古诗词

寿张少泉师七十

周在镐

东山再起不多年,医国无方去浩然。dōng shān zài qǐ bù duō nián,yī guó wú fāng qù hào rán。
老我林泉侪木石,任他沧海变桑田。lǎo wǒ lín quán chái mù shí,rèn tā cāng hǎi biàn sāng tián。
风潮汹汹何时息,鼙鼓声声遍地传。fēng cháo xiōng xiōng hé shí xī,pí gǔ shēng shēng biàn dì chuán。
独有期颐长寿佛,放开冷眼看青天。dú yǒu qī yí zhǎng shòu fú,fàng kāi lěng yǎn kàn qīng tiān。
猜您喜欢

题谢节母篝灯刻子图

周在镐

谢子我契友,耿介世罕偶。xiè zi wǒ qì yǒu,gěng jiè shì hǎn ǒu。
视我一副图,珠玉满卷首。shì wǒ yī fù tú,zhū yù mǎn juǎn shǒu。
图以课子名,嘱我题其后。tú yǐ kè zi míng,zhǔ wǒ tí qí hòu。
披图玩再三,知君有贤母。pī tú wán zài sān,zhī jūn yǒu xián mǔ。
君本是少孤,庭训未亲受。jūn běn shì shǎo gū,tíng xùn wèi qīn shòu。
母曰父有言,书香宜世守。mǔ yuē fù yǒu yán,shū xiāng yí shì shǒu。
我自丧汝父,纺织不离手。wǒ zì sàng rǔ fù,fǎng zhī bù lí shǒu。
汝乃是男儿,父薪当荷负。rǔ nǎi shì nán ér,fù xīn dāng hé fù。
日从名师游,学饱窥二酉。rì cóng míng shī yóu,xué bǎo kuī èr yǒu。
夜为日之馀,董言还记否。yè wèi rì zhī yú,dǒng yán hái jì fǒu。
寸阴如拱璧,虚掷谁之咎。cùn yīn rú gǒng bì,xū zhì shuí zhī jiù。
继晷膏可焚,青灯味耐久。jì guǐ gāo kě fén,qīng dēng wèi nài jiǔ。
机声和书声,轧轧寒侵肘。jī shēng hé shū shēng,yà yà hán qīn zhǒu。
冷露滴茅茨,清风款户牖。lěng lù dī máo cí,qīng fēng kuǎn hù yǒu。
残月落三更,光芒寒星斗。cán yuè luò sān gèng,guāng máng hán xīng dòu。
谢子当斯时,图书拥左右。xiè zi dāng sī shí,tú shū yōng zuǒ yòu。
母顾为欢颜,我儿孝足取。mǔ gù wèi huān yán,wǒ ér xiào zú qǔ。
自古贤母氏,竞推欧与柳。zì gǔ xián mǔ shì,jìng tuī ōu yǔ liǔ。
画荻继丸熊,名并垂不朽。huà dí jì wán xióng,míng bìng chuí bù xiǔ。
1612