古诗词

甲午五月天津感事诗和慕庭先生韵兼示朝鲜使者

俞明震

积水昼冥冥,孤危见一星。jī shuǐ zhòu míng míng,gū wēi jiàn yī xīng。
日光浮地尽,风晕隔河青。rì guāng fú dì jǐn,fēng yūn gé hé qīng。
绝岛天如系,连宵雨不停。jué dǎo tiān rú xì,lián xiāo yǔ bù tíng。
泥中更怜汝,含涕出都亭。ní zhōng gèng lián rǔ,hán tì chū dōu tíng。
猜您喜欢

游台城归饮秦淮酒楼

俞明震

台城夜夜青燐飞,归马趑趄烟火微。tái chéng yè yè qīng lín fēi,guī mǎ zī jū yān huǒ wēi。
苍鹰盘空作鬼语,千年辇路春萋萋。cāng yīng pán kōng zuò guǐ yǔ,qiān nián niǎn lù chūn qī qī。
丈夫慷慨矜奇计,那识兴亡等闲事。zhàng fū kāng kǎi jīn qí jì,nà shí xīng wáng děng xián shì。
才上新亭有泪痕,又见钟山拥王气。cái shàng xīn tíng yǒu lèi hén,yòu jiàn zhōng shān yōng wáng qì。
劫运初回大地寒,愁心叠叠看春山。jié yùn chū huí dà dì hán,chóu xīn dié dié kàn chūn shān。
要将肝胆照江海,谁放哀乐生波澜。yào jiāng gān dǎn zhào jiāng hǎi,shuí fàng āi lè shēng bō lán。
繁华过眼春心在,莺飞草长真无赖。fán huá guò yǎn chūn xīn zài,yīng fēi cǎo zhǎng zhēn wú lài。
忽漫飘零怨晓风,流光咫尺不相待。hū màn piāo líng yuàn xiǎo fēng,liú guāng zhǐ chǐ bù xiāng dài。
琵琶弹作清夜游,倾囊买醉秦淮楼。pí pá dàn zuò qīng yè yóu,qīng náng mǎi zuì qín huái lóu。
城上灯红照酒醒,鬓边花好替人愁。chéng shàng dēng hóng zhào jiǔ xǐng,bìn biān huā hǎo tì rén chóu。
冥蒙谁作五里雾,修到神仙皆世故。míng méng shuí zuò wǔ lǐ wù,xiū dào shén xiān jiē shì gù。
阅尽荣枯怀抱孤,江关哀怨知何处。yuè jǐn róng kū huái bào gū,jiāng guān āi yuàn zhī hé chù。
丝肉缠绵四座春,相逢不忍说酸辛。sī ròu chán mián sì zuò chūn,xiāng féng bù rěn shuō suān xīn。
年年一片蒋山月,照见伤心第几人。nián nián yī piàn jiǎng shān yuè,zhào jiàn shāng xīn dì jǐ rén。

登钟山作

俞明震

鸿蒙凿元胎,地脉郁王会。hóng méng záo yuán tāi,dì mài yù wáng huì。
盘冈若蛇赴,蹑足出鸟背。pán gāng ruò shé fù,niè zú chū niǎo bèi。
落日荡遥悲,烈风夺天隘。luò rì dàng yáo bēi,liè fēng duó tiān ài。
荒荒孝陵树,阴嶕失拱卫。huāng huāng xiào líng shù,yīn jiāo shī gǒng wèi。
燐飞隧殿黝,哀湍奋沉濑。lín fēi suì diàn yǒu,āi tuān fèn chén lài。
引睇排重闉,雄风讵雕瘵。yǐn dì pái zhòng yīn,xióng fēng jù diāo zhài。
藐兹喋血场,蚁聚争王气。miǎo zī dié xuè chǎng,yǐ jù zhēng wáng qì。
聚散成古今,乐往哀长系。jù sàn chéng gǔ jīn,lè wǎng āi zhǎng xì。
栖霞馀春姿,新亭空雪涕。qī xiá yú chūn zī,xīn tíng kōng xuě tì。
登高我何托,色然倚天地。dēng gāo wǒ hé tuō,sè rán yǐ tiān dì。
到海水无多,即此悟边际。dào hǎi shuǐ wú duō,jí cǐ wù biān jì。
浮埃蔽城飞,渴壁俯睥睨。fú āi bì chéng fēi,kě bì fǔ pì nì。

