古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
春阴
清
:
王汝璧
弱柳愔愔糁曲尘,流云忽忽驻苔茵。
ruò liǔ yīn yīn sǎn qū chén,liú yún hū hū zhù tái yīn。
凌兢晓色留残梦,料峭余寒勒闰春。
líng jīng xiǎo sè liú cán mèng,liào qiào yú hán lēi rùn chūn。
细雨暗遮微醉客,好花红近倚楼人。
xì yǔ àn zhē wēi zuì kè,hǎo huā hóng jìn yǐ lóu rén。
端居莫漫增愁思,待看甘膏润物新。
duān jū mò màn zēng chóu sī,dài kàn gān gāo rùn wù xīn。
AI赏析
王汝璧
清四川铜梁人,字镇之。乾隆三十一年进士,授吏部主事。嘉庆间历官江苏布政使、安徽巡抚、刑部侍郎。诗学韩愈,少时曾受沈德潜指点。有《铜梁山人集》。
王汝璧的作品>>
猜您喜欢
小除夕大雪
清
:
王汝璧
驱傩趚趚纷踏沙,虎皮四目森排衙。
qū nuó sù sù fēn tà shā,hǔ pí sì mù sēn pái yá。
谁将七十二泉水,一夜剪作连天花。
shuí jiāng qī shí èr quán shuǐ,yī yè jiǎn zuò lián tiān huā。
雨风飕飗湿鼓震,山坳怪石填人家。
yǔ fēng sōu liú shī gǔ zhèn,shān ào guài shí tián rén jiā。
冻云沈沈黑如墨,月明霜白惊昏鸦。
dòng yún shěn shěn hēi rú mò,yuè míng shuāng bái jīng hūn yā。
元亭有客夜吐凤,笔花砚雨何滂葩。
yuán tíng yǒu kè yè tǔ fèng,bǐ huā yàn yǔ hé pāng pā。
枯肠正要酒脯祭,白眼不待金篦爬。
kū cháng zhèng yào jiǔ pú jì,bái yǎn bù dài jīn bì pá。
旃檀丈室结缪篆,松明石鼎煎苦茶。
zhān tán zhàng shì jié móu zhuàn,sōng míng shí dǐng jiān kǔ chá。
但看玉屑落麈尾,岂有银杯随马挝。
dàn kàn yù xiè luò zhǔ wěi,qǐ yǒu yín bēi suí mǎ wō。
冰壶涸冱春欲透,野田冻雀休啁嗟。
bīng hú hé hù chūn yù tòu,yě tián dòng què xiū zhāo jiē。
舆粻载糗笑多事,短檠吐焰如彤霞。
yú zhāng zài qiǔ xiào duō shì,duǎn qíng tǔ yàn rú tóng xiá。
AI赏析
总
16
条
‹
1
2