古诗词

赠陈颂南

梅曾亮

慰客车多似水流,左迁君自百无忧。wèi kè chē duō shì shuǐ liú,zuǒ qiān jūn zì bǎi wú yōu。
同官何意遭阎奉,直疏曾闻继道州。tóng guān hé yì zāo yán fèng,zhí shū céng wén jì dào zhōu。
若访石牛犹早计,且歌金马亦良谋。ruò fǎng shí niú yóu zǎo jì,qiě gē jīn mǎ yì liáng móu。
书衔从此称光禄,谢鲍诗声让一头。shū xián cóng cǐ chēng guāng lù,xiè bào shī shēng ràng yī tóu。

梅曾亮

清代散文家,字伯言,清江苏上元人。道光二年 (公元1822年)进士,官户部郎中。梅曾亮少喜骈文,与同邑管同交好,转攻古文。二人师事桐城派姚鼐,管同早卒,曾亮居京师二十馀年,承姚鼐馀势,文名颇盛,治古文者多从之问义法,有继主文坛之势。诗亦清秀。晚年主讲扬州书院。有《柏枧山房文集》。 梅曾亮的作品>>

猜您喜欢

东坡定惠院月夜偶出叠韵诗汪均之得其手稿墨迹二首共一纸纸残一角虞山钱宗伯补以细字叠东坡原韵

梅曾亮

苏公手迹十四书,张丑藏经几晨夜。sū gōng shǒu jì shí sì shū,zhāng chǒu cáng jīng jǐ chén yè。
蜡笺久作烟云空,粉泽谁看风雨下。là jiān jiǔ zuò yān yún kōng,fěn zé shuí kàn fēng yǔ xià。
先生真放本精微,后人伪体徒奔泻。xiān shēng zhēn fàng běn jīng wēi,hòu rén wěi tǐ tú bēn xiè。
一宝何期得双绝,四家顿使成三亚。yī bǎo hé qī dé shuāng jué,sì jiā dùn shǐ chéng sān yà。
小乙钩疑汉女藏,大横箸向留侯借。xiǎo yǐ gōu yí hàn nǚ cáng,dà héng zhù xiàng liú hóu jiè。
几行补作肥鸦栖,半角残随隙驹谢。jǐ xíng bǔ zuò féi yā qī,bàn jiǎo cán suí xì jū xiè。
蝇头细跋得蒙叟,骥尾附名甘避舍。yíng tóu xì bá dé méng sǒu,jì wěi fù míng gān bì shě。
况余书手同芽姜,使我品题惭杖蔗。kuàng yú shū shǒu tóng yá jiāng,shǐ wǒ pǐn tí cán zhàng zhè。
催诗闲受古人忙,得句喜过难韵怕。cuī shī xián shòu gǔ rén máng,dé jù xǐ guò nán yùn pà。
汪君汪君慎守宝,富人若求君可骂。wāng jūn wāng jūn shèn shǒu bǎo,fù rén ruò qiú jūn kě mà。

