古诗词

秋明室杂诗

沈尹默

光辉烂朱阁,摩天插云里。guāng huī làn zhū gé,mó tiān chā yún lǐ。
平陆忽掀簸,墙宇倾欲圯。píng lù hū xiān bǒ,qiáng yǔ qīng yù yí。
阁上戏明琼,酣嬉谁家子?gé shàng xì míng qióng,hān xī shuí jiā zi?
翻翻巢幕燕,火炎无全理。fān fān cháo mù yàn,huǒ yán wú quán lǐ。
谁无骨肉爱,愤然挟之起。shuí wú gǔ ròu ài,fèn rán xié zhī qǐ。
独醒众已醉,宁故别人己。dú xǐng zhòng yǐ zuì,níng gù bié rén jǐ。
推枕起彷徨,世事何遽尔!tuī zhěn qǐ páng huáng,shì shì hé jù ěr!
猜您喜欢

题曼殊画册

沈尹默

卖酒炉边春已归,春归无奈酒人稀。mài jiǔ lú biān chūn yǐ guī,chūn guī wú nài jiǔ rén xī。
剩看一卷萧疏画,合化荒江烟雨飞。shèng kàn yī juǎn xiāo shū huà,hé huà huāng jiāng yān yǔ fēi。

题曼殊画册

沈尹默

脱下袈裟有泪痕,旧游无处不伤神。tuō xià jiā shā yǒu lèi hén,jiù yóu wú chù bù shāng shén。
何堪重把诗僧眼,来认江湖画里人。hé kān zhòng bǎ shī sēng yǎn,lái rèn jiāng hú huà lǐ rén。

春夜漫兴

沈尹默

柳昏花暝愁风雨,二月馀寒在画屏。liǔ hūn huā míng chóu fēng yǔ,èr yuè yú hán zài huà píng。
独夜高楼春思迥,转灯出户见春星。dú yè gāo lóu chūn sī jiǒng,zhuǎn dēng chū hù jiàn chūn xīng。

题刘三黄叶楼

沈尹默

眼中黄落尽雕年,独上高楼海气寒。yǎn zhōng huáng luò jǐn diāo nián,dú shàng gāo lóu hǎi qì hán。
从古诗人爱秋色,斜阳鸦影一凭栏。cóng gǔ shī rén ài qiū sè,xié yáng yā yǐng yī píng lán。

旧公主宅杨花

沈尹默

景阳钟断散栖鸦,积雪飞残更作花。jǐng yáng zhōng duàn sàn qī yā,jī xuě fēi cán gèng zuò huā。
莫向东风怨飘泊,春来双燕入谁家?mò xiàng dōng fēng yuàn piāo pō,chūn lái shuāng yàn rù shuí jiā?

出游见落花有感其二

沈尹默

柳棉薄薄怨春迟,深院棠梨已满枝。liǔ mián báo báo yuàn chūn chí,shēn yuàn táng lí yǐ mǎn zhī。
蜂蝶自忙花自落,更无人赏未开时。fēng dié zì máng huā zì luò,gèng wú rén shǎng wèi kāi shí。

读《北史儒林传》

沈尹默

天水违行语岂虚,小人君子竟何如?tiān shuǐ wéi xíng yǔ qǐ xū,xiǎo rén jūn zi jìng hé rú?
不妨梦里看星坠,只恐人间有谤书。bù fáng mèng lǐ kàn xīng zhuì,zhǐ kǒng rén jiān yǒu bàng shū。

读《北史儒林传》

沈尹默

能说讹文八十宗,居然郑学号明通。néng shuō é wén bā shí zōng,jū rán zhèng xué hào míng tōng。
今人何事输儒雅,吹笛弹筝恨未工。jīn rén hé shì shū rú yǎ,chuī dí dàn zhēng hèn wèi gōng。

答季刚

沈尹默

天心民意本难明,物我相看岂有情。tiān xīn mín yì běn nán míng,wù wǒ xiāng kàn qǐ yǒu qíng。
多少东山携妓客,何曾挥涕为苍生!duō shǎo dōng shān xié jì kè,hé céng huī tì wèi cāng shēng!

答季刚

沈尹默

凛凛寒冰意自伤,由来才命恐相妨。lǐn lǐn hán bīng yì zì shāng,yóu lái cái mìng kǒng xiāng fáng。
山阳一赋千秋恨,不比寻常话断肠。shān yáng yī fù qiān qiū hèn,bù bǐ xún cháng huà duàn cháng。

追赋旧岁观夜樱

沈尹默

东风吹我出门去,草绿莺啼日易斜。dōng fēng chuī wǒ chū mén qù,cǎo lǜ yīng tí rì yì xié。
可惜当筵少杨柳,春光浪属夜樱花。kě xī dāng yán shǎo yáng liǔ,chūn guāng làng shǔ yè yīng huā。

中央公园小游偶占

沈尹默

闲中风味爱诗家,乞取新荷为煮茶。xián zhōng fēng wèi ài shī jiā,qǐ qǔ xīn hé wèi zhǔ chá。
一碗清香清澈骨,始知荷叶胜荷花。yī wǎn qīng xiāng qīng chè gǔ,shǐ zhī hé yè shèng hé huā。

中央公园小游偶占

沈尹默

疏林灯火接遥星,风送游人笑语声。shū lín dēng huǒ jiē yáo xīng,fēng sòng yóu rén xiào yǔ shēng。
清露渐多知夜久,花间犹自有人行。qīng lù jiàn duō zhī yè jiǔ,huā jiān yóu zì yǒu rén xíng。

病中过重九,因忆十年前九日卧病湖州,有“九日风烟淡不收”之作,偶成一首

沈尹默

难禁白酒薄于水,可要黄花贵似金。nán jìn bái jiǔ báo yú shuǐ,kě yào huáng huā guì shì jīn。
一例风烟重九日,十年前事此时心。yī lì fēng yān zhòng jiǔ rì,shí nián qián shì cǐ shí xīn。

读子谷遗稿感题

沈尹默

四海飘零定夙因,青山绿水最情亲。sì hǎi piāo líng dìng sù yīn,qīng shān lǜ shuǐ zuì qíng qīn。
袈裟满渍红樱泪,爱国何如爱美人!jiā shā mǎn zì hóng yīng lèi,ài guó hé rú ài měi rén!