古诗词

吴素云女士写秋芳图寄其仲兄兰雪法时帆学士见而爱之以曹墨琴夫人手书洛神赋册易去甲寅春日兰雪过吴门属咏其事

金逸

将书易画未嫌憨,好事他年著美谈。jiāng shū yì huà wèi xián hān,hǎo shì tā nián zhù měi tán。
我意不如仍付与,两瑶函供一诗龛。wǒ yì bù rú réng fù yǔ,liǎng yáo hán gōng yī shī kān。

金逸

清江苏长洲人,字纤纤,一字仙仙。诸生陈基(竹士)妻。师事袁枚。工诗。诗人郭麟见其作品,以为得未曾有。二十五岁卒。有《瘦吟楼诗草》。 金逸的作品>>

猜您喜欢

吴素云女士写秋芳图寄其仲兄兰雪法时帆学士见而爱之以曹墨琴夫人手书洛神赋册易去甲寅春日兰雪过吴门属咏其事

金逸

清狂窃笑应无加,读画居然愿望奢。qīng kuáng qiè xiào yīng wú jiā,dú huà jū rán yuàn wàng shē。
乞写一枝持赠我,病维摩瘦侣秋花。qǐ xiě yī zhī chí zèng wǒ,bìng wéi mó shòu lǚ qiū huā。

柘塘春步

金逸

花卧东风柳拂烟,晚晴随步过村前。huā wò dōng fēng liǔ fú yān,wǎn qíng suí bù guò cūn qián。
柘塘一夜催花雨,新水如云绿上天。zhè táng yī yè cuī huā yǔ,xīn shuǐ rú yún lǜ shàng tiān。

舟中即目

金逸

绣帘双卷水窗开,一叶风帆镜里回。xiù lián shuāng juǎn shuǐ chuāng kāi,yī yè fēng fān jìng lǐ huí。
天意似怜人寂寞,青山移近画船来。tiān yì shì lián rén jì mò,qīng shān yí jìn huà chuán lái。

与姊别后颇无意绪感旧述怀得七律十六韵

金逸

少小依依似雁行,可怜往事不堪详。shǎo xiǎo yī yī shì yàn xíng,kě lián wǎng shì bù kān xiáng。
画楼人去埋尘冷,孤艇潮来载梦忙。huà lóu rén qù mái chén lěng,gū tǐng cháo lái zài mèng máng。
记得承欢工雅谑,有时拨闷斗迷藏。jì dé chéng huān gōng yǎ xuè,yǒu shí bō mèn dòu mí cáng。
读书红剪三更烛,礼佛清烧一瓣香。dú shū hóng jiǎn sān gèng zhú,lǐ fú qīng shāo yī bàn xiāng。
赌绣当窗随卧起,种花隔夜费商量。dǔ xiù dāng chuāng suí wò qǐ,zhǒng huā gé yè fèi shāng liàng。
娇痴扑蝶携诸弟,好胜敲棋背阿娘。jiāo chī pū dié xié zhū dì,hǎo shèng qiāo qí bèi ā niáng。
茗碗笑看双影瘦,诗筒拚负十分狂。míng wǎn xiào kàn shuāng yǐng shòu,shī tǒng pàn fù shí fēn kuáng。
偶缠薄病亲调药,骤觉新寒教换裳。ǒu chán báo bìng qīn diào yào,zhòu jué xīn hán jiào huàn shang。
纨扇并裁聊拟月,锦笺私劈独开箱。wán shàn bìng cái liáo nǐ yuè,jǐn jiān sī pī dú kāi xiāng。
听钟湖上秋停棹,踏雪垆头晓举觞。tīng zhōng hú shàng qiū tíng zhào,tà xuě lú tóu xiǎo jǔ shāng。
荆树方期终绕膝,蓝桥忽漫赋催妆。jīng shù fāng qī zhōng rào xī,lán qiáo hū màn fù cuī zhuāng。
羹汤洗手惭为妇,鸿案齐眉各倚郎。gēng tāng xǐ shǒu cán wèi fù,hóng àn qí méi gè yǐ láng。
暂喜归宁姜被暖,旋惊握别暮山苍。zàn xǐ guī níng jiāng bèi nuǎn,xuán jīng wò bié mù shān cāng。
如侬真被浮名误,怪姊甘将旧业荒。rú nóng zhēn bèi fú míng wù,guài zǐ gān jiāng jiù yè huāng。
昨日庭帏成把晤,今宵镫火暗凄凉。zuó rì tíng wéi chéng bǎ wù,jīn xiāo dèng huǒ àn qī liáng。
一封寄与相思泪,折向兰闺定断肠。yī fēng jì yǔ xiāng sī lèi,zhé xiàng lán guī dìng duàn cháng。

拟柳柳州雨后晓行独至愚溪北池

金逸

云去楚天凉,晓行惬幽独。yún qù chǔ tiān liáng,xiǎo xíng qiè yōu dú。
日气澹荷风,烟光散乔木。rì qì dàn hé fēng,yān guāng sàn qiáo mù。
偶然池上来,溪流为谁绿。ǒu rán chí shàng lái,xī liú wèi shuí lǜ。

和竹士晓游邓尉作

金逸

一声笛破晴空烟,欲明不明五更天。yī shēng dí pò qíng kōng yān,yù míng bù míng wǔ gèng tiān。
树头残月白堕水,湖上晓山青入船。shù tóu cán yuè bái duò shuǐ,hú shàng xiǎo shān qīng rù chuán。
风梵飘香落云外,波光拥棹来门前。fēng fàn piāo xiāng luò yún wài,bō guāng yōng zhào lái mén qián。
四围皆雪失大地,徜徉绝顶疑游仙。sì wéi jiē xuě shī dà dì,cháng yáng jué dǐng yí yóu xiān。

雪后伫竹士归

金逸

空响不成梦,起来思依依。kōng xiǎng bù chéng mèng,qǐ lái sī yī yī。
卷帘映晴雪,风急时霏霏。juǎn lián yìng qíng xuě,fēng jí shí fēi fēi。
晓色不离树,嫩寒犹上衣。xiǎo sè bù lí shù,nèn hán yóu shàng yī。
伫子一樽酒,当看梅花飞。zhù zi yī zūn jiǔ,dāng kàn méi huā fēi。

秋词

金逸

瑶阶浸月华,心怯花铃警。yáo jiē jìn yuè huá,xīn qiè huā líng jǐng。
鸳鸯知未眠,不定枯荷影。yuān yāng zhī wèi mián,bù dìng kū hé yǐng。
池塘明水烟,幽梦闲来去。chí táng míng shuǐ yān,yōu mèng xián lái qù。
隔墙刀尺声,冷答秋虫语。gé qiáng dāo chǐ shēng,lěng dá qiū chóng yǔ。
2312