古诗词

和李公子经迈

俞明震

相看谁挟幽并气,极盛门才有递增。xiāng kàn shuí xié yōu bìng qì,jí shèng mén cái yǒu dì zēng。
当户河流风㶁㶁,隔年人到雨腾腾。dāng hù hé liú fēng guó guó,gé nián rén dào yǔ téng téng。
君家忧乐关全局,天下低徊想中兴。jūn jiā yōu lè guān quán jú,tiān xià dī huái xiǎng zhōng xīng。
近事忽堪横涕泪,海云樯燕百无能。jìn shì hū kān héng tì lèi,hǎi yún qiáng yàn bǎi wú néng。
猜您喜欢

和散原游桐庐至七里泷钓台作次原韵

俞明震

晴江啼画眉,烟屿如浮杯。qíng jiāng tí huà méi,yān yǔ rú fú bēi。
有山不真隐,游钓皆凡材。yǒu shān bù zhēn yǐn,yóu diào jiē fán cái。
郁郁旋螺门,一水争潆回。yù yù xuán luó mén,yī shuǐ zhēng yíng huí。
风日不到处,古祠傍山隈。fēng rì bù dào chù,gǔ cí bàng shān wēi。
钓台东西峙,不受群峰排。diào tái dōng xī zhì,bù shòu qún fēng pái。
前年旧鸥鹭,相见如惊猜。qián nián jiù ōu lù,xiāng jiàn rú jīng cāi。
乱世无隐地,焉知我重来。luàn shì wú yǐn dì,yān zhī wǒ zhòng lái。
筇边落日尽,淡淡烟光开。qióng biān luò rì jǐn,dàn dàn yān guāng kāi。
依稀痛哭记,留与今人哀。yī xī tòng kū jì,liú yǔ jīn rén āi。
苟乏超世见,江山无好怀。gǒu fá chāo shì jiàn,jiāng shān wú hǎo huái。
卧石灭残字,斑馼千年苔。wò shí miè cán zì,bān wén qiān nián tái。
丝风重九鼎,天意宁徘徊。sī fēng zhòng jiǔ dǐng,tiān yì níng pái huái。

和散原游桐庐至七里泷钓台作次原韵

俞明震

却病始登山,三度憩祠屋。què bìng shǐ dēng shān,sān dù qì cí wū。
风日老蒹葭,欲往迷前躅。fēng rì lǎo jiān jiā,yù wǎng mí qián zhú。
从容理归棹,水流山簇簇。cóng róng lǐ guī zhào,shuǐ liú shān cù cù。
暮色苍然来,人天渺一粟。mù sè cāng rán lái,rén tiān miǎo yī sù。
漏釜燃湿薪,烟篷坐瞑目。lòu fǔ rán shī xīn,yān péng zuò míng mù。
散翁酒肠空,三子但扪腹。sàn wēng jiǔ cháng kōng,sān zi dàn mén fù。
浪游有饥饱,一笑境难续。làng yóu yǒu jī bǎo,yī xiào jìng nán xù。
袖中亭林诗,应向西台读。xiù zhōng tíng lín shī,yīng xiàng xī tái dú。
杖策追光武,群雄亦粥粥。zhàng cè zhuī guāng wǔ,qún xióng yì zhōu zhōu。
莫道客星孤,终古桐江绿。mò dào kè xīng gū,zhōng gǔ tóng jiāng lǜ。

游花坞至白云堆僧舍午饭

俞明震

春山无尽藏,有云自深曲。chūn shān wú jǐn cáng,yǒu yún zì shēn qū。
随处著茅庵,窅然寄心目。suí chù zhù máo ān,yǎo rán jì xīn mù。
云根函一窗,万竹深如束。yún gēn hán yī chuāng,wàn zhú shēn rú shù。
日午云不归,浓阴补山绿。rì wǔ yún bù guī,nóng yīn bǔ shān lǜ。
净理不可举,钟声来断续。jìng lǐ bù kě jǔ,zhōng shēng lái duàn xù。
孤筇身外身,幽往迷前躅。gū qióng shēn wài shēn,yōu wǎng mí qián zhú。
檐隙坐相忘,春去了无触。yán xì zuò xiāng wàng,chūn qù le wú chù。
古佛野僧旁,茶香饭初熟。gǔ fú yě sēng páng,chá xiāng fàn chū shú。
一饱不愿馀,人生几陵谷。yī bǎo bù yuàn yú,rén shēng jǐ líng gǔ。