晓游莫愁湖

俞明震

层台吐曙鲜,大星没城头。céng tái tǔ shǔ xiān,dà xīng méi chéng tóu。
理带愉晴皋,揽思惓湖楼。lǐ dài yú qíng gāo,lǎn sī quán hú lóu。
枻响梦乍离,孤花照深愁。yì xiǎng mèng zhà lí,gū huā zhào shēn chóu。
晻暧兵气苏,墟墓散羊牛。àn ài bīng qì sū,xū mù sàn yáng niú。
波光自含蓄,遥情荡未收。bō guāng zì hán xù,yáo qíng dàng wèi shōu。
箫鼓恋天风,清歌递繁忧。xiāo gǔ liàn tiān fēng,qīng gē dì fán yōu。
离离寻坠欢,依依怨川流。lí lí xún zhuì huān,yī yī yuàn chuān liú。
委化怡春情,此意长悠悠。wěi huà yí chūn qíng,cǐ yì zhǎng yōu yōu。

武昌道中

俞明震

江流束百忧,云光媚初夕。jiāng liú shù bǎi yōu,yún guāng mèi chū xī。
绵绵惓水木,清响倏已隔。mián mián quán shuǐ mù,qīng xiǎng shū yǐ gé。
江城延古欢,揽裾怨将别。jiāng chéng yán gǔ huān,lǎn jū yuàn jiāng bié。
广术暧寒烟,残阳收远色。guǎng shù ài hán yān,cán yáng shōu yuǎn sè。
驰望忽迷方,忉怛感行役。chí wàng hū mí fāng,dāo dá gǎn xíng yì。
委帆溯归风,虚舟群动息。wěi fān sù guī fēng,xū zhōu qún dòng xī。
明星露窈窕,山峦亦悱恻。míng xīng lù yǎo tiǎo,shān luán yì fěi cè。
哀乐乘天倪,情澜渺不竭。āi lè chéng tiān ní,qíng lán miǎo bù jié。
泠泠怀远度,黯黯徇前迹。líng líng huái yuǎn dù,àn àn xùn qián jì。
薄暮猿鸟啼,江湖不可测。báo mù yuán niǎo tí,jiāng hú bù kě cè。
瞻望穷崦嵫,婉娈迟明发。zhān wàng qióng yān zī,wǎn luán chí míng fā。

送仲林归通州

俞明震

晨风吹林散寒雨,星落城头捶大鼓。chén fēng chuī lín sàn hán yǔ,xīng luò chéng tóu chuí dà gǔ。
怨逐江南江北云,往事烦冤向谁语。yuàn zhú jiāng nán jiāng běi yún,wǎng shì fán yuān xiàng shuí yǔ。
颇传海上旌旗新,深语沉沉四座昏。pǒ chuán hǎi shàng jīng qí xīn,shēn yǔ chén chén sì zuò hūn。
魏徵妩媚有才辩,可怜热泪垂向人。wèi zhēng wǔ mèi yǒu cái biàn,kě lián rè lèi chuí xiàng rén。
狂吟痛饮酒盈瓮,醉胆轮囷压愁重。kuáng yín tòng yǐn jiǔ yíng wèng,zuì dǎn lún qūn yā chóu zhòng。
君归淮上我洞庭,泱莽中原真一梦。jūn guī huái shàng wǒ dòng tíng,yāng mǎng zhōng yuán zhēn yī mèng。
古人弃我如秋烟,起看孤日当高天。gǔ rén qì wǒ rú qiū yān,qǐ kàn gū rì dāng gāo tiān。
丈夫惜别近佻细,可堪哀乐将中年。zhàng fū xī bié jìn tiāo xì,kě kān āi lè jiāng zhōng nián。
登高元气满天地,城闉下缭乌丝细。dēng gāo yuán qì mǎn tiān dì,chéng yīn xià liáo wū sī xì。
还应闭目向时人,何事忧伤不如意。hái yīng bì mù xiàng shí rén,hé shì yōu shāng bù rú yì。
君看华发照春波,愁心婉娈山如螺。jūn kàn huá fā zhào chūn bō,chóu xīn wǎn luán shān rú luó。
十年俯仰历千劫,零落江湖哀怨多。shí nián fǔ yǎng lì qiān jié,líng luò jiāng hú āi yuàn duō。

