古诗词

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

静坐如有适,从知昨者非。jìng zuò rú yǒu shì,cóng zhī zuó zhě fēi。
笠边疏雨过,草背一虫飞。lì biān shū yǔ guò,cǎo bèi yī chóng fēi。
酒薄心常定,谈深客不稀。jiǔ báo xīn cháng dìng,tán shēn kè bù xī。
八方终炙手,吾道竟安归。bā fāng zhōng zhì shǒu,wú dào jìng ān guī。
猜您喜欢

丙午入都迂道至长沙十月十六日舟过箄洲

俞明震

落月怀人无限情,起看江色未分明。luò yuè huái rén wú xiàn qíng,qǐ kàn jiāng sè wèi fēn míng。
雾中但见千帆顶,天末微闻一雁声。wù zhōng dàn jiàn qiān fān dǐng,tiān mò wēi wén yī yàn shēng。
得免飘零兄弟老,深于哀乐古今平。dé miǎn piāo líng xiōng dì lǎo,shēn yú āi lè gǔ jīn píng。
艰难幸践联床约,但恐重来白发生。jiān nán xìng jiàn lián chuáng yuē,dàn kǒng zhòng lái bái fā shēng。

登园亭感赋

俞明震

一片伤心万柳丝,晚晴新绿上须眉。yī piàn shāng xīn wàn liǔ sī,wǎn qíng xīn lǜ shàng xū méi。
醉看残日悠悠下,坐听呜蝉悄悄悲。zuì kàn cán rì yōu yōu xià,zuò tīng wū chán qiāo qiāo bēi。
花底炎凉俱有味,眼中陵谷更何思。huā dǐ yán liáng jù yǒu wèi,yǎn zhōng líng gǔ gèng hé sī。
从今记取苏龛句,忍泪看天到几时。cóng jīn jì qǔ sū kān jù,rěn lèi kàn tiān dào jǐ shí。

雨中登楼赠伯严

俞明震

闭门三日天如醉,极目消魂是此楼。bì mén sān rì tiān rú zuì,jí mù xiāo hún shì cǐ lóu。
弦上忽惊飞鸟逝,雨中无数远山愁。xián shàng hū jīng fēi niǎo shì,yǔ zhōng wú shù yuǎn shān chóu。
清时了了花犹媚,大地冥冥树已秋。qīng shí le le huā yóu mèi,dà dì míng míng shù yǐ qiū。
知否匡庐烟雾里,有人袖手看神州。zhī fǒu kuāng lú yān wù lǐ,yǒu rén xiù shǒu kàn shén zhōu。

峡江道中

俞明震

空际又收斜照去,人间惟有百忧侵。kōng jì yòu shōu xié zhào qù,rén jiān wéi yǒu bǎi yōu qīn。
荒城近水知寒早,醉眼看天觉泪深。huāng chéng jìn shuǐ zhī hán zǎo,zuì yǎn kàn tiān jué lèi shēn。
身外波涛隐高树,梦馀灯火悟初心。shēn wài bō tāo yǐn gāo shù,mèng yú dēng huǒ wù chū xīn。
滩声呜咽鸦啼急,四十年前枕上音。tān shēng wū yàn yā tí jí,sì shí nián qián zhěn shàng yīn。

郁孤台

俞明震

秋风吹上郁孤台,鼓角声低万井哀。qiū fēng chuī shàng yù gū tái,gǔ jiǎo shēng dī wàn jǐng āi。
事过群山如梦醒,天空一雁破愁来。shì guò qún shān rú mèng xǐng,tiān kōng yī yàn pò chóu lái。
蛮巫醉饱教歌舞,短日荒寒下草莱。mán wū zuì bǎo jiào gē wǔ,duǎn rì huāng hán xià cǎo lái。
耕凿但知忘帝力,闭关终古是凡才。gēng záo dàn zhī wàng dì lì,bì guān zhōng gǔ shì fán cái。

八境台

俞明震

层台窅窕压惊流,又作闲身半日留。céng tái yǎo tiǎo yā jīng liú,yòu zuò xián shēn bàn rì liú。
鸥鹭去人如避世,江山知我此登楼。ōu lù qù rén rú bì shì,jiāng shān zhī wǒ cǐ dēng lóu。
愁边双塔沧桑影,霜外寒林粉墨秋。chóu biān shuāng tǎ cāng sāng yǐng,shuāng wài hán lín fěn mò qiū。
莫向棋枰数残劫,醉看斜日下松楸。mò xiàng qí píng shù cán jié,zuì kàn xié rì xià sōng qiū。

郁孤台寓斋

俞明震

檐角一铃呼鸟还,残宵归梦转清闲。yán jiǎo yī líng hū niǎo hái,cán xiāo guī mèng zhuǎn qīng xián。
风声到枕思乡树,月色愁人有乱山。fēng shēng dào zhěn sī xiāng shù,yuè sè chóu rén yǒu luàn shān。
一念可教沧海变,百年真到鬓毛斑。yī niàn kě jiào cāng hǎi biàn,bǎi nián zhēn dào bìn máo bān。
因循聊作鸿荒想,身在千岩万壑间。yīn xún liáo zuò hóng huāng xiǎng,shēn zài qiān yán wàn hè jiān。

