古诗词

悲愤

俞明震

痛哭瞻依日,艰难百事磨。tòng kū zhān yī rì,jiān nán bǎi shì mó。
抚棺儿已大,垂死累偏多。fǔ guān ér yǐ dà,chuí sǐ lèi piān duō。
独夜愁风雨,空村掩薜萝。dú yè chóu fēng yǔ,kōng cūn yǎn bì luó。
生平悲菽水,未忍说鸣珂。shēng píng bēi shū shuǐ,wèi rěn shuō míng kē。
猜您喜欢

大雪登乌梢岭

俞明震

古浪河西流,庄浪河东注。gǔ làng hé xī liú,zhuāng làng hé dōng zhù。
两水各西东,中央此天柱。liǎng shuǐ gè xī dōng,zhōng yāng cǐ tiān zhù。
昨夜雪嵯峨,长城万峰聚。zuó yè xuě cuó é,zhǎng chéng wàn fēng jù。
眩光鸟雀静,构相龙虎踞。xuàn guāng niǎo què jìng,gòu xiāng lóng hǔ jù。
㠝岏露空隙,是水湍行处。cuán wán lù kōng xì,shì shuǐ tuān xíng chù。
东水奔黄河,西水穿沙去。dōng shuǐ bēn huáng hé,xī shuǐ chuān shā qù。
群峰列玉屏,神工施斧锯。qún fēng liè yù píng,shén gōng shī fǔ jù。
不见马牙山,呼风作哮怒。bù jiàn mǎ yá shān,hū fēng zuò xiāo nù。

咸水河

俞明震

入谷复出谷,我行咸水河。rù gǔ fù chū gǔ,wǒ xíng xián shuǐ hé。
白日寒悄悄,病树犹婆娑。bái rì hán qiāo qiāo,bìng shù yóu pó suō。
生存竞枝叶,人老当如何。shēng cún jìng zhī yè,rén lǎo dāng rú hé。
高原无定形,绉叠如涛波。gāo yuán wú dìng xíng,zhòu dié rú tāo bō。
洪荒一片土,风日能消磨。hóng huāng yī piàn tǔ,fēng rì néng xiāo mó。
遥峰匿光影,薄暮愁山阿。yáo fēng nì guāng yǐng,báo mù chóu shān ā。
时艰付悠缪,行役怀坎轲。shí jiān fù yōu móu,xíng yì huái kǎn kē。
触感适然止,虑远伤心多。chù gǎn shì rán zhǐ,lǜ yuǎn shāng xīn duō。
君听牧羊儿,高唱伊凉歌。jūn tīng mù yáng ér,gāo chàng yī liáng gē。