寄和范仲林秀才

俞明震

故人别我无消息,江头日日愁风色。gù rén bié wǒ wú xiāo xī,jiāng tóu rì rì chóu fēng sè。
莽眇关河又一时,飘忽春光不相接。mǎng miǎo guān hé yòu yī shí,piāo hū chūn guāng bù xiāng jiē。
悲欢黯黯思昔游,脱帽笑指祢衡洲。bēi huān àn àn sī xī yóu,tuō mào xiào zhǐ mí héng zhōu。
无端落日照离别,从此烟波各自愁。wú duān luò rì zhào lí bié,cóng cǐ yān bō gè zì chóu。
眼前摇落知谁劲,可怜怀抱向人尽。yǎn qián yáo luò zhī shuí jìn,kě lián huái bào xiàng rén jǐn。
歧路相看泣弟兄,天涯况复怜贫病。qí lù xiāng kàn qì dì xiōng,tiān yá kuàng fù lián pín bìng。
由来人事尽堪怜,岸然气与浮云连。yóu lái rén shì jǐn kān lián,àn rán qì yǔ fú yún lián。
乾坤万态震顽懦,几辈佼佼称时贤。qián kūn wàn tài zhèn wán nuò,jǐ bèi jiǎo jiǎo chēng shí xián。
书生睥睨真成误,婀娜如君有深悟。shū shēng pì nì zhēn chéng wù,ē nà rú jūn yǒu shēn wù。
性情以外百不营,婉转深心托词赋。xìng qíng yǐ wài bǎi bù yíng,wǎn zhuǎn shēn xīn tuō cí fù。
知君岁晏愁感多,放眼天地同坎坷。zhī jūn suì yàn chóu gǎn duō,fàng yǎn tiān dì tóng kǎn kě。
江天酝酿好风格,只今回首同蹉跎。jiāng tiān yùn niàng hǎo fēng gé,zhǐ jīn huí shǒu tóng cuō tuó。
潇湘夜黑雨声急,荒荒往事成追忆。xiāo xiāng yè hēi yǔ shēng jí,huāng huāng wǎng shì chéng zhuī yì。
独掩深屏剪烛看,檐花乱落春风色。dú yǎn shēn píng jiǎn zhú kàn,yán huā luàn luò chūn fēng sè。
可怜岁岁泣春风,况复孤儿途路穷。kě lián suì suì qì chūn fēng,kuàng fù gū ér tú lù qióng。
人生何处论知己,掩袂东望愁飞鸿。rén shēng hé chù lùn zhī jǐ,yǎn mèi dōng wàng chóu fēi hóng。