游破山寺睹翁常熟师遗墨感赋

俞明震

出郭晨气清,鸟声杂悲喜。chū guō chén qì qīng,niǎo shēng zá bēi xǐ。
初日明高林,山在绿阴底。chū rì míng gāo lín,shān zài lǜ yīn dǐ。
何处觅禅关,潭空竹烟起。hé chù mì chán guān,tán kōng zhú yān qǐ。
郁郁松禅翁,放逐曾经此。yù yù sōng chán wēng,fàng zhú céng jīng cǐ。
寺僧索题额,留作藏山纸。sì sēng suǒ tí é,liú zuò cáng shān zhǐ。
神味在青冥,泼墨皆云水。shén wèi zài qīng míng,pō mò jiē yún shuǐ。
从知忧患心,妙契清净理。cóng zhī yōu huàn xīn,miào qì qīng jìng lǐ。
前游已隔世,樵径青未已。qián yóu yǐ gé shì,qiáo jìng qīng wèi yǐ。
山随人意深,万事沧桑里。shān suí rén yì shēn,wàn shì cāng sāng lǐ。

登剑门峰拂水桥

俞明震

鱼贯出层岚,帽檐欹晓日。yú guàn chū céng lán,mào yán yī xiǎo rì。
咿哑答鸟声,风舆坐超忽。yī yǎ dá niǎo shēng,fēng yú zuò chāo hū。
直上穷窅如,下临诧奇绝。zhí shàng qióng yǎo rú,xià lín chà qí jué。
云与石争山,怒泉抵其隙。yún yǔ shí zhēng shān,nù quán dǐ qí xì。
回风一震荡,乔林溅飞沫。huí fēng yī zhèn dàng,qiáo lín jiàn fēi mò。
危桥通两崖,关锁见气力。wēi qiáo tōng liǎng yá,guān suǒ jiàn qì lì。
曳杖入清雄,觅我经行迹。yè zhàng rù qīng xióng,mì wǒ jīng xíng jì。
十年沧海心,未与钟磬隔。shí nián cāng hǎi xīn,wèi yǔ zhōng qìng gé。
人生重回首,春光有今昔。rén shēng zhòng huí shǒu,chūn guāng yǒu jīn xī。
不见鹁鸽峰,墓草萋萋碧。bù jiàn bó gē fēng,mù cǎo qī qī bì。

暑夜雨初过平明泛舟出南湖

俞明震

昨夜南山雨,雷峰净如拭。zuó yè nán shān yǔ,léi fēng jìng rú shì。
澄波倒天影,云来满湖石。chéng bō dào tiān yǐng,yún lái mǎn hú shí。
石底一星明,馀光随桨没。shí dǐ yī xīng míng,yú guāng suí jiǎng méi。
忽惊鸥背红,荷边上初日。hū jīng ōu bèi hóng,hé biān shàng chū rì。
曙色分远近,湖光有明灭。shǔ sè fēn yuǎn jìn,hú guāng yǒu míng miè。
渐觉东方高,市声出烟隙。jiàn jué dōng fāng gāo,shì shēng chū yān xì。
日计在一晨,生事纷如发。rì jì zài yī chén,shēng shì fēn rú fā。
蜕世吾何曾,替人愁午热。tuì shì wú hé céng,tì rén chóu wǔ rè。
万事不如归,南湖风猎猎。wàn shì bù rú guī,nán hú fēng liè liè。

