古诗词

兴福寺

丘逢甲

西山俯清溪,中有招提地。xī shān fǔ qīng xī,zhōng yǒu zhāo tí dì。
今晨发游兴,行蹑樵迹至。jīn chén fā yóu xīng,xíng niè qiáo jì zhì。
寺古门半颓,剥落馀榜字。sì gǔ mén bàn tuí,bō luò yú bǎng zì。
乡人利邀福,因乡遂名寺。xiāng rén lì yāo fú,yīn xiāng suì míng sì。
残僧缺梵诵,一饱无佗志。cán sēng quē fàn sòng,yī bǎo wú tuó zhì。
依稀临济宗,欲说犹能记。yī xī lín jì zōng,yù shuō yóu néng jì。
自从达摩来,妙法指心示。zì cóng dá mó lái,miào fǎ zhǐ xīn shì。
渡江芦径折,面壁石留志。dù jiāng lú jìng zhé,miàn bì shí liú zhì。
莲宗衍花叶,顿渐派遂异。lián zōng yǎn huā yè,dùn jiàn pài suì yì。
初惟北宗显,蝉联帝师位。chū wéi běi zōng xiǎn,chán lián dì shī wèi。
南宗晚出抗,衣钵鸣法器。nán zōng wǎn chū kàng,yī bō míng fǎ qì。
南祖北则祧,顿兴渐乃避。nán zǔ běi zé tiāo,dùn xīng jiàn nǎi bì。
遂教曹溪水,一滴十方醉。suì jiào cáo xī shuǐ,yī dī shí fāng zuì。
兹地本岭峤,固应濡染易。zī dì běn lǐng jiào,gù yīng rú rǎn yì。
宗风昔方盛,英伟多法嗣。zōng fēng xī fāng shèng,yīng wěi duō fǎ sì。
初祖各开山,并擅大神智。chū zǔ gè kāi shān,bìng shàn dà shén zhì。
此间百里近,遂有神僧二。cǐ jiān bǎi lǐ jìn,suì yǒu shén sēng èr。
南岩坐圆应,阴那据惭愧。nán yán zuò yuán yīng,yīn nà jù cán kuì。
禅宗不可作,僧反为佛累。chán zōng bù kě zuò,sēng fǎn wèi fú lèi。
岂知古天竺,象教亦颓坠。qǐ zhī gǔ tiān zhú,xiàng jiào yì tuí zhuì。
祅神出持世,魔氛日以肆。yāo shén chū chí shì,mó fēn rì yǐ sì。
瞿昙佛故种,受侮来异类。qú tán fú gù zhǒng,shòu wǔ lái yì lèi。
豆瓜强剖分,净土遽易置。dòu guā qiáng pōu fēn,jìng tǔ jù yì zhì。
五部皆孱王,龙象力难庇。wǔ bù jiē càn wáng,lóng xiàng lì nán bì。
慈悲睹末劫,慧眼应垂泪。cí bēi dǔ mò jié,huì yǎn yīng chuí lèi。
昙华久不现,见叶纷相弃。tán huá jiǔ bù xiàn,jiàn yè fēn xiāng qì。
惟扇芙蓉妖,流毒远相被。wéi shàn fú róng yāo,liú dú yuǎn xiāng bèi。
东来遍震旦,民财坐疲匮。dōng lái biàn zhèn dàn,mín cái zuò pí kuì。
即今寺中僧,与俗亦同嗜。jí jīn sì zhōng sēng,yǔ sú yì tóng shì。
犹借福田说,鼓众博檀施。yóu jiè fú tián shuō,gǔ zhòng bó tán shī。
木佛寂不言,村女竞相媚。mù fú jì bù yán,cūn nǚ jìng xiāng mèi。
因之变供养,得为口腹备。yīn zhī biàn gōng yǎng,dé wèi kǒu fù bèi。
冷观发浩叹,懒复著言议。lěng guān fā hào tàn,lǎn fù zhù yán yì。
寺左有奇石,山静林意邃。sì zuǒ yǒu qí shí,shān jìng lín yì suì。
徘徊抚石坐,欲说西来意。pái huái fǔ shí zuò,yù shuō xī lái yì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

山中有鸟鸣,昼夜不绝声,名曰早归,以声似也,诗以寄意

丘逢甲

何曾寸草报春晖,琴剑天涯负彩衣。hé céng cùn cǎo bào chūn huī,qín jiàn tiān yá fù cǎi yī。
但使行人通鸟语,不劳缄札寄当归。dàn shǐ xíng rén tōng niǎo yǔ,bù láo jiān zhá jì dāng guī。