长沙道中寄怀王木斋

俞明震

又听湖阴卧吹笛,十年人事真飘忽。yòu tīng hú yīn wò chuī dí,shí nián rén shì zhēn piāo hū。
至人乘物游无穷,今我胡为但兀兀。zhì rén chéng wù yóu wú qióng,jīn wǒ hú wèi dàn wù wù。
消尽回肠荡气中,中原落日看鸟没。xiāo jǐn huí cháng dàng qì zhōng,zhōng yuán luò rì kàn niǎo méi。
登高临深有所哀,回薄万古心无极。dēng gāo lín shēn yǒu suǒ āi,huí báo wàn gǔ xīn wú jí。
几辈词流擅盛名,心光零乱同坠叶。jǐ bèi cí liú shàn shèng míng,xīn guāng líng luàn tóng zhuì yè。
中路因循枉笑人,沉吟我亦嗟何及。zhōng lù yīn xún wǎng xiào rén,chén yín wǒ yì jiē hé jí。
遥看芳草如有灵,神识超然入渺冥。yáo kàn fāng cǎo rú yǒu líng,shén shí chāo rán rù miǎo míng。
万里归来真一梦,寥天思远风泠泠。wàn lǐ guī lái zhēn yī mèng,liáo tiān sī yuǎn fēng líng líng。
怀人忆事非无故,侧身天地惊岁暮。huái rén yì shì fēi wú gù,cè shēn tiān dì jīng suì mù。
此意王郎知我深,高歌往往有神悟。cǐ yì wáng láng zhī wǒ shēn,gāo gē wǎng wǎng yǒu shén wù。
年去年来湖上行,偃蹇乾坤解送迎。nián qù nián lái hú shàng xíng,yǎn jiǎn qián kūn jiě sòng yíng。
请看白日下垂处,尽是人间今古情。qǐng kàn bái rì xià chuí chù,jǐn shì rén jiān jīn gǔ qíng。

和范肯堂兼示李刚己

俞明震

自我来天津,一日课一诗。zì wǒ lái tiān jīn,yī rì kè yī shī。
出门泥没踝,岘屼窥天倪。chū mén ní méi huái,xiàn wù kuī tiān ní。
登高夜气静,得此晨风吹。dēng gāo yè qì jìng,dé cǐ chén fēng chuī。
日光附大地,万象皆离披。rì guāng fù dà dì,wàn xiàng jiē lí pī。
拓境无留影,一隙天所悲。tuò jìng wú liú yǐng,yī xì tiān suǒ bēi。
悚身伺其间,寸寸还自持。sǒng shēn cì qí jiān,cùn cùn hái zì chí。
百年太散漫,魂魄遂从之。bǎi nián tài sàn màn,hún pò suì cóng zhī。
卓哉范长公,黯澹天人姿。zhuó zāi fàn zhǎng gōng,àn dàn tiān rén zī。
谈诗有馀地,割取晴空丝。tán shī yǒu yú dì,gē qǔ qíng kōng sī。
及门尽贤达,李子尤恢奇。jí mén jǐn xián dá,lǐ zi yóu huī qí。
深谈破蒙翳,真气相因依。shēn tán pò méng yì,zhēn qì xiāng yīn yī。
悠悠人间世,扰扰长安儿。yōu yōu rén jiān shì,rǎo rǎo zhǎng ān ér。
道德偶中人,耳徇心为疲。dào dé ǒu zhōng rén,ěr xùn xīn wèi pí。
何哉寂寞中,获此真支离。hé zāi jì mò zhōng,huò cǐ zhēn zhī lí。

