古诗词

小斋兀坐感旧咏怀,寄远兄兼弟并呈星姊

沈尹默

远思凌浮云,澄怀悦棐几。yuǎn sī líng fú yún,chéng huái yuè fěi jǐ。
缅怀林泉居,云何在官里。miǎn huái lín quán jū,yún hé zài guān lǐ。
虽无山水胜,颇具花竹美。suī wú shān shuǐ shèng,pǒ jù huā zhú měi。
短亭惬游目,曲沼荡心滓。duǎn tíng qiè yóu mù,qū zhǎo dàng xīn zǐ。
哦诗送白日,流光惊电驶。ó shī sòng bái rì,liú guāng jīng diàn shǐ。
十载四出入,人事悲生死。shí zài sì chū rù,rén shì bēi shēng sǐ。
顿令风雅绪,一紊不可理。dùn lìng fēng yǎ xù,yī wěn bù kě lǐ。
马尾南山云,马首黄埃起。mǎ wěi nán shān yún,mǎ shǒu huáng āi qǐ。
郁郁返故庐,敝褐长安市。yù yù fǎn gù lú,bì hè zhǎng ān shì。
道旁连甲第,煊赫者谁子?dào páng lián jiǎ dì,xuān hè zhě shuí zi?
舆服何豪华,言状何下俚?yú fú hé háo huá,yán zhuàng hé xià lǐ?
芒芒九陌间,万辙同一轨。máng máng jiǔ mò jiān,wàn zhé tóng yī guǐ。
冀北藐神驹,辽东珍白豕。jì běi miǎo shén jū,liáo dōng zhēn bái shǐ。
井蛙语沧海,见小多如此。jǐng wā yǔ cāng hǎi,jiàn xiǎo duō rú cǐ。
傥荡中时忌,动辄得谤毁。tǎng dàng zhōng shí jì,dòng zhé dé bàng huǐ。
和光嗟偃蹇,同俗费钩揣。hé guāng jiē yǎn jiǎn,tóng sú fèi gōu chuāi。
世敝缛礼文,指摘及冠履。shì bì rù lǐ wén,zhǐ zhāi jí guān lǚ。
莽莽元规尘,污人莫可迩。mǎng mǎng yuán guī chén,wū rén mò kě ěr。
颇忆终南径,延亘馀千里。pǒ yì zhōng nán jìng,yán gèn yú qiān lǐ。
险巇讵所安,清旷乃足喜。xiǎn xī jù suǒ ān,qīng kuàng nǎi zú xǐ。
处境难具良,得半亦云已。chù jìng nán jù liáng,dé bàn yì yún yǐ。
若论独善怀,未必非昨是。ruò lùn dú shàn huái,wèi bì fēi zuó shì。
独惭烟霞俦,谓非今世士。dú cán yān xiá chóu,wèi fēi jīn shì shì。
所贵精神完,焉可议形似。suǒ guì jīng shén wán,yān kě yì xíng shì。
挟艺事权要,志士亦足耻。xié yì shì quán yào,zhì shì yì zú chǐ。
吾辈荣浮名,有如长江水。wú bèi róng fú míng,yǒu rú zhǎng jiāng shuǐ。
猜您喜欢

秋明室杂诗

沈尹默

黄流接混茫,浩浩下泥沙。huáng liú jiē hùn máng,hào hào xià ní shā。
九曲如有让,千里谁能遮?jiǔ qū rú yǒu ràng,qiān lǐ shuí néng zhē?
怀哉利济功,漂溺复无涯。huái zāi lì jì gōng,piāo nì fù wú yá。
始以一线源,纳彼万派差。shǐ yǐ yī xiàn yuán,nà bǐ wàn pài chà。
不息成其大,感之长咨嗟!bù xī chéng qí dà,gǎn zhī zhǎng zī jiē!