述哀

俞明震

预料事当尔,此意至悽切。yù liào shì dāng ěr,cǐ yì zhì qī qiè。
况复身及之,生死吾安择。kuàng fù shēn jí zhī,shēng sǐ wú ān zé。
自吾成童时,民劳得小息。zì wú chéng tóng shí,mín láo dé xiǎo xī。
书生困帖括,懔若抱残缺。shū shēng kùn tiē kuò,lǐn ruò bào cán quē。
人知王室尊,那计生事拙。rén zhī wáng shì zūn,nà jì shēng shì zhuō。
默窥朝野情,不醉常兀兀。mò kuī cháo yě qíng,bù zuì cháng wù wù。
人以官为家,遂以官立国。rén yǐ guān wèi jiā,suì yǐ guān lì guó。
鄙夫竞濡沬,贤者或矫饰。bǐ fū jìng rú mèi,xián zhě huò jiǎo shì。
泥取古昔名,新理任汩没。ní qǔ gǔ xī míng,xīn lǐ rèn gǔ méi。
我与世同化,所学岂殊辙。wǒ yǔ shì tóng huà,suǒ xué qǐ shū zhé。
深悲来日难,匹夫与有责。shēn bēi lái rì nán,pǐ fū yǔ yǒu zé。
侧闻宪法立,迅疾万弩发。cè wén xiàn fǎ lì,xùn jí wàn nǔ fā。
亲贵集大柄,四海各休戚。qīn guì jí dà bǐng,sì hǎi gè xiū qī。
所持进化理,忽与初念别。suǒ chí jìn huà lǐ,hū yǔ chū niàn bié。
踯躅将安归,放情山水窟。zhí zhú jiāng ān guī,fàng qíng shān shuǐ kū。
江南厌靡丽,度陇苦萧瑟。jiāng nán yàn mí lì,dù lǒng kǔ xiāo sè。
风气递旋转,人心有南北。fēng qì dì xuán zhuǎn,rén xīn yǒu nán běi。
奈何势所激,一发不两月。nài hé shì suǒ jī,yī fā bù liǎng yuè。
心知人世改,愁到海水竭。xīn zhī rén shì gǎi,chóu dào hǎi shuǐ jié。
兵气郁不开,关河信四塞。bīng qì yù bù kāi,guān hé xìn sì sāi。
去官如脱囚,心死身则适。qù guān rú tuō qiú,xīn sǐ shēn zé shì。
改岁天气佳,浊酒容一呷。gǎi suì tiān qì jiā,zhuó jiǔ róng yī gā。
晴风入寒沙,泉动冰滑滑。qíng fēng rù hán shā,quán dòng bīng huá huá。
占天有生意,望春犹恍惚。zhàn tiān yǒu shēng yì,wàng chūn yóu huǎng hū。
谁与解烦忧,如石不可掇。shuí yǔ jiě fán yōu,rú shí bù kě duō。

纪梦

俞明震

出门冰嵯峨,欲游兴屡辍。chū mén bīng cuó é,yù yóu xīng lǚ chuò。
胸中千万山,偃蹇不自得。xiōng zhōng qiān wàn shān,yǎn jiǎn bù zì dé。
一梦堕苍莽,山山弄春色。yī mèng duò cāng mǎng,shān shān nòng chūn sè。
结想每形役,虚空有禅悦。jié xiǎng měi xíng yì,xū kōng yǒu chán yuè。
觉来天气佳,初日在墙缺。jué lái tiān qì jiā,chū rì zài qiáng quē。
风远市声微,窗虚尘影直。fēng yuǎn shì shēng wēi,chuāng xū chén yǐng zhí。
蒙蒙换朝气,扰扰触陈迹。méng méng huàn cháo qì,rǎo rǎo chù chén jì。
生事如转轮,静者窥其隙。shēng shì rú zhuǎn lún,jìng zhě kuī qí xì。
枕痕叠忧患,睡意能超忽。zhěn hén dié yōu huàn,shuì yì néng chāo hū。
还觅梦中山,翛然映空碧。hái mì mèng zhōng shān,xiāo rán yìng kōng bì。

自一条山出长城寄怀赵芝山都督

俞明震

束风吹沙春无色,白日荒荒草痕黑。shù fēng chuī shā chūn wú sè,bái rì huāng huāng cǎo hén hēi。
驱车不向中原行,藐然大地无空阔。qū chē bù xiàng zhōng yuán xíng,miǎo rán dà dì wú kōng kuò。
天低野旷不见路,沙上行人愁日昃。tiān dī yě kuàng bù jiàn lù,shā shàng xíng rén chóu rì zè。
一驼回首向长城,绝似湖阴孤鹭立。yī tuó huí shǒu xiàng zhǎng chéng,jué shì hú yīn gū lù lì。
两年放失江南春,翻从绝漠望乡国。liǎng nián fàng shī jiāng nán chūn,fān cóng jué mò wàng xiāng guó。
故人赆别知我贫,语我重来意悽切。gù rén jìn bié zhī wǒ pín,yǔ wǒ zhòng lái yì qī qiè。
乾坤已更新涕泪,阅世难循旧车辙。qián kūn yǐ gèng xīn tì lèi,yuè shì nán xún jiù chē zhé。
我行万里蚁旋磨,君拥岩疆龙起蛰。wǒ xíng wàn lǐ yǐ xuán mó,jūn yōng yán jiāng lóng qǐ zhé。
散兵无术绝输挽,穷边例为人弃置。sàn bīng wú shù jué shū wǎn,qióng biān lì wèi rén qì zhì。
时艰不作来日计,改弦往往穷儒术。shí jiān bù zuò lái rì jì,gǎi xián wǎng wǎng qióng rú shù。
人间何世我别君,君自忧危我萧瑟。rén jiān hé shì wǒ bié jūn,jūn zì yōu wēi wǒ xiāo sè。
尘昏跃马一碗泉,聊取甘芳解烦渴。chén hūn yuè mǎ yī wǎn quán,liáo qǔ gān fāng jiě fán kě。

