古诗词

戊戌上元日计偕北上赋此

何栻

唱起骊驹送别声,梅花明月满江城。chàng qǐ lí jū sòng bié shēng,méi huā míng yuè mǎn jiāng chéng。
云山莫复回头望,尘海从今放胆行。yún shān mò fù huí tóu wàng,chén hǎi cóng jīn fàng dǎn xíng。
铸我有炉凭造化,牵人如线是功名。zhù wǒ yǒu lú píng zào huà,qiān rén rú xiàn shì gōng míng。
本来身世同棋局,此日初开第一枰。běn lái shēn shì tóng qí jú,cǐ rì chū kāi dì yī píng。
猜您喜欢

秦淮杂咏八首

何栻

红阑十二记西家,水榭风廊认已差。hóng lán shí èr jì xī jiā,shuǐ xiè fēng láng rèn yǐ chà。
燕子窥妆频入幕,鹦歌解语惯呼茶。yàn zi kuī zhuāng pín rù mù,yīng gē jiě yǔ guàn hū chá。
停桡是处迎桃叶,倚枕何人梦榜花。tíng ráo shì chù yíng táo yè,yǐ zhěn hé rén mèng bǎng huā。
只为朱颜轻一笑,凉篷镇日弄横斜。zhǐ wèi zhū yán qīng yī xiào,liáng péng zhèn rì nòng héng xié。

秦淮杂咏八首

何栻

花榜泥金署两楹,姑苏字样注分明。huā bǎng ní jīn shǔ liǎng yíng,gū sū zì yàng zhù fēn míng。
能消六代英雄气,漫博三生薄幸名。néng xiāo liù dài yīng xióng qì,màn bó sān shēng báo xìng míng。
纨扇争题名士款,琼箫偷送美人声。wán shàn zhēng tí míng shì kuǎn,qióng xiāo tōu sòng měi rén shēng。
眼中自分因缘浅,卧听笙歌到五更。yǎn zhōng zì fēn yīn yuán qiǎn,wò tīng shēng gē dào wǔ gèng。

秦淮杂咏八首

何栻

卖花人唱夜来香,各自凭阑斗晚妆。mài huā rén chàng yè lái xiāng,gè zì píng lán dòu wǎn zhuāng。
何惜挥金徵北部,尽教窥玉倚东墙。hé xī huī jīn zhēng běi bù,jǐn jiào kuī yù yǐ dōng qiáng。
轻回响屧迎欢悄,私解明珰送别忙。qīng huí xiǎng xiè yíng huān qiāo,sī jiě míng dāng sòng bié máng。
我有闲情消不得,斜风细雨耐秋凉。wǒ yǒu xián qíng xiāo bù dé,xié fēng xì yǔ nài qiū liáng。

秦淮杂咏八首

何栻

绣户迎风彻夜开,柳枝无主绕章台。xiù hù yíng fēng chè yè kāi,liǔ zhī wú zhǔ rào zhāng tái。
朝添十斛青螺价,幕烬千条绛蜡灰。cháo tiān shí hú qīng luó jià,mù jìn qiān tiáo jiàng là huī。
蓬梗最怜人老去,桃花应笑我重来。péng gěng zuì lián rén lǎo qù,táo huā yīng xiào wǒ zhòng lái。
酒酣厌听红牙拍,铁板铜琶唱一回。jiǔ hān yàn tīng hóng yá pāi,tiě bǎn tóng pá chàng yī huí。

秦淮杂咏八首

何栻

板桥何处媚香楼,零落桃花扇底秋。bǎn qiáo hé chù mèi xiāng lóu,líng luò táo huā shàn dǐ qiū。
月落更无圆缺相,水流不尽古今愁。yuè luò gèng wú yuán quē xiāng,shuǐ liú bù jǐn gǔ jīn chóu。
双鸾学舞羞明镜,五马思归典敝裘。shuāng luán xué wǔ xiū míng jìng,wǔ mǎ sī guī diǎn bì qiú。
寄语乌衣诸弟子,漫随梁燕踏帘钩。jì yǔ wū yī zhū dì zi,màn suí liáng yàn tà lián gōu。

秦淮杂咏八首

何栻

绝代蛾眉淡扫难,衣香鬓影太珊珊。jué dài é méi dàn sǎo nán,yī xiāng bìn yǐng tài shān shān。
热肠只要黄金买,冷眼难当碧玉看。rè cháng zhǐ yào huáng jīn mǎi,lěng yǎn nán dāng bì yù kàn。
梦里生涯魂易断,空中色相指谁弹。mèng lǐ shēng yá hún yì duàn,kōng zhōng sè xiāng zhǐ shuí dàn。
风流自合推江左,丝竹东山有谢安。fēng liú zì hé tuī jiāng zuǒ,sī zhú dōng shān yǒu xiè ān。

