì xiě rèn lán jù,yī juǎn lí sāo dāng guó fēng。

子游泥

丘逢甲

下邑弦歌惠爱长,天教道学启南荒。xià yì xián gē huì ài zhǎng,tiān jiào dào xué qǐ nán huāng。
千秋墓畔文章土,化作幽兰九畹香。qiān qiū mù pàn wén zhāng tǔ,huà zuò yōu lán jiǔ wǎn xiāng。

鸡笼金

丘逢甲

鸡笼山畔阵云阴,辛苦披沙一水深。jī lóng shān pàn zhèn yún yīn,xīn kǔ pī shā yī shuǐ shēn。
宝藏尚存三易主,人间真有不祥金。bǎo cáng shàng cún sān yì zhǔ,rén jiān zhēn yǒu bù xiáng jīn。

状元来

丘逢甲

两府谣传故国哀,看花长恨状元来。liǎng fǔ yáo chuán gù guó āi,kàn huā zhǎng hèn zhuàng yuán lái。
风流一觉刘郎梦,满地苔封碧瓦堆。fēng liú yī jué liú láng mèng,mǎn dì tái fēng bì wǎ duī。

纪黄五娘事

丘逢甲

夺取鱼轩射雉场,此身仍属旧檀郎。duó qǔ yú xuān shè zhì chǎng,cǐ shēn réng shǔ jiù tán láng。
美人甘为多情死,不肯昌华事汉皇。měi rén gān wèi duō qíng sǐ,bù kěn chāng huá shì hàn huáng。

纪黄五娘事

丘逢甲

彩凤辞笼恨未忘,九天呼吁传降王。cǎi fèng cí lóng hèn wèi wàng,jiǔ tiān hū xū chuán jiàng wáng。
赵家若赏平南策,第一功臣是五娘。zhào jiā ruò shǎng píng nán cè,dì yī gōng chén shì wǔ niáng。

纪黄五娘事

丘逢甲

艳词空谱荔枝香,磨镜遗闻事渺茫。yàn cí kōng pǔ lì zhī xiāng,mó jìng yí wén shì miǎo máng。
谁改五花新院本,英雄儿女再登场?shuí gǎi wǔ huā xīn yuàn běn,yīng xióng ér nǚ zài dēng chǎng?

元旦试笔

丘逢甲

大九州当大一统,书生原有觉民权。dà jiǔ zhōu dāng dà yī tǒng,shū shēng yuán yǒu jué mín quán。
待将宣圣麟书笔,遍布王春海外天。dài jiāng xuān shèng lín shū bǐ,biàn bù wáng chūn hǎi wài tiān。

元旦试笔

丘逢甲

除旧居然又布新,溶溶四海一家春。chú jiù jū rán yòu bù xīn,róng róng sì hǎi yī jiā chūn。
皇威万里行儒教,八表同风拜圣人。huáng wēi wàn lǐ xíng rú jiào,bā biǎo tóng fēng bài shèng rén。

次韵答伯瑶

丘逢甲

东风无奈别离何,万里行吟海有波。dōng fēng wú nài bié lí hé,wàn lǐ xíng yín hǎi yǒu bō。
惭愧口头禅唱好,梵天无力缚修罗。cán kuì kǒu tóu chán chàng hǎo,fàn tiān wú lì fù xiū luó。

戏东兰史

丘逢甲

隔江曾和海山词,一棹今来访范蠡。gé jiāng céng hé hǎi shān cí,yī zhào jīn lái fǎng fàn lí。
为向银屏问消息,画中红豆最相思。wèi xiàng yín píng wèn xiāo xī,huà zhōng hóng dòu zuì xiāng sī。

题赆红兰

丘逢甲

不须纫佩怨三湘,一片丹心向紫皇。bù xū rèn pèi yuàn sān xiāng,yī piàn dān xīn xiàng zǐ huáng。
彩笔代颁花九锡,梦回香国拜真王。cǎi bǐ dài bān huā jiǔ xī,mèng huí xiāng guó bài zhēn wáng。

桃源女史朱伯姬,九江先生女公子也,能诗画,为兰史作小幅而自题绝句其上,兰史出观,因为书此

丘逢甲

传经伏女画中人,自写桃源说避秦。chuán jīng fú nǚ huà zhōng rén,zì xiě táo yuán shuō bì qín。
傥许携家作渔父,种花来结洞仙邻。tǎng xǔ xié jiā zuò yú fù,zhǒng huā lái jié dòng xiān lín。