乱后返金陵故居

俞明震

畏兵如避仇,十室九不返。wèi bīng rú bì chóu,shí shì jiǔ bù fǎn。
满城无故人,索居况岁晚。mǎn chéng wú gù rén,suǒ jū kuàng suì wǎn。
庭树日以稀,墙阴上苔藓。tíng shù rì yǐ xī,qiáng yīn shàng tái xiǎn。
心知景物非,冷处偏着眼。xīn zhī jǐng wù fēi,lěng chù piān zhe yǎn。
花愁来日难,叶抱冬心卷。huā chóu lái rì nán,yè bào dōng xīn juǎn。
晴雨殊未分,荒荒一灯远。qíng yǔ shū wèi fēn,huāng huāng yī dēng yuǎn。

乱后返金陵故居

俞明震

十日闭门居,洒扫有常课。shí rì bì mén jū,sǎ sǎo yǒu cháng kè。
诗味贮别肠,不受时论涴。shī wèi zhù bié cháng,bù shòu shí lùn wò。
世或有唐虞,馀年事耕作。shì huò yǒu táng yú,yú nián shì gēng zuò。
荒秽久不治,乱叶惊风过。huāng huì jiǔ bù zhì,luàn yè jīng fēng guò。
轩窗亦云敞,惜哉藩篱破。xuān chuāng yì yún chǎng,xī zāi fān lí pò。

哭刘姬

俞明震

已诀忍再见,返恨死难速。yǐ jué rěn zài jiàn,fǎn hèn sǐ nán sù。
止我勿登楼,呻吟抵床褥。zhǐ wǒ wù dēng lóu,shēn yín dǐ chuáng rù。
那知楼下人,肠断不可续。nà zhī lóu xià rén,cháng duàn bù kě xù。
惟馀百悔心,迸作一声哭。wéi yú bǎi huǐ xīn,bèng zuò yī shēng kū。
避疫卫生言,宁堪待骨肉。bì yì wèi shēng yán,níng kān dài gǔ ròu。
人病尔服劳,尔病仰空屋。rén bìng ěr fú láo,ěr bìng yǎng kōng wū。
持此例平时,感叹到佣仆。chí cǐ lì píng shí,gǎn tàn dào yōng pū。
补过生无期,天乎何惨酷。bǔ guò shēng wú qī,tiān hū hé cǎn kù。
诗成付稚女,是我酸辛录。shī chéng fù zhì nǚ,shì wǒ suān xīn lù。
认父哭母声,开函时一读。rèn fù kū mǔ shēng,kāi hán shí yī dú。
沧桑万事改,吾衰景尤促。cāng sāng wàn shì gǎi,wú shuāi jǐng yóu cù。
回身视家人,早死庸非福。huí shēn shì jiā rén,zǎo sǐ yōng fēi fú。
泪尽忽失笑,待我湘山麓。lèi jǐn hū shī xiào,dài wǒ xiāng shān lù。