书示张生端甫

梅曾亮

我年未及十,我祖授书时。wǒ nián wèi jí shí,wǒ zǔ shòu shū shí。
襟裾戒牛马,解授城南诗。jīn jū jiè niú mǎ,jiě shòu chéng nán shī。
覆醢悲子路,读记泪绠縻。fù hǎi bēi zi lù,dú jì lèi gěng mí。
谓我有文性,祖亦为嘘唏。wèi wǒ yǒu wén xìng,zǔ yì wèi xū xī。
先子留上都,我母课中闺。xiān zi liú shàng dōu,wǒ mǔ kè zhōng guī。
《文选》苦难字,背诵行迟迟。wén xuǎn kǔ nán zì,bèi sòng xíng chí chí。
十九始出游,杂览如乱丝。shí jiǔ shǐ chū yóu,zá lǎn rú luàn sī。
揽取得尺寸,首尾终迷离。lǎn qǔ dé chǐ cùn,shǒu wěi zhōng mí lí。
吴门遇王渭,交我顾广圻。wú mén yù wáng wèi,jiāo wǒ gù guǎng qí。
语我六书学,训诂宜兼之。yǔ wǒ liù shū xué,xùn gǔ yí jiān zhī。
凡校古人书,不以他书资。fán xiào gǔ rén shū,bù yǐ tā shū zī。
古书各义例,熟玩窥其嚱。gǔ shū gè yì lì,shú wán kuī qí xì。
惭非性所好,负此良友规。cán fēi xìng suǒ hǎo,fù cǐ liáng yǒu guī。
颇独好文词,俳偶自娱嬉。pǒ dú hǎo wén cí,pái ǒu zì yú xī。
异之管君同,谓此不足为。yì zhī guǎn jūn tóng,wèi cǐ bù zú wèi。
此犹冠玉耳,不见骨与皮。cǐ yóu guān yù ěr,bù jiàn gǔ yǔ pí。
皮骨且不见,安能为妍媸。pí gǔ qiě bù jiàn,ān néng wèi yán chī。
是时文派多,独契桐城师。shì shí wén pài duō,dú qì tóng chéng shī。
洪钟未殚叩,閟响忽我遗。hóng zhōng wèi dān kòu,bì xiǎng hū wǒ yí。
言往理稍出,徐徐会其机。yán wǎng lǐ shāo chū,xú xú huì qí jī。
读书如养生,薰莸不同脾。dú shū rú yǎng shēng,xūn yóu bù tóng pí。
岂食大官羊,腥膢离蟛蜞。qǐ shí dà guān yáng,xīng lǘ lí péng qí。
三史范已孱,陈寿无华词。sān shǐ fàn yǐ càn,chén shòu wú huá cí。
五代事简略,词义独恢恢。wǔ dài shì jiǎn lüè,cí yì dú huī huī。
《老》《庄》《荀》《韩》,《国策》逮《楚词》。lǎo zhuāng xún hán,guó cè dǎi chǔ cí。
《淮南》《吕春秋》,谲诡而倡披。huái nán lǚ chūn qiū,jué guǐ ér chàng pī。
六经为稻粱,此亦膏与脂。liù jīng wèi dào liáng,cǐ yì gāo yǔ zhī。
不可一日无,使人发华滋。bù kě yī rì wú,shǐ rén fā huá zī。
适口莫如约,拙养聊自怡。shì kǒu mò rú yuē,zhuō yǎng liáo zì yí。
刘君称汉圣,董生书玉杯。liú jūn chēng hàn shèng,dǒng shēng shū yù bēi。
谢力有未能,吾知固有涯。xiè lì yǒu wèi néng,wú zhī gù yǒu yá。
吾子天骨高,古风还可追。wú zi tiān gǔ gāo,gǔ fēng hái kě zhuī。
鹄卵在啄抱,庚桑惭鲁鸡。gǔ luǎn zài zhuó bào,gēng sāng cán lǔ jī。
傥欲师古人,为子诵所宜。tǎng yù shī gǔ rén,wèi zi sòng suǒ yí。

中秋夜访冷公调不遇

梅曾亮

佳节欢友生,良夜念孤客。jiā jié huān yǒu shēng,liáng yè niàn gū kè。
叩门适不遇,惆怅缓归屐。kòu mén shì bù yù,chóu chàng huǎn guī jī。
天街月舒波,万户闭一白。tiān jiē yuè shū bō,wàn hù bì yī bái。
谁家酒兵哄,艳艳烛翻隙。shuí jiā jiǔ bīng hǒng,yàn yàn zhú fān xì。
归来儿女哗,对月学扣额。guī lái ér nǚ huā,duì yuè xué kòu é。
祭拜未云已,瓜果竞分擘。jì bài wèi yún yǐ,guā guǒ jìng fēn bāi。
此乐谅无与,只可近书策。cǐ lè liàng wú yǔ,zhǐ kě jìn shū cè。
夜深奈明何,相对惟脉脉。yè shēn nài míng hé,xiāng duì wéi mài mài。

