古诗词

续梅花百咏古梅

陶德勋

玉作寒花铁作条,任霜雪压任风摇。yù zuò hán huā tiě zuò tiáo,rèn shuāng xuě yā rèn fēng yáo。
耻同桃李芳菲斗,独立清标在野桥。chǐ tóng táo lǐ fāng fēi dòu,dú lì qīng biāo zài yě qiáo。
猜您喜欢

续梅花百咏古梅

陶德勋

玉枝开遍拥浓阴,勾引黄蜂入院深。yù zhī kāi biàn yōng nóng yīn,gōu yǐn huáng fēng rù yuàn shēn。
最好春光歌一曲,高人乘兴动清吟。zuì hǎo chūn guāng gē yī qū,gāo rén chéng xīng dòng qīng yín。

续梅花百咏古梅

陶德勋

浓画容颜淡画心,枝头点缀浅兼深。nóng huà róng yán dàn huà xīn,zhī tóu diǎn zhuì qiǎn jiān shēn。
频知墨水将花泼,烟浪生光到满林。pín zhī mò shuǐ jiāng huā pō,yān làng shēng guāng dào mǎn lín。

续梅花百咏古梅

陶德勋

品高何事妒红裙,丰骨飘飘任醉醺。pǐn gāo hé shì dù hóng qún,fēng gǔ piāo piāo rèn zuì xūn。
羡尔画工真手笔,丹霞绘出胜青云。xiàn ěr huà gōng zhēn shǒu bǐ,dān xiá huì chū shèng qīng yún。

续梅花百咏古梅

陶德勋

梅花岂果落江城,玉笛吹来体自轻。méi huā qǐ guǒ luò jiāng chéng,yù dí chuī lái tǐ zì qīng。
素影和声何处去,香清韵远两多情。sù yǐng hé shēng hé chù qù,xiāng qīng yùn yuǎn liǎng duō qíng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

不依槛外露华光,纸帐微微暗度香。bù yī kǎn wài lù huá guāng,zhǐ zhàng wēi wēi àn dù xiāng。
只恐红罗将色掩,故教玉版透清凉。zhǐ kǒng hóng luó jiāng sè yǎn,gù jiào yù bǎn tòu qīng liáng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

廨舍香浓叶复稠,一时名誉播扬州。xiè shě xiāng nóng yè fù chóu,yī shí míng yù bō yáng zhōu。
行看退食将花咏,好句搜来笔岂投。xíng kàn tuì shí jiāng huā yǒng,hǎo jù sōu lái bǐ qǐ tóu。

续梅花百咏古梅

陶德勋

劲节孤芳秉性真,堍花名相两相亲。jìn jié gū fāng bǐng xìng zhēn,tù huā míng xiāng liǎng xiāng qīn。
鸿篇赋就谁能匹,写出清刚笔有神。hóng piān fù jiù shuí néng pǐ,xiě chū qīng gāng bǐ yǒu shén。

续梅花百咏古梅

陶德勋

寒花开遍似仙妃,不著红裙著绿衣。hán huā kāi biàn shì xiān fēi,bù zhù hóng qún zhù lǜ yī。
岂是女神遭九烈,多挥柳汁入重帏。qǐ shì nǚ shén zāo jiǔ liè,duō huī liǔ zhī rù zhòng wéi。

续梅花百咏古梅

陶德勋

春风吹遍万千家,飘染丹砂第一花。chūn fēng chuī biàn wàn qiān jiā,piāo rǎn dān shā dì yī huā。
知是东皇深酝酿,红云捧出护窗纱。zhī shì dōng huáng shēn yùn niàng,hóng yún pěng chū hù chuāng shā。
991234567