园居杂诗

俞明震

入门百不适,合眼常昼眠。rù mén bǎi bù shì,hé yǎn cháng zhòu mián。
忽惊檐雀语,恍如晓行天。hū jīng yán què yǔ,huǎng rú xiǎo xíng tiān。
去年脱命处,黄河浩无边。qù nián tuō mìng chù,huáng hé hào wú biān。
妇孺暂相保,惴惴亲狼烟。fù rú zàn xiāng bǎo,zhuì zhuì qīn láng yān。
谁知伤心事,转在生还年。shuí zhī shāng xīn shì,zhuǎn zài shēng hái nián。
阶前众草靡,一树独兀然。jiē qián zhòng cǎo mí,yī shù dú wù rán。
树叶覆我身,树根入黄泉。shù yè fù wǒ shēn,shù gēn rù huáng quán。
黄泉我不见,根叶常牵连。huáng quán wǒ bù jiàn,gēn yè cháng qiān lián。
为报泉下人,吾衰不如前。wèi bào quán xià rén,wú shuāi bù rú qián。

园居杂诗

俞明震

晴日惯损花,一雨泥中委。qíng rì guàn sǔn huā,yī yǔ ní zhōng wěi。
托命本不长,春光能有几。tuō mìng běn bù zhǎng,chūn guāng néng yǒu jǐ。
茕茕花下犬,见客垂两耳。qióng qióng huā xià quǎn,jiàn kè chuí liǎng ěr。
三年汝犹活,丧乱殊未已。sān nián rǔ yóu huó,sàng luàn shū wèi yǐ。
我作病鹤看,呼入竹林里。wǒ zuò bìng hè kàn,hū rù zhú lín lǐ。
竹林风露寒,不似卧花底。zhú lín fēng lù hán,bù shì wò huā dǐ。

园居杂诗

俞明震

皇天不悔祸,积非遂成理。huáng tiān bù huǐ huò,jī fēi suì chéng lǐ。
乱世多伟人,圣言召群毁。luàn shì duō wěi rén,shèng yán zhào qún huǐ。
廓然去藩篱,未睹宫室美。kuò rán qù fān lí,wèi dǔ gōng shì měi。
一鬨倾国维,再裂到人纪。yī hòng qīng guó wéi,zài liè dào rén jì。
不知近何为,倏又大波起。bù zhī jìn hé wèi,shū yòu dà bō qǐ。
树底闻扣门,动色走邻里。shù dǐ wén kòu mén,dòng sè zǒu lín lǐ。
深人含一悲,智士持两是。shēn rén hán yī bēi,zhì shì chí liǎng shì。
有如凶岁农,颠倒晴阴里。yǒu rú xiōng suì nóng,diān dào qíng yīn lǐ。
嗟余忧患馀,脱屣到妻子。jiē yú yōu huàn yú,tuō xǐ dào qī zi。
忘身未忘世,那便了生死。wàng shēn wèi wàng shì,nà biàn le shēng sǐ。

早泛清溪

俞明震

清溪绕栏行,看山如屋里。qīng xī rào lán xíng,kàn shān rú wū lǐ。
春风吹不晴,晨光在烟水。chūn fēng chuī bù qíng,chén guāng zài yān shuǐ。
未觉轻桨移,隐隐双桥驶。wèi jué qīng jiǎng yí,yǐn yǐn shuāng qiáo shǐ。
绿草高上城,下有女墙圮。lǜ cǎo gāo shàng chéng,xià yǒu nǚ qiáng pǐ。
野航旧画船,萧瑟柳阴底。yě háng jiù huà chuán,xiāo sè liǔ yīn dǐ。
柳阴茶灶香,三五聚邻里。liǔ yīn chá zào xiāng,sān wǔ jù lín lǐ。
渐忘独行悲,差有生还喜。jiàn wàng dú xíng bēi,chà yǒu shēng hái xǐ。
归来未停午,花木净如洗。guī lái wèi tíng wǔ,huā mù jìng rú xǐ。
鸟语传两家,山光争一几。niǎo yǔ chuán liǎng jiā,shān guāng zhēng yī jǐ。
送客还闭门,高眠日斜起。sòng kè hái bì mén,gāo mián rì xié qǐ。