和座主汤敦甫先生游龙杖歌

梅曾亮

春红已退夏绿疏,黄花未来人意孤。chūn hóng yǐ tuì xià lǜ shū,huáng huā wèi lái rén yì gū。
谁欤发艳回春腴,游龙作花红扶苏。shuí yú fā yàn huí chūn yú,yóu lóng zuò huā hóng fú sū。
髲?八尺堆珊瑚,荡摇秋空如画图。bì wǒ bā chǐ duī shān hú,dàng yáo qiū kōng rú huà tú。
世人但夸颜色姝,岂知直干中不枯。shì rén dàn kuā yán sè shū,qǐ zhī zhí gàn zhōng bù kū。
忍使花落随犁锄,我师巡圃为踟蹰。rěn shǐ huā luò suí lí chú,wǒ shī xún pǔ wèi chí chú。
试以为杖轻若无,刊落枝叶除根须。shì yǐ wèi zhàng qīng ruò wú,kān luò zhī yè chú gēn xū。
以铁为距漆作肤,策之稳步如安车。yǐ tiě wèi jù qī zuò fū,cè zhī wěn bù rú ān chē。
子美桃竹能给扶,昌黎赤藤杖自娱。zi měi táo zhú néng gěi fú,chāng lí chì téng zhàng zì yú。
风流文彩二子都,惜哉迁谪随江湖。fēng liú wén cǎi èr zi dōu,xī zāi qiān zhé suí jiāng hú。
岂若此杖忘崎岖,侍师缓步留天衢。qǐ ruò cǐ zhàng wàng qí qū,shì shī huǎn bù liú tiān qú。
七十谢政神蘧蘧,春光澹沱梨云铺。qī shí xiè zhèng shén qú qú,chūn guāng dàn tuó lí yún pù。
昆明芙蓉能白朱,与尔同佩花间壶。kūn míng fú róng néng bái zhū,yǔ ěr tóng pèi huā jiān hú。
园官十客相友于,乃知草木遇各殊。yuán guān shí kè xiāng yǒu yú,nǎi zhī cǎo mù yù gè shū。
赤藤桃竹愧不如,岂惟赤藤桃竹愧,不如孔光乃使灵寿污。chì téng táo zhú kuì bù rú,qǐ wéi chì téng táo zhú kuì,bù rú kǒng guāng nǎi shǐ líng shòu wū。

六月十二山谷生日邵蕙西舍人招吴子叙编修张石舟大令朱伯韩侍御赵伯厚赞善曾涤生学士冯鲁川主政龙翰臣修撰刘蕉云学正及曾亮凡十人集于寓斋舍人有诗属和

梅曾亮

夏幄阴阴四围碧,沉李浮瓜香拍席。xià wò yīn yīn sì wéi bì,chén lǐ fú guā xiāng pāi xí。
涪翁生日是今朝,七百年逢吾辈客。fú wēng shēng rì shì jīn cháo,qī bǎi nián féng wú bèi kè。
此翁翰墨如坡翁,命宫磨蝎应相同。cǐ wēng hàn mò rú pō wēng,mìng gōng mó xiē yīng xiāng tóng。
春风官羊未饱吃,荔支却啖戎州红。chūn fēng guān yáng wèi bǎo chī,lì zhī què dàn róng zhōu hóng。
主人诗派江西续,喜借古欢招近局。zhǔ rén shī pài jiāng xī xù,xǐ jiè gǔ huān zhāo jìn jú。
槐花韭饼虽已过,黄鸡作羹鹅掌熟。huái huā jiǔ bǐng suī yǐ guò,huáng jī zuò gēng é zhǎng shú。
新诗似拟鹤南飞,共饮一尊歌此曲。xīn shī shì nǐ hè nán fēi,gòng yǐn yī zūn gē cǐ qū。
我亦低首涪翁诗,最怜作吏折腰时。wǒ yì dī shǒu fú wēng shī,zuì lián zuò lì zhé yāo shí。
只今更谪人间否,安得停杯一问之。zhǐ jīn gèng zhé rén jiān fǒu,ān dé tíng bēi yī wèn zhī。
2012