赣江晓发

俞明震

荒滩有客夜推篷,江入群山一线通。huāng tān yǒu kè yè tuī péng,jiāng rù qún shān yī xiàn tōng。
向晓灯光斜月里,残年心事乱流中。xiàng xiǎo dēng guāng xié yuè lǐ,cán nián xīn shì luàn liú zhōng。
将衰微觉悲欢异,无睡方知天地空。jiāng shuāi wēi jué bēi huān yì,wú shuì fāng zhī tiān dì kōng。
忽漫相逢有归雁,哀鸣无奈五更风。hū màn xiāng féng yǒu guī yàn,āi míng wú nài wǔ gèng fēng。

晓发庐陵

俞明震

破晓时闻孤雁鸣,关心犹记去年声。pò xiǎo shí wén gū yàn míng,guān xīn yóu jì qù nián shēng。
出林微月知人意,附郭名山有世情。chū lín wēi yuè zhī rén yì,fù guō míng shān yǒu shì qíng。
望远残灯随念没,临流一树傍愁生。wàng yuǎn cán dēng suí niàn méi,lín liú yī shù bàng chóu shēng。
人间万事闲经过,剩有诗心郁未平。rén jiān wàn shì xián jīng guò,shèng yǒu shī xīn yù wèi píng。

郁孤台晚眺

俞明震

隐约钟声杂市声,又看斜日下重城。yǐn yuē zhōng shēng zá shì shēng,yòu kàn xié rì xià zhòng chéng。
人前恻恻无高论,江上悠悠入晚晴。rén qián cè cè wú gāo lùn,jiāng shàng yōu yōu rù wǎn qíng。
忧世但知来日在,倚楼真觉一身轻。yōu shì dàn zhī lái rì zài,yǐ lóu zhēn jué yī shēn qīng。
栖鸦流水成终古,吟遍秋光识此情。qī yā liú shuǐ chéng zhōng gǔ,yín biàn qiū guāng shí cǐ qíng。

刘芋山招饮郁孤台感念近事赠同座诸绅士

俞明震

城角炊烟一片愁,眼看生事但悠悠。chéng jiǎo chuī yān yī piàn chóu,yǎn kàn shēng shì dàn yōu yōu。
人无肝胆常如客,山有晴阴各自秋。rén wú gān dǎn cháng rú kè,shān yǒu qíng yīn gè zì qiū。
千亩瘴开留晚照,双江水涸笑清流。qiān mǔ zhàng kāi liú wǎn zhào,shuāng jiāng shuǐ hé xiào qīng liú。
因循我更惭诸子,犹有闲情付啸讴。yīn xún wǒ gèng cán zhū zi,yóu yǒu xián qíng fù xiào ōu。

步月偶占

俞明震

低帘灯影映残荷,别梦依依奈远何。dī lián dēng yǐng yìng cán hé,bié mèng yī yī nài yuǎn hé。
夜久一萤深入露,月明双眼静生波。yè jiǔ yī yíng shēn rù lù,yuè míng shuāng yǎn jìng shēng bō。
庭前独树看人老,天外愁云任鸟过。tíng qián dú shù kàn rén lǎo,tiān wài chóu yún rèn niǎo guò。
欲逐清辉向寥廓,秋风心事更蹉跎。yù zhú qīng huī xiàng liáo kuò,qiū fēng xīn shì gèng cuō tuó。

城头望夕阳西没感赋

俞明震

为愿残阳堕地迟,望中灯火转迷离。wèi yuàn cán yáng duò dì chí,wàng zhōng dēng huǒ zhuǎn mí lí。
群山偃蹇都能隐,双雁回翔何所悲。qún shān yǎn jiǎn dōu néng yǐn,shuāng yàn huí xiáng hé suǒ bēi。
一暝欲收江海去,回头如接混茫时。yī míng yù shōu jiāng hǎi qù,huí tóu rú jiē hùn máng shí。
篱边剩有微光在,珍重秋心好自持。lí biān shèng yǒu wēi guāng zài,zhēn zhòng qiū xīn hǎo zì chí。

移寓南安郡楼

俞明震

微觉人间忧患长,树头寒雾减春光。wēi jué rén jiān yōu huàn zhǎng,shù tóu hán wù jiǎn chūn guāng。
儿时书卷存馀味,静日江山但坐忘。ér shí shū juǎn cún yú wèi,jìng rì jiāng shān dàn zuò wàng。
雨脚减收延返照,蛛丝何意近雕梁。yǔ jiǎo jiǎn shōu yán fǎn zhào,zhū sī hé yì jìn diāo liáng。
野梅吹尽无人见,辜负高楼一夜香。yě méi chuī jǐn wú rén jiàn,gū fù gāo lóu yī yè xiāng。

初春雨霁有怀

俞明震

一峰相向晚崚嶒,霁色犹寒隔雾层。yī fēng xiāng xiàng wǎn léng céng,jì sè yóu hán gé wù céng。
深竹饱听连夜雨,曲房初见照愁灯。shēn zhú bǎo tīng lián yè yǔ,qū fáng chū jiàn zhào chóu dēng。
十年影事朦胧记,二月韶光浅淡增。shí nián yǐng shì méng lóng jì,èr yuè sháo guāng qiǎn dàn zēng。
正是江南好时节,海棠红蕊绽春冰。zhèng shì jiāng nán hǎo shí jié,hǎi táng hóng ruǐ zhàn chūn bīng。