秋明室杂诗

沈尹默

风吹庭前树,不复分昨今。fēng chuī tíng qián shù,bù fù fēn zuó jīn。
花花更新朵,叶叶生旧阴。huā huā gèng xīn duǒ,yè yè shēng jiù yīn。
月照堂上樽,何由别浅深。yuè zhào táng shàng zūn,hé yóu bié qiǎn shēn。
朱颜映潋滟,华发看侵寻。zhū yán yìng liàn yàn,huá fā kàn qīn xún。
泠泠七弦琴,寥寥万古心。líng líng qī xián qín,liáo liáo wàn gǔ xīn。
一弹再三叹,持此感知音。yī dàn zài sān tàn,chí cǐ gǎn zhī yīn。

秋明室杂诗

沈尹默

灼灼鸡冠花,昂然当阶前。zhuó zhuó jī guān huā,áng rán dāng jiē qián。
凉飙翻岂动,秋阳曜更妍。liáng biāo fān qǐ dòng,qiū yáng yào gèng yán。
泯彼开落迹,无为图画传。mǐn bǐ kāi luò jì,wú wèi tú huà chuán。
杂之百卉间,所立卓不偏。zá zhī bǎi huì jiān,suǒ lì zhuó bù piān。
向来绝品题,此事或当贤。xiàng lái jué pǐn tí,cǐ shì huò dāng xián。

秋明室杂诗

沈尹默

小草守本根,而不殉世情。xiǎo cǎo shǒu běn gēn,ér bù xùn shì qíng。
庭野无二致,古今同一荣。tíng yě wú èr zhì,gǔ jīn tóng yī róng。
每被秋霜杀,还共春阳生。měi bèi qiū shuāng shā,hái gòng chūn yáng shēng。
践踏随所遭,俯仰岂不平!jiàn tà suí suǒ zāo,fǔ yǎng qǐ bù píng!
寻常乃如此,松柏有高名。xún cháng nǎi rú cǐ,sōng bǎi yǒu gāo míng。

秋明室杂诗

沈尹默

团枝非一实,连林非一花。tuán zhī fēi yī shí,lián lín fēi yī huā。
风翻明胜锦,霜垂烂若霞。fēng fān míng shèng jǐn,shuāng chuí làn ruò xiá。
狂蜂不禁入,好鸟还思家。kuáng fēng bù jìn rù,hǎo niǎo hái sī jiā。
正为色味来,此事堪咨嗟!zhèng wèi sè wèi lái,cǐ shì kān zī jiē!

秋明室杂诗

沈尹默

渊明但饮酒,诗成倩人书。yuān míng dàn yǐn jiǔ,shī chéng qiàn rén shū。
既书还阁置,所怀良已舒。jì shū hái gé zhì,suǒ huái liáng yǐ shū。
翻从千载下,津津味其馀。fān cóng qiān zài xià,jīn jīn wèi qí yú。
好鸟鸣林间,枝条仍扶疏。hǎo niǎo míng lín jiān,zhī tiáo réng fú shū。
三复当日言,不乐复何如!sān fù dāng rì yán,bù lè fù hé rú!

秋明室杂诗

沈尹默

人生忧患间,非病即惊老。rén shēng yōu huàn jiān,fēi bìng jí jīng lǎo。
神意固有馀,形骸难久好。shén yì gù yǒu yú,xíng hái nán jiǔ hǎo。
白日去堂堂,悲叹迹如扫。bái rì qù táng táng,bēi tàn jì rú sǎo。
赴此百年期,终须一日保。fù cǐ bǎi nián qī,zhōng xū yī rì bǎo。

秋明室杂诗

沈尹默

霜风惊草木,叶落还归根。shuāng fēng jīng cǎo mù,yè luò hái guī gēn。
流水赴大壑,不复顾其源。liú shuǐ fù dà hè,bù fù gù qí yuán。
此自何得丧,百虑煎精魂。cǐ zì hé dé sàng,bǎi lǜ jiān jīng hún。
悠游可卒岁,世事难具论。yōu yóu kě zú suì,shì shì nán jù lùn。