送大维侄赴美国入哈佛大学

俞明震

厌世非人情,衰年望子侄。yàn shì fēi rén qíng,shuāi nián wàng zi zhí。
送尔万里行,百感集呜咽。sòng ěr wàn lǐ xíng,bǎi gǎn jí wū yàn。
自吾成竟时,艰难生计拙。zì wú chéng jìng shí,jiān nán shēng jì zhuō。
人视官为家,学与世同辙。rén shì guān wèi jiā,xué yǔ shì tóng zhé。
兀散聊自娱,游心慕庄列。wù sàn liáo zì yú,yóu xīn mù zhuāng liè。
牵萝补屋难,坐视藩篱撤。qiān luó bǔ wū nán,zuò shì fān lí chè。
尔往晰新理,淑身即救国。ěr wǎng xī xīn lǐ,shū shēn jí jiù guó。
并世无学人,人心遂荡决。bìng shì wú xué rén,rén xīn suì dàng jué。
常懔风俗忧,勿与性情格。cháng lǐn fēng sú yōu,wù yǔ xìng qíng gé。
尔父病且衰,我死更旦夕。ěr fù bìng qiě shuāi,wǒ sǐ gèng dàn xī。
国危家偶存,所悲在来日。guó wēi jiā ǒu cún,suǒ bēi zài lái rì。
来日吾安知,极目海涛阔。lái rì wú ān zhī,jí mù hǎi tāo kuò。

戊午重九日病起至金陵旧居和散原见赠之作

俞明震

南高峰晴北峰雨,攀天几度悲重阳。nán gāo fēng qíng běi fēng yǔ,pān tiān jǐ dù bēi zhòng yáng。
今年重阳两病叟,闭门与世殊沧桑。jīn nián zhòng yáng liǎng bìng sǒu,bì mén yǔ shì shū cāng sāng。
园木自凋生意在,纷纷野卉争秋光。yuán mù zì diāo shēng yì zài,fēn fēn yě huì zhēng qiū guāng。
惯将歌哭托酩酊,因病止酒天主张。guàn jiāng gē kū tuō mǐng dīng,yīn bìng zhǐ jiǔ tiān zhǔ zhāng。
由来老至各异境,淡处得趣皆芬芳。yóu lái lǎo zhì gè yì jìng,dàn chù dé qù jiē fēn fāng。
菊前桂后天清旷,无主钟山屹相向。jú qián guì hòu tiān qīng kuàng,wú zhǔ zhōng shān yì xiāng xiàng。
何必登高看晚晴,青溪自古多惆怅。hé bì dēng gāo kàn wǎn qíng,qīng xī zì gǔ duō chóu chàng。
疮雁南来事又新,斜日满城无故人。chuāng yàn nán lái shì yòu xīn,xié rì mǎn chéng wú gù rén。
结邻与子共花竹,天许江湖作幸民。jié lín yǔ zi gòng huā zhú,tiān xǔ jiāng hú zuò xìng mín。

晓发铜青峡望贺兰山绕河套北行

俞明震

入塞复出塞,黄河如奔马。rù sāi fù chū sāi,huáng hé rú bēn mǎ。
捩舵贺兰山,谁是重来者。liè duò hè lán shān,shuí shì zhòng lái zhě。
一发见中原,惝恍泪盈把。yī fā jiàn zhōng yuán,chǎng huǎng lèi yíng bǎ。
沙飞万里黄,月出半轮赭。shā fēi wàn lǐ huáng,yuè chū bàn lún zhě。
况闻宁夏乱,战血膏原野。kuàng wén níng xià luàn,zhàn xuè gāo yuán yě。
遗黎对鸣咽,一去吾宁舍。yí lí duì míng yàn,yī qù wú níng shě。
极目断冰流,鹰边辨庐舍。jí mù duàn bīng liú,yīng biān biàn lú shě。
行役但悄悄,人烟渐清暇。xíng yì dàn qiāo qiāo,rén yān jiàn qīng xiá。
野旷驼为城,屋低泥作瓦。yě kuàng tuó wèi chéng,wū dī ní zuò wǎ。
不知春几时,寒日垂垂下。bù zhī chūn jǐ shí,hán rì chuí chuí xià。