食瓜

俞明震

屏息不知有天地,梦梦侧视如釜底。píng xī bù zhī yǒu tiān dì,mèng mèng cè shì rú fǔ dǐ。
微闻殿角走轻雷,色然云物随人起。wēi wén diàn jiǎo zǒu qīng léi,sè rán yún wù suí rén qǐ。
奴子献瓜大于瓢,持瓜待剖心摇摇。nú zi xiàn guā dà yú piáo,chí guā dài pōu xīn yáo yáo。
炎风蒸海绝飞挽,军容惨沮烧旌旄。yán fēng zhēng hǎi jué fēi wǎn,jūn róng cǎn jǔ shāo jīng máo。
堆盘见此晚霞色,眼底清凉不可测。duī pán jiàn cǐ wǎn xiá sè,yǎn dǐ qīng liáng bù kě cè。
避世何人解饮冰,稍借甘鲜驱内热。bì shì hé rén jiě yǐn bīng,shāo jiè gān xiān qū nèi rè。
一气毋教遁齿牙,终怜肝胆非一家。yī qì wú jiào dùn chǐ yá,zhōng lián gān dǎn fēi yī jiā。
自提血肠理烦郁,谁言伏暑能抵瑕。zì tí xuè cháng lǐ fán yù,shuí yán fú shǔ néng dǐ xiá。
百骸冥冥我无苦,书来吾弟反病暑。bǎi hái míng míng wǒ wú kǔ,shū lái wú dì fǎn bìng shǔ。
对床忽梦呻吟时,有兄飘泊真怜汝。duì chuáng hū mèng shēn yín shí,yǒu xiōng piāo pō zhēn lián rǔ。
丞相作势大用兵,往往海上思飞腾。chéng xiāng zuò shì dà yòng bīng,wǎng wǎng hǎi shàng sī fēi téng。
仙人微笑立云軿,坚我寂寞慰弟兄。xiān rén wēi xiào lì yún píng,jiān wǒ jì mò wèi dì xiōng。
曾侯祠庙堕烟雾,撞钟伐鼓惊迟暮。céng hóu cí miào duò yān wù,zhuàng zhōng fá gǔ jīng chí mù。
抱我悠悠一片心,潸然涕洒苍茫处。bào wǒ yōu yōu yī piàn xīn,shān rán tì sǎ cāng máng chù。

通天岩

俞明震

但见九州大,安知岩壑深。dàn jiàn jiǔ zhōu dà,ān zhī yán hè shēn。
不有登高兴,安知天地心。bù yǒu dēng gāo xīng,ān zhī tiān dì xīn。
少壮背人去,瞥如鸟投林。shǎo zhuàng bèi rén qù,piē rú niǎo tóu lín。
竦身伺日影,一息皆精神。sǒng shēn cì rì yǐng,yī xī jiē jīng shén。
回光射丛薄,细路披碎金。huí guāng shè cóng báo,xì lù pī suì jīn。
暂与涤烦冤,遗此一寸阴。zàn yǔ dí fán yuān,yí cǐ yī cùn yīn。
百转出寒雾,隐隐浮城闉。bǎi zhuǎn chū hán wù,yǐn yǐn fú chéng yīn。
晴雨失气候,万态含酸辛。qíng yǔ shī qì hòu,wàn tài hán suān xīn。
惜此物力阜,郁塞无冬春。xī cǐ wù lì fù,yù sāi wú dōng chūn。
岳岳姚江叟,教养开芜榛。yuè yuè yáo jiāng sǒu,jiào yǎng kāi wú zhēn。
欲民通生计,先使变土音。yù mín tōng shēng jì,xiān shǐ biàn tǔ yīn。
豁蒙即治理,闭关皆弱民。huō méng jí zhì lǐ,bì guān jiē ruò mín。
我来理冤愤,百屈不一伸。wǒ lái lǐ yuān fèn,bǎi qū bù yī shēn。
高天照冥昧,后起无哲人。gāo tiān zhào míng mèi,hòu qǐ wú zhé rén。
生平悲悯怀,望远情倍亲。shēng píng bēi mǐn huái,wàng yuǎn qíng bèi qīn。
况兹值岁暮,归心如转轮。kuàng zī zhí suì mù,guī xīn rú zhuǎn lún。