秋明室杂诗

沈尹默

西风飘落叶,哀蝉噤无声。xī fēng piāo luò yè,āi chán jìn wú shēng。
严霜杀百草,唧唧寒螀鸣。yán shuāng shā bǎi cǎo,jī jī hán jiāng míng。
岂不感气候,而能持素情。qǐ bù gǎn qì hòu,ér néng chí sù qíng。
微物有如此,因之念平生。wēi wù yǒu rú cǐ,yīn zhī niàn píng shēng。

秋明室杂诗

沈尹默

风前芙蓉花,既开卷始落。fēng qián fú róng huā,jì kāi juǎn shǐ luò。
霜下黄金英,枝头乾灼灼。shuāng xià huáng jīn yīng,zhī tóu qián zhuó zhuó。
春红岂不好,分飞意落漠。chūn hóng qǐ bù hǎo,fēn fēi yì luò mò。
生死还相保,感念平生约。shēng sǐ hái xiāng bǎo,gǎn niàn píng shēng yuē。

秋明室杂诗

沈尹默

夜雨怨巴山,巴山那得知!yè yǔ yuàn bā shān,bā shān nà dé zhī!
巴山常夜雨,未异从来时。bā shān cháng yè yǔ,wèi yì cóng lái shí。
悠悠古人心,沈沈今日思。yōu yōu gǔ rén xīn,shěn shěn jīn rì sī。
且莫论古今,但咏西窗诗。qiě mò lùn gǔ jīn,dàn yǒng xī chuāng shī。

秋明室杂诗

沈尹默

喔喔鸡相和,闻知非恶声。ō ō jī xiāng hé,wén zhī fēi è shēng。
细雨洒灯前,夜窗殊未明。xì yǔ sǎ dēng qián,yè chuāng shū wèi míng。
万里有同心,千载无异情。wàn lǐ yǒu tóng xīn,qiān zài wú yì qíng。
感兹不能寝,起坐何由平!gǎn zī bù néng qǐn,qǐ zuò hé yóu píng!

秋明室杂诗

沈尹默

蜀道最崎岖,难于上青天。shǔ dào zuì qí qū,nán yú shàng qīng tiān。
气流有波折,御风善泠然。qì liú yǒu bō zhé,yù fēng shàn líng rán。
涉滩更陟岭,动成溺与颠。shè tān gèng zhì lǐng,dòng chéng nì yǔ diān。
有迹终可辨,世路谁能便?yǒu jì zhōng kě biàn,shì lù shuí néng biàn?
心兵久已起,谈笑方樽前。xīn bīng jiǔ yǐ qǐ,tán xiào fāng zūn qián。

秋明室杂诗

沈尹默

绮窗紫霞怀,王母妙颜开。qǐ chuāng zǐ xiá huái,wáng mǔ miào yán kāi。
谁能轻万里,一上昆仑来!shuí néng qīng wàn lǐ,yī shàng kūn lún lái!
蟠桃满玄圃,圆月临瑶台。pán táo mǎn xuán pǔ,yuán yuè lín yáo tái。
似闻天上乐,还为人间哀。shì wén tiān shàng lè,hái wèi rén jiān āi。
长谣思周穆,当时亦费才。zhǎng yáo sī zhōu mù,dāng shí yì fèi cái。

秋明室杂诗

沈尹默

至动叹逝水,至静仰高山。zhì dòng tàn shì shuǐ,zhì jìng yǎng gāo shān。
山水各动静,人意参其间。shān shuǐ gè dòng jìng,rén yì cān qí jiān。
俨若握枢机,息息遂相关。yǎn ruò wò shū jī,xī xī suì xiāng guān。
一身备万物,行之宁匪艰!yī shēn bèi wàn wù,xíng zhī níng fěi jiān!