山中有鸟鸣,昼夜不绝声,名曰早归,以声似也,诗以寄意

丘逢甲

鹊语蛛丝总未真,楼头又听鸟鸣春。què yǔ zhū sī zǒng wèi zhēn,lóu tóu yòu tīng niǎo míng chūn。
直将思妇心中意,遍劝佗乡远客人。zhí jiāng sī fù xīn zhōng yì,biàn quàn tuó xiāng yuǎn kè rén。

次夜复闻鸟鸣,感续二绝句

丘逢甲

海气蒙蒙生劫尘,鸟声空度春风新。hǎi qì méng méng shēng jié chén,niǎo shēng kōng dù chūn fēng xīn。
自从蕃汉断消息,无限天涯沦落人。zì cóng fān hàn duàn xiāo xī,wú xiàn tiān yá lún luò rén。

次夜复闻鸟鸣,感续二绝句

丘逢甲

鹧鸪啼后子规啼,更送新声渡海西。zhè gū tí hòu zi guī tí,gèng sòng xīn shēng dù hǎi xī。
愿祝禽言成准卜,与圆佳梦到春闺。yuàn zhù qín yán chéng zhǔn bo,yǔ yuán jiā mèng dào chūn guī。

次颂丞感怀韵

丘逢甲

天涯烽火客西归,沦落宁教素志违。tiān yá fēng huǒ kè xī guī,lún luò níng jiào sù zhì wéi。
解道哥哥行不得,鹧鸪言语未曾非。jiě dào gē gē xíng bù dé,zhè gū yán yǔ wèi céng fēi。

次颂丞感怀韵

丘逢甲

何劳珍药寄当归,养志萱堂愿已违。hé láo zhēn yào jì dāng guī,yǎng zhì xuān táng yuàn yǐ wéi。
回首楼台沈蜃气,故山虽好事全非。huí shǒu lóu tái shěn shèn qì,gù shān suī hǎo shì quán fēi。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

宦海风波四十年,布帆安稳竟归田。huàn hǎi fēng bō sì shí nián,bù fān ān wěn jìng guī tián。
分明剩水残山景,影事重重证画禅。fēn míng shèng shuǐ cán shān jǐng,yǐng shì zhòng zhòng zhèng huà chán。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

零缣珍重等楹书,粉本重摹记遂初。líng jiān zhēn zhòng děng yíng shū,fěn běn zhòng mó jì suì chū。
莼菜秋风浑有例,季鹰归思托鲈鱼。chún cài qiū fēng hún yǒu lì,jì yīng guī sī tuō lú yú。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

乌目山人旧墨存,百千曾购海王村。wū mù shān rén jiù mò cún,bǎi qiān céng gòu hǎi wáng cūn。
于今已入沧桑劫,归棹天涯倍断魂。yú jīn yǐ rù cāng sāng jié,guī zhào tiān yá bèi duàn hún。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

楼船横海苦无功,仓卒难乘破浪风。lóu chuán héng hǎi kǔ wú gōng,cāng zú nán chéng pò làng fēng。
一笑归来春梦醒,江山如画老英雄。yī xiào guī lái chūn mèng xǐng,jiāng shān rú huà lǎo yīng xióng。

题张仙根

丘逢甲

千秋宫体溯皇娥,古艳如闻倚瑟歌。qiān qiū gōng tǐ sù huáng é,gǔ yàn rú wén yǐ sè gē。
上下万年彤史在,笔花开处五云多。shàng xià wàn nián tóng shǐ zài,bǐ huā kāi chù wǔ yún duō。

题张仙根

丘逢甲

吟遍宫花字亦香,消磨九十好韶光。yín biàn gōng huā zì yì xiāng,xiāo mó jiǔ shí hǎo sháo guāng。
填胸百代兴亡感,写入新词独擅场。tián xiōng bǎi dài xīng wáng gǎn,xiě rù xīn cí dú shàn chǎng。

题张仙根

丘逢甲

燕瘦环肥笔底来,重翻古案隶新裁。yàn shòu huán féi bǐ dǐ lái,zhòng fān gǔ àn lì xīn cái。
玉钩斜畔香魂笑,又费人间点鬼才。yù gōu xié pàn xiāng hún xiào,yòu fèi rén jiān diǎn guǐ cái。

题张仙根

丘逢甲

体兼正变古风诗,胡帝胡天更见之。tǐ jiān zhèng biàn gǔ fēng shī,hú dì hú tiān gèng jiàn zhī。
从此再开诗世界,五洲万国著宫词。cóng cǐ zài kāi shī shì jiè,wǔ zhōu wàn guó zhù gōng cí。

梅州喜晤梁辑五光禄

丘逢甲

剪烛寒窗夜论文,愁来豪气尚干云。jiǎn zhú hán chuāng yè lùn wén,chóu lái háo qì shàng gàn yún。
平生最爱颜光禄,刊落山王咏五君。píng shēng zuì ài yán guāng lù,kān luò shān wáng yǒng wǔ jūn。