长夜吟

俞明震

空江夜坐云崔嵬,合沓群山如马来。kōng jiāng yè zuò yún cuī wéi,hé dá qún shān rú mǎ lái。
眼前瞬息恣万变,胡为墨守相争猜。yǎn qián shùn xī zì wàn biàn,hú wèi mò shǒu xiāng zhēng cāi。
新民有术不能道,沧桑一剧悲者笑。xīn mín yǒu shù bù néng dào,cāng sāng yī jù bēi zhě xiào。
鬼神毕竟误苍生,迷信何曾有宗教。guǐ shén bì jìng wù cāng shēng,mí xìn hé céng yǒu zōng jiào。
达官解事但形模,宪法不启愚民愚。dá guān jiě shì dàn xíng mó,xiàn fǎ bù qǐ yú mín yú。
百年积弱有天意,朝三枉自尤群狙。bǎi nián jī ruò yǒu tiān yì,cháo sān wǎng zì yóu qún jū。
滩头水寒千丈落,颓波散尽趋大壑。tān tóu shuǐ hán qiān zhàng luò,tuí bō sàn jǐn qū dà hè。
洗涤山川有雨声,莫诉烦冤向寥廓。xǐ dí shān chuān yǒu yǔ shēng,mò sù fán yuān xiàng liáo kuò。
盘空大地如车轮,日光所被物态新。pán kōng dà dì rú chē lún,rì guāng suǒ bèi wù tài xīn。
若使地轴不自转,谁是茫茫长夜人。ruò shǐ dì zhóu bù zì zhuǎn,shuí shì máng máng zhǎng yè rén。
繁霜夜陨乌啼苦,荒江此境成终古。fán shuāng yè yǔn wū tí kǔ,huāng jiāng cǐ jìng chéng zhōng gǔ。
错怨东方不肯明,那识西天日方午。cuò yuàn dōng fāng bù kěn míng,nà shí xī tiān rì fāng wǔ。

偕刘月农登八境台示同游诸子

俞明震

衙居绝朋欢,乘兴策游骑。yá jū jué péng huān,chéng xīng cè yóu qí。
步上八境台,恍如脱拘系。bù shàng bā jìng tái,huǎng rú tuō jū xì。
郁郁瞰孤城,脉脉延秋霁。yù yù kàn gū chéng,mài mài yán qiū jì。
生年去飘忽,忧患天所寄。shēng nián qù piāo hū,yōu huàn tiān suǒ jì。
弥望结层阴,人烟堕冥昧。mí wàng jié céng yīn,rén yān duò míng mèi。
帆静如有待,鸟惊若相忌。fān jìng rú yǒu dài,niǎo jīng ruò xiāng jì。
暝色赴依微,冈峦互睥睨。míng sè fù yī wēi,gāng luán hù pì nì。
万感入迟暮,宦游非我意。wàn gǎn rù chí mù,huàn yóu fēi wǒ yì。
坐对好江山,宁为百年计。zuò duì hǎo jiāng shān,níng wèi bǎi nián jì。
此邦多达人,所悲在民气。cǐ bāng duō dá rén,suǒ bēi zài mín qì。
吾子忧患身,抗心赴沉挚。wú zi yōu huàn shēn,kàng xīn fù chén zhì。
至人通群情,毋忧负俗累。zhì rén tōng qún qíng,wú yōu fù sú lèi。

