古诗词

改岁四日率兵度梅关赋此

俞明震

角声低不扬,磴道郁盘互。jiǎo shēng dī bù yáng,dèng dào yù pán hù。
泉细湿云根,松高倚天柱。quán xì shī yún gēn,sōng gāo yǐ tiān zhù。
但闻白云香,不见梅开处。dàn wén bái yún xiāng,bù jiàn méi kāi chù。
百转到关门,双岩尚掩护。bǎi zhuǎn dào guān mén,shuāng yán shàng yǎn hù。
南望失气候,青青露原树。nán wàng shī qì hòu,qīng qīng lù yuán shù。
山势万马腾,有力不能驭。shān shì wàn mǎ téng,yǒu lì bù néng yù。
遂令关以南,天然画畛域。suì lìng guān yǐ nán,tiān rán huà zhěn yù。
群盗捷如揉,诱我逢邻怒。qún dào jié rú róu,yòu wǒ féng lín nù。
摧陷失雄心,避缩全世故。cuī xiàn shī xióng xīn,bì suō quán shì gù。
众鸟噪夕阳,人家隐寒雾。zhòng niǎo zào xī yáng,rén jiā yǐn hán wù。
谁与辨烦冤,嗒然全吾素。shuí yǔ biàn fán yuān,dā rán quán wú sù。
猜您喜欢

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

小别长安市,时流一辈多。xiǎo bié zhǎng ān shì,shí liú yī bèi duō。
窃钩真不幸,侧帽屡相过。qiè gōu zhēn bù xìng,cè mào lǚ xiāng guò。
宏道命安托,横流尔奈何。hóng dào mìng ān tuō,héng liú ěr nài hé。
出门看傀儡,饭饱得蹉跎。chū mén kàn guī lěi,fàn bǎo dé cuō tuó。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

庆典中朝重,贤臣议礼佳。qìng diǎn zhōng cháo zhòng,xián chén yì lǐ jiā。
星辰罗地轴,鸾凤啸天街。xīng chén luó dì zhóu,luán fèng xiào tiān jiē。
近惜辽东信,终伤义士怀。jìn xī liáo dōng xìn,zhōng shāng yì shì huái。
圣人千万寿,四裔在庭阶。shèng rén qiān wàn shòu,sì yì zài tíng jiē。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

离家觉轩豁,望远忽潜潸。lí jiā jué xuān huō,wàng yuǎn hū qián shān。
门祚惊心久,饥寒合眼间。mén zuò jīng xīn jiǔ,jī hán hé yǎn jiān。
高天谁见影,集霰欲迷山。gāo tiān shuí jiàn yǐng,jí xiàn yù mí shān。
广漠吾从逝,先偷一夕闲。guǎng mò wú cóng shì,xiān tōu yī xī xián。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

静坐如有适,从知昨者非。jìng zuò rú yǒu shì,cóng zhī zuó zhě fēi。
笠边疏雨过,草背一虫飞。lì biān shū yǔ guò,cǎo bèi yī chóng fēi。
酒薄心常定,谈深客不稀。jiǔ báo xīn cháng dìng,tán shēn kè bù xī。
八方终炙手,吾道竟安归。bā fāng zhōng zhì shǒu,wú dào jìng ān guī。

韬光寺

俞明震

日射韬光顶,石寒烟不消。rì shè tāo guāng dǐng,shí hán yān bù xiāo。
晓星穿石笋,高树隐山桥。xiǎo xīng chuān shí sǔn,gāo shù yǐn shān qiáo。
自此入萝径,何心对海潮。zì cǐ rù luó jìng,hé xīn duì hǎi cháo。
诸天钟梵寂,觉后总无聊。zhū tiān zhōng fàn jì,jué hòu zǒng wú liáo。

自韬光至灵隐

俞明震

架竹引泉脉,因松作雨声。jià zhú yǐn quán mài,yīn sōng zuò yǔ shēng。
乱云随我驻,孤月为谁行。luàn yún suí wǒ zhù,gū yuè wèi shuí xíng。
涧合双流急,岩窥一线明。jiàn hé shuāng liú jí,yán kuī yī xiàn míng。
四山如睡觉,高处一峰晴。sì shān rú shuì jué,gāo chù yī fēng qíng。