游半山亭

俞明震

偶然占一壑,事过如秋烟。ǒu rán zhàn yī hè,shì guò rú qiū yān。
如何此亭名,千载惟公专。rú hé cǐ tíng míng,qiān zài wéi gōng zhuān。
后人惜古意,添筑屋数椽。hòu rén xī gǔ yì,tiān zhù wū shù chuán。
上结云作顶,下借石为阑。shàng jié yún zuò dǐng,xià jiè shí wèi lán。
渡叶宁知数,藏山无碍宽。dù yè níng zhī shù,cáng shān wú ài kuān。
一朝搆兵火,瓦落如奔泉。yī cháo gòu bīng huǒ,wǎ luò rú bēn quán。
凄凄雾中眼,误作台城看。qī qī wù zhōng yǎn,wù zuò tái chéng kàn。
此邦多丧乱,好春无百年。cǐ bāng duō sàng luàn,hǎo chūn wú bǎi nián。
幽草胜花时,此恨公能传。yōu cǎo shèng huā shí,cǐ hèn gōng néng chuán。
我身如独树,不死常兀然。wǒ shēn rú dú shù,bù sǐ cháng wù rán。
不见绿阴底,破网蛛丝牵。bù jiàn lǜ yīn dǐ,pò wǎng zhū sī qiān。
洁身远蚯蚁,那复计孤悬。jié shēn yuǎn qiū yǐ,nà fù jì gū xuán。

焦山松寥阁夜坐

俞明震

月黑树蒙茸,惊鸦入窗里。yuè hēi shù méng rōng,jīng yā rù chuāng lǐ。
团团一山雾,江势来不已。tuán tuán yī shān wù,jiāng shì lái bù yǐ。
槛外灯忽明,舳舻走千里。kǎn wài dēng hū míng,zhú lú zǒu qiān lǐ。
我亦东西人,往来送江水。wǒ yì dōng xī rén,wǎng lái sòng jiāng shuǐ。
滔滔有今日,惜此中流砥。tāo tāo yǒu jīn rì,xī cǐ zhōng liú dǐ。
挂眼山无多,到海吾衰矣。guà yǎn shān wú duō,dào hǎi wú shuāi yǐ。
僧寮绳床平,涛声在席底。sēng liáo shéng chuáng píng,tāo shēng zài xí dǐ。
倾耳来睡情,平心得坐理。qīng ěr lái shuì qíng,píng xīn dé zuò lǐ。
始知倚楼时,妄念杂悲喜。shǐ zhī yǐ lóu shí,wàng niàn zá bēi xǐ。
萝径非不深,真隐人有几。luó jìng fēi bù shēn,zhēn yǐn rén yǒu jǐ。

同伯严后湖观荷

俞明震

城头紫烟低,城背莽萧瑟。chéng tóu zǐ yān dī,chéng bèi mǎng xiāo sè。
江山不满眼,万荷补其隙。jiāng shān bù mǎn yǎn,wàn hé bǔ qí xì。
初花弄光影,颠倒一湖叶。chū huā nòng guāng yǐng,diān dào yī hú yè。
繁声疑雨来,微凉散空阔。fán shēng yí yǔ lái,wēi liáng sàn kōng kuò。
小艇不容篙,趺坐波平膝。xiǎo tǐng bù róng gāo,fū zuò bō píng xī。
欹岸出荒洲,稍见兵火迹。yī àn chū huāng zhōu,shāo jiàn bīng huǒ jì。
当年岸帻处,廊空积潦入。dāng nián àn zé chù,láng kōng jī lǎo rù。
倒影两秃翁,风亭坐超忽。dào yǐng liǎng tū wēng,fēng tíng zuò chāo hū。
清香满残照,绿意上鸟翮。qīng xiāng mǎn cán zhào,lǜ yì shàng niǎo hé。
遗世渺愁予,见汝亭亭日。yí shì miǎo chóu yǔ,jiàn rǔ tíng tíng rì。
溟渤非不宽,万事在眉睫。míng bó fēi bù kuān,wàn shì zài méi jié。