小学堂歌

俞明震

传闻四境内,私塾尽改良。chuán wén sì jìng nèi,sī shú jǐn gǎi liáng。
入城吞声哭,听我歌学堂。rù chéng tūn shēng kū,tīng wǒ gē xué táng。
古祠蔽风雨,门额书皇皇。gǔ cí bì fēng yǔ,mén é shū huáng huáng。
中庭有偶像,教室设两厢。zhōng tíng yǒu ǒu xiàng,jiào shì shè liǎng xiāng。
童子颇活泼,鱼贯而雁行。tóng zi pǒ huó pō,yú guàn ér yàn xíng。
亦有四五辈,面目渐老苍。yì yǒu sì wǔ bèi,miàn mù jiàn lǎo cāng。
乱发垂过耳,垢腻无完裳。luàn fā chuí guò ěr,gòu nì wú wán shang。
列坐乃凌乱,争就檐隙光。liè zuò nǎi líng luàn,zhēng jiù yán xì guāng。
讲师入讲席,气静声不扬。jiǎng shī rù jiǎng xí,qì jìng shēng bù yáng。
面壁写粉字,古语连篇长。miàn bì xiě fěn zì,gǔ yǔ lián piān zhǎng。
就中一老儒,口说颇精详。jiù zhōng yī lǎo rú,kǒu shuō pǒ jīng xiáng。
因授读经课,为讲达孝章。yīn shòu dú jīng kè,wèi jiǎng dá xiào zhāng。
若者天子孝,若者诸侯王。ruò zhě tiān zi xiào,ruò zhě zhū hóu wáng。
群儿互耳语,或但两目张。qún ér hù ěr yǔ,huò dàn liǎng mù zhāng。
朦然又移晷,咳唾如沸汤。méng rán yòu yí guǐ,ké tuò rú fèi tāng。
吁嗟十年内,此事讵可商。xū jiē shí nián nèi,cǐ shì jù kě shāng。
我闻东西国,校舍周穷乡。wǒ wén dōng xī guó,xiào shě zhōu qióng xiāng。
儿童心理学,何以基富强。ér tóng xīn lǐ xué,hé yǐ jī fù qiáng。
此意难具陈,请君学牧羊。cǐ yì nán jù chén,qǐng jūn xué mù yáng。
牧羊得羊性,三百无相妨。mù yáng dé yáng xìng,sān bǎi wú xiāng fáng。
人人有子弟,谁家无爷娘。rén rén yǒu zi dì,shuí jiā wú yé niáng。
蒙养须及时,愿与重较量。méng yǎng xū jí shí,yuàn yǔ zhòng jiào liàng。

哀自治

俞明震

歌罢学堂歌,听我歌自治。gē bà xué táng gē,tīng wǒ gē zì zhì。
客从边隅来,为述边隅事。kè cóng biān yú lái,wèi shù biān yú shì。
山城如斗大,四乡可区记。shān chéng rú dòu dà,sì xiāng kě qū jì。
谁家富田园,谁人识文字。shuí jiā fù tián yuán,shuí rén shí wén zì。
各予选举权,十召九不至。gè yǔ xuǎn jǔ quán,shí zhào jiǔ bù zhì。
山前有博场,欢呼杂老稚。shān qián yǒu bó chǎng,huān hū zá lǎo zhì。
山后鼓鼕鼕,村农逐邪祟。shān hòu gǔ dōng dōng,cūn nóng zhú xié suì。
共乐太平年,安用多条例。gòng lè tài píng nián,ān yòng duō tiáo lì。
老儒闭门居,读书已三世。lǎo rú bì mén jū,dú shū yǐ sān shì。
青唇吹火眠,横陈入沉醉。qīng chún chuī huǒ mián,héng chén rù chén zuì。
语以风俗忧,朦胧嗤以鼻。yǔ yǐ fēng sú yōu,méng lóng chī yǐ bí。
幼女十龄馀,出言颇犀利。yòu nǚ shí líng yú,chū yán pǒ xī lì。
谓爷入城去,但可市糕饵。wèi yé rù chéng qù,dàn kě shì gāo ěr。
莫去见官府,莫受官府气。mò qù jiàn guān fǔ,mò shòu guān fǔ qì。
更莫拜乡邻,乡邻无好意。gèng mò bài xiāng lín,xiāng lín wú hǎo yì。
此语讵不然,此事那可议。cǐ yǔ jù bù rán,cǐ shì nà kě yì。
彷徨复彷徨,咨谋到胥吏。páng huáng fù páng huáng,zī móu dào xū lì。
哀哉九年期,尚待开民智。āi zāi jiǔ nián qī,shàng dài kāi mín zhì。
191«78910111213