戍申十一月重游通天岩宿山寺

俞明震

深岩一穴天光聚,怪石当人如虎踞。shēn yán yī xué tiān guāng jù,guài shí dāng rén rú hǔ jù。
荆棘相看已隔年,洞中石佛真顽固。jīng jí xiāng kàn yǐ gé nián,dòng zhōng shí fú zhēn wán gù。
高飞一鸟破鸿蒙,涧底云烟失攀附。gāo fēi yī niǎo pò hóng méng,jiàn dǐ yún yān shī pān fù。
层峦椎鲁无性灵,点缀遥情出寒树。céng luán chuí lǔ wú xìng líng,diǎn zhuì yáo qíng chū hán shù。
山色宁知迟暮心,斜阳不到无人处。shān sè níng zhī chí mù xīn,xié yáng bù dào wú rén chù。
谁持肝胆照荒寒,剩有悲欢支世故。shuí chí gān dǎn zhào huāng hán,shèng yǒu bēi huān zhī shì gù。
晚钟催客入寺门,草背灯光如缀露。wǎn zhōng cuī kè rù sì mén,cǎo bèi dēng guāng rú zhuì lù。
山僧向我说灵怪,夜深暂尔清百虑。shān sēng xiàng wǒ shuō líng guài,yè shēn zàn ěr qīng bǎi lǜ。
卧闻石齿漱泉声,缺月微明四边雾。wò wén shí chǐ shù quán shēng,quē yuè wēi míng sì biān wù。
岩颠忽吐银色云,曙星隐约在庭户。yán diān hū tǔ yín sè yún,shǔ xīng yǐn yuē zài tíng hù。
半世劳劳向晓心,一枕深深佛前炷。bàn shì láo láo xiàng xiǎo xīn,yī zhěn shēn shēn fú qián zhù。
官如残梦应自笑,人情剥尽随所遇。guān rú cán mèng yīng zì xiào,rén qíng bō jǐn suí suǒ yù。
万木不动风有声,晨光惨惨生幽怖。wàn mù bù dòng fēng yǒu shēng,chén guāng cǎn cǎn shēng yōu bù。
入山苦劳出山逸,掉首还寻出山路。rù shān kǔ láo chū shān yì,diào shǒu hái xún chū shān lù。

改岁四日率兵度梅关赋此

俞明震

角声低不扬,磴道郁盘互。jiǎo shēng dī bù yáng,dèng dào yù pán hù。
泉细湿云根,松高倚天柱。quán xì shī yún gēn,sōng gāo yǐ tiān zhù。
但闻白云香,不见梅开处。dàn wén bái yún xiāng,bù jiàn méi kāi chù。
百转到关门,双岩尚掩护。bǎi zhuǎn dào guān mén,shuāng yán shàng yǎn hù。
南望失气候,青青露原树。nán wàng shī qì hòu,qīng qīng lù yuán shù。
山势万马腾,有力不能驭。shān shì wàn mǎ téng,yǒu lì bù néng yù。
遂令关以南,天然画畛域。suì lìng guān yǐ nán,tiān rán huà zhěn yù。
群盗捷如揉,诱我逢邻怒。qún dào jié rú róu,yòu wǒ féng lín nù。
摧陷失雄心,避缩全世故。cuī xiàn shī xióng xīn,bì suō quán shì gù。
众鸟噪夕阳,人家隐寒雾。zhòng niǎo zào xī yáng,rén jiā yǐn hán wù。
谁与辨烦冤,嗒然全吾素。shuí yǔ biàn fán yuān,dā rán quán wú sù。

宿凉州

俞明震

云与雪山连,不知山向背。yún yǔ xuě shān lián,bù zhī shān xiàng bèi。
残日在寒沙,婉娈得月态。cán rì zài hán shā,wǎn luán dé yuè tài。
群羊去如水,远色倏明昧。qún yáng qù rú shuǐ,yuǎn sè shū míng mèi。
此景夙未历,垂老临绝塞。cǐ jǐng sù wèi lì,chuí lǎo lín jué sāi。
地远古愁多,草枯残垒在。dì yuǎn gǔ chóu duō,cǎo kū cán lěi zài。
天山一线脉,盘旋走关内。tiān shān yī xiàn mài,pán xuán zǒu guān nèi。
流泉满驰道,千里有灌溉。liú quán mǎn chí dào,qiān lǐ yǒu guàn gài。
巍然古重镇,四郊如拥戴。wēi rán gǔ zhòng zhèn,sì jiāo rú yōng dài。
风吹大月来,南山忽沉晦。fēng chuī dà yuè lái,nán shān hū chén huì。
莽莽天无垠,静与长城对。mǎng mǎng tiān wú yín,jìng yǔ zhǎng chéng duì。