天竺

俞明震

言从天竺寺,偶步下云房。yán cóng tiān zhú sì,ǒu bù xià yún fáng。
新霁铃声活,晨炊松叶香。xīn jì líng shēng huó,chén chuī sōng yè xiāng。
片云驻灵石,一鸟答松篁。piàn yún zhù líng shí,yī niǎo dá sōng huáng。
檐卜花仍在,禅心但坐忘。yán bo huā réng zài,chán xīn dàn zuò wàng。

自清溪泛舟至寥山草堂分韵得堂字

俞明震

有约惜韶光,酒香花满堂。yǒu yuē xī sháo guāng,jiǔ xiāng huā mǎn táng。
斜阳写哀艳,春意在微茫。xié yáng xiě āi yàn,chūn yì zài wēi máng。
持此与静者,相看谁老苍。chí cǐ yǔ jìng zhě,xiāng kàn shuí lǎo cāng。
映波最惆怅,初过少年场。yìng bō zuì chóu chàng,chū guò shǎo nián chǎng。

寒食日续游用前韵

俞明震

病起逢寒食,春从寂寞偿。bìng qǐ féng hán shí,chūn cóng jì mò cháng。
酒边双鬓改,花底一星藏。jiǔ biān shuāng bìn gǎi,huā dǐ yī xīng cáng。
送日更谁待,闻歌聊复狂。sòng rì gèng shuí dài,wén gē liáo fù kuáng。
高谈破蒙翳,微月在溪堂。gāo tán pò méng yì,wēi yuè zài xī táng。

待寄师不至留居山中七日

俞明震

此来真隔世,了了悟初心。cǐ lái zhēn gé shì,le le wù chū xīn。
入谷窥天近,因松坐雨深。rù gǔ kuī tiān jìn,yīn sōng zuò yǔ shēn。
秋蝉悲旦暮,山鸟课晴阴。qiū chán bēi dàn mù,shān niǎo kè qíng yīn。
好景无真相,君听流水音。hǎo jǐng wú zhēn xiāng,jūn tīng liú shuǐ yīn。

待寄师不至留居山中七日

俞明震

百转通灵境,云阴隔翠层。bǎi zhuǎn tōng líng jìng,yún yīn gé cuì céng。
蹉跎吾到海,苍莽汝为僧。cuō tuó wú dào hǎi,cāng mǎng rǔ wèi sēng。
古树忘枝叶,群峰自爱憎。gǔ shù wàng zhī yè,qún fēng zì ài zēng。
偶然会名理,何用说传灯。ǒu rán huì míng lǐ,hé yòng shuō chuán dēng。

待寄师不至留居山中七日

俞明震

寺楼深不见,寥廓递斜晖。sì lóu shēn bù jiàn,liáo kuò dì xié huī。
泉向云边冷,僧从雨外归。quán xiàng yún biān lěng,sēng cóng yǔ wài guī。
低徊清夜磬,悽恻故山薇。dī huái qīng yè qìng,qī cè gù shān wēi。
偕隐吾谁托,中年百事非。xié yǐn wú shuí tuō,zhōng nián bǎi shì fēi。

别天童则悟禅师送至太白岭留赠

俞明震

真意久寥落,空山觉汝贤。zhēn yì jiǔ liáo luò,kōng shān jué rǔ xián。
世情真说梦,高处但悲天。shì qíng zhēn shuō mèng,gāo chù dàn bēi tiān。
恋恋辞清梵,行行感逝川。liàn liàn cí qīng fàn,xíng xíng gǎn shì chuān。
何当谢尘网,相对共忘年。hé dāng xiè chén wǎng,xiāng duì gòng wàng nián。

赣州杂感

俞明震

共说趋炎地,曾无酿雪天。gòng shuō qū yán dì,céng wú niàng xuě tiān。
虫沙真厄运,冤愤有残年。chóng shā zhēn è yùn,yuān fèn yǒu cán nián。
客去心常醉,愁深月不圆。kè qù xīn cháng zuì,chóu shēn yuè bù yuán。
栖迟聊复尔,得地草堂偏。qī chí liáo fù ěr,dé dì cǎo táng piān。

赣州杂感

俞明震

自昔存祆教,深山鬼国迷。zì xī cún xiān jiào,shēn shān guǐ guó mí。
结成衰世果,愁到万家啼。jié chéng shuāi shì guǒ,chóu dào wàn jiā tí。
失计冤魂尽,惊寒日脚低。shī jì yuān hún jǐn,jīng hán rì jiǎo dī。
回光馀一照,仍见雨凄凄。huí guāng yú yī zhào,réng jiàn yǔ qī qī。
1911234567»