莫愁湖

何栻

画图依旧写真真,湖上楼台几度新。huà tú yī jiù xiě zhēn zhēn,hú shàng lóu tái jǐ dù xīn。
静与山光清与水,瘦宜秋色淡宜春。jìng yǔ shān guāng qīng yǔ shuǐ,shòu yí qiū sè dàn yí chūn。
南朝那得埋愁地,北里犹多卖笑人。nán cháo nà dé mái chóu dì,běi lǐ yóu duō mài xiào rén。
小住却依双海燕,郁金堂里话逡巡。xiǎo zhù què yī shuāng hǎi yàn,yù jīn táng lǐ huà qūn xún。

清凉山

何栻

苍茫独立翠微亭,眼底岚光绕郭青。cāng máng dú lì cuì wēi tíng,yǎn dǐ lán guāng rào guō qīng。
松顶云盘飞鹤住,竹丛风啸卧龙醒。sōng dǐng yún pán fēi hè zhù,zhú cóng fēng xiào wò lóng xǐng。
买山可惜山无主,拜佛都应佛有灵。mǎi shān kě xī shān wú zhǔ,bài fú dōu yīng fú yǒu líng。
坐对莫愁湖水碧,藕花香里一舟停。zuò duì mò chóu hú shuǐ bì,ǒu huā xiāng lǐ yī zhōu tíng。

随园

何栻

一碧檀栾昼欲昏,半依城市半依村。yī bì tán luán zhòu yù hūn,bàn yī chéng shì bàn yī cūn。
直从仙佛争山水,能使文章护子孙。zhí cóng xiān fú zhēng shān shuǐ,néng shǐ wén zhāng hù zi sūn。
似续已流三世泽,声名长驾五侯门。shì xù yǐ liú sān shì zé,shēng míng zhǎng jià wǔ hóu mén。
清才分合邀清福,我愿天池洗钝根。qīng cái fēn hé yāo qīng fú,wǒ yuàn tiān chí xǐ dùn gēn。

圯桥

何栻

一击仓皇中副车,少年意气太粗疏。yī jī cāng huáng zhōng fù chē,shǎo nián yì qì tài cū shū。
通灵独有能言石,历劫犹存未燬书。tōng líng dú yǒu néng yán shí,lì jié yóu cún wèi huǐ shū。
千古韬铃今阙佚,五更风露我踟躇。qiān gǔ tāo líng jīn quē yì,wǔ gèng fēng lù wǒ chí chú。
往来不见飞凫落,留意桥边野老居。wǎng lái bù jiàn fēi fú luò,liú yì qiáo biān yě lǎo jū。

望芒砀山感汉高帝事

何栻

苍茫云气隐芒砀,逝水功名逐鹿忙。cāng máng yún qì yǐn máng dàng,shì shuǐ gōng míng zhú lù máng。
三尺剑非无与敌,一杯羹幸未曾尝。sān chǐ jiàn fēi wú yǔ dí,yī bēi gēng xìng wèi céng cháng。
韩彭忍使陈豨误,平勃阴为吕雉防。hán péng rěn shǐ chén xī wù,píng bó yīn wèi lǚ zhì fáng。
慷慨歌风两行泪,英雄难免笑郎当。kāng kǎi gē fēng liǎng xíng lèi,yīng xióng nán miǎn xiào láng dāng。

送谢莲士表兄尉广西二首

何栻

半是疏狂半是痴,性情差喜我能知。bàn shì shū kuáng bàn shì chī,xìng qíng chà xǐ wǒ néng zhī。
胸无城府惟容酒,舌有锋芒且说诗。xiōng wú chéng fǔ wéi róng jiǔ,shé yǒu fēng máng qiě shuō shī。
老子婆娑随地可,小儿颠倒任天为。lǎo zi pó suō suí dì kě,xiǎo ér diān dào rèn tiān wèi。
八千里路君犹幸,五岭三湘饱看之。bā qiān lǐ lù jūn yóu xìng,wǔ lǐng sān xiāng bǎo kàn zhī。

送谢莲士表兄尉广西二首

何栻

卅年风雪卧长安,生铁能禁彻骨寒。sà nián fēng xuě wò zhǎng ān,shēng tiě néng jìn chè gǔ hán。
但有稻粱能饲雁,不妨枳棘竟栖鸾。dàn yǒu dào liáng néng sì yàn,bù fáng zhǐ jí jìng qī luán。
大才应入蟛蜞梦,小试何辞蚂蚁官。dà cái yīng rù péng qí mèng,xiǎo shì hé cí mǎ yǐ guān。
也许仁风慰黎庶,未应遗爱尽儒冠。yě xǔ rén fēng wèi lí shù,wèi yīng yí ài jǐn rú guān。

燕太子丹墓其一

何栻

不到瞢腾不放乾,纵横豪气酒杯宽。bù dào méng téng bù fàng qián,zòng héng háo qì jiǔ bēi kuān。
醉中便露狂奴态,须要防人冷眼看。zuì zhōng biàn lù kuáng nú tài,xū yào fáng rén lěng yǎn kàn。

题友人踏芦渡江小影二首

何栻

学佛无缘且学僧,是谁衣钵与传镫。xué fú wú yuán qiě xué sēng,shì shuí yī bō yǔ chuán dèng。
十年尘梦如流水,面壁功夫我未能。shí nián chén mèng rú liú shuǐ,miàn bì gōng fū wǒ wèi néng。
1021234567